TÀ THIẾU DƯỢC VƯƠNG

Bởi vì có nhẫn trữ vật, người tu luyện đều mang theo rất nhiều đồ vật tùy thân, không như người thường đi ra ngoài chỉ mang theo chút hành lý, mà lúc Ngọc Nhân Long chết hầu như không để lại thứ gì. Chỉ là lần cuối cùng, y đã từng ở lại phân bộ Minh Ngọc Sơn Trang ở Ngọc Kinh Thành, cho nên Ngọc Vô Song muốn đi đến xem qua, sau đó trở về Minh Ngọc Sơn Trang một chuyến.

Dưới sự trợ giúp của Nhậm Kiệt thì Ngọc Vô Song đã bình tĩnh lại, nhưng Nhậm Kiệt vẫn lo lắng nên để mập mạp đi theo nàng. Đồng thời chờ bọn trọ trở lại Minh Ngọc Sơn Trang thì sẽ bảo Đồng Cường và Tề Thiên cùng đi, không thì Nhậm Kiệt sẽ không yên tâm.

Còn Tề Thiên, lúc này y bắt đầu tìm hiểu những chữ mà Nhậm Kiệt đưa cho nên không ồn ào nữa. Chẳng khác lúc trước tí nào, y không bước chân xuống dưới, y vẫn giống như trước, vẫn cứ ngồi trên xe linh thú. Hơn nữa, Nhậm Kiệt còn đưa món Lăng Thiên Bảo Khí Trung Phẩm lấy được ở chỗ đại tướng quân Thương Vũ cho y luyện hóa, nhưng với thực lực bây giờ của Tề Thiên thì cũng phải mất một khoảng thời gian.

Dù gì thì nó cũng là Lăng Thiên Bảo Khí Trung Phẩm, đối với một tông môn bình thường thì một bảo vật như thế cũng đủ để trấn áp số mệnh của tông môn.

Lần này Nhậm Kiệt lại lấy được hai món rưỡi Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm, đưa cây côn cùng cây cung màu bạc cho Tề Thiên, Còn lại nửa cái là những thanh phi đao, những chiếc phi đao này có thể hợp thành một món Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm đặc thù, nhưng tách ra thì mỗi một chiếc phi đao cũng gần đạt đến Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm. Trước đây, bởi vì bị Mặc Sanh và Tư Mã Dần lấy mất mấy chiếc, cho nên bây giờ Nhậm Kiệt cũng chỉ có mười một chiếc phi đao.

Dù là thế, đơn lẻ thì không bằng Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm, nhưng cũng gần tới mức đó, chỉ là kém một chút. Nếu như đem tế luyện vũ khí mới, sau đó luyện chế ra mười mấy món Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm cũng không thành vấn đề.

Cho nên Nhậm Kiệt đã sớm phân chia chúng cho Đồng Cường, Tạ Kiếm và mập mạp mang theo bên mình.

Bây giờ, ở nơi này chỉ còn lại một chiếc cung màu bạc, Nhậm KiệtNhậm Kiệt vẫn chưa nghĩ ra được người nào dùng là thích hợp nhất, hơn nữa nó là Lăng Thiên Bảo Khí Trung Phẩm, thực lực yếu thì không phát huy được uy uy lực của nó, nếu như lúc đó đại tướng quân Thương Vũ có thể phát huy được uy lực của mấy món Lăng Thiên Bảo Khí Trung Phẩm này, thì khi đó mọi người chỉ còn một con đường chết. Còn Nhậm Kiệt, mặc dù trường cung màu bạc là Lăng Thiên Bảo Khí Trung Phẩm, nhưng hắn cũng không thích nó lắm, cảm thấy nó không thích hợp với mình.

Ngược lại, hắn càng thích Ngọc Hoàng Ấn, chỉ có điều thi triển Ngọc Hoàng Ấn trước đó cho hắn bài học sâu sắc, nếu không tăng lên lực lượng thì hắn không thể tùy tiệnthi triển. Ngoài ra, Nhậm Kiệt vẫn muốn chờ cơ hội luyện hóa Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, chỉ là trước đây lực lượng không đủ, vẫn chưa đến thời cơ, lần này hắn quyết định chuẩn bị luyện hóa Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ.

Còn những thứ khác thì Nhậm Kiệt cũng đã kiểm tra, chuyến thăm di tích Vô Song này nhìn có vẻ không thu được nhiều thứ, nhưng giết Thị Huyết Yêu Lang và Sử Lang, lấy được nhẫn trữ vật của hai kẻ này, nên thu hoạch cũng không ít. Nhậm Kiệt cũng dùng chúng để trang bị cho đội cận vệ, nên đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến thực lực của đội cận vệ tăng nhanh.

Mà thu hoạch lớn nhất chính là hình ảnh hành tinh mà Nhậm Kiệt nhìn thấy khi xuyên qua lốc xoáy hồn dịch, Nhậm Kiệt cho rằng nó còn quý giá hơn ba món pháp bảo của Ngọc Vô Song.

Sau khi Ngọc Vô Song ra ngoài di tích Vô Song, nàng muốn đưa cho Nhậm Kiệt hai món pháp bảo mà nàng chưa luyện hóa, sau đó nghĩ lại cảm thấy không ổn lắm nên đưa cho Nhậm Kiệt hai thanh đoản kiếm trong suốt, nhưng bị Nhậm Kiệt chối từ.

Chúng là của Lục Vô Song nên hắn không thể lấy được, chỉ bảo Ngọc Vô Song cẩn thận một chút, dù sao đám Tư Mã Dần và Hải Vương sẽ không cam lòng, bọn họ đã biết Ngọc Vô Song nhận được ba món pháp bảo ở nơi này.

Đối với Nhậm Kiệt thì Ngọc Hoàng Ấn Pháp quý trọng hơn bất cứ thứ gì trên đời, hơn nữa hắn cũng đã thi triển qua một lần.

Trừ chiếc cung màu bạc chưa biết đưa cho ai, những thứ còn lại Nhậm Kiệt đã sớm có an bài. Rời chỗ lục thúc trở về chỗ mình, Nhậm Kiệt ổn định lại tinh thần, thần hồn lực nhẫn trữ vậtmở ra nhẫn trữ vật của gia chủ.

Tuy rằng thực lực của Nhậm Kiệt tăng lên rất nhanh, kinh doanh cũng tốt nên không cần lo tiền tài, còn về phần đan dược thì hắn thích dùng dược phẩm tự mình pha chế, sau khi đột phá mở ra nhẫn trữ vật sẽ là thứ thật sự cần thiết, là công pháp tu luyện Ngọc Hoàng Quyết tầng tiếp theo.

Nhưng trong thâm tâm của hắn, những câu nói giản đơn mà Nhậm Thiên hành lưu lại, phần tình cảm đó mới là thứ mà Nhậm Kiệt càng thêm quý trọng.

Hơn nữa, Nhậm Kiệt cảm thấy, phương pháp lưu lại công pháp cùng đồ vật này dường như có dụng ý nào đó, cảm giác này theo lực lượng của mình tăng lên mà ngày càng rõ ràng.

Tầng không gian này càng thên rộng lớn hơn,vừa mở ra cũng liền dung hợp với không gian ban đầu, hiển nhiên lực lượng trong nhẫn trữ vật của gia chủ này là do Nhậm Thiên Hành để lại, vốn nó chỉ là một chiếc nhẫn trữ vật bình thường.

Sau khi mở ra nhẫn trữ vật, thứ bên trong cùng vẫn là công pháp tu luyệnNgọc Hoàng Quyết Âm Dương Cảnh, chẳng qua bây giờ chỉ có phương pháp tu luyện âm hồn, hiển nhiên đạt đến dương hồn mới có thể mở ra được tầng tiếp theo.

"Sau khi ngưng tụ âm hồn thì tuổi thọ sẽ tăng lên, cũng coi như bước lên con đường tu luyện chân chính, là cường giả siêu cấp trong mắt người bình thường, nhìn thì có vẻ oai lắm nhưng kì thực thì vô cùng nguy hiểm. Âm Dương Cảnh nếu chưa ngưng tụ âm hồn, thì dù có làm gì đi chăng nữa thì cũng bị người khác xem là người bình thường, nhưng khi ngưng tụ âm hồn rồi thì khác hẳn. Thế giới này kẻ yếu không có quyền lên tiếng, sự tàn khốc của nó hơn xa sức tưởng tượng của con. Ở tầng này để lại cho con2000 khối thượng phẩm linh ngọc, 300 ngàn khối trung phẩm linh ngọc, ngoài ra còn hai viên Thiên Đan Tục Mệnh hạ phẩm, nhớ kỹ, chỉ sống mới đạt được hết thảy."

Phương pháp tu luyện âm hồn của tầng Âm Dương Cảnh của Ngọc Hoàng Quyết tràn vào trong đầu, cùng lúc đó cũng thấy được lời của Nhậm Thiên Hành để lại, nói nhiều hơn hẳn lúc Nhậm Kiệt đột phá đến Thần Thông Cảnh, hơn nữa cảm thấy thay đổi rất nhiều.

Hiện tại, Nhậm Kiệt không vội vàng đi tìm hiểu phương pháp tu luyện âm hồn của Ngọc Hoàng Quyết, ngẫm lại những lời Nhậm Thiên Hành để lại, Nhậm Kiệt sửng sốt hồi lâu mới phản ứng lại.

2000 khối thượng phẩm linh ngọc, 300 ngàn khối trung phẩm linh ngọc, giá trị đến 500 triệu tiền ngọc, số lượng này cũng không nhỏ, dù là cường giả siêu cấp Âm Dương Cảnh thì đây cũng là một khoản khổng lồ. Đương nhiên, đó là sử dụng tu luyện bình thường, nhưng Nhậm Kiệt thì khác.

Về phần tiền ngọc thì Nhậm Kiệt cũng không kinh ngạc lắm, nhưng hai viên Tục Mệnh Thiên Đan hạ phẩm, cộng thêm lời của Nhậm Thiên Hành, làm Nhậm Kiệt cảm giác được con đường tu luyện gian khổ, Nhậm Kiệt ngày càng cảm thấy dường như Nhậm Thiên Hành có gì đó chưa lộ ra.

- Chẳng lẽ chờ ta tu luyện đến một cảnh giới nào đó mới có thể biết được, vậy thì đến lúc đó rồi tính Nhậm Kiệt lẩm bẩm, ngăn lại lòng hiếu kỳ của mình, thần hồn lực vừa động đưa đồ vật trong nhẫn trữ vật xếp vào những vị trí quen thuộc, sau đó bắt đầu tu luyện phương pháp tu luyện âm hồn Ngọc Hoàng Quyết.

Bởi vì đã đột phá đến Âm Dương Cảnh âm hồn tầng ba, cho nên ngưng tụ âm hồn như nước chảy thành sông, chỉ vận chuyển một chút liền hoàn thành. Sau đó Nhậm Kiệt ngưng tụ một ít một ít pháp lực vòng tròn pháp lực Âm Dương Cảnh âm hồn.

Bây giờ, Nhậm Kiệt đã thành thói quen, lúc nào vận chuyển Ngọc Hoàng Quyết đều tự động vận chuyển ngưng tụ vòng tròn pháp lực, cho nên hắn cũng không cần mất quá nhiều thời gian để ngưng tụ.

Không biết sau khi đạt đến Âm Dương Cảnh, vòng tròn pháp lực ngưng tụ thành trận pháp sẽ có hiệu quả phản ứng lớn cỡ nào, sẽ có tình huống đặc thù khác hay không, đợi ngưng tụ vòng tròn pháp lực rồi xem thử.

Trong lòng vừa nghĩ, Nhậm Kiệt đeo lên một cái mặt nạ cười, chính là cái mặt cười biểu tượng thường dùng trên mạng ở Địa Cầu, hắn đeo lúc cứu lão nhân mặt cười. Tiếp theo thân mình lóe lên, lặng lẽ rời đại viện Nhậm gia.

Nếu muốn luyện hóa hoàn toàn Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ thì không thể ở Nhâm gia, chẳng qua Nhậm Kiệt cũng không đi quá xa Ngọc Kinh Thành, bởi vì lần trước hắn cố ý để lại dấu vết trong hoàng cung, nên tiếp theo phải ấn theo lệ.

Có một số việc dù đối phương nghĩ tới có khả năng khácnhưng hai lần ba lượt xảy ra, vậy sẽ sinh ra oán khí. Không thể tránh khỏi việc xung đột với hoàng đế, vậy phải không ngừng làm chuẩn bị, tuy rằng lần này mình phản kích rất thành công, cho hắnmột cái tát, nhưng như thế còn chưa đủ, phải chủ động đánh ra, nếu có cơ hội thì phải tạo thành rắc rối, không có cơ hội thì mình phải tạo ra cơ hội.

Đây cũng là nguyên nhân trên đường về Nhậm Kiệt không tìm một nơi xa xôi luyện hóa Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, chuyện của Phương Viêm càng khiến Nhậm Kiệt kiên định ý nghĩ này.

Trên đường rời khỏi Nhâm gia đi đến hoàng lăng, vừa lúc đi ngang qua Phương gia, rất xa có thể thấy cung điện to lớn vươn cao, bốn chữ Lam Phủ Tiên Tông lóe lên trên không trung.

Bởi vì đang suy nghĩ làm cách nào để tính kế hoàng đế, lúc này thấy bốn chữ Lam Phủ Tiên Tông. Trong đầu Nhậm Kiệt liền lóe lên, thầm nghĩ chỉ sợ hoàng đế cũng không ngờ tới chuyện này, có lẽ vì vụ này mà gã cũng phải đau đầu, còn lo lắng, khẩn trương hơn mình. Như thế là tốt nhất, đỡ phải lúc nào hắn cũng tập trung chú ý đến mình. Về phần Lam Thiên, người được cho là siêu cấp yêu nghiệt, thiên tài nghìn năm khó gặp, đã định sẵn là kẻ địch của mình, Nhậm Kiệt cũng hềlo lắng. Thiên Viện của hắn bị mình càn quét, nữ nhân của hắn cũngsuýt nữa bị mình độc chết, người của hắn cũng đã giết, không có gì mà nói nữa, đến lúc đó chỉ dựa vào thế lực, thực lực cùngbản lĩnh nói chuyện.

Nhậm Kiệt nhanh chóng đến chỗ hoàng lăng, bởi vì chuyện lần trước, Nhậm Kiệt đã mượn cảnh giới Thánh nhân luận đạo tăng cường hiệu quả tra xét nơi này, cộng thêm cảnh giới trận pháp của hắn hôm này, thì rất dễ dàng đi qua tự nhiên ở chốn phòng vệ nghiêm ngặt như thế này, lặng lẽ đi sâu vào trong. Càng vào trong sâu, khi thật cần phá trận sẽ sinh ra tiếng động, có khả năng kinh động người khác, lúc này Nhậm Kiệt mới dừng lại.

Dù là thế, nhưng lúc này Nhậm Kiệt phát hiện mình đã tiến vào bên trong, Nhậm Kiệta lập tức kết hợp với trận pháp ở xung quanh, ầm thầm tăng thêm mấy trận pháp, khiến bản thân nấp ở trong đó.

Sau đó, không chút khách khí, thúc dục bản mạng chân hỏa bắt đầu luyện hóa Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ.

- Ầm! Bên này Nhậm Kiệt vừa mới bắt đầu luyện hóa, chỗ ẩn thân của phó đường chủ bắt đầu ầm ầm nổ tung, năng lượng cuồn cuộn không bị khống chế liền phóng lên cao.

- Phó đường chủ. Lúc này, ở bên ngoài Thanh Ngô, Hứa trưởng lão và Hồng Diễm trưởng lão kinh hãi vọt vào trong.

- Không biết sống chết, lại dám luyện hóa pháp bảo của ta, muốn chết. Oành… Trong nháy mắt, một thân hình chiến giáp tràn ngập sát ý đã xông về hoàng lăng, phía sau hắn là đám người Hứa trưởng lão.

- Luyện hóa pháp bảo,hỏng rồi, không phải tiểu tử thối kia lại dám luyện hóa Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ ở Ngọc Kinh Thành đó chứ, rốt cuộc tiểu tử này đang nghĩ cái gì, hắn muốn chết cũng đừng làm như vậy chứ. Lúc này ở một góc âm u, lão nhân mặt cười đang nhanh chóng đuổi theo. Hắnvất vả lắm mới tra được vị trí của phó đường chủ, chỉ là đang chờ cơ hội, lại không ngờ đối phương lại lao ra ngoài, vừa nghe thấy hắn liền đoán được tám phần, lập tức giật mình đuổi theo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi