TA MAN HOANG BỘ LẠC



Một giọng nói ung dung truyền đến, đánh thức hai người Hắc Thạch Vương và Cự Phủ Vương đang quan chiến.

Cảm nhận được một cỗ uy hiếp cường đại đang vọt tới, sắc mặt hai vị Vương giả lập tức thay đổi, không tiếp tục quan chiến nữa, lập tức phát ra lực lượng của mình để ngăn cản.

Ầm ầm!Hư không nổ tung, ngọn núi sụp đổ hóa thành bột phấn ngay tại chỗ, một bóng người bay lên không trung, lao thẳng về phía hai người Hắc Thạch Vương và Cự Phủ Vương.

Đó là Cổ Trần, bất ngờ xuất kích, chiến lực mạnh đến mức khiến hai vị Phong Vương giả của dị tộc cũng phải rung động.

Rầm rầm!Bầu trời nổ tung, từng vết từng vết rách rất nhỏ đan xen lẫn nhau, tạo thành khe nứt không gian, do ba cỗ lực lượng cường đại xé rách.


Ba bóng người hóa thành ba tia sáng, không ngừng va chạm vào nhau trên không trung, chiến đấu kịch liện, kinh khủng, tạo nên từng đợt sóng khí quét ngang khắp nơi.

Uỳnh!Một tiếng nổ vang trời, năng lượng va chạm vào nhau, có bóng người chật vật ngã xuống.

- Cổ Trần, một mình ngươi lại dám khiêu chiến hai người chúng ta sao?Sắc mặt hai vị Phong Vương giả Hắc Thạch Vương và Cự Phủ Vương phủ một tầng băng giá, sát ý bừng bừng, cảm giác mất hết mặt mũi vì bị một con kiến hôi của Nhân tộc khiêu khích.

Một người độc chiến hai người, chuyện này mất mặt biết bao.

- Ha ha, Phong Vương giả, cũng chỉ thế mà thôi!Cổ Trần lau sạch vết máu trên khóe miệng, mặt lộ ra vẻ trào phúng, một phen kịch chiến vừa rồi, hắn đã thăm dò rõ ràng thực lực của hai vị Phong Vương giả.

Phong Vương giả, đúng là rất mạnh, sau khi giao thủ một phen, hắn biết bản thân rất khó đánh thắng được bọn họ, nếu như một đối một thì còn có cơ hội.

Nhưng một đối hai thì không có cách nào cả, tuy rằng chiến lực của Cổ Trần mạnh mẽ đáng sợ, nhưng cuối cùng vẫn chưa chính thức đột phá cảnh giới Niết Bàn.

Tuy rằng khó có thể chống lại, nhưng Cổ Trần vẫn không hề sợ hãi như cũ, ngược lại còn thản nhiên nhìn hai vị Vương giả của dị tộc, chiến ý càng ngày càng dâng lên hừng hực.

- Ta thừa nhận, tạm thời ta đánh không lại hai người các ngươi.

Cổ Trần mỉm cười thừa nhận mình bây giờ đánh không lại hai hắn Phong Vương giả, nhưng hắn có lòng tin của mình, chính là, nếu đánh không lại hắn có thể độ kiếp.


Không sai, Cổ Trần muốn độ kiếp, đột phá đẳng cấp nhục thân của mình, đánh tan cực hạn Tiên Thiên Đạo Thể, bước vào cấp bậc cao hơn.

Nếu như đột phá thành công, lực lượng thân thể chắc chắn sẽ tăng vột, có đủ chiến lực để trấn áp Phong Vương giả.

- Nhóc con, coi như ngươi thức thời, biết mình vô dụng, vậy thì để bản Vương tiễn ngươi một đoạn đường.

Hắc Thạch Vương nhe răng cười, lạnh lùng nói, sau đó bước ra một bước, muốn giải quyết người trẻ tuổi Cổ Trần này, sau đó tiêu diệt toàn bộ Nhân tộc trong Bách Man sơn.

- Chờ chút đã! Đột nhiên Cổ Trần mở miệng, trên mặt nở một nụ cười quái dị.

Hắc Thạch Vương sửng sốt, nhưng không hề bị ảnh hưởng, vẫn ép về phía Cổ Trần, lực lượng trên người đã ngưng tụ tới cực điểm, ra tay bất ngờ muốn giết chết hắn.

Cổ Trần khóe miệng hơi vểnh lên, lạnh lùng nói:- Để ta độ kiếp trước đã, sau đó lại chiến một trận với các ngươi.

- Cái gì?Hai người Hắc Thạch Vương và Cự Phủ Vương đều sững sờ, bị lời này làm cho kinh ngạc.

Nhưng hai người kia còn chưa kịp phản ứng, sấm sét đã kéo đến, bầu trời lập tức tối sầm lại.


Ầm!Mây đen cuồn cuộn, trên bầu trời trở nên tối om, lôi đình đan xen lẫn nhau, Thiên Kiếp hội tụ, dường như chỉ trong nháy mắt đã thành hình.

- Thiên Kiếp?Hai người Hắc Thạch Vương và Cự Phủ Vương trợn trừng mắt, bị cảnh tượng trước mắt khiến bọn họ giật mình kêu lên, ánh mắt kinh hãi nhìn về phía Thiên Kiếp đột nhiên hội tụ trên đỉnh đầu.

Thiên Kiếp xuất hiện quá đột ngột, không có dấu hiệu nào báo trướ, trực tiếp đã ngưng kết thành hình giữa hư không trên đỉnh đầu bọn họ, một mảnh lôi vân đen kịt hội tụ, vô cùng doạ người.

Ầm ầm! Lúc này, hai người vốn dĩ đang kịch chiến trên không trung cũng cùng nhau lui lại, bọn họ cũng bị Thiên Kiếp đột nhiên xuất hiện làm giật nảy mình, có chút trở tay không kịp.

Bởi vì chỗ hai người cũng ở trong lôi kiếp, bị lôi vân đầy trời bao trùm, khiến bọn họ sợ đến mức mặt cắt không còn giọt máu.

- Hỗn trướng, Thiên Kiếp ở đâu ra vậy?Kim Quang Vương nổi trận lôi đình, tức giận gầm thét, điên cuồng xông ra khỏi phạm vi lôi vân, suốt quãng đường hắn bị lôi Thạch điệnnh cho kim quang trên người toán loạn.

Không chỉ hắn bị dọa sợ, ngay cả Huyền Vô Cực cũng kinh hãi, cả người chật vật xông ra khỏi lôi vân, nhanh chóng hạ xuống.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi