THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

Cái này khiến Lăng Hàn bất mãn, người ta là một tay quất tới, ngươi còn chủ động đưa mặt đụng lên?

Nhưng lại tưởng tượng, hiện tại Lăng gia cũng chỉ có một tên Tiên Vương tầng sáu, ngươi để hắn làm sao có lực lượng?

Hắn nhấn xuống dạng bất mãn này, trong lòng sát ý sinh sôi.

Thật đúng là coi hắn trở thành phản đồ, trắng trợn chèn ép con cháu đời sau của hắn sao?

Đám người Lâm Lạc, Chu Ngộ đâu, tại sao không có hỗ trợ trông nom?

- Không cần giả mù sa mưa, hậu đại của phản đồ, còn không quỳ xuống tiếp nhận xử phạt!

Một tên Tiên Vương tầng năm nói, hắn một thân trường bào màu đỏ, sợi tóc đen nhánh, tản ra khí tức phiêu dật.

Chỉ là thời điểm nói câu này, hắn mang theo khinh thường mãnh liệt, ở trên cao nhìn xuống.

Lăng Hàn nhịn không được, tâm niệm vừa động.

- A…

Tiên Vương áo bào đỏ kia phát ra một tiếng kinh hô, lập tức từ trên bầu trời ngã xuống, bành, nặng nề ngã xuống đất, cả nửa người đều khảm vào.

Tình huống như thế nào?

Ba tên Tiên Vương còn lại đều phát mộng, ngay cả Lăng Cao Viễn cũng kinh ngạc, đối phương coi như lại miệt thị mình, cũng không cần phải dùng phương thức như vậy a?

- Lăng Phi Chu, âm thầm ra tay, khi dễ một tên tiểu bối có ý tứ sao?

Tiên Vương tầng tám mở miệng, thanh âm ầm ầm.

Lăng Cao Viễn nghe hắn nói như vậy, mới biết là phụ thân ra tay, mặt mũi hắn tràn đầy kinh ngạc, chẳng lẽ phụ thân đột phá?

Nhưng rõ ràng không nhìn thấy thiên kiếp giáng lâm, phụ thân làm sao lại âm thầm rảo bước tiến lên tầng bảy?

- Cút!

Lăng Hàn mở miệng, thanh âm dương động ở bốn phương tám hướng, Tiên Vương căn bản không có khả năng phát hiện hắn ở đâu.

- Hừ, tầng sáu nho nhỏ, thật sự là nói khoác không biết ngượng!

Tiên Vương tầng tám kia hừ lạnh nói, một chưởng vung ra, đập về phía dưới.

Tầng tám xuất thủ, tuỳ tiện liền có thể để Tây Mạc Sơn san thành bình địa.

- Các hạ, tội gì hùng hổ dọa người?

Một bóng người từ trong núi bay ra, vỗ ra một Đại Thủ Ấn.

Đây là Lăng Phi Chu, nhưng chỉ là Tiên Vương tầng sáu, làm sao địch nổi tầng tám?

Lăng Hàn lắc đầu, lặng yên chỉ ra một ngón tay.

Oanh!

Trên bầu trời, Đại Thủ Ấn đụng phải công kích tầng tám, lập tức song song chôn vùi.

A?

Tất cả mọi người kinh ngạc.

Lúc nào Tiên Vương tầng sáu có thể mãnh liệt như thế?

Tiên Vương tầng tám kia cũng khẽ giật mình, không nghĩ tới thực lực của Lăng Phi Chu cường đại như thế, mặc dù một kích kia không phải hắn toàn lực ứng phó, thế nhưng cũng không phải một tên tầng sáu có thể hóa giải.

Cổ quái.

Hắn nhíu mày:

- Lăng Phi Chu, ngươi không hổ là hậu đại của người kia, xem nhẹ ngươi rồi.

Trong truyền thuyết phản đồ kia, chính là cực kỳ yêu nghiệt, vượt hai ba cấp chiến đấu thủ thắng là chuyện thường ngày, không nghĩ tới con cháu đời sau của hắn cũng như thế.

Lăng Phi Chu phi thăng nhập không, hắn cũng kinh ngạc, bởi vì hắn rõ ràng mình đến cùng có bao nhiêu cân lượng, tuyệt đối không có khả năng địch nổi tầng tám.

Cho nên, hoặc là tầng tám kia đang cố ý diễn kịch, hoặc là có cường giả âm thầm ra tay.

Nhưng ai sẽ giúp hắn đây?

Lăng Phi Chu không nghĩ ra được, nhưng thân là Tiên Vương tầng sáu, hắn tự nhiên giữ được bình tĩnh, trên mặt không động thanh sắc chút nào:

- Các hạ, ngươi thật sự là hiểu lầm.

- Hiểu lầm cái gì, giết!

Tiên Vương tầng tám kia quả quyết xuất thủ, phát động Tiên Vương pháp, toàn thân hắn bao phủ tiên quang, khí tức sôi trào, vô cùng cường đại.

Mặc dù trong lòng Lăng Phi Chu thấp thỏm, lại không thể không nghênh kích, trong lòng thì cầu nguyện, vị cao nhân âm thầm ra tay kia sẽ còn tiếp tục hỗ trợ.

Oanh! Oanh! Oanh!

Quả nhiên, mặc dù tên Tiên Vương tầng tám kia xuất thủ lăng lệ, nhưng đánh ra công kích lần nào cùng bị hắn nhẹ nhõm hóa giải, thậm chí hắn còn ở trên tràng diện chiếm cứ thượng phong, lấy được ưu thế yếu ớt.

Quá, quá mạnh.

Còn lại ba tên Tiên Vương tầng năm đều chấn kinh, Tiên Vương tầng sáu tại sao có thể cường đại đến mức này? Huyết mạch của người kia liền cường đại như thế, chân thân lại yêu nghiệt đến mức nào?

Lăng Phi Chu càng đánh càng buông lỏng, hắn biết tuyệt đối có một vị cường giả ở trong bóng tối tương trợ, để hắn lực lượng tăng nhiều.

Bành!

Đánh một lúc, một chưởng của hắn vỗ ở trên mặt của tên Tiên Vương tầng tám, chấn đến đối phương máu mũi chảy dài, vô cùng chật vật.

- Đi!

Tiên Vương tầng tám kia không còn dám ham chiến, thực lực của Lăng Phi Chu mạnh ngoài ý liệu, để hắn cảm giác tính sai.

Muốn bình định Tây Mạc Sơn, nhất định phải mời Tiên Vương tầng chín ra.

Bọn hắn thối lui, Lăng Phi Chu cũng không có truy kích, hiển nhiên là tinh tường thực lực của mình, lo lắng vị cao nhân kia không còn tương trợ, vậy hắn chẳng phải thảm rồi?

Thấy tốt thì lấy, dù sao hắn cũng không biết ý nghĩ của vị cao nhân này.

Đợi xác định bốn tên Tiên Vương kia đã đi xa, Lăng Phi Chu mới nhìn bốn phía thở dài:

- Đa tạ tiền bối tương trợ, xin để vãn bối ở trước mặt bái tạ.

- Đến đây đi.

Lăng Hàn nói, lúc này hắn trực tiếp mở miệng, sẽ không để cho người tìm không ra phương hướng.

Thân hình của Lăng Phi Chu vội vàng rơi xuống, Lăng Cao Viễn hơi sững sờ, cũng đi theo, hắn thế mới biết, không phải phụ thân hắn mãnh liệt như hổ, mà là có cao nhân tương trợ.

- Tiền...

Lăng Phi Chu nhìn người trẻ tuổi đứng ở trước mặt, một chữ “bối” làm sao cũng nói không ra miệng.

Tiên Vương tầng năm?

Đây chính là cao nhân âm thầm ra tay?

Không thể nào, tầng năm làm sao qua được tầng tám, ngay cả mặt cũng không có lộ, vậy cần thực lực cỡ nào?

- Hàn tiền bối!

Lăng Cao Viễn thấy vậy, cũng hoảng sợ nói.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:

- Thế nào, ta nhìn không giống như cao nhân tiền bối trong mắt các ngươi sao?

- Cái này...

Lăng Phi Chu trầm ngâm, hắn rất muốn tin tưởng Lăng Hàn chính là tên cao nhân tiền bối kia, nhưng tầng năm thật sự là quá thấp. Hắn cười cười:

- Hàn đạo hữu đừng nói giỡn, vẫn là dẫn tiến vị tiền bối kia đi.

Lăng Hàn thản nhiên nói:

- Những trưởng bối kia của ngươi đâu? Lăng Kiến Tuyết, Lăng Hi đều đi nơi nào?

Hắn tản đi năm đạo dị sắc trên thân, khí tức lập tức tiêu thăng đến cấp độ bất khả tư nghị, để phụ tử Lăng Phi Chu chỉ có phần ngưỡng vọng.

Bọn hắn ngạc nhiên, cái này thế mà không phải tầng năm, mà là siêu cấp cường giả.

Dựa vào, ngay cả Tiên Vương cũng có thể ngụy trang, đây là cường giả cỡ nào a?

Thiên Tôn, nhất định là Thiên Tôn.

Lăng Phi Chu lập tức càng thêm cung kính, nói:

- Đại nhân, ngài hiểu lầm, kỳ thật vãn bối cùng người trong truyền thuyết kia không có liên hệ, chỉ là trùng hợp họ Lăng.

Bình luận


H
Hoi Chu
26-03-2023

Cảm hứng mới

Q
Quang Nguyen van
26-03-2023

hay

H
Hieu Phạm dinh
26-03-2023

Có con hắc cẩu tiên vương má có tập người túm cà con hắc cẩu nghe mà cười đau ruột

H
Hoang Tuan
26-03-2023

Các Đạo Hữu cho xin review bộ này được không ?

T
Thư To
26-03-2023

Em ổn

G
Gaming Mobile
26-03-2023

11-11-2022 bắt đầu cày xem hết bộ này mất bao lâu

T
Tran Huy
26-03-2023

Truyện gọi là đọc tạm. Main hơi xàm, vì gái gú chạy khắp nơi. còn xa mới bằng đế bá, mặc dù đế bá hơi câu chương

D
Draken Trần
26-03-2023

Cày xong, 2 tháng sau cày lại tiếp để rõ ràng hơn

F
ff tu
26-03-2023

Cày bộ già thiên mãi mà nghe chán vll

D
Daniel zack
26-03-2023

Truyện bá mà có thêm mỹ nữ là ok r

N
nguyentrongdai nguyentrong
26-03-2023

Ad cái này đâu phải phần 2 của kím động Cửu thiên

T
Tuấn Anh Vũ
26-03-2023

Bắt đầu tu bộ này

H
Hò Thành
26-03-2023

truyện này có xong tu không nhỉ

N
Nhật Dang
26-03-2023

Bộ này. Nói tiếp của kiếm động cửu thiên hay ad

H
Hen Thanh
26-03-2023

Sao truyện giờ toàn trùng sinh hk à Ad lm thêm bộ thâm không bỉ ngạn cho đủ bộ đc hk z

T
Tu Thich
26-03-2023

Truyen hay cam on

Truyện đang đọc

Báo lỗi