SÁT THẦN

Máu tươi đỏ sẫm Trong suốt như bảo thạch lăn lộn, lặng lẽ nhập vào đài sen thủy tinh.

Đài sen thủy tinh vẫn phóng xuất ra tinh thần ba động mãnh liệt sau khi máu tươi này thẩm thấu thì đột nhiên truyền ra một loại ý thức tà ác đủ để khiến võ giả trầm luân.

Trên Đài sen thủy tinh, mấy trăm yêu trùng màu bạc điên cuồng gào thét bay ra.

Đoàn người Phía trên Triệu Phong đều biến sắc, nhìn thấy yêu trùng màu bạc toàn bộ ùa về phía bọn họ thì ai nấy theo bản năng rời xa đài sen thủy tinh, thầm hô không ổn.

trong Đài sen thủy tinh một con yêu trùng màu bạc to như mặt người cố gắng từ trong đài sen thủy tinh chui ra.

Bên trong đài sen hiện ra một khe hở, yêu trùng so với yêu trùng màu bạc bình thường thì to hơn năm sáu lần, trên người có từng đạo hoa văn xinh đẹp, hoa văn thần bí khó lường, tựa hồ có một loại mị lực thần kỳ, có thể khiến cho người ta tâm thần trầm luân.

các võ giả đang quan vọng đài sen thủy tinh này, nhìn thấy hoa văn thần bí trên vỏ của yêu trùng thì bỗng nhiên ánh mắt hoảng hốt.

Các loại chùm tia sáng năng lượng đột nhiên đan vào nhau trên đài sen thủy tinh.

Chỉ cần võ giả nhìn chằm chằm vào hoa văn này hơn mười thì trong khoảnh khắc sẽ điên cuồng, đột nhiên xuống tay với võ giả bên cạnh, triển khai công kích mãnh liệt.

Một con yêu trùng màu bạc lớn nhất rung đùi đắc ý, từ trên đài sen thủy tinh chui ra, nó có hai con máu màu xanh bóng, to như hạt đậu, trong đó bắn ra lục quang băng hàn, tràn ngập cảm xúc hiếu sát.

"Vua của Yêu trùng ăn xác! Yêu thú cấp tám!"

Triệu Phong đột nhiên hét lên, ánh mắt kinh sợ, vội vàng né ra xa.

Võ giả Chung quanh nghe thấy tiếng thét chói tai của Triệu Phong thì ai nấy biến sắc như gặp quỷ mị, đều theo bản năng rời xa đài sen thủy tinh đó.

Yêu trùng ăn xác đang bay lượn trên trời khi thấy yêu trùng cực lớn từ trong đài sen thủy tinh chui ra thì trở nên càng thêm khát máu điên cuồng, tựa hồ có được thêm lực lượng, khi cắn xé mọi người, tốc độ hấp thu năng lượng trở nên càng lúc càng nhanh.

Võ giả trong Đầm lầy tuy nhiều, nhưng không có một ai vượt qua thiên vị chi cảnh, mà yêu thú cấp tám lại có thể so với võ giả Thông Thần cảnh của nhân loại.

Vua của yêu trùng ăn xácm yên thú cấp támà này vừa hiện hình thì tất cả mọi người đều hoảng, thật sự e ngại.

Vua của yêu trùng ăn xác chính là thủ lĩnh của yêu trùng ăn xác, chẳng những có đặc tính của yêu trùng ăn xác, có thể hút các loại năng lượng, có thể ăn thịt người, còn có năng lực tinh thần cực kỳ đáng sợ.

Yêu trùng này vừa hiện thân thì toàn bộ phía trên đầm lầy đều đột nhiên có một loại tinh thần ba động có thể xé rách não. Thức hải của Mỗi một võ giả dưới loại tinh thần ba động này đều lảo đảo, một số người cảnh giới hơi thấp tức thì bị tinh thần ba động trùng kích thức hải, thất khổng chảy ra máu tươi, tướng mạo cực kỳ đáng sợ.

Triệu Phong và võ giả thấp lùn sau khi yêu trùng chi vương hiện thân thì cũng không dám tiếp tục tới gần đài sen thủy tinh, ai nấy đều tránh đi rất nhanh, sợ bị yêu trùng chi vương nhìn trúng.

Lúc này Triệu Phong cũng không có thời gian mà nhắc nhở Thạch Nham, chỉ lo giữ mạng cho mình.

Thải Y và Xích Tiêu dưới loại tinh thần ba động mãnh liệt này tâm thần cũng bị thương, chật vật không chịu nổi, sắc mặt tái nhợt.

Dám ở chung quanh đài sen thủy tinh năm mươi thước chỉ có một nhưng người đang điên cuồng do bị yêu trùng chi vương làm ảnh hưởng.

Người chịu ảnh hưởng của tinh thần ba động này đã mất đi lý trí, vẫn ở chung quanh đài sen thủy tinh chém giết nhau.

Không có ý thức, không biết đau đớn, chỉ biết giết chóc.

dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, võ giả đã mất đi lý trí trong thời gian rất ngắn liên tiếp chết trong tay đối thủ, tử trạng cực kỳ thê thảm.

Hoặc là bị chặt đứt thân thể, hoặc là bị xé rách tứ chi, hoặc là bị yêu trùng cắn chết. Không lâu sau chung quanh đài sen thủy tinh đã không nhìn thấy một võ giả còn lý trí nào.

Chỉ có ở giữa đài sen thủy tinh còn có một người đang đứng, đó là Thạch Nham.

Phía trên đài sen thủy tinh, rất thần kỳ, trên người hắn đã không còn vô số yêu trùng bao phủ, yêu trùng lúc trước hận không thể cắn người hắn thành cắn lúc này đang vây quanh ở bên cạnh hắn, không ngờ lại không ùa tới.

Dưới chân hắn có vô số yêu trùng ăn xác, trong đó không thiếu yêu trùng màu bạc, nhưng những yêu trùng này lúc này đều có chút an phận, không ùa lên như trước nữa.

Phía trước hắn là vua của yêu trùng ăn xác, hai con mắt nhỏ màu xanh sẫm đang đang lẳng lặng nhìn hắn.

Thạch Nham cũng nhìn về phía nó.

Giống như đang lặng lẽ trao đổi gì đó.

"Cho ta thêm một giọt máu tươi của ngươi."

" Vì sao?"

" Ta có thể tiến hóa."

" Ta vì sao phải cho ngươi?"

"Trong cơ thể ta có tiên huyết của ngươi, ta sẽ tôn ngươi làm chủ, nhưng ngươi phải cho ta máu tươi, loại máu tươi này có thể giúp ta tiếp tục tiến hóa, có thể tiến vào trình tự sinh mệnh mới."

" Ngươi cần bao nhiêu?"

" Một tháng cho ta một giọt là đủ rồi."

" Ngươi có thể làm gì cho ta?"

"Tất cả."

Thạch Nham lẳng lặng nhìn nó, cảm thụ niệm đầu tinh thần tới từ nó, ánh mắt vô cùng quái dị. Lúc trước con yêu trùng ăn xác vua này từ trong đài sen thủy tinh ra, đột nhiên phóng xuất ra tinh thần ba động cực kỳ khủng bố, dưới loại tinh thần ba động vô cùng mãnh liệt này ngay cả tâm thần của hắn trong ngắn ngủi cũng thất thủ, thiếu chút nữa thì điên cuồng.

Cũng may Cửu U Phệ Hồn Diễm ở thời điểm mấu chốt đã phát huy tác dụng, đốt cháy tinh thần trùng kích nhảy vào trong thức hải của hắn, giúp hắn dù đang ở trong đài sen thủy tinh nhưng không lâm vào tình trạng điên cuồng như các võ giả khác.

Yêu trùng ăn xác vua xuất hiện, cũng khiến hắn lúc ấy lộ ra vẻ kinh hãi, hắn vốn tưởng rằng lần này xong đời rồi, sẽ bị yêu trùng ăn xác vua này cắn xé nhục thân. Nguồn truyện: Truyện FULL

Nào ngờ nhìn yêu trùng ăn xác vua đó lại đột nhiên phát giác từ trên người của yêu trùng ăn xác vua truyền ra một khí vị khiến hắn cảm thấy phi thường thân thiết.

Đó là mùi máu của hắn.

Một khắc đó hắn bỗng nhiên ý thức được một giọt bất tử chi huyết nhập vào trong đài sen thủy tinh không ngờ là bị yêu trùng ăn xác vua này hấp thu.

Chợt chuyện khiến hắn bất ngờ đã xảy ra.

Yêu trùng ăn xác vua điên cuồng gào thét, yêu trùng đầy trời đang điên cuồng công kích võ giả chung quanh và yêu trùng đang bâu đầy người hắn toàn bộ dừng lại, tụ tập dưới chân hắn, không tiếp tục tiến hành công kích hắn.

Một khắc đó, hắn nhận được một đạo linh hồn niệm đầu của yêu trùng ăn xác vua.

Yêu trùng cấp tám, trí tuệ đã được mở, có thể vận dụng linh hồn chi lực, tuy rằng sẽ không há miệng nói chuyện, nhưng có thể có thể sử dụng linh hồn để trao đổi với người ta, yêu trùng ăn xác vua này chính là một loại yêu thú hiếm thấy.

" Sinh mệnh nguyên dịch đó vẫn ở trong đài sen thủy tinh chứ? Ngươi cũng ở trong đây, ngươi và sinh mệnh nguyên dịch rốt cuộc có quan hệ gì?"

" Ngươi đáp ứng yêu cầu của ta thì sinh mệnh nguyên dịch còn lại sẽ thuộc về ngươi."

" Vì sao ngươi có dục vọng với máu tươi của ta như vậy?"

"Giống nhưnhân loại các ngươi muốn sinh mệnh nguyên dịch, máu tươi này của ngươi đối với ta cũng có sức dụ hoặc không thể ngăn cản."

" Loại máu tươi này trong cơ thể ta không phải bình thường, tạm thời ta cũng không biết làm thế nào để ngưng luyện. Ta cho dù là hiện tại đáp ứng thì ta cũng không dám cam đoan gì đâu."

" Nếu ngươi trong nửa năm không cho ta loại máu tươi này để dùng thì hiệp nghị giữa ngươi và ta sẽ tự động giải trừ. Cứ cách nửa năm, ngươi cho ta năm giọt máu tươi này của ngươi thì ta sẽ cho ngươi một giọt sinh mệnh nguyên dịch, hiệp nghị này ngươi thấy sao?"

"Để ta nghĩ đã."

trên Đài sen thủy tinh, Thạch Nham và yêu trùng ăn xác vua nhìn nhau, lặng lẽ trao đổi thông qua linh hồn.

Vô số yêu trùng đang bay lượn, phiêu đãng chung quanh đài sen thủy tinh, truy đuổi võ giả.

Lúc này, Thạch Nham đang ở giữa đài sen thủy tinh lại bình yên vô sự, lạnh lùng nhìn yêu trùng ăn xác vua, không ngờ lại không bị yêu trùng tấn công.

Các võ giả nhìn đài sen thủy tinh đều lộ ra vẻ rung động.

Không ai biết chuyện gì xảy ra.

Bọn họ chỉ biết là, tiểu tử dám tiến vào đài sen thủy tinh, từ trong nhiều yêu trùng như vậy cướp đoạt sinh mệnh nguyên dịch không ngờ lại vẫn sống yên lành trong đài sen thủy tinh.

Đoàn người Thải Y, Triệu Phong, Xích Tiêu mở to hai mắt, ngơ ngác nhìn về nơi đó, vẫn đang dùng tinh nguyên để chống đỡ yêu trùng xâm nhập.

Yêu trùng càng lúc càng lợi hại, điên cuồng tập sát bất kỳ võ giả nào dám xuất hiện trong đầm lầy, một số yêu trùng màu bạc cũng từ trên đài sen thủy tinh bay ra, nhìn chằm chằm vào bọn Thải Y, Triệu Phong, Xích Tiêu, bộ dạng muốn giết sạch bọn họ.

dưới sự tập kích của yêu trùng màu bạc, Triệu Phong, Lý Duyệt có thiên vị tam trọng thiên chi cảnh còn có thể miễn miễn cường cường chống đỡ được.

Nhưng Xích Tiêu, Thải Y và giáo đồ của Quang Minh thần giáo chỉ có thiên vị nhất, nhị trọng thiên thì càng lúc càng chật vật, chống đỡ cực kỳ gian nan, nhìn tình trạng này, tựa hồ không bao lâu nữa sẽ bị yêu trùng ăn xác màu bạc cắn hết phòng ngự, nhục thân sẽ bại lộ ra.

Bọn họ không có nhục thân cường hãn như Thạch Nham, một khi thân thể bại lộ thì cơ hồ chính là kết quả hẳn phải chết.

Xích Tiêu, Thải Y sợ rồi, chậm rãi di động tới hướng cửa vào, muốn tìm thời cơ, không dám tiếp tục ở lại nơi này nữa.

Đáng tiếc chỗ cửa vào vẫn có kết giới phòng ngự cực kỳ đáng sợ tồn tại, một võ giả thiên vị nhất trọng thiên chi cảnh nhanh hơn Xích Tiêu một bước khi trùng kích lên trên lại bị một loại trọng lực ép xuống.

Xích Tiêu, Thải Y mặt lộ vẻ sợ hãi, khi đi tới đó thì bỗng nhiên do dự, không dám tiến tới nữa.

"Bảo tiểu tử kia của ngươi cách bọn họ xa một chút."

Nhưng vào lúc này, Thạch Nham bỗng nhiên lên tiếng, khi nói thì vươn tay ra chỉ về phía đám người Xích Tiêu, Thải Y và người của Quang Minh thần giáo.

"Được."

Yêu trùng ăn xác vua đáp lại.

Những yêu trùng ăn xác đang bám lấy Xích Tiêu, Thải Y và người của Quang Minh thần giáo sau khi rít một tiếng thì bỗng nhiên đi ra xa.

" A!"

Thải Y bỗng nhiên kinh hỉ hoan hô, trong mắt không che giấu được vẻ vui sướng, thở phào nhẹ nhõm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi