TÀ THIẾU DƯỢC VƯƠNG

Hiện giờ mập mạp vui vẻ không thôi, đi theo phiếu cơm lão đại đánh cướp, quá hạnh phúc.

Còn hai huynh đệ ác bá La Bá Thiên, La Bá Địa thì tròn mắt, hai huynh đệ bọn họ tung hoành Đông Hoang nhiều năm, tuy rằng không mạnh mẽ cỡ nào, cũng không đi quá sâu vào Đông Hoang, nhưng vẫn hung danh lan xa xung quanh. Dù cho bên Đông Hoang đại tướng quân Ngụy Thế Long, bọn họ cũng có thể xếp vào 20 hạng đầu.

Dù sao bọn họ ở ngay biêngiới, cũng từng qua Minh Ngọc Hoàng Triều làm chút chuyện, mỗi lần đều náo loạn lớn.

Nhưng bởi hai huynh đệ này không có căn cứ thường trú, cơ bản là đánh một trận đổi chỗ khác, cộng thêm phương pháp chạy trốn hộ mạng lợi hại, một mực không bị người ta bắt giữ, nhưng không ngờ hôm nay lại bị người ta đánh cướp.

Cướp tiền, còn đòi mạng.

- Khặc khặc... La Bá Thiên cười quỷ dị hung ác nhìn Nhậm Kiệt cùng mập mạp: - Quả nhiên hai tiểu tử các ngươi có chút lai lịch, còn dám đánh chủ ý tới đại Bá gia. Lăng Thiên Bảo Khí, thứ tốt, cứ xem hôm nay ai cướp ai, ai sẽ mất mạng.

Ầm! Thân thể La Bá Địa cao to ra, lang nha bổng trong tay trào ra khí thế hung hãn.

- Ta còn tưởng là ngươi muốn nói cướp sắc chứ? Bọn họ nói cái gì, Nhậm Kiệt vẫn lười để ý, nghiêng đầu nói với mập mạp.

- Cướp sắc... là bọn chúng, ta điên rồi sao. Phiếu cơm lão đại lên đi, ta không có khậu vị nặng như thế, ngươi nói thôi mà ta đã muốn ói ra. Mập mạp ra vẻ như không chịu nổi.

- Ha ha... Nhậm Kiệt cười nói: - Không sao, nếu như bắt sống bán cho nữ yêu thú mạnh mẽ, có lẽ sẽ được sử dụng như mỹ nam tử thì sao.

- Không phải chứ, như bọn hắn, yêu thú cũng phải ói ra. Mập mạp lập tức lắc đầu, hủy bỏ ý tưởng của Nhậm Kiệt.

- Ừm... Nhậm Kiệt rất nghiêm túc cân nhắc: - Được rồi, yêu thú cũng không chịu nổi.

- Đậu móa! Bá Thiên Oanh Lôi. Nhậm Kiệt vẫn nói chuyện với mập mạp, hoàn toàn không để ý tới, cộng thêm chuyện lúc nãy, đuổi theo lâu như vậy, La Bá Địa đã ra tay trước. Tuy rằng La Bá Thiên suy tính nhiều hơn, có chút bận tâm, nhưng La Bá Địa vừa ra tay, hắn cũng tự nhiên lên theo.

Hai huynh đệ liên thủ, La Bá Địa điều động lang nha bổng, liền như ngọn núi to nện xuống, còn trong tay La Bá Thiên chớp động bảo, tỏa ra tia sét bao trùm giáng xuống.

Bùm! Nháy mắt lang nha bổng nện xuống, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ vận chuyển trận pháp, quanh người Nhậm Kiệt cùng mập mạp xuất hiện hào quang màu lam. Thoạt nhìn chỉ là một lớp nước mỏng, nhưng lang nha bổng nện vào lại căn bản không thấu, trực tiếp bị bắn ra, hai huynh đệ trực tiếp bị chấn văng.

Oành... Cùng lúc, Hỏa Long trong trận pháp Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ trào ra, trực tiếp lao về phía hắn.

- Không xong, ngọn lửa này rất nguy hiểm, cẩn thận! Dù sao hai huynh đệ này cũng là người lăn lộn Đông Hoang, kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, vừa nhìn thấy Long Viêm Hỏa Diễm tạo thành Hỏa Long chạy ra, lập tức ý thức được không ổn, vội vàng né tránh.

- Các ngươi từng dùng kiếm trận này vây khốn không ít người rồi chứ, nhưng chỉ sợ các ngươi còn không biết, kiếm trận phải chơi như thế này. Nhậm Kiệt nói, lực thần hồn khẽ động, lập tức mấy trăm thanh kiếm xung quanh phối hợp Hỏa Long, không ngừng công kích hai huynh đệ ác bá này.

Người bình thường rất khó đồng thời khống chế hai cái trận pháp, nhất là một cái trong đó còn là Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ tạo thành đại trận. Nhưng Nhậm Kiệt căn bản không có băn khoăn này, lực thần hồn của hắn đã đủ mạnh, hiểu biết sâu sắc về trận pháp.

Hơn nữa kiếm trận này chẳng qua là phụ trợ phối hợp, chủ yếu là ảnh hưởng hai huynh đệ này, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ mới thật sự là sát chiêu.

Uy lực Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm, phát huy ra uy lực mạnh mẽ trong tay Nhậm Kiệt, uy lực Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ vượt xa bình thường. Mặc dù hai huynh đệ ác bá lăn lộn Đông Hoang đã lâu, nhưng chưa từng gặp qua kẻ địch như thế.

Hỏa Long, kiếm trận, sau đó lại là Thủy Long, mà Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ tạo thành trận pháp, mê trận, huyễn trận, biến hóa không ngừng, các loại trận pháp lẫn lộn, hai huynh đệ lập tức chìm vào trong đó.

- Oa! Phiếu cơm lão đại, ngươi quá hung mãnh đi chứ, ngươi lấy đâu ra thứ này, sao ta vẫn mãi không biết. Mập mạp trợn mắt há mồm, nên biết nói thế nào hai huynh đệ này cũng có tu vi dương hồn, phiếu cơm lão đại chỉ dựa vào trận pháp liền vây khốn bọn họ, hơn nữa hoàn toàn áp chế, đánh cho thê thảm, vậy cũng quá kinh người.

Uy lực thì Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm thì mạnh, nhưng phải xem là ai khống chế, hơn nữa nhìn uy lực lá cờ này, thậm chí vượt xa Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm bình thường.

- Bên chỗ Tàn Hồn, chỉ là qua chuyện đó không dám bại lộ, cho nên không thể tùy tiện thi triển, càng không thể để người khác biết vật này ở trong tay gia chủ Nhậm gia. Bản thân ta thì không sao, chủ yếu là sợ Nhậm gia bị dính dáng. Mập mạp hỏi, Nhậm Kiệt cũng không che giấu, trước kia cũng không phải che giấu, chỉ là không cần thiết thì không nói mà thôi.

- Rõ rồi, hiểu rồi, nhưng mà Tàn Hồn thật rất mạnh, phiếu cơm lão đại cũng nên cẩn thận. Mập mạp cũng hiểu rõ điều này, cho nên không cần Nhậm Kiệt nhiều lời, liền trực tiếp gật đầu, chẳng qua vẫn còn lo lắng nhắc nhở Nhậm Kiệt.

- Ừm! Yên tâm, ta dùng thân phận khác xuất hiện, bởi vì có một số việc tránh không khỏi, luôn phải đối mặt. Nhậm Kiệt gật đầu, ánh mắt lại nhìn hai huynh đệ kia. Tuy rằng huynh đệ ác bá này không phải thứ gì tốt, nhưng phải nói kinh nghiệm chiến đấu của bọn họ vô cùng phong phú, chỉ nháy mắt đã nhận ra không ổn, muốn bất chấp mọi giá chạy trốn.

Cái này thì rắc rối, cho nên Nhậm Kiệt phải tập trung toàn lực, vì đảm bảo an toàn của mập mạp, Nhậm Kiệt ấn lên vai hắn đẩy ra ngoài, để nàng đi ra xa, tiếp theo Nhậm Kiệt đã xông vào trận pháp.

Uy lực trận pháp tuy rằng mạnh mẽ, nhưng phải xem đối phó kẻ địch thế nào. Lúc này hai huynh đệ vừa mới đụng tới liền liều mạng chạy trốn, hoàn toàn dựa vào trận pháp thì có khả năng xuất hiện bất ngờ, phải tốc chiến tốc thắng.

- Có một số chuyện tránh không khỏi, luôn phải đối mặt.... Luôn phải đối mặt... Mập mạp vốn còn chìm trong vui vẻ nhìn phiếu cơm lão đại thi triển trận pháp uy vũ, đột nhiên nghe câu này, tâm tình đột ngột chuyển biến, liền không lên tiếng nữa.

Bị Nhậm Kiệt đẩy ra vòng ngoài trận pháp, từ xa nhìn chiến đấu bên trong, nàng trở nên mê mang.

Có một số việc, luôn phải đối mặt, nhưng mà...

- Ức hiếp người rất thích phải không, hiện tại cho các ngươi nếm thử mùi vị bị người khác ức hiếp. Oành... Bùm bùm.... Nhậm Kiệt lóe lên, nháy mắt lặng lẽ đến bên cạnh La Bá Thiên, trong lúc hắn toàn lực ngăn cản trận pháp, kiếm trận công kích, trực tiếp đấm tới.

Công kích đơn giản nhất, thuần túy nhất, tốc độ nhanh cực điểm.

La Bá Thiên kinh nghiệm phong phú, hai tay xoay chuyển cản trở trận pháp, thân thể vẹo đi, vận chuyển lực lượng trên bả vai, tập trung cản đòn của Nhậm Kiệt.

Uy lực áo giáp trên người không tệ, cộng thêm lực lượng Nhậm Kiệt dù mạnh, nhưng vẫn bị La Bá Thiên chặn được. La Bá Thiên cảm giác cả người chấn động, cánh tay như bị đánh xuyên qua, nội tạng, xương cốt bên trong bị công kích bùng nổ điên cuồng mà tổn thương không nhẹ.

- A! Muốn chết... Nhưng mà trong mắt hắn lại toát ra cuồng nhiệt, mừng rỡ như điên.

Vừa rồi mới đối mặt, đối phương trở tay khống chế được kiếm trận, cùng với đại trận này, làm huynh đệ bọn họ khó mà chống đỡ. Hắn đã chuẩn bị kích nổ mấy thứ, liều mạng lao ra, trốn cho mau, bởi vì rõ ràng tình huống hôm nay không đúng.

Nhưng không ngờ chưa chờ huynh đệ bọn họ liên thủ thi triển Tiểu Na Di Bộ Pháp, Nhậm Kiệt đột nhiên xuất hiện ngăn cản, tuy nhiên hắn lại vui vẻ.

Dám tự mình lên đây, vậy hắn chết chắc rồi, vừa chặn lại công kích của Nhậm Kiệt, cánh tay hắn đột nhiên phình ra, nháy mắt bàn tay to như cái quạt, lật tay nắm lấy hai tay Nhậm Kiệt.

- Xuống cho ta... Lực lượng hùng hồn ở khoảng cách gần bắt được hai tay Nhậm Kiệt, trực tiếp bùng nổ muốn mạnh mẽ xé rời hai tay ra.

Thân thể của huynh đệ bọn họ mạnh mẽ, vượt qua cảnh giới 2 tầng, am hiểu cận chiến, xé nát kẻ địch là chuyện bọn họ thường làm. Mà Nhậm Kiệt dám cận chiến, đây cũng là nguyên nhân khiến hắn thầm may mắn vui vẻ.

- Ha ha! Xé xác hắn... La Bá Địa không ngừng tới gần, không ngừng ngăn cản trận pháp công kích cũng toát ra tươi cười dữ tợn đắc ý.

Nếu có thể xé nát hắn, vậy thì Lăng Thiên Bảo Khí sẽ là của bọn họ, tiểu tử này có nhiều thứ tốt như thế, lấy được nhẫn trữ vật của hắn, nhất định còn có thứ tốt.

- Muốn xé nát ta, ngươi còn chưa đủ tư cách... Rắc... Rắc... Nhậm Kiệt đã sớm phát hiện đặc điểm chiến đấu của hai huynh đệ này, cho nên vừa xông lên liền lựa chọn cận chiến, thậm chí có La Bá Thiên có cơ hội bắt được mình. Quả nhiên người này không bỏ qua, trực tiếp tóm chặt hai tay mình.

Nhưng hắn nắm được hai tay Nhậm Kiệt, Nhậm Kiệt cũng nắm lấy hai tay hắn, ngay khi hắn muốn xé nát Nhậm Kiệt, hai tay Nhậm Kiệt phát lực, trực tiếp bóp nát xương tay của hắn.

- A.... Không... thể nào... ngươi không phải tồn tại âm hồn... Đau đớn không tính là gì, mấu chốt là biến hóa này, La Bá Thiên đột nhiên phát hiện chuyện không đúng, bởi vì hắn toàn lực bùng nổ đối phó, nhưng lại không thể lay chuyển được thân thể Nhậm Kiệt.

Thực tế đừng nói là hắn, hiện tại bản thân Nhậm Kiệt đã đến Âm Dương Cảnh dương hồn tầng thứ tám, cộng thêm tu luyện Ngọc Hoàng Quyết rèn luyện bên trong khủng bố cực điểm, không ngừng rèn luyện. Lúc này dù cho gặp cấp bậc Vương giả chém giết gần người, Nhậm Kiệt cũng không e ngại, huống gì là hắn, bóp nát cánh tay hắn lại càng dễ dàng.

- Đại ca... La Bá Địa thấy đại ca bắt được Nhậm Kiệt, đã cười to vui vẻ, đã nghĩ lát nữa chúc mừng thế nào, không ngờ lại thành thế này, liều mạng bùng nổ muốn lao tới.

Trong hoảng sợ, La Bá Thiên liều mạng giãy ra, nhưng căn bản không thể tránh được, mà tiếp theo, Nhậm Kiệt rút ra một tay chụp lấy cổ họng của hắn.

- A... Rắc... La Bá Thiên cũng là hạng độc ác, mạnh mẽ tự bứt đứt một tay, thân hình nhanh chóng lùi lại.

- Trốn! Trốn mau! La Bá Thiên rống giận, đã không để ý bản thân, liều mạng bùng nổ lực lượng lao về phía La Bá Địa, muốn giúp hắn ngăn cản kiếm trận, lá cờ xung quanh. Giao chiến trực diện với Nhậm Kiệt, hắn hoàn toàn bị dọa. Nhậm Kiệt không chỉ bóp nát tay hắn, lực lượng đã tràn vào, hắn biết mình xong rồi.

- Cùng nhau lên, giết hắn. La Bá Địa căn bản không chạy, vung lang nha bổng, đã nện vào Nhậm Kiệt.

- Chạy... Đừng... La Bá Thiên tự mình giao thủ, cảm nhận được Nhậm Kiệt đáng sợ, nhưng lúc này không cho hắn nói thêm gì được, muốn khuyên căn cũng không kịp, chỉ có thể liều mạng lao tới.

Ầm! La Bá Địa đã ầm ầm nện xuống, lại phát hiện hóa hành một đoàn hơi nước tán đi, chẳng qua là ảo ảnh của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ.

Phập... Ngay sau đó, Nhậm Kiệt xuất hiện đằng sau hắn, chủ kỳ Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ vung lên, trực tiếp đâm thủng đầu La Bá Địa, ầm ầm nổ tung.

- Đệ... La Bá Thiên giận dữ gầm lên, nhưng cánh tay mới bị bóp nát, cùng với phần ngực liêp tiếp nổ tung. Vừa rồi Nhậm Kiệt bóp nát tay hắn, cũng dùng phương thức kết ấn, đánh mấy cỗ lực lượng vào trong thân thể hắn, lúc này mới bùng nổ.

- Đi! Ngay khi thân thể hắn nổ tung, Nhậm Kiệt vừa động lực thần hồn, nháy mắt kiếm trận trực tiếp xông tới, giết chết La Bá Thiên.

Nhậm Kiệt phất tay cuốn qua, vũ khí của La Bá Địa, cùng với nhẫn trữ vật, kiếm trận của huynh đệ bọn họ đều bị Nhậm Kiệt thu lấy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi