TA MAN HOANG BỘ LẠC



Trong đó còn có một số dị loại cường đại, vẻ ngoài hung hãn, khí tức khủng bố, thậm chí không hề yếu hơn so với cường giả cấp bậc Thiên Cấm, thậm chí còn cường đại hơn.

Dưới cảm nhận của đám cường giả, trong thú triều Hỗn Độn dị loại kia, còn có hơn mười đạo khí tức khủng bố mơ hồ tồn tại.

Đám khí tức khủng bố này, có thể so với cường giả cấp bậc Thiên Đạo cảnh, khiến người ta càng cảnh giác, trong lòng càng lo lắng hơn.

Bởi vì chưa nói đến chuyện số lượng đám Hỗn Độn dị thú này quá nhiều, hơn nữa bọn chúng còn có tổ chức, vây công Vĩnh Hằng Chi Chu có trật tự, hiển nhiên là có một tồn tại kinh khủng đứng sau điều khiển tất cả chuyện này.


Ầm ầm! Đại chiến bắt đầu, đây là trận chiến đầu tiên sau khi Vĩnh Hằng Chi Chu bước vào khởi nguyên, đấu với vô số Hỗn Độn dị loại, hai bên chém giết khó phân thắng bại, hiện trường vô cùng thảm liệt.

Trong Vĩnh Hằng Chi Chu, từng nhánh quân đoàn cường đại bước ra khỏi tấm màn sáng, bắt đầu tổ chức phòng ngự, nghênh chiến trên Vĩnh Hằng Chi Chu.

- Chiến! Chiến! Chiến!Từng tiếng gào thét giận dữ truyền đến, Chiến Thần không đầu vung Chiến phủ lên đại khai sát giới, không ai địch nổi, chém giết vô số Hỗn Độn dị loại, huyết nhục bay tán loạn.

Đó là Hình Thiên, thân là Chiến Thần đệ nhất trên Thiên giới, thống lĩnh Bất Tử Tiên binh, đội quân cường đại nhất dưới trướng Cổ Trần giết thẳng ra ngoài, giống như một cái cối xay thịt xoắn nát vô số Hỗn Độn dị loại.

Trên Vĩnh Hằng Chi Chu to lớn, có vài chi quân đoàn cường đại, vô số cường giả tụ tập lại với nhau, tạo thành từng phòng tuyến cường đại ngăn cản Hỗn Độn dị loại đang đánh tới như thủy triều.

Hồng quang!Theo một nổ tung vang dội truyền đến, màn sáng lắc lư một cái, cuối cùng trở nên ảm đạm, tiếng răng rắc vang lên sau đó vỡ vụn hoàn toàn.

Tấm màn sáng phòng ngự của Vĩnh Hằng Chi Chu đã bị phá nát, bị vài con Hỗn Độn dị thú lấy cường đại dùng lực lượng mạnh mẽ và sừng của mình đánh xuyên qua, xé rách.

- Gào!Vô số dị thú gào thét, hóa thành dòng nước lũ cuồn cuộn cuốn tới.

- Giết!Trên Vĩnh Hằng Chi Chu, các đại quân đoàn đã chuẩn bị kỹ càng, vô số cường giả ồn ào quát lớn, từng lớp trận văn sáng lên, hợp thành vô số sát trận, bắt đầu giao chiến.


Tiếng nổ ầm ầm vang mãi không dứt, cả Vĩnh Hằng Chi Chu đã rơi vào trong vòng vây của dị thú, chỉ trong chớp mắt đã bị nhấn chìm trong đó.

Vô số dị thú vẫn lạc, bị chém giết, nhưng cũng rất nhiều cường giả của Hồng Hoang bị giết chết, vô số chiến sĩ tử trận tại chỗ.

- Chư thiên Phật Quốc!- Hoàng Tuyền diệt thế!- Tạo Hóa Ngọc Điệp!Lúc này, đám cường giả đỉnh cấp trong Hồng Hoang cũng bắt đầu ra tay, đánh ra cấm thuật, tuyệt chiêu, át chủ bài mạnh nhất của mình ra ngoài.

Phật Tổ, Ma Chủ, Minh Trà, Hồng Quân … Cả cường giả ai cũng tham chiến không có ngoại lệ.

Còn có cường giả và đội quân tinh nhuệ của các tộc khác cũng tham chiến, không ngừng chém giết vô số Hỗn Độn dị loại đang xông tới, muốn giết sạch chúng nó.

Trong đó người cường đại nhất chính là Thiên Đế, Thiên Đình Vô Thượng của hắn đã trấn sát vô số Hỗn Độn dị thú, đếm cũng không hết, dọn sạch từng mảng từng mảng một.

Nhưng điều khiến người ta hoảng sợ chính là, Hỗn Độn dị loại không ngừng xông tới, giết cũng không hết, vừa giết xong một đám này lại có một đám khác xông lên, giống như vĩnh viễn không hết vậy.

- Nhiều quá!Phật Tổ đã giết đến mức tay cũng tê rồi, phật quang trên người cuồn cuộn, bao phủ ngàn tỉ dặm, hóa thành Phật Quốc, vô số Phật Đà triển khai giết hại.

Nhưng mà điều khiến Phật Tổ khiếp sợ là, đám dị thú này giết mãi không hết.


Hơn nữa khổ sở nhất chính là, không có cách nào độ hóa được đám Hỗn Độn dị thú này, hoàn toàn không có cách nào độ hóa bọn chúng, cũng không thể khống chế bọn chúng.

Cho nên sắc mặt Phật Tổ nhìn rất kém, nếu như có thể độ hóa được thì tốt rồi.

Không chỉ có hắn, đám cường giả còn lại cũng vậy, mỗi người đều vắt óc suy nghĩ cách chém giết đám Hỗn Độn dị thú này, nhưng mà giết mãi vẫn không hết.

Ầm ầm! Hỗn Độn sôi trào, từng cơn chấn động kịch liệt truyền đến từ trong Đại Hỗn Độn mênh mông, dư âm của cuộc đại chiến truyền đi rất xa, thậm chí còn tạo ra động tĩnh rất lớn.

Nhưng mà Hỗn Độn quá rộng, mặc dù động tĩnh ở nơi này rất lớn, nhưng vẫn không gây nên bất kỳ sự chú ý nào, thậm chí vẫn chưa cách nào khiến cường giả khác để ý đến.

Đại chiến vẫn đang tiếp tục, thời gian dần trôi qua, đại chiến càng ngày càng thảm thiết, thương vong bên phía Hồng Hoang càng ngày càng gia tăng.

Mắt thấy mọi người sắp bị vô số bầy dị thú bao phủ, xé nát, đến lúc đó cả Vĩnh Hằng Chi Chu cũng sẽ bị xé thành mảnh nhỏ, Hồng Hoang cũng bị phá hủy, thì….


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi