SƯ TÔN CỦA TA LẠI GIẬN DỖI RỒI!!!


Sáng hôm sau, ánh nắng từ khe cửa sổ, chiếu vào Lưu Phong, làm cô khó chịu không thể ngủ tiếp được.
Lưu Phong tính trở mình, nhưng ngay sau đó, cô đã cảm thấy có gì đó sai sai.
Tại sao nữ chính băng thanh ngọc khiết này lại nằm trên giường cô a????????? Lại còn ở trong lòng cô nữa chứ??????????
Lưu Phong hóa đá, cấp tốc gọi hệ thống:
- Hệ thống! Hệ thống! Ngươi đã chết chưa?
- "Có việc gì mà mới sáng sớm ngài đã làm ầm lên thế thí chủ? Cứ như ngài vừa gặp ma vậy?"
- Chỗ ngươi có kinh doanh bán vé chuyển sinh không hệ thống?
- "Hình như vừa mới hết hôm qua, thành thật xin lỗi thí chủ!"
- Thế nhà ngươi còn bán hòm không?
- "Dát kim tuyến, sơn màu hường, chạm trổ hình Hello Kitty.

Không biết thí chủ muốn lấy loại nào?"

- Cho loại sang nhất đi hệ thống!
- "Loại sang vừa hết hôm qua, thành thật xin lỗi thí chủ! Hệ thống sẽ tự offline để tự kiểm điểm bản thân mình! Chúc thí chủ 1 ngày tốt lành, có gì hôm sau hẵng gọi ta!"
- ..................
Đúng là hệ thống rách, lúc cần thì chẳng thấy hiện lên tí nào! Đang tình thế nước sôi lửa bỏng mà ngươi còn dở chứng khùng khùng điên điên nữa a! Ai mượn ngươi đi kiểm điểm bản thân giờ này đâu!
Ôi, nam chính à, ta thật có lỗi với ngươi, Lưu Phong này có lỗi với ngươi a!!!!!!!!!! Lần này cho dù nhảy xuống sông Hoàng Tuyền không rửa hết tội rồi!!!!! Thôi, dù gì cũng chết, có gì giết ta xong hàng tháng gửi tiền với đồ ăn xuống âm phủ cho ta cũng được.

Haha.......
Lưu Phong tự trách bản thân 1 hồi lâu, sau đó tính lặng lẽ rời đi, nhưng cô lại dừng lại, chăm chú nhìn sư tôn còn đang ngủ say trong lòng mình.

Không ngờ khuôn mặt của nữ chính khi phóng đại lên lại đẹp thế này a! Trông lúc ngủ nàng ta như 1 chú mèo con vậy, không cảnh giác gì bên cạnh; so với lúc tỉnh dậy khác nhau 1 trời 1 vực luôn.

Thôi chết vì cái đẹp cũng đáng a......
- Ngươi nhìn đủ chưa Lưu Phong, hay là chờ ta đến móc mắt ngươi? - Giọng nói cao lãnh lại vang lên, Xuyên Giang tỉnh dậy rồi.
- Người.......!người dậy từ lúc nào vậy ahaha? - Lưu Phong giật mình, bay 1 phát xuống dưới giường, cười khì khì gãi đầu.
- Nghịch đồ nhà ngươi đã nói là làm xong đi nghỉ sớm đi, ngươi lại còn đi giao du với đám đệ tử kia nữa.

Ta nể tình ngươi đã làm việc mấy ngày nay nên không truy cứu nữa rồi, ngươi còn muốn ta nhúng tay trở lại nữa à????
- Đồ nhi không dám a!!!!!!!! Có chết đồ nhi cũng không dám làm trái lời sư tôn a!!!!!!!! Hôm qua đệ tử tính đi ngủ sớm rồi nhưng lại bị lôi đi, chứ đệ tử không dám bén mảng ra ngoài chơi ban đêm a!!!!!!!!!!
- Ta nói rồi, việc này ta sẽ không truy cứu đối với ngươi nữa, nhưng từ nay về sau ta mà bắt được thì ngươi đừng hòng ta nhân nhượng!
Xuyên Giang tính rời đi, đột nhiên Lưu Phong hỏi 1 câu khiến nàng giật mình:
- Khoan đã sư tôn, đệ tử có chút khúc mắc a! Tại sao sư tôn lại ngủ trên giường ta vậy a?
Xuyên Giang tai đỏ phừng phừng, vội vàng giải thích:

- Còn không phải hôm qua ta làm việc từ sáng ở chính điện đến sẩm tối mới ra ngoài à? Đã mệt rũ rượi ra rồi, đã thế còn phải lôi ngươi về viện của ngươi nữa! Buồn ngủ díu cả mắt lại rồi, thêm trời khuya rồi nữa.

Ngươi xem, có nữ tử nào đang đêm hôm lại lọ mọ đi lung tung 1 mình không?
Lưu Phong ngẫm lại cũng thấy khá thuyết phục, khuya rồi ai lại 1 mình đi lung tung ra ngoài thế được, làm vậy thiên hạ người ta lại đàm điếu, mất thể diện lắm a!
Xuyên Giang hỏi vặn lại:
- Lẽ nào, ngươi lại không phải nữ tử? Nữ tử ngủ với nhau, có chết ai đâu mà ngươi phải làm quá lên thế? Bộ ngươi gặp vấn đề thật à?????
Ôi nữ chính ơi nữ chính, nàng làm thế là chết bổn tôn rồi a!!!!!!! Ta vẫn còn trẻ lắm, mới 24 xuân xanh thôi, còn yêu đời lắm, chưa muốn xanh cỏ sớm đâu a!!!!!! Thế mà chưa gì vị sư tôn "thưn iu" này lại biến ta thành mục tiêu cần phải đạp đổ của nam chính rồi a!!!!!!!!!!!! Huhu, ta thao, ta thaoooooooooooo!
- Đâu có vấn đề gì đâu sư tôn, chỉ là đột ngột thế này......!làm đệ tử không quen lắm a!
Không, không.

Cái này là cả 1 vấn đề rồi đấy.

Ôi, tương lai ta tươi sáng như tiền đồ của chị Dậu vậy a~
- Vậy thì mau thu xếp, rồi đến khu tập luyện đi.


Còn hơn 1 tháng nữa Giao Kiệt đại hội diễn ra rồi đấy! Ngươi mà xảy ra sai sót gì lúc giao đấu, thì tự giác cuốn gói rời đi, đừng để ta phải gọi Ngọc Tuyên tới đuổi ngươi đi!
- Dạ dạ, đệ tử tuân lệnh!
Sau khi dùng bữa sáng ở thực đường xong, cô ra bãi tập luyện để luyện công a.

Nhưng riêng hôm nay lại chẳng thấy bóng dáng ai mấy, Lưu Phong cảm thấy kì quái, gọi vài đệ tử ngoại môn ở đấy đến hỏi chuyện:
- Quái lạ thật, bình thường còn đông lắm mà, sao hôm nay lại vắng tanh thế kia, bộ sư tôn lại trục xuất hết đi rồi à????????
- Đại sư tỷ hiểu nhầm rồi a! - 1 đệ tử giải thích - Không phải tông chủ trục xuất đi hết đâu, mà là bọn họ bị tông chủ phạt đấy! Nghe bảo hôm qua đám người đấy vi phạm nhiều tội lắm, hết lôi kéo trẻ vị thành niên uống rượu, rồi lại gây ồn ban đêm, nên lần này, tông chủ phạt bọn họ chạy 100 vòng quanh khu vực từ thị trấn phía Đông đến tít bìa rừng phía Tây Nam rồi a!
Lưu Phong nghe thấy thế, thần sắc trắng bệch, hoang mang đến bay màu.

Chợt nhớ tới lời sư tôn nói sáng nay, nội tâm cô liền không ngừng hò reo "Sư tôn vạn tuế" a!
Quả nhiên, sư tôn vẫn luôn là tốt nhất!.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi