TÀ THIẾU DƯỢC VƯƠNG

Phải biết rằng, nếu như người của gia tộc mình có thể xuất hiện thêm một hai tên Âm Dương Cảnh, thậm chí cường giả siêu cấp Âm Dương Cảnh, tương đương sẽ chiếm cứ bao nhiêu ưu thế. Nội tình càng sung túc, phát triển càng cường đại, đây cũng là nguyên nhân các đại gia tộc nhận được công pháp, hoặc là phương pháp tu luyện, cho tới bây giờ sẽ không dễ dàng truyền ra ngoài.

- Này . . .

Gia Cát Tịch thoáng cái cũng có chút không biết nên nói như thế nào, mới vừa nói như vậy, hiện lại rơi vào loại tình huống này. Thật ra thì vật này nhìn như thế nào, thân là đại quản sự, chuyện ở Ngọc Kinh Thành bình thường hắn toàn quyền chịu trách nhiệm, nhưng vừa vặn lời đã ra khỏi miệng. . .

- Phòng đấu giá Ngọc Tinh thật giống như ở quốc gia nào cũng có, các đại khu vực tất cả cũng rất nhiều, tin tưởng ở giữa cũng có công trạng . . . Chính là đối lập về thành tích a. Cái này tuyệt đối có thể tạo thành oanh động, hiệu quả và lợi ích mang tới cũng vượt quá tưởng tượng, mà kèm theo chẳng qua là thuận tiện để cho bản gia chủ thoải mái một chút, nhân tiện bán người của Phương gia đi mà thôi, phòng đấu giá Ngọc Tinh cũng sẽ không sợ Phương gia, những thứ này cũng không là vấn đề, về phần phương diện tư nhân của đại quản sự, bản thân ta sẽ lấy một phần đưa cho đại quản sự, tin tưởng một hồi đấu giá đại quản sự cũng biết giá trị của vật này.

Gia Cát Tịch làm đại quản sự của Ngọc Kinh Thành mấy thập niên, mặc dù cũng là cường giả Thần Thông Cảnh tầng thứ chín, nhưng bản chất hắn vẫn là một thương nhân, thương nhân lớn mạnh một chút mà thôi.

Cho nên sau đó thần thức của Nhậm Kiệt vừa động, một mình nói một đoạn như vậy cùng Gia Cát Tịch, đầy đủ ích lợi, đủ để đả động hắn, để cho hắn phối hợp với chính mình.

Vật này đối với Nhậm Kiệt mà nói, bất quá là bởi vì hai ngày trước sau khi hắn trở về Thường lão tứ tới, rất vui vẻ nói với Nhậm Kiệt hắn rốt cục đột phá cảnh giới Thần Thông Cảnh đại viên mãn, đã có tư cách đánh sâu vào Âm Dương Cảnh. Nhậm Kiệt căn cứ tình huống của hắn, làm một chút chuẩn bị cho hắn đánh sâu vào Âm Dương Cảnh, cho nên mới có công pháp này.

Trên thực tế đại cảnh giới của Nhậm Kiệt lợi hại, để cho sau đó hắn nghĩ đến cái vấn đề này, hơi giật mình, để cho công pháp này có một chút đặc điểm thượng cổ, bỏ đi bộ phận mình thiết kế cho Thường lão tứ, lưu lại một chút ít thứ tốt cho tất cả Thần Thông Cảnh đánh sâu vào Âm Dương Cảnh, sau đó biến nó thành không trọn vẹn.

Ở trong trữ vật giới chỉ của Phương Nhạc Tùng phát hiện một khối tổn hại, giá trị thoạt nhìn không lớn, Phương Nhạc Tùng cũng không có mở ngọc giản thượng cổ ra, Nhậm Kiệt mở ra phát hiện bên trong đúng là không có gì, chính là ngọc giản thượng cổ bình thường nhất, bất quá sau đó Nhậm Kiệt thả công pháp này vào bên trong, thì có tình huống hiện tại.

Đưa . . . Chính mình một phần? Đối với Gia Cát Tịch, vừa nghe đến tin tức kia cũng không khỏi âm thầm vui mừng, nếu có vật này, chính mình còn có thể giành được thành tích tốt nhất cho phòng đấu giá Ngọc Tinh ở Ngọc Kinh Thành, phần thưởng nhận được có lẽ còn có cơ hội vật lộn đọ sức một lần cuối cùng, nghĩ đến chỗ này, mắt Gia Cát Tịch không khỏi sáng ngời.

- Tốt, vậy thì là vì Nhậm gia chủ mà phá lệ một lần, sẽ làm theo như Nhậm gia chủ nói. Bất quá chia làm 26 phần hiệu quả cũng không phải là tốt nhất, bởi vì số lượng quá nhiều nên giá tiền sẽ không cao, nếu như có hơn hai mươi cái mà nói, sau đó khẳng định sẽ lan rộng ra ngoài, có ít người cũng sẽ không mua giá cao, bởi vì luôn có thể có được. Số lượng ít ngược lại có thể nâng giá tiền lên, tốt nhất là ba đến năm phần, mà người mua cũng không biết ai với ai, thế lực khắp nơi mua về cũng sẽ không dễ dàng tung ra, như vậy một số người cũng không có lo lắng người khác mua được mà chính mình không có, hơn nữa đối với người muốn đột phá Thần Thông Cảnh đỉnh phong, thậm chí Âm Dương Cảnh bình thường cũng có lực hấp dẫn rất lớn.

Gia Cát Tịch gật đầu đáp ứng, sau đó lập tức cho ra một chút ý kiến chuyên nghiệp.

- Các ngươi là nhân sĩ chuyên nghiệp, các ngươi quyết định.

Chia làm 26 phần mỗi người một phần bất quá là Nhậm Kiệt tùy tiện nói ra, bất luận hiểu biết của một kiếp trước về Phòng đấu giá, hay là cảnh giới bây giờ của hắn, những thứ này tự nhiên hắn cũng biết, cho nên Gia Cát Tịch vừa nói hắn lập tức gật đầu đồng ý.

- Lê Nhu ngươi lập tức báo cho mọi người chuẩn bị, để tin tức này lan rộng ra ngoài trước, sau đó mau sớm đấu giá một . . . Không, một số người. Để Phương Nhạc Tùng đến cuối cùng, những người ở giữa chia làm ba đợt, tổng cộng chia làm năm lần đấu giá. Để người ta kéo dài thời gian, sau đó cho tất cả thế lực cùng mọi người bên trong Ngọc Kinh Thành thời gian phản ứng. Đúng lúc là mừng thọ hoàng thái hậu, lực lượng các nơi tụ tập, mặc dù hơi có chút gấp gáp nhưng hiệu quả sẽ rất tốt. Còn có, đổi lại Đấu giá sư cao cấp của chúng ta đi tới, mặt khác báo cho những nghành khác khai hội . . .

Gia Cát Tịch lập tức gật đầu đáp ứng, sau đó khe khẽ ôm quyền thi lễ với Nhậm Kiệt, xoay người rời đi, dọc theo đường đi không ngừng phân phó Lê Nhu, nhanh chóng đi bố trí.

- Rất tốt, nhân sĩ chuyên nghiệp chính là nhân sĩ chuyên nghiệp, lĩnh vực bất đồng sẽ có thái độ cùng phương thức chuyên nghiệp bất đồng, sau này mập mạp ngươi kinh doanh tiệm thuốc cũng có thể học một ít, như vậy có thể mở ra tiệm thuốc bất đồng cùng bình thường.

Nhìn Gia Cát Tịch cùng Lê Nhu rời đi, Nhậm Kiệt vừa nhìn về phía dưới vừa nói với mập mạp.

- Nhân sĩ chuyên nghiệp?

Người đi, mập mạp chậm rãi dịch chuyển khỏi danh sách vật phẩm che ở trước mặt, đoán danh từ mới mà Nhậm Kiệt nói. Bất quá nghe rất có ý tứ . . .

Giống như bên trong bao gian của Phương gia ở tầng cao nhất, giờ phút này người của phòng đấu giá Ngọc Tinh mới vừa đi ra khỏi cùng nhau chạy về phía Lục Thanh của Ngọc Kinh Thành hai tay dâng cái hộp lên.

- Bá!

Phương Kỳ kích động mở hộp ra, trong nháy mắt cả phòng chiếu rọi rực rỡ, quang huy lóe lên sau đó khe khẽ thu liễm, nhưng vẫn làm cho người ta thấy hoa mắt, tay Phương Kỳ khẽ run lấy Cửu Tinh Phượng Hàm Châu ra đeo vào trên cổ mình.

Đó là một con Phượng Hoàng xinh đẹp, chung quanh có chín viên tinh quang xoay tròn chung quanh, tinh quang kia cũng là lấy Tinh Vân Hàn Thiết để chế tạo, chẳng những thoạt nhìn vô cùng đẹp, một khi vận dụng tiến hành phòng ngự thì uy lực cũng kinh người.

Phương Kỳ đeo Cửu Tinh Phượng Hàm Châu ở trên người, thân thể không nhịn được nhẹ nhàng xoay một vòng, chậm rãi rót lực lượng vào thúc dục Cửu Tinh Phượng Hàm Châu này, trong nháy mắt Phượng Hoàng ở Cửu Tinh Phượng Hàm Châu này giống như sống lại, chậm rãi phóng thích ra một tia hàn khí lạnh như băng, mà tinh quang ở chung quanh Cửu Tinh Phượng Hàm Châu cũng không ngừng chớp động.

- Oa, Đại tiểu thư thật đẹp.

- Chỉ có Đại tiểu thư mới xứng đôi với vật phẩm xinh đẹp như vậy.

Nha hoàn bên cạnh nửa thật nửa giả sợ hãi than, thứ nhất là Cửu Tinh Phượng Hàm Châu này đúng là xinh đẹp, hơn nữa cũng là đang khen tặng Phương Kỳ.

Giờ phút này trên mặt Phương Kỳ tràn đầy nụ cười, chậm rãi dừng lại nhìn Cửu Tinh Phượng Hàm Châu ở bộ ngực mình.

- Thiên ca hắn có khỏe không, làm phiền ngươi đặc biệt tới đây, không có làm trễ nãi tu luyện của các ngươi chứ?

Tỉnh táo lại, Phương Kỳ chậm rãi nhìn về phía Lục Thanh, người nọ là Lục Thanh xếp hạng thứ tám trong thập đại cao thủ Thiên bảng dưới tay Lam Thiên, chỉ lớn hơn vài tuổi so với Phương Kỳ, hiện giờ cũng đã là Thần Thông Cảnh tầng thứ chín, thực lực cường hãn làm cho người ta sợ hãi than.

Trên thực tế ngay từ hai năm trước hắn bất quá mới vừa là Thần Thông Cảnh tầng thứ ba, mặc dù rất kiệt xuất nhưng không có khoa trương như vậy, nhưng kể từ khi đầu phục Lam Thiên, một đường nhanh chóng đề thăng.

- Có thể cống hiến cho ngài cùng chủ nhân, là vinh hạnh của chúng ta, lúc trước ta bị thương vừa lúc cần điều dưỡng, cũng không làm trễ nãi tu luyện tổng thể, hơn nữa có chủ nhân ở đó, điểm khởi bước của bản thân chúng ta cũng đã là bắt đầu từ phía trên.

Lục Thanh ngạo nghễ nói.

- Thập đại cao thủ Thiên bảng, ngươi đứng hàng thứ tám cũng đã mạnh như thế, xem ra thu hoạch lần này của Thiên ca thật đúng là vô cùng lớn..

Phương Kỳ vô cùng mong đợi, bởi vì nàng còn nhớ rõ lời nói ban đầu lúc Lam Thiên rời đi.

- Nhanh, rất nhanh chủ nhân sẽ sáng tạo ra một kỳ tích, lấy sức một mình rung động tất cả thế nhân.

Lục Thanh vừa nhắc tới Lam Thiên, ánh mắt đều mang tia sáng độc hữu của tín đồ, đó là một loại tín ngưỡng cuồng nhiệt, vẻ mặt chỉ có tín đồ mới có.

- Đại tiểu thư, chúng ta đã dò thăm, lần đấu giá này căn bản đã sớm định ra vật phẩm bán đấu giá, ở giữa sẽ không còn có biến hóa. Căn bản không có những thứ mà Nhậm Kiệt nói, ta xem hắn chính là nói nhảm.

Lúc này, có nha hoàn đi vào đáp lời.

- Hừ!

Phương Kỳ vẫn yêu quý vuốt ve Cửu Tinh Phượng Hàm Châu ở ngực, nói:

- Ta tới đây chẳng qua cũng là vì nhận lễ vật Thiên ca tặng cho ta, về phần Nhậm Kiệt kia, chính hắn không biết, đã công khai mọi chuyện, náo thành như vậy, mọi người nếu như là đã biết rồi cũng không sao. Ta luôn luôn phái người đi theo hắn, bất quá là cho mấy người của gia tộc thoải mái một chút, không thể đàm phán tốt hơn, để cho những phế vật kia ở lại chỗ hắn, người khổ sở cũng là hắn, chỉ bất quá . . .

Đối với chuyện này lúc ban đầu nổi giận, Phương Kỳ thật cũng không thèm để ý, chẳng qua là tức giận hành động của Nhậm Kiệt tên khốn kiếp này, đối với Phương Nhạc Tùng bọn họ nàng căn bản không để ý. Hiện tại sự quan tâm duy nhất của nàng chính là những thứ ghi chép lại của Nhậm Kiệt trong học viện.

- Mau nhìn, đổi người rồi, đổi người rồi, Đấu giá sư cao cấp?

- Đây là chuyện gì xảy ra, đây không phải là đấu giá đặc biệt, làm sao lại thay Đấu giá sư cao cấp.

Nhưng vào lúc này, phía dưới cùng đột nhiên có chút loạn, nhờ vào trận pháp đặc thù, người ở tầng cao nhất cũng có thể nghe được rõ ràng thanh âm về tình huống ở phía trên cùng phía dưới phòng đấu giá, thanh âm này để cho Phương Kỳ đang nói chuyện cũng không khỏi dừng lại xoay người nhìn sang.

- Tạm thời dừng lại một chút, nói một việc . . . đại sự cho mọi người, a . . . Chư vị vừa nhìn ta đi lên cũng đoán được một chút, không sai, đấu giá hôm nay có một chút thay đổi, hôm nay các ngươi coi như là tới đúng rồi, các ngươi may mắn, bởi vì các ngươi có thể tới phòng đấu giá Ngọc Tinh của chúng ta, cũng chỉ có tới phòng đấu giá Ngọc Tinh của chúng ta mới có thể gặp phải chuyện tốt như vậy.

- Chư vị . . .

Lúc này, vị Đấu giá sư cao cấp mới vừa đi lên kia mười phần phấn khích, thanh âm cũng tràn đầy từ tính cùng sức hấp dẫn không gì sánh được, đứng ở trên đài thanh âm trầm bồng du dương đột nhiên kéo dài, sau đó nói:

- Ngay lập tức hội bán đấu giá sẽ . . .

Lần này, hắn lập tức để cho tất cả nghị luận, tất cả thanh âm đều ngừng lại, ngay cả Phương Kỳ cũng nhịn không được mà tiến lên hai bước, nhích tới gần cửa sổ nhìn về phía bên ngoài, cửa sổ này có trận pháp ảnh hưởng, ở bên trong có thể thấy rõ ràng nghe rõ ràng hết thảy bên ngoài, nhưng là thanh âm cùng người bên trong lại không ai biết.

Ừm, Đấu giá sư cao cấp ư, có chút ý tứ. Nhậm Kiệt ở trong phòng thấy biểu hiện của Đấu giá sư cao cấp này khi vừa lên tới không khỏi cũng hiểu ý cười một tiếng, để cho hắn nhớ tới những nhân vật lợi hại đặc biệt một kiếp trước.

- Mười vị tinh anh Chân Khí Cảnh, mỗi một người cũng có lực lượng mạnh mẽ, ở tầng cao nhất của Chân Khí Cảnh, lực chiến đấu siêu cường, dĩ nhiên, cũng phải là ngươi có thể nắm trong tay mới được.

Rốt cục, Đấu giá sư cao cấp này mới nói.

Yên lặng, vô cùng yên lặng.

Oanh!

Sau một khắc, giống như bom nổ.

- Đấu giá người, thứ gì a, làm cái gì vậy?

- Phòng đấu giá Ngọc Tinh hôm nay làm cái gì vậy, thế nhưng thu được tới mười vị Chân Khí Cảnh để bán, cho rằng đó là rác rưởi sao?

- Không khống chế được Chân Khí Cảnh thì đấu giá làm cái gì, người tới nơi này ai thiếu mấy Chân Khí Cảnh làm thủ hạ a?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi