SONG TRÙNG


"Ha! Điện Hạ của chúng tôi, anh muốn gặp là gặp sao?" Evan cố gắng bình tĩnh trả lời.
Mặc Bắc Hàn nheo mắt nhìn cậu thiếu niên trẻ trước mặt.

Với kinh nghiệm lâu năm, anh có thể khẳng định cậu ta đang muốn che giấu thứ gì đó.
"Muốn hay không, không phải do cậu quyết định! Chiến cơ của Nước R các người đã đi vào lãnh thổ của quốc gia chúng tôi, nếu không có lí do chính đáng, cậu nghĩ tôi sẽ để cậu rời đi sao?"
Lúc này trong lòng Evan chỉ biết thầm chửi rủa tên nào đó cứ thích tạo thêm phiền phức cho cậu.

Rõ ràng là dùng chuyên cơ riêng cũng có thể tới Nước Z sớm hơn vài tiếng so với máy bay, nhưng cứ thích dùng chiến cơ để gây chú ý, còn suýt làm lộ thân phận của Kỷ Thần Hi.
Trong lúc Evan vẫn chưa nghĩ ra lí do cho sự vắng mặt của Điện Hạ R Quốc, thì chuông điện thoại của Mặc Bắc Hàn bỗng vang lên.
Anh nhìn dãy số gọi đến thì ngay lập tức bắt máy.


Cũng không biết phía bên kia đã nói gì, lại khiến sắc mặt của Mặc Bắc Hàn càng lúc càng trở nên âm trầm.
Làm cho Evan cũng cảm thấy có chút bất an, nhưng cậu vẫn phải cố gắng giữ vững thái độ điềm tĩnh của mình, không thể để Mặc Bắc Hàn phát hiện ra sơ hở được.
Qua một lúc sau, cuộc gọi của Mặc Bắc Hàn mới kết thúc.

Và trong cả quá trình Evan cũng chỉ thấy anh ta đáp đúng một câu "Được, tôi hiểu rồi" rồi lại quay sang nhìn cậu.
"Cậu có thể đi rồi." Mặc Bắc Hàn sau khi cúp máy bình thản lên tiếng.
Tuy không biết người bên kia đã nói gì lại khiến cho anh ta thả người, nhưng Evan cũng không quan tâm nữa, vì cậu chẳng muốn ở đây dây dưa cùng anh ta một giây một phút nào nữa, liền muốn tiến lên mở cửa rời đi.
"Trước đây chúng ta từng gặp nhau rồi đúng không?" Giọng nói mang chút ngờ vực của Mặc Bắc Hàn vang lên, khiến cho bước chân của Evan bỗng khựng lại.
Nhưng chỉ vài giây sau, cậu liền quay người lại đáp:"Chưa từng."
Giây phút này khi hai ánh mắt chạm nhau, trong lòng của Mặc Bắc Hàn không hiểu sao lại dâng lên một cảm xúc khó tả, thế nhưng anh lại không biết diễn tả nó thể nào.
"Vậy sao...chắc là tôi nhớ nhầm rồi."
Evan khẽ gật đầu một cái rồi rời đi.

Khi vừa bước ra ngoài đã trông thấy gương mặt lo lắng của Kỷ Thần Hi, cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra giữa cậu và Mặc Bắc Hàn nên liền kéo tay cậu sang một bên hỏi chuyện.
Nhưng Evan đã né đi và mỉm cười trấn an cô:"Không có chuyện gì đâu, em đi thay đồ trước, chuẩn bị phẫu thuật."
Kỷ Thần Hi vừa định nói gì đó thì Mặc Bắc Hàn cũng bước ra, vừa trông thấy cô anh đã lên tiếng:"Nhóc siêu quậy, nếu đã trở lại, bữa nào cùng Tịch tụ tập với chúng tôi một bữa đi."
Kỷ Thần Hi ngơ ngác nhìn anh ta, bọn họ biết nhau sao? Ngay lúc đó Tịch Cảnh Dương tiến đến ra hiệu cho Evan cứ đi trước rồi quay sang lườm Mặc Bắc Hàn một cái.
"Cậu có thể cho người của cậu rời đi được rồi chứ? Hay muốn đánh trận ở đây?"

Mặc Bắc Hàn có chút ngại ngùng rồi cho người của mình rút đi.

Vốn dĩ bình thường anh sẽ không cho gọi nhiều người như thế chỉ đi vây bắt một người.

Nhưng đối tượng lại có thể là gián điệp của quốc gia khác, anh không thể không đề phòng.

Và cuộc gọi anh vừa nhận chính là để thông báo về việc này.
Vì thân phận của cô Công Chúa kia phải được bảo mật tuyệt đối để đảm bảo sự an toàn.

Nên vị kia của R Quốc đã dùng cậu bác sĩ trẻ này làm mồi nhử đánh lạc hướng cả quân đội Nước Z và cả những phần tử kh ủng bố muốn gây hại cho Công Chúa, để có thể thuận lợi đón cô trở về Nước R.
Còn lí do vì sao cô ta lại đến Nước Z và mắc kẹt ở đây, thì có vẻ cô ta bị truy sát và buộc phải ở tạm nơi đây một thời gian và nhân cơ hội này bọn họ muốn đón cô trở về.
Tuy có chút nghi ngờ về tính xác thực của câu chuyện, nhưng đích thân Thiếu Đế - Quốc Vương tương lai đã được định sẵn của R Quốc tự mình liên hệ với Tổng Cục Nước Z để giải thích.

Cho nên bọn họ chỉ đành mắt nhắm mắt mở cho qua chuyện này.

Sau khi người của quân đội đã đi hết Mặc Bắc Hàn vẫn nán lại một chút.

Dù sao gặp lại Kỷ Thần Hi, khiến anh ta có chút bất ngờ.

Anh còn tưởng cô ta đã bỏ rơi lão bạn già của mình rồi, nào ngờ hắn ta lại có thể thật sự tìm được cô.
"Cậu không đi luôn à?" Tịch Cảnh Dương nhìn thấy Mặc Bắc Hàn cứ nhìn chằm chằm vào Kỷ Thần Hi thì ánh mắt có chút lạnh lùng mà lên tiếng.
Mặc Bắc Hàn hừ một tiếng:"Có vợ hay lắm sao? Tôi chỉ muốn nói với ân nhân cứu mạng của mình vài câu, không được à?"
Kỷ Thần Hi hơi ngạc nhiên trước lời của vị Thiếu Tướng tính tình có chút trẻ con này:"Ân nhân cứu mạng?"
Tịch Cảnh Dương liền nhẹ giọng nói với cô:"Mặc kệ cậu ta, đi xem Evan và Ông Nội đi, ngoan."


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi