TA LÀ VUA GIÁC ĐẤU

Một cái tát hạ gục Đặng Tiến Hòn, một cái phất tay dùng quạt thổi bay hắn ra khỏi phạm vi Vòng Bo Rực Lửa, đây là cái loại thực lực gì?

Khán giả xung quanh quảng trường không khỏi hít một hơi khí lạnh, nhìn trân trối vào thân ảnh mặc áo đỏ đen trong hình chiếu thời không kia. Một thiếu niên mới 16 tuổi, tu vi đã là Ngũ Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong, thực lực cực kỳ mạnh mẽ đến mức các thiên tài 18 tuổi của các đại môn phái cũng không cách nào so sánh được. Không cần nói đến những người trẻ tuổi ở các thế lực nhỏ, trên cơ bản là không đáng nhắc tới.

Đánh bay Đặng Tiến Hòn ra khỏi Vòng Bo Rực Lửa, Vũ Lôi Phong lại đến chỗ bốn người còn lại của Vũ Đài Môn đang bị sốc nhiệt ngất xỉu kia, hắn nhẹ nhàng đặt họ nằm tựa vào một gốc cây, nhét vào miệng họ một viên thuốc rồi mới nhảy đến chỗ Trần Lệ đang chật vật né các công kích của Thiên Thánh Môn Trận Pháp.

Trần Lệ với thiên phú và kỳ ngộ hiếm có đã có tu vi vô cùng cao thâm so với người cùng cấp, mới 17 tuổi đã có tu vi Lục Tú Tam Trọng, so với quái vật tu luyện như Vũ Lôi Phong cũng không có kém bao nhiêu, thế nhưng Thánh Phong Thiên Thánh Trận không có đơn giản, năm người Thiên Thánh Môn đồng thời hợp kích, cả năm đều có tu vi khoảng Ngũ Tú Sơ Kỳ cho nên khi hợp lực vô cùng mạnh mẽ, lại kết hợp với Thánh Phong Hộ Thể của Thiên Thánh Môn do Từ Thiên Nữ thúc giục, Thánh Phong này mang theo uy lực cực lớn và khả năng khôi phục theo thời gian cực kỳ khó chơi, bởi vậy dù Trần Lệ có tu vi cao hơn cũng không thể chiếm thế thượng phong.

Cả hai chỉ có thể không ngừng ăn miếng trả miếng.

- Trần Lệ tỷ tỷ quả nhiên rất mạnh nha, nếu ta đến cũng không có cách nào đánh lại cái trận pháp kia.

Linh Nhi cảm thán, trong trận pháp kia phát ra khí tức khiến nàng cảm thấy nguy hiểm. Vũ Lôi Phong đã dặn đi dặn lại Linh Nhi rằng không bao giờ được khinh địch mà phải quan sát thật kỹ, hiện tại nhìn vào Thánh Phong Thiên Thánh Trận khiến cho Linh Nhi chính thức hiểu được, bên ngoài cường giả bao la đến nhường nào.

- Thánh Phong Liên Hoàn Đạn!

Cự nhân mang hình bóng của Từ Thiên Nữ giơ hai tay về phía Trần Lệ, ở hai lòng bàn tay bắt đầu hội tụ từng luồng gió vàng kim hòa quyện vào nhau, nơi thánh phong tụ tập bắt đầu bắn ra hào quang chói mắt, trong ánh sáng kia mơ hồ có thể thấy hai quả cầu năng lượng đậm đặc phong thuộc tính bắt đầu nhộn nhạo, nhất thởi có thể bắn đi như một cơn gió. Nhìn hai quả cầu kia khá trầm ổn, thế nhưng lại ẩn chứa sức sát thương vô cùng vô tận.

Trần Lệ ngưng trọng, đòn này có lẽ đã là toàn lực của Thiên Thánh Môn. Nàng chần chừ, nhìn chằm chằm vào cự nhân Từ Thiên Nữ do Thánh Phong Thiên Thánh Trận tạo thành và hai quả cầu kia, ánh mắt chớp động, bàn tay trái giơ lên, ngón cái chuẩn bị đưa vào miệng.

- Không cần phải như thế! Nàng ở trạng thái này xinh đẹp hơn khi Bạo Huyết nhiều.

Bỗng nhiên Trần Lệ thu tay lại, trước mặt nàng xuất hiện một thân ảnh màu đỏ đen, mái tóc kia đón gió tung bay cùng trường bào phần phật, bờ vai kia, dáng vẻ kia không phải Vũ Lôi Phong thì chẳng còn ai khác.

Trần Lệ trong lúc nhất thời bị dồn vào đường cùng, nàng đang định cắn ngón tay cái để chạm vào máu mình, chỉ có như vậy mới có thể hoàn toàn chìm sâu vào trạng thái Bạo Huyết, ở trạng thái này, thực lực, tốc độ và phản xạ sẽ nhanh đến vô cùng, thế nhưng việc này lại khiến cho ý thức của nàng hoàn toàn bị ác thú che đậy, thế nên không đến lúc cần thiết Trần Lệ cũng không muốn tung ra thủ đoạn này.

Nhìn thấy Vũ Lôi Phong chặn trước mặt mình, Trần Lệ khẽ run lên một cái.

- Thánh Phong Liên Hoàn Đạn! Đi!

Trong đại trận, thanh âm của Từ Thiên Nữ vang lên, cánh tay của cự nhân duỗi ra thật mạnh, hai khối Thánh Phong Liên Hoàn Đạn nhanh như chớp rời khỏi tay, chúng bay thẳng đến Vũ Lôi Phong đang đứng đó. Sau đó ở lòng bàn tay của cự nhân lại nhanh như chớp sinh ra thêm một khối đạn nữa, và lại bắn ra, cứ như vậy mà có hơn mười viên Thánh Phong Liên Hoàn Đạn lao về phía Vũ Lôi Phong và Trần Lệ.

Vũ Lôi Phong ánh mắt không hề lo lắng, trên tay từ từ có hồng quang lan tràn, hồng quang thu liễm, lộ ra một thanh kiếm ưu mỹ, trên sống kiếm có một vệt đỏ như máu chạy dài đến mũi kiếm vô cùng tinh tế.

Chính là Trường Hồng Kiếm.

Linh Nhi và Lưu Thiên Kim vốn khá lo lắng, thế nhưng thấy tư thế kia của Vũ Lôi Phong nhất thời hai nàng lại an tâm không ít. Trần Lệ có thể nói là tiếp xúc với Vũ Lôi Phong khá nhiều, nàng cũng đoán được Vũ Lôi Phong định làm gì.

Hào quang đỏ cam bao phủ Trường Hồng Kiếm, Vũ Lôi Phong nhanh chóng chém mạnh về không trung trước mắt.

- Phong Tuyệt Kỹ. Thức Thứ Hai. Tường Gió!

Trường Hồng Kiếm vẽ ra một đường cong hoàn mỹ trên không trung, ngay lập tức một bức tường tạo ra từ vô số cơn gió hội tụ được dựng lên. Hơn một loạt mười viên đạn nhanh chóng nện thẳng vào Tường Gió.

Uỳnh Uỳnh!

Âm thanh va đập vô cùng đinh tai nhức óc vang lên, thế nhưng đó là trong tưởng tượng của mọi người mà thôi.

Bởi vì âm thanh lúc va đập thực sự không đáng để nhắc tới. Có thể hình dung việc lấy chân dẫm nhẹ vào mặt sàn nhà vậy, âm thanh phát ra chỉ kêu lên thành từng tiếng bộp nho nhỏ.

Và mười quả đạn kia bằng một cách thần kỳ nào đó mà biến mất toàn bộ, chúng đến nhanh mà đi cũng nhanh như một cơn gió.

Phong Tuyệt Kỹ - Tường Gió, bất kì đạn đạo nào cũng không thể xuyên qua trong thời gian nó tác dụng. Hiện tại Vũ Lôi Phong chưa từng thấy Tường Gió chưa chặn được thứ gì.



Ngoài quảng trường, sắc mặt Đặng Vũ và Hạ Mộng Phàm xấu xí, nhưng tưởng hai môn kết minh lại sẽ giành chắc phần thắng, nào ngờ Vũ Đài Môn toàn quân đại bại, tuyệt kỹ mạnh nhất Thiên Thánh Môn thì bị Vũ Lôi Phong một chiêu kia đánh cho tiêu thất.

Đặng Vũ không thể nghi ngờ là có vẻ mặt xấu xí nhất. Thất bại của Đặng Tiến Hòn khiến cho mặt mũi Vũ Đài Môn mất hết, lại còn là trong một cái tát.



- Không thể nào…

Thanh âm của Từ Thiên Nữ mang theo vẻ hoảng sợ phát ra từ Thánh Phong Thiên Thánh Trận, công kích vừa rồi chính là tuyệt chiêu mạnh nhất của Thánh Phong Hộ Thể kết Hợp với Thánh Phong Thiên Thánh Trận, đây là con bài chưa lật được che giấu suốt từ đầu đại hội của Thiên Thánh Môn, chỉ để đến giờ phút cuối cùng của vòng ba này.

Đại hội Tứ Môn Tranh Tài, vòng một thành tích chỉ lấy hệ số một, vòng hai là hệ số hai, và cuối cùng, vòng ba: Vòng Bo Rực Lửa. Thành tích vòng này được nhân ba lên, sau đó tất cả chia cho sáu và tính ra thành tích toàn đại hội.

Vì lí do này mà đa số con bài chưa lật, các tuyệt kỹ gây sức đột biến cao đều được che giấu cho vòng ba.

Từ Thiên Nữ và bốn người trong Thiên Thánh Môn còn lại trong Thánh Phong Thiên Thánh Trận sắc mặt tái nhợt, Thánh Phong Liên Hoàn Đạn tiêu hao quá nhiều, một loạt đạn mười viên Thánh Phong Liên Hoàn Đạn bắn ra ở hai tay, tổng cộng là hai mươi lần bắn. Mỗi phát Thánh Phong Đạn đều tiêu hao cực kỳ lớn, lần này bắn ra hai mươi viên, Nguyên Lực năm người tiêu hao gần như không còn, sắc mặt họ vô cùng tái nhợt.

- Trần Lệ cô nương, ta thắng rồi nhé.

Vũ Lôi Phong đứng sau Tường Gió, hiện tại Tường Gió duy trì được mười giây nên vẫn chưa có tiêu tán mà vẫn sừng sững nơi đó. Hàng vạn cơn gió đan lại phóng thẳng lên trời cao.

Trần Lệ không chút buồn bực nào, nàng nhìn Vũ Lôi Phong mỉm cười.

- Được rồi, ta hứa với ngươi.

Đôi gò má Trần Lệ ửng hồng, nàng nhẹ nhàng thu lại trường kiếm vào trữ vật, lấy ra vài viên đan dược nhét vào miệng. Sự mệt mỏi trong ánh mắt giảm đi không ít.

- Nhìn ngươi vẫn vô cùng dai sức, ta mệt rồi. Giao cho ngươi được không?

Trần Lệ từ từ tiến lại đứng cạnh Vũ Lôi Phong. Áo đỏ tung bay phất phơ, khuôn mặt kiều diễm kia lúc này đã khôi phục lại nét hồng nhuận lúc đầu.

- Để đó cho ta, nàng qua một bên nghỉ ngơi đi.

Vũ Lôi Phong phất tay, ánh mắt nhìn về phía Linh Nhi và Lưu Thiên Kim đang mở đại tiệc bò viên ở một góc. Bạch Sát và Lê Hùng Dũng tất nhiên cũng là khách mời bất đắc dĩ. Hai người này cũng chỉ ngồi cho vui mà thôi. Chủ yếu vẫn do “máy bào” Linh Nhi và Lưu Thiên Kim ăn “từ tốn”. Thấy Vũ Lôi Phong nhìn về phía mình, Linh Nhi nhai nốt miếng cá viên chiên trong miệng rồi đưa hết toàn bộ mấy xiên que cho Trần Lệ đang tiến lại, Lưu Thiên Kim sau đó cùng Linh Nhi nhảy đến trước người Vũ Lôi Phong.

Tường Gió mặc dù kiên cố để chống lại công kích của Thánh Phong Thiên Thánh Trận, thế nhưng để đánh bại lại vô cùng khó khăn. Trần Lệ tu vi Lục Tú Tam Trọng cũng không có cách nào làm gì được năm người Thiên Thánh Môn hợp kích. Hiện tại Vũ Lôi Phong cũng chỉ có thể dùng đến tuyệt chiêu kia.

Lúc này, hư ảnh Từ Thiên Nữ trong đại trận lại lần nữa chém đến, một kiếm này có thể nói là nhanh kinh khủng, Vũ Lôi Phong vội vàng túm lấy Linh Nhi và Lưu Thiên Kim chạy đi về phía trung tâm quảng trường.

- Chạy đi đâu?

Từ Thiên Nữ có lẽ đã nhận ra, Tường Gió quỷ dị kia tuy có thể chặn được đòn tất sát của Thiên Thánh Môn, thứ nhưng lại không thể liên tục đánh ra, mà Vũ Lôi Phong cũng không có cách nào gây thương tổn cho chính mình. Thánh Phong Thiên Thánh Trận lại kết hợp với Thánh Phong Hộ thể nên tốc độ khôi phục của năm người cũng vô cùng nhanh, chỉ cần kéo dài thêm chút thời gian là sẽ khôi phục đủ để tiễn toàn bộ đám người Phong Lôi Môn bay ra khỏi Vòng Bo Rực Lửa.

Thế là ngay lập tức, Từ Thiên Nữ đã có kế hoạch của mình. Một vài công kích cơ bản liên tục đánh ra, vì đây là trận pháp hợp kích năm người nên một chiêu bình thường cũng trở thành cực mạnh, nhưng đối với năm người thì không chút ảnh hưởng nào. Cứ dùng những đòn này quấy rối đám người Phong Lôi Môn và Âm Phong Môn, chờ đến khi Nguyên Lực được Thánh Phong Hộ Thể dần khôi phục chính là lúc càng tung ra sát chiêu.

Lại một đạo kiếm quang khổng lồ lao đến chỗ Vũ Lôi Phong, kiếm quang to khủng bố cày nát mặt sân mỗi khi nó đi qua, tuy chỉ là một đòn tùy tiện nhưng nếu Linh Nhi hay Lưu Thiên Kim gặp phải mà nói cũng sẽ tiêu đời.

Thế nhưng… Từ Thiên Nữ lại quên mất một điều. Một điều khiến mãi sau này nàng vẫn hối hận.

- Băng Phách Kiếm. Xuất Trận!

Linh Nhi giơ tay, Băng Phách Kiếm từ trong vỏ kiếm đeo bên lưng lập tức bay ra, chuôi kiếm lập tức xuất hiện trên lòng bàn tay nàng. Vốn dĩ Vũ Lôi Phong định kêu hai người cất vào túi trữ vật, thế nhưng lại nhớ đến không có ai khác trên thế giới này có thể cầm được ngoài Linh Nhi và Lưu Thiên Kim còn có hắn.

Thế là Lưu Thiên Kim và Linh Nhi đều luôn đeo Băng Phách Kiếm và Tử Vân Kiếm bên lưng, giống hệt các cao thủ kiếm hiệp.

Đại Lục Thúy Hằng có một tồn tại đặc biệt là túi trữ vật, vật này tùy vào chất lượng sẽ có thể chứa được một lượng đồ nhất định theo diện tích không gian bên trong nó. Trữ vật thông thường chỉ có mười mét vuông để chứa đồ mà thôi, không giống Hệ Thống KOF, có rương vô hạn vô biên vô tận.

Linh Nhi cầm Băng Phách Kiếm trong tay, hào quang xanh biếc bắn ra chói mắt, khí tức hàn băng nhanh chóng hội tụ trong thiên địa. Xen lẫn với hàn băng là phong Nguyên Lực nồng đậm, làm cho hàn băng càng trở nên lạnh lẽo.

- Tử Vân Kiếm. Xuất Trận!

Lưu Thiên Kim đưa tay duỗi ra bên hông, Tử Vân Kiếm bay khỏi vỏ liền lao đến cánh tay cầm kiếm của nàng, cuồng phong màu tím cùng với hào quang trên kiếm bắt đầu bộc phát, cây cối xung quanh chợt ngả vàng đi không ít.

- Phong Thuộc Tính thật kỳ lạ, chẳng lẽ Phong Nguyên Lực này có thể ăn mòn Sinh Mệnh?

Trên khán đài, ánh mắt các cường giả lóe sáng, họ có thể nhìn ra gió mà Lưu Thiên Kim phát ra không giống với Phong Nguyên Lực đơn thuần.

Vũ Lôi Phong đứng giữa hai người, Trường Hồng Kiếm đã cầm sẵn trên tay bộc phát ngọn lửa đỏ cam, từng luồng khí tức nóng bỏng hội tụ lại, đã có kinh nghiệm kết hợp giữa Hỏa và Phong, lần này Vũ Lôi Phong phát động cả hai thuộc tính một lúc, cơn lốc lửa nhanh chóng tràn ngập không gian.

- Trường Hồng Kiếm. Xuất trận!

Hết chương 64….

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi