TA MAN HOANG BỘ LẠC



Ầm!Khí tức sát phạt kinh thiên động địa nổ tung, Thạch Nhân Vương gào thét, một đao vung lên chém ra, đao mang sáng loáng chẻ đôi hắc khí cuồn cuộn, nứt ra thành hai nửa, lộ ra một bóng người nhỏ nhắn xinh xắn đang ẩn nấp bên trong hắc vụ.

Khi nhìn thấy bóng người này, tất cả mọi người đều sững sờ.

Thạch Nhân Vương, Hoàng Kim Vương, Mông Liệt đồng loạt ngẩn người, kinh ngạc nhìn bóng người đang ẩn nấp bên trong hắc vụ, vậy mà người đó lại là thiếu nữ áo xanh nhỏ nhắn xinh xắn.

- Thanh Y?Cổ Trần trợn tròn mắt lên nhìn, giật mình nhìn người đột nhiên xuất hiện trước mắt, trong lòng chấn động, có chút không dám tin.

Người tới đúng là thiếu nữ đã từng cứu hắn, thiếu nữ của Thanh Thạch bộ lạc, Thanh Y.


Thiếu nữ này từng nói nàng không thể tu luyện, vậy mà lúc này lại xuất hiện, hơn nữa còn phát ra khí tức tuyệt cường, cả người lộ ra một luồng khí tức âm u lạnh lẽo mang theo bất tường.

Thanh Y tới, mái tóc đen buông xõa, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng, trong đôi mắt lộ ra khí tức tử vong nồng đậm, không có một chút tình cảm nào tồn tại.

Nhìn dáng vẻ này của Thanh Y, trong lòng Cổ Trần khẽ run lên, đây là Thanh Y mà hắn quen biết sao?Cô gái nhỏ thiên chân vô tà, hồn nhiên rực rỡ thiện lương trước đây, đã không còn nữa, Thanh Y trước mắt hoàn toàn là một người khác.

Lạnh như băng, hờ hững, lộ ra khí tức tử vong nồng đậm và khí tức mang bất tường.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với nàng ấy?- Thanh Y, là ngươi sao?Giọng Cổ Trần có chút run rẩy.

Nghe thấy giọng nói này, Thanh Y chậm rãi quay người lại, hai mắt nhìn về phía Cổ Trần, trong đôi mắt ấy lộ ra khí tức tử vong khiến tim hắn đập nhanh hơn.

Trên người nàng ta được bao phủ bởi khí tức mang theo bất tường, khiến linh hồn người khác đều run rẩy.

- Con nhóc này ở đâu ra vậy?Thạch Nhân Vương vô cùng kinh ngạc.

Hắn có chút cảnh giác, quát lớn:- Nhìn khí tức của ngươi, ngươi cũng không phải nhân tộc, vì sao lại đứng ra ngăn cản bản vương?Uỳnh!Không nói lời nào còn tốt, Thạch Nhân Vương vừa mở miệng, đã khiến đại chiến nổ ra, Thanh Y đột nhiên quay người lại, một luồng hắc vụ kinh khủng mang khí tức tử vong lan tới.

- A! Bản vương giết ngươi.


Tiếng Thạch Nhân Vương tức giận gào thét truyền đến từ bên trong hắc vụ, một tiếng nổ mạnh đáng sợ truyền đến, bên trong hắc vụ xảy ra đại chiến kịch liệt.

- Đáng chết!Hoàng Kim Vương, Mông Liệt vừa nhìn đã biết không ổn, thiếu nữ quỷ dị xuất hiện bất ngờ này, nhìn khí tức hiển nhiên không phải nhân tộc, vì sao lại chạy tới phá hoại chuyện tốt của bọn họ.

- Cút!Mắt thấy hắc vụ sắp kéo cả bọn họ vào trong, hai đại cường giả tức giận đánh ra một kích, đánh tan đám hắc vụ quỷ dị kia.

Đang lúc hai người muốn xông lên chém giết, một bóng người đã chắn trước mặt bọn họ.

- Đối thủ của các ngươi là ta!Cổ Trần mang vẻ mặt lạnh lùng, sát ý sôi trào mạnh mẽ như chưa bao giờ có, tuy nhiên hắn vẫn không hiểu được rốt cuộc Thanh Y làm sao, sao lại biến thành dáng vẻ này.

Nhưng hiện giờ nàng xuất hiện, giống như đang giúp đỡ hắn, điểm ấy Cổ Trần không hề nghi ngờ, trong lòng hắn có cảm giác như vậy.

Thanh Y, đang giúp hắn!- Giết!Cổ Trần giận dữ hét lên, Thanh Đồng ấn tỷ trên đỉnh đầu, và Thanh Đồng chi thư cùng nhau phát sáng, đánh về phía hai người Mông Liệt và Hoàng Kim Vương.

Keng!Một khắc sau, Cổ Trần cầm kiếm giết tới trước mặt Hoàng Kim Vương, lực lượng toàn thân tích xúc thành một kiếm chém thẳng vào trán đối phương, sát ý mạnh mẽ khiến người ta hoảng sợ.

Keng!Một kiếm đánh tới, trên trán Hoàng Kim Vương hiện lên một chiếc chuông vàng, chặn một kiếm này lại, nhưng thân thể hắn vẫn là bị lực lượng cuồng bạo ấy nổ rơi khỏi bầu trời.


“Bịch”Hoàng Kim Vương rơi xuống mặt đất, phạm vi trăm thước xung quanh lõm xuống thành một cái hố, dư ba kèm theo cát bụi hất tung đám Thú nhân quanh đó.

Lần đầu tiên Hoàng Kim Vương bị đánh rơi xuống.

- A! Ngươi đáng chết!Hắn giận dữ hét lớn, rồi phóng lên bầu trời, cả người tỏa ra ánh sáng màu vàng, một chiếc chuông vàng lơ lửng trên đỉnh đầu, vạn đạo kim quang bao phủ thân thể hắn.

Ầm!Một bên khác, Mông Liệt cũng bị đánh bay, bị Thanh Đồng ấn tỷ trấn áp, bị một kiếm xé mất một lớp da, một đạo kiếm ngân lưu lại trên người, huyết dịch tuôn trào.

Khuôn mặt hắn âm u nhìn chằm chằm vào Cổ Trần, vậy mà hắn lại bị thương.

Đánh lùi Mông Liệt xong, Cổ Trần quay người cũng chém một kiếm, “Keng” thanh kiếm đánh thẳng vào chiếc chuông vàng trên đỉnh đầu, năng lượng bùng nổ, cả hai đồng thời lùi lại phía sau.

- Hoàng Kim Vương, quả chuông của ngươi quá xấu, hay là biến nó thành cái quan tài bằng vàng, đúng lúc dùng để chôn ngươi.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi