THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

- Chính phải!

Người dưới chân núi nghị luận sôi nổi, vẫn còn có chút người cảm thấy Lăng Hàn hơi gài bẫy, nhưng càng nhiều người lựa chọn giúp đỡ Lăng Hàn.

- Lên núi đi.

Vũ Hoàng nói, quả đấm của hắn đã ngứa.

Thấy đoàn người Lăng Hàn đều muốn lên núi, Văn Đông không khỏi lộ ra nụ cười lạnh lùng.

Các ngươi cho rằng đây là địa phương nào? Tại sao chư thiên kiêu muốn chọn ở đây thưởng trà luận đạo? Đó là bởi vì nơi này không phải là ai cũng có thể tới!

Vương giả đương nhiên là dễ dàng, nhưng cho dù thiên tài Tứ Tinh như hắn, muốn đặt chân lên đỉnh cao nhất vẫn có áp lực tương đối lớn, chí ít, tuyệt không có thừa lực đi động thủ.

Có người nói, Tử Phong Sơn sẽ như vậy chính là tác phẩm của một vị Thánh Nhân, là hắn điểm hóa ngọn núi này, khiến cho nó nắm giữ năng lực quái lạ, người bình thường dù đạt đến Tinh Thần Cảnh cũng rất khó leo, chỉ có ở một cảnh giới nào đó tu ra Cực Cảnh, hơn nữa đạt đến Tinh Thần Cảnh, lúc này mới có thể thong dong mà qua.

Hơn nữa, tu ra số lượng Cực Cảnh càng nhiều, vậy đi càng ung dung.

Lẽ nào những người này đều là Vương giả?

Đùa giỡn, làm sao có khả năng!

Chờ ăn quả đắng đi.

Hắn không leo được, tự nhiên cũng mong chờ người khác không leo được, như vậy trong lòng hắn mới sẽ cân bằng.

Không chỉ Văn Đông, rất nhiều người cũng ôm ý tưởng giống nhau, số lượng Vương giả thưa thớt cỡ nào, một tinh cầu cũng rất khó tìm ra một cái, toàn bộ tinh vực gộp lại khả năng chỉ chừng mười người, mà cái này còn phải là tinh vực lớn, tinh vực nhỏ chỉ có thể ra một hai cái, thậm chí một cái cũng không có.

Sáu người Lăng Hàn vừa định lên núi, chỉ thấy ba bóng người bay vụt tới, một người trong đó càng thảm, vai trái không còn, chỉ còn dư lại một mảnh máu thịt be bét.

- Nguyên thiếu? Nguyên thiếu!

Một tên thị vệ áo đen đột nhiên nói, trên mặt có vẻ khiếp sợ, mới đầu hắn cũng không nhận ra người bị thương, bởi vì hắn căn bản không thể tin được, ở Mộc Đồ Tinh, đặc biệt là vùng Tử Phong Sơn này, ai dám ra tay với người của Liễu gia?

Không sai, người bị thương đương nhiên chính là Liễu Thế Nguyên, nhị thế tổ bị Lăng Hàn đả thương.

- Thanh ca!

Liễu Thế Nguyên vừa thấy đối phương, không khỏi nước mắt chảy ra.

Người thân, cuối cùng cũng coi như nhìn thấy người thân!

Hắn vô cùng kích động, dùng cánh tay duy nhất nắm lấy đối phương:

- Thanh ca, ngươi giúp ta báo thù, giúp ta báo thù a!

- Là ai hạ thủ?

Người được gọi là Thanh ca mặt đầy lạnh lùng, sát khí mười phần.

Hắn gọi Trương Thanh, cũng không phải người của Liễu gia, mà là thị vệ của Vương giả trẻ tuổi Liễu Quân Thiên. Có điều có thể trở thành thị vệ của Liễu Quân Thiên, thực lực của hắn đương nhiên không thể khinh thường, chính là thiên tài Tứ Tinh, bất luận để ở nơi đâu cũng có thể xưng tụng một tiếng thiên kiêu.

Sẽ đi theo Liễu Quân Thiên, đó là bởi vì hắn nhìn thấy tiền đồ của Liễu Quân Thiên cực kỳ quang minh, ngày sau có khả năng thành Thánh!

Mà hắn có tự mình biết mình, đời này là không thể thành Thánh, bởi vậy ôm bắp đùi của Liễu Quân Thiên, tương lai nói không chắc có cơ hội trở thành cường giả Hằng Hà Cảnh.

Hằng Hà Cảnh a, như thế vẫn chưa đủ trâu bò sao?

Bởi vậy, hắn xem Liễu gia là chuyện của nhà mình, thậm chí tích cực gấp trăm lần.

Liễu Thế Nguyên bị trọng thương, hắn há có thể không giận, không vội?

- Một bầy cẩu nam nữ, đầu lĩnh… a!

Trong mắt của Liễu Thế Nguyên chỉ có Trương Thanh, nhưng nói ra lời này, lại từ phía sau cảm giác được một luồng hàn ý đáng sợ, hắn không khỏi quay đầu lại, đột nhiên nhìn thấy sát tinh có thể làm cho mình gặp ác mộng kia, lập tức sợ đến hét rầm lên.

Tốc độ của hắn không nhanh như Lăng Hàn, dọc theo đường đi không có làm lỡ thời gian, thẳng đến Tử Phong Sơn cầu huynh trưởng ra mặt, bởi vậy chỉ chậm hơn đám người Lăng Hàn một chút.

Nói sát tinh, sát tinh liền đến!

Liễu Thế Nguyên sợ đến trốn ra phía sau của Trương Thanh, dùng một tay duy nhất chỉ vào Lăng Hàn:

- Thanh ca, chính là hắn! Chính là hắn! Ngươi nhanh, thay ta giết chết hắn! Không, ngươi trọng thương hắn, để cho ta tới giết chết hắn! Còn có hai nữ nhân này, tuy che mặt, nhưng tư thái không tệ...

Nói nói, hắn bắt đầu ý nghĩ kỳ quái.

Dưới tình huống như vậy còn có thể động suy nghĩ không đứng đắn, người này cũng không thẹn danh công tử bột.

Nhưng Trương Thanh lại hoảng sợ.

Mặc dù hắn là cấp bậc thiên kiêu, nhưng có thể so với Vương giả sao?

Trừ khi cảnh giới của hắn xa xa chiếm ưu thế!

Nhưng hắn chỉ là Tinh Thần Cảnh tiểu cực vị a, so cảnh giới không phải là đối thủ, thiên kiêu cùng Vương giả càng chênh lệch rất lớn, hắn làm sao báo thù? Chịu chết còn tạm được.

- Ồ, Thanh ca, ngươi còn lo lắng cái gì, nhanh a!

Liễu Thế Nguyên thúc giục, lộ ra vẻ bất mãn.

Gọi đối phương Thanh ca, đó là bởi vì huynh trưởng hắn yêu cầu, bởi vì đây là một con chó không tệ, có thể dùng một chút, muốn lung lạc lòng người. Nhưng kẻ thù ở trước mắt, Trương Thanh lại làm bộ như không thấy, vậy thì để hắn không vui.

Ngươi có ý tứ gì?

Ăn cơm của Liễu gia ta, không làm chó của Liễu gia?

Trương Thanh nào dám lên, vẻ mặt của hắn đau khổ nói:

- Nguyên thiếu, này vị chính là Vương giả!

Cái gì?

Liễu Thế Nguyên không khỏi cả kinh, bởi vì huynh trưởng của mình chính là Vương giả, hắn tự nhiên cũng biết hai chữ này đại biểu cái gì… cùng cấp vô địch! Đương nhiên, đây là một ngụy mệnh đề, bởi vì cùng cấp vô địch chỉ có thể có một người, nhưng trở thành Vương giả, chí ít ở một tinh cầu cùng cấp là vô địch, cho dù phóng tới tinh vực, nhiều nhất cũng chỉ mười cái.

Vương giả, bản thân hai chữ này liền như một toà núi lớn, có thể ép tới người không thở nổi.

Nhưng Liễu Thế Nguyên lập tức ngạo nhiên nói:

- Vương giả cũng chia cấp bậc, ca ca ta chính là Vương giả cấp hai!

Xác thực như hắn từng nói, Vương giả cũng chia đẳng cấp, tương tự là Tinh Thần Cảnh, tu ra một lần Cực Cảnh cùng tu ra hai lần Cực Cảnh có thể giống nhau sao? Dù cho cảnh giới cao, Cực Cảnh trước hiệu quả sẽ hạ thấp, nhưng chênh lệch vẫn sẽ có, chỉ là không quá lớn.

Nhưng đối với Vương giả mà nói, đánh nhau cùng cấp, điểm ấy chênh lệch đủ để trí mạng.

Tu ra một lần Cực Cảnh, chính là Vương giả cấp một, hai lần là cấp hai, ba lần là cấp ba, cứ thế suy ra, nhưng cực hạn cũng chỉ cấp năm, bởi vì không có nhiều Cực Cảnh như vậy cho ngươi tu.

Trước liền nói, Vương giả ít, một tinh vực nhiều nhất chừng mười cái, Vương giả cấp hai càng khả năng chỉ có một hai cái, thậm chí một cái cũng không có.

Nhưng Liễu Quân Thiên chính là Vương giả cấp hai!

Bình luận


H
Hoi Chu
26-03-2023

Cảm hứng mới

Q
Quang Nguyen van
26-03-2023

hay

H
Hieu Phạm dinh
26-03-2023

Có con hắc cẩu tiên vương má có tập người túm cà con hắc cẩu nghe mà cười đau ruột

H
Hoang Tuan
26-03-2023

Các Đạo Hữu cho xin review bộ này được không ?

T
Thư To
26-03-2023

Em ổn

G
Gaming Mobile
26-03-2023

11-11-2022 bắt đầu cày xem hết bộ này mất bao lâu

T
Tran Huy
26-03-2023

Truyện gọi là đọc tạm. Main hơi xàm, vì gái gú chạy khắp nơi. còn xa mới bằng đế bá, mặc dù đế bá hơi câu chương

D
Draken Trần
26-03-2023

Cày xong, 2 tháng sau cày lại tiếp để rõ ràng hơn

F
ff tu
26-03-2023

Cày bộ già thiên mãi mà nghe chán vll

D
Daniel zack
26-03-2023

Truyện bá mà có thêm mỹ nữ là ok r

N
nguyentrongdai nguyentrong
26-03-2023

Ad cái này đâu phải phần 2 của kím động Cửu thiên

T
Tuấn Anh Vũ
26-03-2023

Bắt đầu tu bộ này

H
Hò Thành
26-03-2023

truyện này có xong tu không nhỉ

N
Nhật Dang
26-03-2023

Bộ này. Nói tiếp của kiếm động cửu thiên hay ad

H
Hen Thanh
26-03-2023

Sao truyện giờ toàn trùng sinh hk à Ad lm thêm bộ thâm không bỉ ngạn cho đủ bộ đc hk z

T
Tu Thich
26-03-2023

Truyen hay cam on

Truyện đang đọc

Báo lỗi