SIÊU CẤP TIÊN Y

Ngay lúc này trên đại địa thần châu, toàn bộ người tu chân, dị năng giả hay yêu ma quỷ quái dù đang làm gì, lúc này đều đã ngừng lại. Không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phương hướng tỉnh Thiên Nam. Người có tu vi thấp, tâm thần bị chấn kinh, đã sớm quỳ xuống run rẩy không ngớt. Người có tu vi cao, cũng phải thúc đẩy linh lực bản thân mới có thể chống đối được áp lực cường đại lan đến.

Giờ khắc này, vô luận tu vi cao thấp, trong ánh mắt mọi người ngoại trừ kinh ngạc còn có chấn động!

Chấn động thật sâu!

Dị tượng cũng không duy trì thời gian dài, khoảng hai ba phút sau, cỗ linh khí thẳng trùng tận trời cùng áp lực mạnh mẽ đặt lên trên người mọi người đã đồng thời biến mất.

Sau thoáng thở phào, những người tu chân, dị năng giả, yêu ma quỷ quái đều trợn tròn mắt, kinh hô lên:

"Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?"

"Dị tượng kinh thế hãi tục như vậy, sợ suốt mấy trăm năm cũng chưa từng xuất hiện qua đi? Ra chuyện lớn rồi, không hề nghi ngờ đã xảy ra chuyện lớn!"

"Theo chấn động kinh thế hãi tục như vậy, chẳng lẽ có người độ kiếp phi thăng sao? Trời ạ, đến tột cùng là ai lợi hại như vậy? Ở linh khí loãng như hiện nay, trong thế giới coi trọng vật chất, không ngờ còn có thể khổ tu phi thăng? Bội phục, quả nhiên là bội phục! Tính tính, đã có vài trăm năm không thấy có ai phi thăng rồi phải không?"

"Xem phương vị, hẳn nằm trong tỉnh Thiên Nam đi? Thế nhưng ở nơi đó, chỉ có vài tu chân môn phái mới xuất hiện như Hà Phi Quan, cũng không có nhân vật lợi hại gì nổi danh. Như vậy rốt cục là thần thánh phương nào, dẫn động ra dị tượng thái quá đến như vậy? Lẽ nào nói, ở trên thế giới hiện nay, không ngờ còn tồn tại ẩn tu không hiện danh tiếng sao?"

"Linh lực thật mạnh đại, thật đáng sợ, ép tới mức ta sắp hít thở không thông."

"Đáng sợ, thật đáng sợ, uy áp linh lực không ngờ có thể đạt được cường độ đáng sợ như vậy. Thật khó có thể tưởng tượng! Nếu như còn kéo dài thêm vài phút, tính mạng của ta xem như xong rồi."

Người tu chân, dị năng giả cùng yêu ma quỷ quái ở trong tỉnh Thiên Nam, đối với dị tượng vừa mới xuất hiện, cảm giác sâu sắc hơn những nơi khác rất nhiều!

Quan chủ Hà Phi Quan Xích Hà đạo trưởng đang đứng bên cạnh chiếc Audi 8, vùng lông mày vẫn cau chặt, không chút giãn ra. Bởi vì hắn vẫn đang một mực thúc đẩy linh lực, chống đỡ áp lực mạnh mẽ đang tràn đến. Nếu hắn chỉ vì bảo vệ cho bản thân, tự nhiên không cần phải lao lực như vậy. Thế nhưng hiện tại hắn cần bảo vệ, còn có Thanh Liên và những đồ đệ đến đưa tiễn Thanh Liên.

Đợi khi áp lực mạnh mẽ tiêu tán, Xích Hà đạo trưởng thở mạnh một hơi, đến tận đây mới khiếp sợ phát hiện, toàn thân trên dưới của mình đã bị mồ hôi lạnh làm ướt đẫm, giống như vừa bị kẹt một trận mưa to.

"Linh lực thật mạnh mẽ, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Lẽ nào thật có người phi thăng sao?" Xích Hà đạo trưởng vừa khiếp sợ, nhanh phái người tu chân bên trong Hà Phi Quan, tra xét trong toàn bộ tỉnh Thiên Nam, thẩm tra nguyên nhân sản sinh dị tượng. Cùng lúc đó, hắn cũng dặn Thanh Liên đang chuẩn bị đến Ung Thành học đại học, chú ý tra xét bên trong Ung Thành, một khi có điều phát hiện, không nên hành động thiếu suy nghĩ, phải trước tiên thông báo cho hắn.

Toàn bộ tỉnh Thiên Nam, thậm chí toàn bộ thần châu đại địa, người tu chân hoặc tu chân môn phái thực lực không mạnh, đều tuyển chọn rời xa tỉnh Thiên Nam, mà người tu chân hay tu chân môn phái tự nhận thực lực không tệ, lại giống như Xích Hà đạo trưởng, đều phái người bí mật chạy tới tỉnh Thiên Nam, tra xét nguyên nhân dị tượng phát sinh. Thậm chí có một ít người tu chân hay dị năng giả, yêu ma quỷ quái của quốc gia khác, cũng qua đủ loại con đường tiến nhập Trung Hoa, đến tỉnh Thiên Nam tìm tòi đến tột cùng. Tỉnh Thiên Nam đúng là đã trở thành trung tâm chú ý của toàn bộ người tu chân, dị năng giả cùng yêu ma quỷ quái.

Ngọn nguồn nguyên nhân, đều bởi vì nguyên anh vừa hóa sinh ra của Trương Văn Trọng gây ra.

Sai, đó không thể xưng là nguyên anh nữa, mà hẳn nên xưng là phân thân!

Giờ khắc này, phân thân đứng ngay trước người Trương Văn Trọng, là một nam tử gương mặt thanh tú, mặc đạo bào, búi tóc, nhìn khoảng hai mươi tám hai mươi chín tuổi. Gương mặt hoàn toàn khác với gương mặt hiện tại của Trương Văn Trọng. Lại giống y hệt gương mặt của Trương Văn Trọng hồi kiếp trước. Nhất là bởi vì phân thân do các loại linh tài liệu, kim đan cùng linh khí hội tụ mà thành, cho nên toàn thân trên dưới đều tràn đầy một loại phiêu nhiên xuất trần, không giống như một người phàm, rất có phong phạm của vị tiên y ngày trước.

Nhìn phân thân đứng ngay trước mặt, Trương Văn Trọng có thể cảm giác được rõ ràng thần thức của chính mình có thể tùy tâm sở dục ở tại bản tôn và phân thân qua lại trao đổi. Chỉ bởi vì phân thân mới thành lập, cho nên thần thức phải song song khống chế bản tôn và phân thân, cũng còn có chút trúc trắc. Bất quá cũng không phải vấn đề gì lớn, chỉ cần hơi chút luyện tập một đoạn thời gian là có thể điều khiển bản tôn và phân thân dễ dàng như thường. Nguồn truyện: Truyện FULL

Đi quanh phân thân vài vòng, Trương Văn Trọng hài lòng liên tục gật đầu, nói: "Không tệ." Cuối cùng hắn đưa tay vỗ thiên linh cái, phân thân liền hóa thành một đạo linh quang bắn về phía hắn, dung nhập vào trong thân thể hắn, một khi cần thiết không cần thêm động tác gì khác, chỉ cần tâm niệm, phân thân sẽ từ trong cơ thể hắn đi ra.

Khi bước vào Nguyên Anh kỳ, hóa sinh phân thân, Trương Văn Trọng nhìn đồng hồ đã là chín giờ sáng. Suy nghĩ một chút, hắn cuối cùng bỏ ý niệm đến phòng y tế, dự định thừa dịp hiện tại đem mọi chuyện làm cho thỏa đáng.

Sau khi ném một viên Linh Khí Hoàn cho Tam Túc Ô, để nó nghỉ ngơi điều dưỡng, Trương Văn Trọng lấy ra Hỗn Độn Lô, chuẩn bị bắt đầu luyện chế đan dược. Tuy rằng không có Thái Dương tinh hỏa của Tam Túc Ô, nhưng với tu vi Nguyên Anh kỳ hiện tại, Trương Văn Trọng thi triển ra Nam Minh Ly Hỏa cũng đã đủ dùng để luyện đan.

Lần này, Trương Văn Trọng muốn luyện chế một lò đan dược cho người nhà của hắn.

Sau khi trở về từ nước Anh, Trương Văn Trọng cũng muốn đưa một số tiền cho người nhà, để cho bọn họ có thể được hưởng phúc. Đương nhiên, hắn cũng không nói ra lai lịch đích thực của bút tiền kia, mà nói dối, nói mình đã trúng xổ số. Tuy rằng lý do này rất dở hơi, nhưng không thể phủ nhận cũng thập phần hữu dụng. Thế nhưng khi hắn vừa đem chuyện này nói ra miệng, liền bị Trương Trạch Thụy và Vương Hân Di cùng nhau phản đối, hai người đều nói bọn họ không thiếu tiền dùng, lại căn dặn Trương Văn Trọng nên cất giữ, sau này cần dùng khi cưới vợ.

Ở dưới tình huống này, Trương Văn Trọng cũng không thể nói cho người nhà nghe chuyện được trả thù lao. Đồng thời hắn cũng biết, để có thể thu được hảo cảm của mình, quốc gia tất nhiên sẽ đối xử tử tế với Trương Trạch Thụy và Vương Hân Di, điểm này từ sự đề thăng chức vụ đãi ngộ của hai người, là có thể nhìn ra được.

Nếu người nhà không chịu lấy tiền, như vậy Trương Văn Trọng nghĩ nên đưa cho họ thứ khác thì tốt hơn.

Thứ này chính là sự khỏe mạnh cùng trường thọ.

Ở trên thế giới hiện nay, ngoại trừ tình, ái ra, còn có thứ gì càng trọng yếu hơn khỏe mạnh cùng trường thọ?

Tuy rằng đợt trước hắn về nhà, cũng từng đưa Ích Thọ Đan cho ông nội, đưa Kiện Thể Đan cho cha, cùng Dưỡng Nhan Đan cho chị hai, thế nhưng dù sao phẩm cấp của ba loại đan dược này cũng thấp, công hiệu đối với người thường mặc dù kinh thế hãi tục, khó có thể tin, thế nhưng ở trong mắt của hắn, hoặc trong mắt người tu chân, dị năng giả, công hiệu ba loại đan dược cũng không phải quá tốt.

Ngày trước do số lượng cùng chủng loại của linh tài liệu bị hạn chế, cho nên Trương Văn Trọng chỉ có thể luyện chế ra ba loại đan dược phẩm cấp thấp. Thế nhưng hiện tại, linh tài liệu hắn có vô luận là số lượng hay chủng loại, đều có biến hóa nghiêng trời lệch đất, nên cũng đã đến lúc luyện chế cho người nhà một số đan dược rất tốt.

Sau khi dùng vài loại linh tài liệu đồng thời thu nạp linh khí phóng xuất từ Linh Khí Nhãn, chín viên đan dược tỏa hương bốn phía đã được hắn đựng vào trong ba bình sứ, chín viên đan dược màu đỏ đậm, tản ra hương vị như hương rượu, được gọi là Tạo Hóa Đan.

Tuy tên của đan dược cũng không có gì nổi bật, nhưng công hiệu của nó không thể hoài nghi. Người thường sau khi dùng, không chỉ kéo dài tuổi thọ, bách bệnh bất xâm, thanh xuân thường trú, còn có thể cải thiện được nhiều phương diện, cường hóa thân thể, thậm chí làm cho một lão nhân tuổi già sức yếu biến thành cường kiện tinh tráng còn hơn võ giả nhân cấp sơ kỳ. Mà nếu là người tu chân, dị năng giả dùng vào, đan dược còn có thể giúp đỡ tu luyện, có công hiệu đề thăng tu vi.

Trương Văn Trọng thu lại ba bình sứ, chuẩn bị trong thời gian gần nhất tìm thời gian quay về huyện Ẩn Ngạc, ngoại trừ đem đan dược về cho người nhà, còn dự định đưa Vưu Giai về ra mắt bọn họ, cũng đã đến thời gian đem quan hệ giữa hắn và Vưu Giai nói cho họ, dù rằng họ cũng đã sớm đoán được.

Tới một giờ chiều, Trương Văn Trọng về tới đại học Ung Thành, đang trên đường đi vào phòng y tế. Thỉnh thoảng có học sinh mỉm cười chào hỏi hắn, thậm chí còn có nữ học sinh lớn mật muốn chạy tới hôn hắn, làm hắn sợ hãi chạy trối chết, đưa tới tiếng cười vang đầy thiện ý của mọi người chung quanh.

Trong trận ôn dịch vừa rồi, Trương Văn Trọng dẫn đầu các bác sĩ và hộ sĩ trong phòng y tế liều mình chống lại ôn dịch, ở trong đại học Ung Thành cùng với những đại học khác, đều tạo ra oanh động thật lớn. Lúc này, địa vị của các bác sĩ và hộ sĩ như nước lên thì thuyền lên, danh vọng Trương Văn Trọng càng đạt được độ cao chưa từng có!

Cho nên hắn ở bên trong vườn trường gặp phải chuyện như vậy cũng không có gì kỳ lạ. Có người nói, ngay ngày hôm qua, mấy nam bác sĩ độc thân trong phòng y tế, còn tập thể trở thành bánh trái thơm tho, mỗi người chí ít đều nhận được hàng trăm...lá thư tình cùng tin nhắn bày tỏ tình cảm. Điều này làm cho bọn họ luôn than thở khó tìm bạn gái, lại giống như một kẻ ngu si, cười a a cả ngày.

Khi Trương Văn Trọng chật vật chạy vào phòng mình, Tô Hiểu Hồng cũng đã sớm đợi bên trong. Nhưng cũng không biết là ai trêu chọc nàng, nàng đang bậm môi hờn dỗi. Nhìn thấy tình cảnh như vậy, Trương Văn Trọng không khỏi hiếu kỳ hỏi: "Tiểu muội, làm sao vậy, ai trêu chọc cô thế?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi