TÁI SINH DUYÊN: BẠO QUÂN ÔN NHU CỦA TA

Tuyền Cơ ngẩng đầu nhìn bầu trời, trời đã sáng. Trong tin nhắn có nói, Truy Truy vài ngày trước nói chuyện với nàng qua điện thoại, rõ ràng các nàng mới nói chuyện hôm qua, nói cách khác, thời gian hai thế giới không giống nhau.

Điều này không phải là trọng điểm, trọng điểm là, hai hình ảnh kia rốt cuộc là chuyện gì.

Truy Truy tính tình vốn ổn định, rất ít khi nói đùa, theo tin tức nàng gửi tới, ngữ khí cũng không giống như nói đùa.

Trong đầu hiện lên hình ảnh, đó là ở Đào Nguyên thôn khi nhìn thấy tượng thần Long hậu Tía Tô, khi đó trí nhớ của nàng mơ hồ, nhưng nàng cũng cảm thấy tượng thần kia không phải Tía Tô, hơn nữa cực kỳ quen thuộc, nàng cho là như vậy bởi vì bộ dáng đó là của Tân Truy Truy!

Nếu là lúc trước nhớ lại việc này thì nàng sẽ chấn động, nhưng hôm nay sau khi nhận được tin nhắn từ Ngọc Hoàn thì đã không còn chuyện gì đủ để làm nàng có thể giật mình thêm nữa.

Mộ đó là mộ của hoàng hậu Tây Lương, trong mộ là hoàng hậu thứ hai của Long Phi Ly.

Vậy Hoàng hậu ban đầu đâu? Đã qua đời hay là bị phế ? Như Ý là thanh mai trúc mã của hắn, nàng cũng chắc chắn Long Phi Ly yêu mình tức là Niên Tuyền Cơ bây giờ, cho dù muốn lập hậu, cũng phải lập Như Ý hoặc Tuyền Cơ mới đúng. Vì sao chân dung người đó lại có bộ dáng của Truy Truy cùng Chu Thất?

Chẳng lẽ về sau thân thể Truy Truy và Chu Thất cũng bị đưa tới Tây Lương, Truy Truy thì không nói làm gì nhưng theo như lời soái ca mắt xanh, hiện tại Chu Thất đã chết, trừ phi hắn lừa nàng, thân thể Chu Thất tới nay vẫn được bảo tồn, hay là tại đất nước này có hai người bộ dáng giống hệt các nàng?

Hai nữ tử được chôn cùng một quan tài, vậy thì người được chú ý phải ở phía trên, nếu là ý chỉ của Kháng Gia hoàng đế, hắn vì lo lắng đời sau trộm mộ làm hư hỏng linh cữu, như vậy nữ tử ở tầng dưới mới là người hắn luôn tâm niệm, người đó mới là Ý Tuệ Hoàng hậu chân chính!

Như vậy, người nằm ở dưới là Truy Truy hay là Chu Thất? Hoặc là nên hỏi linh hồn trong thân thể hai người rốt cuộc là ai? Tại sao các nàng lại qua đời ở lứa tuổi thanh xuân tốt đẹp như vậy?

Thần tượng ở Đào Nguyên thôn rốt cuộc là có chuyện gì? Đó là Tía Tô thật hay là Tía Tô giả?

Tía Tô….. Mỗi lần nghe nhắc đến cái tên này, nàng đều cảm thấy thực sự đau lòng, về chuyện của nàng ta cùng Long Vương, trong đầu nàng luôn tồn tại một ít hình ảnh rời rạc và những đoạn ký ức ngắn. Đáng tiếc, nàng không nhìn thấy bộ dáng chân chính của Tía Tô. Nếu quả thực có luân hồi, Long hậu ngàn năm trước có thể là…chính mình không?

Nghĩ tới đây, Tuyền Cơ cảm thấy đầu đau như muốn vỡ ra, tựa hồ hết thảy nói lên điều gì đó, rất nhiều thời điểm việc đoán được tương lai mục đích là để ngăn cản một chuyện phát sinh. Chuyện Ý Tuệ hoàng hậu, chuyện ở Đào Nguyên thôn rốt cuộc là muốn nhắc nhở nàng thay đổi điều gì?

Trước mắt tình cảm của nàng và Long Phi Ly, áy náy của nàng đối với Bạch Chiến Phong cũng đã hỗn loạn không rõ. Nàng còn có khả năng làm thay đổi chuyện gì khác hay sao?

Qua chuyện cây lược, nàng hiểu là Long Phi Ly yêu nàng, nhưng còn Như Ý thì sao? Hắn trước giờ chưa từng nói với nàng tình cảm của hắn đối với Như Ý rốt cuộc là cái gì?

Nàng cười khổ, đang muốn gửi tin nhắn lại cho Ngọc Hoàn cùng Truy Truy, nhưng đột nhiên phát hiện, điện thoại đã ngừng sáng.

Pin đã hết!

Thân thể nàng lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã xuống, may mà được một người ôm vào trong lòng, Long Phi Ly mặt mày đen kịt: “Thân mình có khỏe không? Sao lại không thoải mái?”

Giọng nói tuy rất nhẹ, nhưng ngữ khí lại dồn dập lo lắng.

Nàng nhanh chóng lắc đầu.

Đột nhiên Ngọc Trí chỉ vào nàng kêu to: “Tẩu tẩu, trán của tẩu____”

Nàng còn chưa kịp phản ứng thì đã thấy sắc mặt của mọi người thay đổi, Long Phi Ly ôm nàng tới sau xe ngựa, tháo khăn che mặt của nàng xuống, ánh mắt sáng quắc tuần tra trên mặt nàng.

“Tiểu Thất, bất luận người này là ai, trẫm cũng sẽ nhất định lấy thuốc về cho nàng”.

Tuyền Cơ mờ mịt, kinh ngạc nói: “A Ly, ta không phải đã xấu lắm rồi sao? Hiện tại lại càng xấu hơn à?”

Không phải, là Tiểu Thất của trẫm trở nên xinh đẹp, hoa độc đã giải, hoa ảnh đã biến mất không còn dấu vết, chỉ cần trẫm lấy được thuốc sinh cơ hoàn kia thì dung nhan của nàng có thể khôi phục như lúc đầu”.

Tuyền Cơ lấy tay che miệng, run giọng nói: ” Ngươi nói thật ư?”

Nàng nói xong duỗi tay sờ hai gò má, cắn môi, trong lòng kích động, nhưng nhất thời không nói ra lời.

Long Phi Ly hôn lên mặt của nàng, hai người chìm đắm một lúc lâu, Long Phi Ly mới dẫn nàng ra ngoài, nói: “Hoa độc đã giải.”

“Chúc mừng hoàng thượng, chúc mừng nương nương.” Mọi người vui mừng, nói không ngớt.

Bạch Chiến Phong nhìn về phía Tuyền Cơ, Tuyền Cơ hơi cúi đầu, miệng thầm nói lời cảm ơn. Long Phi Ly thu hết hình ảnh đó vào đáy mắt, không nói gì, Thanh Phong đứng cùng một chỗ với Hạ Tang thì sắc mặt lại trầm xuống.

Ngọc Trí vui mừng, nói: ” Tẩu tẩu, hộp nhỏ kia của tẩu là bảo vật gì vậy? Vừa sáng lên vừa biết ca hát, tẩu còn cùng nó nói chuyện nữa, bên trong đựng một bé gái sao? Mau cho Ngọc Trí mượn xem một lát, dạy Ngọc Trí làm sao làm được như vậy đi.”

Tuyền Cơ chưa kịp trả lời, Long Phi Ly đã trầm giọng cắt lời Ngọc Trí: “Muội đừng nghịch ngợm, không được phép làm phiền tẩu tẩu muội.”

Hắn nhìn thoáng qua Bạch Chiến Phong, nói:”Theo như lời nói của Bạch Phu Nhân, rốt cuộc thì người đó là ai?”

Bạch Chiến Phong khẽ nhướng mày, nói: ” Người này, hoàng thượng cũng có biết, là sư bá của hoàng thượng Hành Diệp đạo nhân.”

Tuyền Cơ kỳ quái, vì sao sắc mặt của mọi người đều nghiêm trọng như thế, không phải là sư bá của hắn sao? Ngọc Trí kéo Tuyền Cơ qua một bên, nói: “Tẩu tẩu, tẩu không biết, Hành Diệp sư bá và sư phó của ta, cũng là sư phó của Cửu ca – chưởng môn của Danh Kiếm sơn trang, có thù oán rất lớn, hắn vốn là đại sư huynh, nhưng sư tổ lại truyền ngôi cho sư phó của chúng ta, sau đó hắn lại tự mình lập môn hộ khác, sáng lập ra Đoạn Kiếm môn, Cửu ca là đồ đệ tâm đắc nhất của sư phó, tẩu nói xem làm sao hắn có thể………”

Long Tử Cẩm cười khổ: “Bạch Phu nhân nói thuốc này tuy kỳ diệu, nhưng phải dùng trong vòng nửa tháng sau khi bị thương, nếu không liền mất đi công hiệu.”

“Hạ Tang, Ngọc Hoàn, lập tức chuẩn bị, tử vệ cùng cấm quân hợp làm một theo trẫm tới Đoạn Kiếm môn.” Trên mặt Long Phi Ly không hề do dự, lên tiếng phân phó thuộc hạ.

Tuyền Cơ biết chuyến đi này nhất định hiểm trở, trong lòng đang do dự, chỉ sợ Long Phi Ly gặp nguy hiểm, đột nhiên tiếng ngựa hý vang, cách đó không xa, một con ngựa phi như bay tới, không đợi ngựa dừng lại một thân ảnh áo tím đã từ lưng ngựa bay xuống, quỳ trước mặt Long Phi Ly, người vừa tới dường như cực kỳ lo lắng.

“Bẩm hoàng thượng, Cát Tường cô cô truyền tin tới, nói Như Ý cô cô bệnh tình nguy kịch, thỉnh hoàng thượng lập tức hồi cung.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi