THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

Lăng Kiến Tuyết muốn động, nhưng đột nhiên phun ra một ngụm máu.

- Lăng sư đệ, đừng nóng vội!

Trần Sương Sương cũng chạy vội ra, cùng Hách Liên Tầm Tuyết hai bên trái phải nâng Lăng Kiến Tuyết.

- Mẹ, ngươi làm sao đến rồi?

Lăng Kiến Tuyết kỳ quái, càng lo lắng, Long Vũ Điện vì thanh kiếm kia là quyết tâm muốn giết người diệt khẩu.

- Lăng… ồ, ngươi gọi nàng là gì, mẹ?

Thần kinh của Trần Sương Sương cũng rất lớn, đến hiện tại mới đột nhiên cảm giác không đúng.

Không phải bà con xa sao, làm sao thành mẹ rồi?

Lăng Kiến Tuyết nhìn thấy Trần Sương Sương, trong lòng càng gấp:

- Sư tỷ, sao ngươi không về trong tông? Nơi này quá nguy hiểm!

Kháo, có vợ liền không muốn mẹ già?

Hách Liên Tầm Tuyết nhìn thấy con trai, lại có trượng phu trấn tràng, tuy nàng vẫn chưa hết lo lắng, nhưng so với trước liền tốt hơn nhiều lắm, cũng có tâm tình nghĩ chuyện khác.

Nàng một phát bắt được lỗ tai của con trai nói:

- Thật giỏi, cũng không quan tâm mẹ ngươi một hồi?

- Khà khà.

Lăng Kiến Tuyết chỉ có thể cười khúc khích.

- Phải, ngươi quá không đúng.

Trần Sương Sương phụ hoạ.

- Phải trước tiên quan tâm mẹ ngươi!

Xong đời, tỷ tỷ xinh đẹp như thế, sau này ta chẳng phải là phải gọi a di?

Nàng đầy mặt bi phẫn, chơi đùa cùng mỹ nữ là ác thú to lớn nhất của nàng, hiện tại lại có mỹ nữ không thể gọi tỷ tỷ, quả thực khiến nàng bi thương.

Lăng Kiến Tuyết cũng phiền muộn, sao vị sư tỷ này ngốc như vậy chứ?

Văn Nhân Duyệt nhìn ở trong mắt, trên mặt lộ ra vẻ bừng tỉnh.

- Chờ đã, vị này đến cùng là ai, cũng quá mạnh đi!

Trần Sương Sương thần kinh lớn lắm, rất nhanh đã quên việc này, nàng chỉ vào Lăng Hàn, biểu cảm trên mặt tựa như thấy quỷ.

Một Thiên Hồn cảnh lại đấu đối diện với cường giả Ngũ Bí, thậm chí còn chiếm thượng phong, đè cường giả Ngũ Bí đánh, tuy mỗi khi hắn oanh đến một đòn, tất nhiên sẽ bị đánh bay.

Nhưng đánh bay thì đã có sao, không mất một sợi tóc, hơn nữa lại ngay lập tức giết trở về, quả thực tựa như con gián… ah không, Chiến Thần.

Quá khốc.

- Ta cũng không biết.

Lăng Kiến Tuyết lẩm bẩm nói.

Đùng!

Hách Liên Tầm Tuyết vỗ đầu con trai một cái, trách mắng:

- Đó là cha ngươi!

Phốc!

Lăng Kiến Tuyết, Trần Sương Sương đồng thời phun ra ngoài, a?

- Ta, cha ta?

Lăng Kiến Tuyết kinh ngạc.

- Cha ta không phải còn ở tiểu thế giới khai thiên sao?

- Cha ngươi là thiên tài cỡ nào, đã sớm đi tới Tiên Vực, chỉ là Tiên Vực quá lớn, mới bỏ ra hơn 10 ngàn năm mới tìm được chúng ta.

Hách Liên Tầm Tuyết ngạo nhiên nói, đối với Lăng Hàn tràn ngập sùng bái.

Khóe miệng của Lăng Kiến Tuyết không khỏi co giật, là một thiên tài, hắn vẫn tương đối kiêu ngạo, đã từng nghĩ tới chờ tu vi thành công, tiến vào tiểu thế giới trợ giúp phụ thân khai thiên, nếu Lăng Hàn đã khai thiên thành công, hắn sẽ ở Cổ Giới lưu lại rất nhiều đồ vật Tiên Vực, giúp phụ thân nhất phi trùng thiên.

Tuy Tiên Vực có văn bản quy định rõ ràng, bất luận người nào cũng không thể từ Cổ Giới, tiểu thế giới mang về một người, một cây, một cỏ, nhưng thế lực lớn vẫn có thể có một chút xíu ngoại lệ, tình cờ mang mấy cái tới cũng không có ai truy cứu.

Đương nhiên, thật chỉ có thể tình cờ mang mấy cái tới, nếu không sẽ có đại giáo Tiên Vương tầng chín đến công kích, mặc ngươi lại thế lớn cũng chỉ có phần tiêu diệt.

Ở Lăng Kiến Tuyết nghĩ đến, hắn chỉ tu luyện muộn hơn Lăng Hàn mấy chục năm, vị nhưng trí hoàn cảnh của song phương lại hoàn toàn khác nhau, hắn đạt được tài nguyên tu luyện là Lăng Hàn thúc ngựa cũng không sánh được, thậm chí ngay cả tưởng tượng cũng không thể, vậy cảnh giới của hắn trong nháy mắt vượt qua Lăng Hàn, cũng xa xa bỏ cha lại đằng sau.

Nhưng sự thực hoàn toàn không phải như vậy.

Lăng Hàn không chỉ cảnh giới cao hơn hắn, sức chiến đấu càng khí phách đến trên chín tầng trời.

Thiên Hồn, có thể địch Ngũ Bí!

Ta sát.

Đây chính là cha đẻ của hắn?

- Cha ngươi thật là lợi hại!

Trần Sương Sương lẩm bẩm nói, lần trước nàng liền bị Lăng Hàn dọa sợ hết hồn, hiện tại lại bị sợ hết hồn.

Ngũ Bí, cực hạn của Lăng Hàn lại ngang hàng cường giả Ngũ Bí.

- Ta biết.

Lăng Kiến Tuyết như ngớ ngẩn đáp, đến hiện tại hắn còn chưa tin có Phân Hồn cảnh có thể trâu bò đến mức độ như vậy, mà người ngạo mạn trời cao này lại là cha của hắn.

Ánh mắt Đường Đào quét tới, ánh mắt có chút do dự.

Hắn đang nghĩ có nên ra tay hay không.

Vốn cái này không phải vấn đề gì, chỉ là Phân Hồn, Trảm Trần tiểu bối mà thôi, hắn là Tứ Bí, duỗi tay liền có thể bắt toàn bộ. Nhưng hiện tại, hắn kiêng kỵ Lăng Hàn.

Tùy Nguyên Lương bắt được Lăng Hàn sao?

Chuyện không thể nào.

Cho dù Lăng Hàn cũng không làm gì được Tùy Nguyên Lương, nhưng nếu hắn muốn đi ai có thể ngăn được? Mà một khi Lăng Hàn thoát thân, vậy ngày hôm nay sự tình bọn họ giết đệ tử Thiên Thánh cung tất nhiên không thể giấu được.

Tiên Vương giận dữ, thiên địa biến sắc, huống chi là đại giáo tầng tám?

Long Vũ Điện khẳng định chơi xong.

Vậy hắn còn ở Long Vũ Điện làm cái gì? Mặc dù hắn là Nhị Điện chủ, nhưng trên thực tế cùng Tùy Nguyên Lương chỉ là quan hệ hợp tác, lợi dụng lẫn nhau mà thôi, hắn há có thể bởi vì Tùy Nguyên Lương mà đưa mình vào mộ.

Nghĩ tới đây, hắn lập tức nắm chắc chủ ý, trực tiếp quay người, tiêu sái rời đi.

- Đường Đào!

Tùy Nguyên Lương gào thét.

Nhưng Đường Đào không ngừng bước, trong nháy mắt đã đi ra rừng rậm, biến mất không còn tăm hơi.

Hắn chỉ biết Nguyệt Lãnh Khinh Dương Kiếm bị Tùy Nguyên Lương cực kỳ coi trọng, nhưng cụ thể có ích lợi gì đối phương lại căn bản không có để lộ ra, điều này cũng muốn hắn bán mạng? Đùa giỡn.

Lăng Kiến Tuyết, Trần Sương Sương, Văn Nhân Duyệt nhìn mà tê cả da đầu, bởi vì bọn họ biết, Đường Đào là bị Lăng Hàn bức đi.

Cường giả Tứ Bí a!

Văn Nhân Đường run rẩy, hắn phát hiện mình ôm sai bắp đùi rồi.

Trời, Lăng Kiến Tuyết không chỉ là đệ tử của đại giáo Tiên Vương tầng tám, càng là con trai của người mạnh đến biến thái kia, mình lại bán Lăng Kiến Tuyết, còn có đường sống sao?

Hắn co quắp ngồi dưới đất, chỉ cảm thấy cái gì dục vọng quyền lực đều cách hắn mà đi, hắn bây giờ, chỉ muốn thái thái bình bình mà vượt qua quãng đời còn lại.

Có điều, Đường Đào chân trước vừa đi, chân sau người của Long Vũ Điện liền tới.

- Báo Điện chủ, Thập Cửu Thiếu bị đánh giết, chính là người này!

- Nguyên Thanh trưởng lão bị giết...

- Tam Điện Chủ bị giết...

Những người này từng cái bẩm báo tin tức, đều nhắm thẳng vào Lăng Hàn.

Lần này Tùy Nguyên Lương cũng nổi giận, ta vẫn không có giết con trai của ngươi, nhưng ngươi trước tiên giết con trai của ta cùng Tam Điện Chủ, lại còn một bộ như khổ chủ?

Bình luận


H
Hoi Chu
26-03-2023

Cảm hứng mới

Q
Quang Nguyen van
26-03-2023

hay

H
Hieu Phạm dinh
26-03-2023

Có con hắc cẩu tiên vương má có tập người túm cà con hắc cẩu nghe mà cười đau ruột

H
Hoang Tuan
26-03-2023

Các Đạo Hữu cho xin review bộ này được không ?

T
Thư To
26-03-2023

Em ổn

G
Gaming Mobile
26-03-2023

11-11-2022 bắt đầu cày xem hết bộ này mất bao lâu

T
Tran Huy
26-03-2023

Truyện gọi là đọc tạm. Main hơi xàm, vì gái gú chạy khắp nơi. còn xa mới bằng đế bá, mặc dù đế bá hơi câu chương

D
Draken Trần
26-03-2023

Cày xong, 2 tháng sau cày lại tiếp để rõ ràng hơn

F
ff tu
26-03-2023

Cày bộ già thiên mãi mà nghe chán vll

D
Daniel zack
26-03-2023

Truyện bá mà có thêm mỹ nữ là ok r

N
nguyentrongdai nguyentrong
26-03-2023

Ad cái này đâu phải phần 2 của kím động Cửu thiên

T
Tuấn Anh Vũ
26-03-2023

Bắt đầu tu bộ này

H
Hò Thành
26-03-2023

truyện này có xong tu không nhỉ

N
Nhật Dang
26-03-2023

Bộ này. Nói tiếp của kiếm động cửu thiên hay ad

H
Hen Thanh
26-03-2023

Sao truyện giờ toàn trùng sinh hk à Ad lm thêm bộ thâm không bỉ ngạn cho đủ bộ đc hk z

T
Tu Thich
26-03-2023

Truyen hay cam on

Truyện đang đọc

Báo lỗi