THÁI CỔ THẦN VƯƠNG

Thực lực của Trần Vương rất đáng sợ. Trong nháy mắt đã đánh bại ba chiến sĩ mặc áo giáp màu vàng, trên người hắn cũng phủ thêm một lớp chiến giáp hư ảo màu vàng.

- Ba chiến sĩ mặc áo giáp này có tu vi Nguyên Phủ tầng chín đỉnh phong, võ đạo ý chí đại viên mãn, thương pháp đáng sợ.

Tần Vấn Thiên thấy cảnh tượng như vậy thì lòng cũng hiểu rõ, mỗi đợt ba trận, hễ đánh thêm một trận thì sẽ tăng thêm một chiến sĩ. Nhưng thực lực của các chiến sĩ áo giáp này đều giống nhau, nếu ba chiến sĩ áo giáp phối hợp ăn ý, hỗ trợ lẫn nhau, uy lực so với một chiến sĩ áo giáp càng đáng sợ hơn rất nhiều. 

Lượt chiến đấu thứ tư, trên chiến đài của Trần Vương xuất hiện một chiến sĩ áo giáp mặc chiến giáp màu lục.

Tu vi vẫn là Nguyên Phủ đỉnh phong nhưng thương pháp càng đáng sợ hơn, ánh sáng mặt trời trên người Trần Vương chói lọi, sức mạnh Đại Nhật Càn Khôn bộc phát ra không chút che giấu, thậm chí còn phát ra võ đạo ý chí nhị cảnh. Dù vậy chiến sĩ mặc áo giáp lục kia vẫn có thể đánh ngang tay với hắn, hiển nhiên, võ đạo ý chí của chiến sĩ mặc áo giáp màu lục cũng là nhị cảnh.

Nhưng hắn vẫn bại bởi Trần Vương. 

Lần lượt có cả trăm người đi lên đài chiến đấu, bắt đầu tiếp nhận sự khiêu chiến lớn mạnh này, bắt đầu từ chiến sĩ áo giáp màu đỏ, bắt đầu đuổi giết.

Người mặc áo giáp màu vàng trở xuống đều bị loại. Như vậy có nghĩa là bọn họ nhất định phải đánh thắng ba trận, chiến thắng ba cường giả chiến sĩ mặc áo giáp mặc màu vàng, nếu không sẽ bị đào thải.

Rất nhiều người đều đang chăm chú nhìn vào Trần Vương, lòng không ngừng chấn động. 

Giờ phút này, Trần Vương đã phủ thêm áo giáp hư ảo màu xanh lên người rồi, chiến thắng hai chiến sĩ mặc áo giáp màu xanh đó đều là chiến sĩ có võ đạo ý chí nhị cảnh.

Hiện giờ Trần Vương đang điên cuồng đại chiến với ba chiến sĩ mặc áo giáp màu lam.

Ba chiến sĩ này có tu vi Nguyên Phủ đỉnh phong, võ đạo ý chí nhị cảnh rất mạnh, hơn nữa, mặc dù binh khí của bọn họ đều là trường thương nhưng võ đạo ý chí lại không giống nhau, bọn họ phối hợp với nhau nên uy lực kinh người, khiến cho nhiều người phải khiếp đảm. 

- Chiến đài này hẳn là Đại Hạ cổ thành lưu lại, thật là kỳ diệu.

Tần Vấn Thiên thì thào nói nhỏ, Trần Vương đáng sợ hơn hắn, không chỉ có một loại võ đạo ý chí đã bước vào nhị cảnh.

Nhưng đây cũng là chuyện bình thường, năm đó Trần Vương chính là người xếp hạng thứ hai trong Thiên Mệnh bảng. Qua mấy năm này, hắn có thể từ một Nguyên Phủ cấp thấp đạt tới thành tựu như bây giờ, một nhân vật thiên tài như vậy sao có thể dễ dàng vượt qua? E rằng Trần Vương hắn muốn bước vào Thiên Cương cảnh cũng sẽ không quá khó khăn, hẳn là đã chuẩn bị tốt tất cả mọi thứ rồi. 

Hơn nữa, một khi Trần Vương bước vào Thiên Cương cảnh, chắc chắn có thể lập tức giết chết những nhân vật Thiên Cương bình thường khác. Đây mới gọi là thiên kiêu - niềm kiêu ngạo của trời cao, nhân vật trụ cột tương lai của thế lực cấp bá chủ.

- Thắng?

Mọi người lộ ra vẻ mặt sợ hãi, Trần Vương đã thắng ba chiến sĩ mặc áo giáp màu lam, trên người hắn đã phủ thêm áo giáp màu lam rồi, vô cùng uy nghiêm. 

Giờ phút này, trên chiến đài của hắn xuất hiện một chiến sĩ mặc áo giáp màu tím vô cùng nghiêm trang, ánh mắt làm người ta cảm thấy sợ hãi tột độ.

- Trần Vương thật sự rất mạnh.

- Võ đạo ý chí nhất cảnh hay cảnh giới thứ nhất là cảnh giới nền tảng, được chia làm sơ cảnh, nhập cảnh, hóa cảnh và đại viên mãn; sau đó sẽ tiếp tục lĩnh ngộ để bước vào nhị cảnh. Võ đạo ý chí nhị cảnh cũng được chia làm sơ cảnh, nhập cảnh, hóa cảnh, đại viên mãn. Vừa rồi chiến sĩ mặc áo giáp màu lam dù cũng là nhị cảnh nhưng đều là ở sơ cảnh, vậy chiến sĩ mặc áo giáp màu tím lúc này thì sao? 

Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm đài chiến đấu của Trần Vương, trận chiến này có thể quan sát được thực lực chiến đấu của những nhân vật kia ở cấp độ nào.

Hắn lĩnh ngộ ba loại võ đạo ý chí, Lực ý chí, Thụy Mộng ý chí, Yêu ý chí đều đã là nhất cảnh đại viên mãn, hơn nữa, Lực ý chí thậm chí đã bước vào nhị cảnh. Nhất cảnh tăng lực lượng, lực lượng đại viên mãn khiến cho hắn có lực công kích đáng sợ gấp mười sáu lần. Hơn nữa hắn còn lĩnh ngộ Lực ý chí nhị cảnh, đánh ra lực sóng địa chấn vô hình, chỗ nào cũng có lực, có thể cách không đánh chết người.

Hơn nữa, nhị cảnh cơ sở nằm trên nhất cảnh đại viên mãn, nói cách khác, uy lực của sóng địa chấn vô hình này đã được bản thân hắn sáp nhập cùng lực công kích gia tăng mười sáu lần kia. 

Có vô số ánh mắt tập trung trên người Trần Vương, họ muốn nhìn xem rốt cuộc thì Trần Vương mạnh đến đâu.

Còn Trần Vương cũng không làm cho mọi người thất vọng, hắn bắt đầu phát ra lực lượng tuyệt đối của hắn, cả thân thể, máu thịt, giống như cũng hóa thành một ngọn lửa, giống như Hỏa Diễm Quân Vương trong lòng đất đầy nham thạch, tụ lại thành ngọn lửa.

Người Trần gia thấy biểu hiện của Trần Vương thì mỉm cười gật đầu, tỏ vẻ hài lòng. 

Trần Vương như vậy mới có thể phát huy uy lực đáng sợ nhất của Đại Nhật Càn Khôn, lực lượng Đại Nhật Càn Khôn tỏa khắp toàn thân hắn.

- Nhân vật Nguyên Phủ tầng chín?

Người Trần gia cười lạnh nhạt, đừng nói là nhân vật Nguyên Phủ tầng chín, dù là nhân vật xếp hạng trên Thiên Mệnh bảng chiến đấu với Trần Vương, cho dù Trần Vương đứng ở đó để cho bọn họ đánh, bọn họ cũng không dám đánh, sức mạnh Đại Nhật Càn Khôn trên người Trần Vương có thể khiến bọn họ bốc hơi ngay lập tức, đây là thực lực tuyệt đối. 

Trong ánh mắt sợ hãi của mọi người, Trần Vương chiến thắng chiến sĩ mặc áo giáp màu tím, khoác vào áo giáp màu tím.

- Trần Vương, Hỏa Diễm võ đạo ý chí cảnh giới thứ hai, thiêu đốt. Ở cảnh giới thứ hai, hỏa diễm liên tục biến hóa, vừa rồi sau khi chiến sĩ mặc áo giáp màu tím kia bị hắn nắm được, thân thể liền hóa thành hỏa diễm, sau đó bị đốt cháy rồi bốc hơi, e là nhị cảnh cũng đã vượt qua sơ cảnh và bước vào nhập cảnh, không ai dám đụng vào hắn. Vậy thì còn ai có thể tranh phong với hắn?

Lần đầu tiên mọi người thật sự ý thức được Trần Vương mạnh đến mức nào. Hắn muốn khoác lên bộ áo giáp hoa lệ nhất, đoạt Thiên Mệnh, tranh giành vị trí số một. 

Sau Hoa Thái Hư, hắn vốn dĩ là người mạnh nhất Thiên Mệnh bảng. Hôm nay Hoa Thái Hư không tham gia Thiên Mệnh bảng, Trần Vương hắn làm sao có thể không đạt được vị trí đầu tiên.

Trần Vương lại thắng một ván nữa, đánh bại hai cái chiến sĩ mặc áo giáp tím ánh kim khủng bố. Dưới ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người lại xuất hiện ba chiến sĩ mặc áo giáp màu bạch kim rực rỡ, quan sát Trần Vương, hơi thở trên người hắn đã đáng sợ không biết đến nhường nào.

Rốt cuộc, Trần Vương đã không thể tiếp tục chiến đấu, bị ba chiến sĩ mặc áo giáp màu bạch kim đuổi xuống đài chiến đấu, nhưng thế này cũng đã đủ chói mắt rồi. 

Trên người Trần Vương khoác áo giáp màu tím ánh kim, e rằng không ai có thể vượt qua hắn. Chỉ là không biết là Thạch Phá Thiên có thể đuổi kịp Trần Vương hay không, cũng mặc vào áo giáp màu tím ánh kim hoa mỹ.

Không ngừng có cường giả lên đài chiến đấu, lần này là sàng lọc thật sự. Những cường giả kia không cách nào đè ép được người ở cùng cảnh giới, không vượt qua cuộc chiến thứ ba, không cách nào khoác thêm áo giáp màu vàng, đều bị loại.

Người có thể ở lại sau khi sàng lọc, yếu nhất đều có thể chiến thắng ba nhân vật Nguyên Phủ đỉnh phong, võ đạo ý chí đại viên mãn. Vì thế có thể tưởng tượng ra vòng khiêu chiến phía sau sẽ đáng sợ ra sao. 

Lúc Thạch Phá Thiên bước lên đài chiến đấu, một lần nữa mọi người lại thấy phấn khích. Mãi cho đến khi Thạch Phá Thiên cũng khoác lên người áo giáp màu tím ánh kim, hiển lộ rõ ràng sự tôn quý của hắn và thực lực mạnh mẽ không kém gì Trần Vương.

Trần Vương và Thạch Phá Thiên rất mạnh, e là đều bỏ xa những người khác.

Đám người Vương Thương, Vương Tước cũng chỉ khoác lên mình áo giáp màu lam, không có ai mặc được áo giáp màu tím, lại càng không phải nói đến màu tím ánh kim, bọn họ so với Trần Vương và Thạch Phá Thiên cách một tầng xa. 

Suy cho cùng, chiến sĩ mặc áo giáp màu tím bọn họ đối mặt đã có võ đạo ý chí nhị cảnh, cũng là sự tồn tại đáng sợ bước chân vào nhập cảnh, dù thua cũng không có gì đáng trách. Dĩ nhiên nếu như liều mạng có lẽ bọn họ cũng có thể thắng nhưng bây giờ còn chưa phải lúc cần làm đến mức đó.

Mà như thế cũng có nghĩa là võ đạo ý chí của Vương Thương và Vương Tước cũng đã đến nhị cảnh, nếu không làm sao có thể khoác áo giáp màu lam.

- Đã bắt đầu để lộ tài năng rồi đi, trận đấu Thiên Mệnh bảng năm nay, đội hình thật là khủng khiếp. 

Trong lòng mọi người chấn động không thôi, Vương Thương và Vương Tước thế mà đều đã lĩnh ngộ võ đạo ý chí nhị cảnh.

Tần Vấn Thiên đứng ở đó nhìn về phía đài chiến đấu, chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng hồi hộp, trên người có một luồng áp lực mãnh liệt.

Hình như hắn vẫn đang đánh giá thấp mức độ khó khăn của trận đấu Thiên Mệnh bảng. Những nhân vật này từng bước vào mười vị trí đầu, bọn họ bỏ Đoạn Thanh Sơn xa đến như vậy, Đoạn Thanh Sơn ở trước mặt bọn họ e là cũng sẽ dễ dàng bị đánh bại. 

Cùng đứng trên Thiên Mệnh bảng nhưng chênh lệch hôm nay cũng trở nên rất lớn.

- Ba vị trí đầu trên Thiên Mệnh bảng!

Tần Vấn Thiên hít sâu một hơi, đối với hắn, đó là một sự khiêu chiến cực kỳ khó khăn. 

- Trảm Trần, hắn ta đang che giấu thực lực sao?

Trong lòng Tần Vấn Thiên đột nhiên nghĩ tới, mấy năm trước Trảm Trần cũng đã là nhân vật xếp hạng thứ mười một trên Thiên Mệnh bảng, hơn nữa còn chiếm được Kim Hình cổ quyển, so với trước kia còn mạnh hơn, thực lực của hắn đã mạnh đến mức nào rồi?

Tần Vấn Thiên phát hiện, Trảm Trần chỉ khoác lên người bộ áo giáp màu vàng, khó khăn lắm mới vượt qua vòng kiểm tra, trong mắt của hắn vẫn còn ẩn hiện từng tia sáng màu vàng, không hề để ý đến ánh nhìn của người khác. 

Trảm Trần đang che giấu thực lực, hay là thật sự chỉ có thể làm được như thế?

Rất nhiều người đều đang suy đoán trong lòng.

Phần lớn số người đều bị loại, hoặc là mặc áo giáp màu vàng. Suy cho cùng có thể chiến thắng nhân vật đã lĩnh ngộ võ đạo ý chí nhị cảnh và cảnh giới đỉnh phong là cực ít. 

Điều này cũng càng tỏ rõ áo giáp màu tím ánh kim của Trần Vương và Thạch Phá Thiên hiển hách, chói mắt đến cỡ nào.

Nhưng kế tiếp cũng có một người thu hút sự chú ý của mọi người, người này mặc áo bào đen, thấy không rõ khuôn mặt của hắn, đột nhiên lúc này trên người hắn đã phủ lên một lớp áo giáp hư ảo màu xanh.

- Tu vi của hắn là Nguyên Phủ tầng tám vì vậy những chiến sĩ mặc áo giáp kia đều là Nguyên Phủ tầng tám, nhưng cho dù là Nguyên Phủ tầng tám nhưng ba trận chiến đầu tiên bọn họ đều là võ đạo ý chí đại viên mãn; Ở trận chiến thứ tư, võ đạo ý chí nhị cảnh, võ đạo ý chí tăng lên, không có bất kỳ chênh lệch nào. Điểm chênh lệch duy nhất chính là cảnh giới, vẫn duy trì ngang hàng với cảnh giới của người chiến đấu. 

- Người mặc áo bào đen này tu hành ma công, uy lực kinh khủng, vì vậy, mặc dù đối mặt với cường giả cùng cảnh giới với võ đạo ý chí nhị cảnh hắn vẫn có thể chiến thắng.

Đám người còn phát hiện, người mặc áo bào đen này càng đánh càng mạnh, ma uy đáng sợ. Ngay cả các vị cường giả đứng trên hành lang hư không cũng chú ý tới người này, đó là Loạn Thiên ma công.

Loại ma công bá đạo thất truyền này vẫn còn có người dám can đảm tu luyện, thật sự không sợ bạo thể hay nhập ma ư? 

Cuối cùng, người mặc áo bào đen này khoác lên áo giáp màu lam, trừ Trần Vương và Thạch Phá Thiên ra, chói mắt nhất chính là áo giáp màu lam rồi.

- Xem ra ta có ưu thế rất lớn.

Tần Vấn Thiên cười, cảnh giới của hắn là Nguyên Phủ thất trọng, như vậy đối tượng hắn chiến đấu cũng là chiến sĩ mặc áo giáp Nguyên Phủ thất trọng. 

Bóng người chợt lướt đi, Tần Vấn Thiên chậm rãi bước ra, hạ xuống ở một đài chiến đâu không có người nào. Bước chân vừa dừng lại, trên chiến đài hào quang ảo diệu như có một luồng sức mạnh kỳ diệu, ngay sau đó một chiến sĩ mặc áo giáp xuất hiện, tu vi là Nguyên Phủ thất trọng đỉnh phong.

Thân hình Tần Vấn Thiên chợt phóng lên tung một quyền ra, “oanh” một tiếng, tiêu diệt đối thủ trước mắt.

Ngay sau đó, hai người xuất hiện, thân thể Tần Vấn Thiên lại phóng lên, lần này là hai quyền, kết thúc. 

Cuộc chiến thứ ba, ba chiến sĩ mặc áo giáp, không ngoài dự tính, lần này là ba quyền.

- Thật nhanh, lại là tên gia hỏa này!

Có người chú ý tới Tần Vấn Thiên. Đây chính là nhân vật đột phá ở màn gióng trống hôm nay, giết chết Đoạn Thanh Sơn trên sông Sinh Tử, hắn đã bắt đầu lộ ra thực lực của hắn rồi. Thực lực của hắn ở cảnh giới Nguyên Phủ tầng bảy nhưng lực chiến đấu lại rất đáng sợ, người cùng cảnh giới đấu cùng hắn sẽ chết ngay lập tức. 

Trên chiến đài đã xuất hiện chiến sĩ mặc áo giáp màu lục rồi.

- Võ đạo ý chí nhị cảnh?

Tần Vấn Thiên cười lạnh nhạt, chẳng qua là Nguyên Phủ tầng bảy mà thôi, võ đạo ý chí nhị cảnh thì thế nào. 

Bóng người của hắn lại phóng lên một lần nữa, trong nháy mắt phủ xuống ở trước người đối phương, lực lượng khủng khiếp trực tiếp hung mãnh va chạm vào trường thương của đối phương. Một luồng sóng chấn động đáng sợ xuất hiện, mọi người chỉ thấy hào quang ảo diệu, chiến sĩ mặc áo giáp màu lục kia đã nổ tung.

Trên người Tần Vấn Thiên phủ lên áo giáp màu lục!

- Đây... 

Vẻ mặt mọi người khựng lại, xem tình hình này, chắc chắn hắn có thể khoác lên áo giáp màu lam!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi