THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

Ừ?

Hắn lộ ra vẻ quan tâm, nhưng lập tức lông tơ dựng thẳng, bởi vì trong viện vô thanh vô tức có thêm một người.

Người này một thân hắc y, trên mặt có khăn che, thậm chí trên người còn khoác một áo choàng, ngay cả vóc người cũng không nhìn ra.

Này là một gã sát thủ khác của Ám Dạ Đường sao?

Bất quá, Ám Dạ Đường cư nhiên to gan như vậy, ở trong Xích Thiên Học Viện cũng dám ra tay?

- Chết!

Hắc y nhân kia hừ lạnh nói, bỗng nhiên xuất thủ, đánh về phía Lăng Hàn.

Tốc độ... tại sao chậm như vậy?

Lăng Hàn có thể tinh tường thấy, phía sau người này thậm chí có ba Sơn Hà dương động, nhưng uy lực của một kích này lại tối đa ở Phá Hư hai mươi hai tinh, hai mươi ba tinh, hoàn toàn không hợp cảnh giới Sơn Hà Cảnh đại cực vị.

Thân hình hắn nhảy ra, tránh một kích này.

Hưu, hắc y nhân truy kích, lại đánh về phía Lăng Hàn một chưởng.

Một kích này, uy lực lớn hơn rất nhiều, đạt tới Phá Hư Cảnh hai mươi lăm tinh.

Với Sơn Hà Cảnh mà nói, muốn đề thăng hai tinh chiến lực ở Phá Hư Cảnh là quá dễ dàng, chỉ một ý niệm.

Lăng Hàn nhướng mày, vội vã lóe lên, trốn ra ngoài sân.

Hắc y nhân truy theo, không ngừng xuất thủ, nhưng không có đánh ra lực phá hoại của Sơn Hà Cảnh, chỉ xua đuổi Lăng Hàn mà thôi.

Hai người một cái truy, một cái trốn, tốc độ rất nhanh, trong nháy rồi rời đi Bắc Phân Viện, đi về phương tây.

Lăng Hàn nhất thời minh bạch, đối phương là muốn mình chạy tới Tây Phân Viện.

Ở Xích Thiên Học Viện, tứ đại phân viện là thủy hỏa bất dung, tràn đầy cạnh tranh kịch liệt, nếu một học sinh Bắc Phân Viện xuất hiện ở Tây Phân Viện, vậy sẽ có kết quả gì?

Bị đánh vô cùng thê thảm.

Đối phương là muốn mượn tay của toàn bộ Tây Phân Viện, để hắn xinh đẹp a!

Người này tuyệt không phải người của Ám Dạ Đường, bằng không làm sao có tâm tình như vậy, hơn nữa, nếu thật là người của Ám Dạ Đường, thì làm sao có thể đi vào Xích Thiên Học Viện, hẳn là sớm đã bị đánh giết rồi.

Nhưng một hắc y nhân không rõ lai lịch lại cơ hồ công nhiên quát tháo, này ý vị như thế nào?

Đại lão của học viện khẳng định biết thân phận của người này, nhưng không có xuất thủ ngăn lại, nói rõ là kiêng kỵ bối cảnh phía sau hắn.

Cũng chỉ có một người.

Triệu Luân!

Người này tất nhiên là thủ hạ của Triệu Luân, mà đại lão của học viện cũng biết đối phương sẽ không xằng bậy, bởi vậy liền mở một con mắt nhắm một con mắt. Dù sao, Triệu Luân chính là con trai độc nhất của Triệu đại tướng quân, ai dám không cho chút thể diện?

Thình thịch!

Hắc y nhân đột nhiên hạ nặng tay, dưới một kích, Lăng Hàn bị đánh bay, nặng nề va chạm một mảnh tường viện.

- Ai!

- Người nào!

Nơi này là ký túc xá Phá Hư bộ của Tây Phân Viện, lập tức có rất nhiều người chạy ra, ở trong phế tích phát hiện Lăng Hàn. Mà hắc y nhân đã sớm lóe lên, không thấy bóng dáng.

Lăng Hàn đứng lên, một chiêu cuối cùng của hắc y nhân kia cũng không dùng tới mãnh lực, chỉ là công kích quá nhanh, làm hắn không thể né tránh, tự nhiên hoàn toàn không có khả năng thương tổn được hắn.

- Người của Bắc Phân Viện!

- Là Lăng Hàn!

- Tân sinh thứ nhất lần này?

- Dựa vào, cho là chiến lực vượt lên hai mươi tinh, là có thể đến Tây Phân Viện chúng ta dương oai?

- Đánh hắn!

Toàn bộ học sinh Phá Hư bộ của Tây Phân Viện đạt đến hơn hai ngàn người, hơn nữa mỗi người đều tiến vào học viện năm năm trở lên, chiến lực làm sao cũng đạt tới mười lăm tinh, nhiều người như vậy liên thủ, Phá Hư Cảnh nào không sợ?

Hơn nữa, là Lăng Hàn xông vào Tây Phân Viện, bị đánh là phải, nói lý với ai được chứ?

Bị bức?

Ngươi bị ai bức? Hắc y nhân? Đùa gì thế, ai mặc bộ hắc y không phải đều là hắc y nhân.

Trong lòng Lăng Hàn cười nhạt, hắn biết Triệu Luân là ác tâm với mình, đối phương không dám giết hắn ở trong học viện, nhưng nhi tử của Triệu đại tướng quân có thể làm loạn, chính là cho ngươi khó chịu, thì thế nào?

Nếu hắn không địch lại, vậy khẳng định sẽ bị đánh tơi bời, nếu vạn nhất có thể thắng, đồng dạng cũng sẽ chọc cho học sinh Sơn Hà Cảnh của Tây Phân Viện tức giận, ngươi đây không phải là quá kiêu ngạo sao, một người chạy đến Tây Phân Viện diệu võ dương võ.

Lăng Hàn nghĩ đến Thủy Nhạn Ngọc nói, Triệu Luân chính là một con rắn độc, đúng là lời bình cực kỳ chuẩn xác.

Oanh, mười mấy người vọt tới, bây giờ bọn hắn người đông thế mạnh, tự nhiên không sợ Lăng Hàn chút nào.

Lăng Hàn đưa tay, liền bắt một người, đưa ngang trước người như tấm mộc, cười nói:

- Các vị, ta không cẩn thận đi lầm đường, không có ý tứ, sẽ rời đi ngay, hảo tụ hảo tán làm sao?

- Hanh, xông vào Tây Phân Viện chúng ta, còn muốn nghênh ngang như không có chuyện gì xảy ra rời đi?

- Lăng Hàn, ngươi cũng quá kiêu ngạo đi!

- Ngươi không phải rất mạnh sao, có thể độc thân xông vào Tây Viện chúng ta, lại toàn thân trở ra?

- Nghĩ hay lắm!

Bọn họ xuất thủ, nhưng có bia đở đạn, tự nhiên là cố kỵ rất nhiều.

- Có bản lĩnh thì đừng bắt người làm con tin!

- Đúng, chúng ta đường đường chính chính đánh!

Bọn họ kích tướng.

Lăng Hàn không khỏi cười, các ngươi hơn mấy nghìn người đánh một mình ta, vậy cũng là đường đường chính chính? Bất quá, hắn thật là không sợ.

- Các ngươi đã muốn chiến, vậy thì chiến đi!

Lăng Hàn tiện tay vứt con tin trong tay qua một bên, hắn có gì sợ?

- Ha ha, đánh hắn!

Mười mấy người lại vọt tới, mà càng nhiều người hơn thì vây quanh quan chiến, dù cho Phá Hư Cảnh tiện tay liền có thể công kích ở vài chục trượng, nhưng hơn một nghìn người lại quá nhiều, tuyệt không thể cùng lúc phát ra.

Lăng Hàn vung hữu quyền ra.

Thình thịch!

Lực lượng của hắn thực quá cường đại, một kích như sơn nhạc nghiền ép, nhất thời có mười mấy người bị đánh bay ra ngoài, trực tiếp hôn mê.

Học sinh của Tây Phân Viện đều kinh hãi, con mẹ nó đây là cái chiến lực gì, một quyền có thể đánh bay mười mấy người? Phải biết rằng có thể được Xích Thiên Học Viện thu nhận, cái nào không phải thiên tài trong thiên tài?

- Lên, cũng không tin chúng ta nhiều người như vậy còn không thu thập được hắn.

Người như hải dương vọt tới Lăng Hàn, nhưng chỉ cần Lăng Hàn đánh ra một quyền, liền có mười mấy người như rơm rạ bị đánh bay, một kích tức choáng váng, lập tức mất đi chiến lực.

Sau hơn mười quyền, hiện trường đã ngã xuống hơn hai trăm người.

Đừng xem Tây Phân Viện còn có gần một nghìn tám trăm người còn đứng, nhưng chẳng qua là sự tình nhiều hơn mấy trăm quyền nữa mà thôi.

Quá biến thái, tại sao Phá Hư Cảnh có thể cường đến như vậy.

Đồng dạng là người, sao chênh lệch lại lớn như vậy chứ?

Bọn họ có phải cũng nên vào Tiểu Thế Giới lịch lãm hay không?

- Còn có người không?

---------------

Bình luận


H
Hoi Chu
26-03-2023

Cảm hứng mới

Q
Quang Nguyen van
26-03-2023

hay

H
Hieu Phạm dinh
26-03-2023

Có con hắc cẩu tiên vương má có tập người túm cà con hắc cẩu nghe mà cười đau ruột

H
Hoang Tuan
26-03-2023

Các Đạo Hữu cho xin review bộ này được không ?

T
Thư To
26-03-2023

Em ổn

G
Gaming Mobile
26-03-2023

11-11-2022 bắt đầu cày xem hết bộ này mất bao lâu

T
Tran Huy
26-03-2023

Truyện gọi là đọc tạm. Main hơi xàm, vì gái gú chạy khắp nơi. còn xa mới bằng đế bá, mặc dù đế bá hơi câu chương

D
Draken Trần
26-03-2023

Cày xong, 2 tháng sau cày lại tiếp để rõ ràng hơn

F
ff tu
26-03-2023

Cày bộ già thiên mãi mà nghe chán vll

D
Daniel zack
26-03-2023

Truyện bá mà có thêm mỹ nữ là ok r

N
nguyentrongdai nguyentrong
26-03-2023

Ad cái này đâu phải phần 2 của kím động Cửu thiên

T
Tuấn Anh Vũ
26-03-2023

Bắt đầu tu bộ này

H
Hò Thành
26-03-2023

truyện này có xong tu không nhỉ

N
Nhật Dang
26-03-2023

Bộ này. Nói tiếp của kiếm động cửu thiên hay ad

H
Hen Thanh
26-03-2023

Sao truyện giờ toàn trùng sinh hk à Ad lm thêm bộ thâm không bỉ ngạn cho đủ bộ đc hk z

T
Tu Thich
26-03-2023

Truyen hay cam on

Truyện đang đọc

Báo lỗi