Quỷ dị chính là, cho dù nóng ngập trời có thể làm bàn chân bốc cháy, nhưng nơi này lại có cây cối cao lớn sinh trưởng, có cây có cỏ, tất cả đều cực kỳ to lớn.
Tại sao chúng không bị nóng bức làm chết khô?
Lăng Hàn tùy tiện nhổ một cây cỏ, bỗng nhiên hắn nhìn thấy chất lỏng màu đỏ thẫm rơi ra ngoài, nhìn kỹ, đây chính là dung nham!
Khốn kiếp, đây là cỏ gì?
Hắn lại chặt đứt một gốc đại thụ, chỉ thấy dung nham màu đỏ thắm dâng trào, cây ngay sau đó một cột dung nham bắn lên cao trăm trượng.
Thân thể Lăng Hàn lóe lên, hắn lập tức tránh thoát dung nham.
Cảnh này rất khủng bố, bản năng hắn cảm thấy nguy hiểm, hắn không đụng vào mới tốt.
Dò xét chung quanh, tất cả đều là thực vật hoặc cao hoặc thấp, nếu khai chiến ở nơi này sẽ cực kỳ náo nhiệt.
Những thực vật này rất yếu ớt, rất dễ dàng bị bẻ gãy, mà hết lần này tới lần khác, sức nóng của chúng rất kinh người, trong rễ cây còn có dung nham cuồn cuộn, một ikhi vỡ vụn, dung nham sẽ bắn tung tóe ra chung quanh.
Có thể tưởng tượng, hai tên võ giả khai chiến ở chỗ này, kết quả tuyệt đối không có kẻ thắng, mà là heai bên sẽ bị dung nham đốt thành tro bụi.
Lăng Hàn bắt đầu tiến lên.
Xuất hiện một hòn đảo ở đây, có lẽ nó không phải là nơi cho mọi người đặt chân.
Nguy hiểm xưa nay đều làm bạn với nguy cơ, cho nên, nơi này cực kỳ có khả năng tồn tại bảo vật.
Hắn cất bước đi tới, xèo, chỉ thấy có người lăng không bay lượn và đáp xuống trước Lăng Hàn.
Đây là một tên cường giả Giáo Chủ, nhưng nhìn hắn hết sức trẻ tuổi, hắn khoảng hai mươi bốn tuổi, trên người mặc TSm màu trắng, trên thân không nhiễm một hạt bụi bặm, từ đó lộ ra dáng dấp phiêu dật xuất trần.
Nhưng hắn có thể phi hành cũng không phải bởi vì hắn nắm giữ quy tắc như Lăng Hàn, mà là trên hòn đảo này không có áp lực.
Tên cường giả Giáo Chủ này nhìn Lăng Hàn, phát hiện hắn chỉ là Hóa Linh cảnh thì thu hồi ánh mắt, trong ánh mắt còn lộ ra một tia xem thường.
Chỉ là Hóa Linh cảnh, đương nhiên không lọt vào pháp nhãn của hắn.
Ánh mắt của hắn nhìn chung quanh giống như đang tìm kiếm cái gì đó.
Đột nhiên, đôi mắt của hắn sáng lên, ánh mắt của hắn khóa chặt bụi cỏ nào đó.
Lăng Hàn nhìn theo ánh mắt của hắn, chỉ thấy trong bụi cỏ mơ hồ có thể nhìn thấy đồ vật đo rực như lửa, lại giống như thủy tinh.
Đây chính là tên kia Giáo Chủ cấp cường giả muốn tìm đồ vật?
Người trẻ tuổi mặc áo trắng vui mừng, hắn đi tới chỗ bụi cỏ kia.
Còn không chờ hắn ra tay, đột nhiên có một bóng dáng màu đỏ nhảy ra khỏi bụi cỏ tấn công hắn.
Đó là một con mèo to
Toàn thân con mèo đỏ rực, cũng không có lông tạp, bộ lông dựng đứng giống như ngọn lửa bốc cháy, tốc độ của nó cực nhanh, nó nhe răng lộ ra hàm răng sắc bén.
Người trẻ tuổi mặc áo trắng cau mày, hắn không do dự xoay người bỏ chạy, dáng vẻ rất quả quyết.
Con mèo gầm lên và đuổi theo không bỏ.
Người trẻ tuổi mặc áo trắng lao sang bên cạnh Lăng Hàn, hắn nghĩ nghĩ, hắn vươn tay phải đánh vào người Lăng Hàn.
Đây là cử chỉ cố ý của hắn.
Hung thú nơi này cực kỳ khó chơi, một khi bị chúng nó để mắt tới sẽ đuổi theo ngươi mười ngày nửa tháng, lúc trước hắn đã lĩnh giáo qua, lãng phí rất nhiều thời gian của hắn.
Cho nên, hắn xuất thủ đánh Lăng Hàn, để Lăng Hàn đi va chạm hỏa miêu, kể từ đó, chẳng khác gì chủ động khiêu khích, từ đó hỏa miêu sẽ nổi giận và tấn công Lăng Hàn.
Mặc dù nói chỉ là Hóa Linh cảnh không thể ngăn cản bao nhiêu chiêu của hỏa miêu thực lực cấp Giáo Chủ, nhưng chỉ cần tranh thủ chút thời gian thay hắn là tốt rồi, khi đó hắn có thể thoát khỏi hỏa miêu.
Về phần Lăng Hàn chết có oan hay không? Ha ha, hắn cần quan tâm sao?
Đương nhiên chính mình là trọng yếu nhất.
Lăng Hàn sững sờ, không nghĩ tới chính mình sẽ bị công kích.
Nhưng hắn suy nghĩ là hiểu dụng ý của đối phương, đối phương muốn hắn làm bia đỡ đạn.
Không thù không oán, ngươi này quá độc ác.
Ở loại này trong nháy mắt phản ứng bên trên, có thể nhất nhìn ra một người nội tâm, hoàn toàn không có thời gian cân nhắc, chỉ có thể làm ra bản năng lựa chọn.
Cho nên, người này cực ác!
Sát ý của Lăng Hàn sinh ra, hỏa miêu lao tới.
Chiến hay là không chiến?
Lăng Hàn nghĩ nghĩ, hắn xuất ra một quyền tấn công hỏa miêu.
Hắn cảm thấy hứng thú với vật trong bụi cỏ, thứ cường giả Giáo Chủ đều muốn thu hoạch được, có lẽ có quan hệ đến cơ duyên trên hòn đảo này.
Lăng Hàn lao vào hỏa miêu, tự nhiên cũng bị hỏa miêu xem là kẻ địch, cho nên nó lao tới tấn công Lăng Hàn.
Bành!
Nắm đấm va chạm với móng vuốt, lúc này kình phong bắn ra khắp bốn phía, cây cối hoa cỏ chung quanh bị nghiền nát.
Lần này náo nhiệt, dung nham như mưa bay khắp trời.
Nơi xa, người trẻ tuổi mặc áo trắng hơi dừng lại, trên mặt của hắn hiện ra thần thái nghi hoặc.
Hung thú cấp Giáo Chủ giết một Hóa Linh cảnh, tại sao có thể có động tĩnh lớn như vậy? Không phải là miểu sát sao?
Được rồi, hắn quản việc này làm gì?
Quách Vũ Hàng cười nhạt một tiếng, bước chân gia tốc, nghênh ngang rời đi.
Đáng tiếc viên hỏa diễm tinh thể kia, hắn nói thầm trong lòng.
Oanh!
Lăng Hàn kịch chiến cùng hỏa miêu, ngươi một quyền ta một trảo, chiêu chiêu đều là giao phong chính diện.
Con hỏa miêu này có thực lực Giáo Chủ nhất tinh, chiến lực không tính là quá mạnh nhưng hung hãn không gì sánh được, cũng thể hiện đặc điểm của hung thú ra ngoài.
Lăng Hàn bình thản không sợ, hắn cũng không phải không có giết qua Giáo Chủ nhất tinh, nhưng hoàn cảnh nơi này đặc thù, kịch chiến sẽ làm dung nham phun trào, lực sát thương của dung nham rất kinh khủng, cũng tạo thành quấy nhiễu lớn lên hắn.
Trái lại hỏa miêu, nó hoàn toàn không sợ dung nham, giống như chỉ tắm rửa trong nước mưa mà thôi, thậm chí, khi nó bị Lăng Hàn đánh thương, dòng nham thạch chảy qua vết thương cũng khép lại một cách kỳ tích.
Khốn kiếp, ngươi ở chỗ này không chết hay sao?
Lăng Hàn sử dụng tất cả tuyệt chiêu, hắn cũng chỉ có chiến lực Giáo Chủ nhất tinh, muốn đánh chết hỏa miêu, hắn nhất định phải lộ ra át chủ bài, hơn nữa, hắn hiện tại cũng không muốn lãng phí thời gian.
Hỗn Độn Cực Lôi tháp xuất hiện, tư, một đạo lôi đình lóe sáng, hỏa diễm cũng đánh trúng thân tháp.
Không phải Hỗn Độn khí, hiện tại Hỗn Độn Cực Lôi tháp còn chưa đạt tới cấp bậc lục tinh, uy năng Hỗn Độn khí không đủ để ngăn cản hỏa diễm, nhưng bản thân Mẫu Kim lại có thể tuỳ tiện ngạnh kháng.
Hắn lại vận dụng sát khí xung kích, hắn kinh ngạc phát hiện không có hiệu lực.
Xảy ra chuyện gì?
Chẳng lẽ, hỏa miêu không phải sinh linh?
Lăng Hàn sững sờ, nếu như là sinh linh, cho dù là cấp Giáo Chủ cũng sẽ bị sát khí xung kích ảnh hưởng.
Nhưng hắn chỉ hơi sững sờ, lập tức thi triển cường công.
Kỳ thật hỏa miêu không tính là quá mạnh, khó đối phó chính là dung nham tung bay, lực sát thương thật đáng sợ, cho nên, người trẻ tuổi mặc áo trắng Quách Vũ Hàng trước đó mới có thể không chiến mà đi.
Bởi vậy, vấn đề khó khăn lớn nhất đã được giải quyết, Lăng Hàn nhanh chóng chiếm được thế thượng phong, sau mấy trăm chiêu hắn đã oanh sát hỏa miêu.
Phốc, hỏa miêu vỡ nát, cũng không có mưa máu ngập trời, mà là dung nham bắn tung tóe ra ngoài.
Bỗng nhiên Hỗn Độn Cực Lôi tháp phóng đại và bảo hộ Lăng Hàn vào trong.
Dung nham bắn khắp nơi, lại bị Hỗn Độn Cực Lôi tháp ngăn cản bên ngoài.
Lăng Hàn gật đầu, khó trách người kia tránh như rắn rết, loại hung thú này thật khó chơi.
Ba, toàn bộ thân thể hỏa miêu đều hóa thành dung nham, nhưng có một khối tinh thể đỏ rực rơi xuống đất.
hay
Có con hắc cẩu tiên vương má có tập người túm cà con hắc cẩu nghe mà cười đau ruột
Các Đạo Hữu cho xin review bộ này được không ?
Em ổn
11-11-2022 bắt đầu cày xem hết bộ này mất bao lâu
Truyện gọi là đọc tạm. Main hơi xàm, vì gái gú chạy khắp nơi. còn xa mới bằng đế bá, mặc dù đế bá hơi câu chương
Cày xong, 2 tháng sau cày lại tiếp để rõ ràng hơn
Cày bộ già thiên mãi mà nghe chán vll
Truyện bá mà có thêm mỹ nữ là ok r
Ad cái này đâu phải phần 2 của kím động Cửu thiên
Bắt đầu tu bộ này
truyện này có xong tu không nhỉ
Bộ này. Nói tiếp của kiếm động cửu thiên hay ad
Sao truyện giờ toàn trùng sinh hk à Ad lm thêm bộ thâm không bỉ ngạn cho đủ bộ đc hk z
Truyen hay cam on
Cảm hứng mới