THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

- Nhìn dáng vẻ của ngươi, thật giống như lúc nào cũng có thể nhảy xuống a.

Lăng Hàn cười nói.

- Điều này cũng không có quan hệ gì với ngươi?

Thiếu niên lạnh lùng nói.

Lăng Hàn nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, nhân tiện nói:

- Nói một chút coi, gặp phải ủy khuất gì?

Thiếu niên kia lại liếc mắt nhìn hắn, tự nhiên không có ý định giao lưu khúc mắc với một người không quen biết, nhưng không chịu nổi nhân sinh từng trải quá phong phú của Lăng Hàn, chỉ mấy câu nói liền đánh trúng điểm yếu, để hắn bất tri bất giác mở miệng.

- Ta tên Đinh Bình, là người thừa kế hợp pháp thứ nhất của Đinh gia, từ nhỏ đã lực lớn vô cùng, được khen là thiên tài, nhận hết tộc nhân truy phủng, còn có một vị hôn thê rất đẹp. Nhưng mà, linh căn của ta chậm chạp không có thức tỉnh, cho đến nửa năm trước, linh căn của ta rốt cục thức tỉnh, nhưng là một linh căn khô héo, không có cách nào tu luyện!

- Hiện tại, người trong nhà coi ta là phế vật, vị hôn thê cũng giải trừ hôn ước!

- Ta hận, tại sao ông trời phải đối với ta như vậy!

- Ta càng không phục, mấy năm qua ta liều mạng nỗ lực, so với bất cứ người nào trả giá càng nhiều, tại sao lại không bằng người khác?

Thiếu niên tức giận bất bình.

Lăng Hàn mỉm cười, nói:

- Thế giới này vốn không phải ngươi nỗ lực là có thể đạt được thành công.

Xoảng, đây là đánh đòn cảnh cáo, tâm tình của thiếu niên kia nguyên bản kích động, nghe nói như thế không khỏi tức giận muốn cắn người.

- Có điều, không nỗ lực, vậy nhất định sẽ không thành công.

Lăng Hàn lại nói vòng trở về, hắn nhìn Đinh Bình nói.

- Lực lượng của ngươi rất lớn?

Đinh Bình không khỏi lộ ra một tia tự kiêu nói:

- Coi như những người kia tu luyện bốn, năm năm cũng không dám cùng ta so khí lực!

Vậy thì có chút kinh người, tu luyện bốn năm năm làm sao cũng có thể đạt đến Luyện Thể tầng năm a?

Lăng Hàn không khỏi cảm thấy hứng thú, hắn rõ ràng không có cảm ứng được khí huyết mạnh mẽ trên người của Đinh Bình, hắn nói:

- Biểu thị cho ta nhìn một chút!

Đinh Bình vốn không muốn nghía tới hắn, không thấy hắn đang phiền muộn sao? Nhưng Lăng Hàn thật giống như có uy nghiêm vô thượng, để hắn không tự chủ được làm theo. Hắn từ trên tảng đá nhảy xuống, hai tay giơ lên, liền nhấc tảng đá lớn hơn con trâu kia lên.

Tảng đá kia chí ít nặng mấy vạn cân!

Lăng Hàn kinh hãi, muốn nói thiếu niên này là thể tu, như vậy giơ lên một tảng đá lớn như vậy cũng không ngạc nhiên, nhưng hắn thực không nhìn ra một chút nào. Hắn phát động Chân Thị Chi Nhãn, đảo qua thân thể của thiếu niên kia, nhất thời phát hiện chỗ khác thường.

Cấu tạo xương cốt của thiếu niên này hoàn toàn khác hẳn với người thường, thông qua mượn lực kỳ diệu, để hắn giống như một cái cân, rõ ràng lực lượng chỉ có bốn lạng, nhưng có thể bốc lên vật nặng ngàn cân.

Đương nhiên, xương cốt của người thiếu niên cực kỳ kiên cố, bằng không nhất định sẽ bị ép vỡ. Điểm ấy, có thể từ trên xương cốt hắn khắc xuống mạch văn thì biết... có mấy người sinh ra thì có cốt văn?

Lăng Hàn không khỏi nở nụ cười nói:

- Thiếu niên, bái ta làm thầy đi!

Đinh Bình để tảng đá lớn xuống, dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Lăng Hàn, tên này không lớn hơn hắn bao tuổi, cũng có thể làm sư phụ của hắn? Hắn nói:

- Ngươi có thể dạy ta cái gì, ta có thể học được cái gì?

Câu nói đầu tiên là hỏi Lăng Hàn có gì có thể dạy, câu thứ hai là đang nói, hắn là phế linh căn, trên đời này có công pháp hắn có thể học sao?

Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, cũng đi tới bên cạnh khối cự thạch này, duỗi ra một tay, đùng, hắn dễ dàng liền tóm lấy tảng đá kia, thật giống như này không phải một khối nham thạch, mà chỉ là một viên kẹo đường.

- Phốc!

Hai mắt của Đinh Bình trừng ra, đầu lưỡi cũng phun ra ngoài.

Tuy hắn không thể tu luyện, nhưng chỉ lấy lực lượng mà nói là vượt qua đại bộ phận người trưởng thành trong trấn, nhưng hắn không thể chỉ lấy một tay liền nắm tảng đá lớn như vậy.

Lăng Hàn tiện tay quăng tảng đá lớn, dễ dàng như chơi.

Xác thực, nếu không phải sợ doạ tiểu tử này, hắn hoàn toàn có thể giơ lên một ngọn núi! Thể lực của hắn cũng bước vào Phá Hư Cảnh, dù cho không dùng nguyên lực, chỉ khí lực cũng lớn khiến người ta líu lưỡi.

Đinh Bình không khỏi mất cảm giác, lại còn có thể như vậy, hắn nhất định là nhìn thấy quỷ a.

- Nhìn kỹ!

Lăng Hàn cười nói, tay phải hơi dùng sức ném đi, vèo, tảng đá lớn kia như một phát pháo đạn bắn thẳng lên trời cao, trong nháy mắt liền hóa thành một điểm nhỏ.

Đinh Bình mở miệng lớn đến đủ để nuốt sống một cái đầu người, trong đôi mắt lóe lên đốm sáng.

Đây mới gọi là lực lượng!

So sánh với đó, hắn chính là trẻ nhỏ, ngay cả tư cách so sánh cũng không có.

- Không có linh căn thì đã làm sao, lực lượng to lớn tới trình độ nhất định, liền có thể nghiền ép tất cả!

Lăng Hàn nói, dừng một chút, hắn đưa tay lên trời, đùng, tảng đá rớt xuống liền lọt vào trong tay hắn, bị hắn thả lại trên đất.

- Hơn nữa, linh căn lại không phải là không thể thay đổi!

- Sư phụ!

Đinh Bình bình tĩnh lại, lập tức quỳ xuống, hành lễ với Lăng Hàn.

Lăng Hàn nhận đối phương ba khấu chín bái, sau đó mới đỡ thiếu niên lên nói:

- Sư phụ họ Lăng, tên Hàn, ngươi là đồ đệ thứ năm ta thu.

Đinh Bình hơi kinh ngạc, Lăng Hàn cũng không lớn hơn hắn bao tuổi, làm sao đã có bốn đồ đệ? Nhưng nghĩ nhiều làm gì, chỉ biết sư phụ ngưu bức là được.

- Sư phụ đang tìm một người, qua mấy ngày lại mang ngươi về triều. Có điều, nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, trước tiên phạt mao tẩy tủy cho ngươi, miễn cho lãng phí thời gian.

Lăng Hàn nói.

Đinh Bình không khỏi hưng phấn, phạt mao tẩy tủy a, nghe thật uy phong.

Lăng Hàn lấy ra một lò luyện đan, sau đó là một đống lớn dược liệu.

Nhìn Lăng Hàn bỗng dưng biến ra nhiều đồ vật như vậy, Đinh Bình không khỏi khiếp sợ, sư phụ là Thần Tiên sao, thật giống như trên người có bảo tàng vậy.

- Ha ha, sau này ngươi sẽ biết.

Lăng Hàn cười nói, ném dược liệu vào trong lò luyện đan, sau đó một tay tóm lấy Đinh Bình ném vào, nói.

- Phạt mao tẩy tủy, có thể tăng lên tính dai của làn da, xương cốt, huyết nhục của ngươi, để lực lượng, sức phòng ngự của ngươi mạnh hơn, thế nhưng, quá trình này sẽ hết sức thống khổ.

Hắn dừng một chút nói:

- Ngươi có thể từ bỏ bất cứ lúc nào, nhưng một khi từ bỏ, sau này ngươi không phải đồ đệ của ta. Đồ đệ của ta, tư chất có thể kém, nhưng ý chí nhất định phải ngoan cường!

- Sư phụ, ta nhất định nhịn được!

Ánh mắt của Đinh Bình kiên định nói, hắn vốn tưởng rằng đời này phải làm phế vật, nhưng bây giờ nhìn thấy hi vọng, bất luận làm sao hắn cũng phải nắm lấy.

---------------

Bình luận


C
celine Sirin
26-03-2023

Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.

V
Vo Mac
26-03-2023

Kiểu main bá từ đầu ntn nghe phê vl

H
Huan Nguyen
26-03-2023

Thuật luyện đan thì Tiêu Viêm gọi bằng cụ

Q
Quy bello
26-03-2023

Đọc Thần đạo đế tôn đi em

L
Lê Mệt Văn
26-03-2023

Nghe bộ này đầu thì hay kết ảo macanada lắm có cả súng

H
hello hello
26-03-2023

Truyện này giống độc tôn tam giới

1
13 6
26-03-2023

nghe nhiều điểm như lấy cảm hứng từ già thiên nhỉ

L
Lâm Nhật Minh
26-03-2023

Truyện hay bựa có tính hài hước cao, hài nhất từ lúc có đại hắc cẩu rồi thêm con thằng lằn

R
Remix Buồn
26-03-2023

mình đọc đến 2405 rồi

A
Anh Chung
26-03-2023

Bộ này tuy ảo nhưng tới tập có con hắc cẩu cười vỡ bụng. nói chung không hay nhưng vui hài hước nghe không buồn kết thúc có hậu

M
Mèo Ú
26-03-2023

Ra Bộ Vạn Cổ Thần Đế đi ad converter cx được

H
Hung Van
26-03-2023

Sau gặp lâm nhạc chỉ điểm

G
Giang Lưu trường
26-03-2023

Ok hay

T
Tuấn Kiệt
26-03-2023

Bộ này bao nhiêu chương z ad

T
Thái Sang Nguyễn
26-03-2023

mẹ thu ông dược sư làm dược đồng có phải éo cần lo nguyên liệu luyện đan ko

H
Hoi Nguyen
26-03-2023

mới vào là đoạt xá rồi

M
Mai Nguyen
26-03-2023

Cho xin cái cảnh giới đi ad ơi

L
long nguyen van
26-03-2023

ae có bộ nào tương tự k giới thiệu mjh nghe vs

A
An Dang
26-03-2023

Nghe như kiếm động cửu thiên vãi

T
Tân Minh
26-03-2023

Ôi 5k chương

Truyện đang đọc

Báo lỗi