THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

- Từ điểm đó mà nói, đây rõ ràng là có người cố ý bố trí như vậy.

Hắn suy đoán nói.

- Năm đó thật sự có một vị đại năng Sáng Thế Cảnh bày xuống ở đây thủ đoạn sao?

- Có lẽ vậy.

Thủy Nhạn Ngọc gật đầu, kia đã là sự tình hơn trăm triệu năm trước, hiện tại có ai sống lâu như vậy, có thể từ thời đại kia đi tới? Lại nói, một trăm triệu năm trước cũng chỉ là lịch sử xa nhất có thể tìm hiểu, có khi bí cảnh này còn tồn tại rất lâu ở trước đó.

- Quên đi, mặc kệ nơi này là ai làm, ta trước tiên đi một chuyến.

Lăng Hàn nói.

- Cẩn thận!

Thủy Nhạn Ngọc lại dặn dò một câu.

Nhưng Hồ Phỉ Vân là tự tin nói:

- Lăng Hàn nhất định có thể!

Lăng Hàn cười ha ha, làm dáng muốn đi nắm khuôn mặt của Thủy Nhạn Ngọc nói:

- Hiện tại khẩu khí nói chuyện của ngươi càng ngày càng giống vợ ta.

Thủy Nhạn Ngọc vội vã né tránh, xùy xùy nói:

- Miệng chó không mọc được ngà voi.

Lăng Hàn nhanh chân đi tới, đi đến bên cạnh một cây cầu.

- Hả?

- Là tiểu tử kia!

Hắn vừa xuất hiện, nhất thời để vài người nhìn thấy, nhất thời, có hai người trẻ tuổi cùng nhau đi tới, ôm tay ở trước ngực, lạnh lùng nhìn Lăng Hàn.

Ánh mắt của Lăng Hàn đảo qua, cũng nhận ra bọn họ, trước khi tiến vào bí cảnh Thủy Nhạn Ngọc đã từng giới thiệu.

Hai người này, một người tên Diệp Văn Sơn, một người khác tên Thang Hoa, đều là học sinh của Bắc phân viện, nhưng không phải Phá Hư bộ, mà là tiểu cực bộ, xếp hạng còn rất cao, thứ 480 cùng thứ 522.

Mặt khác, bọn họ còn có một thân phận, là thủ hạ của Bạch Nguyên Tư, mà Bạch Nguyên Tư lại là thủ hạ của Triệu Luân.

Nói một cách đơn giản, bọn họ là chó săn của chó săn của Triệu Luân.

- Lăng sư đệ, con đường này không dễ đi, mỗi một tảng đá đều rất trơn, lại thêm siêu trọng lực, ngươi phải cẩn thận, đừng rơi vào trong hồ, vậy sẽ rất dễ hòa tan ngươi.

Thang Hoa nói.

- Nếu như ta là ngươi, sẽ bỏ ngay ý nghĩ đi tới.

Diệp Văn Sơn cũng nói theo.

Lăng Hàn nhoẻn miệng cười nói:

- Không cần sử dụng phép khích tướng, ta đã đi ra, đương nhiên không có dự định bỏ dở nửa chừng. Nhưng hai vị sư huynh, các ngươi muốn ở nửa đường ra tay với ta, tỷ như đẩy ta xuống thềm đá gì đó... Khà khà, vậy ta trước nhắc nhở hai vị sư huynh một câu, cẩn thận tự ăn ác quả!

- Ngươi…

Hai người Diệp Văn Sơn đều lộ ra vẻ giận dữ, giun dế tiểu thế giới này lại dám uy hiếp bọn họ?

- Coi mình đột phá Sơn Hà Cảnh, liền có thể coi trời bằng vung sao?

Thang Hoa cười gằn.

- Chút nữa ngươi liền biết, ý nghĩ này buồn cười đến cỡ nào!

Hai người không nói nữa, chỉ nhìn chằm chằm Lăng Hàn, chỉ cần Lăng Hàn tiến lên, bọn họ sẽ đi theo, sau đó đẩy Lăng Hàn xuống hồ. Như vậy sau đó bọn họ có thể nói, là vì trọng lực trên tảng đá lớn, bọn họ đứng không vững cũng rất bình thường.

Lăng Hàn tự nhiên biết ý nghĩ của hai người, trong lòng chỉ cười gằn, nhanh chân về phía trước.

Vù!

Khi hắn đặt chân lên tảng đá đầu tiên, đột nhiên cảm thấy thân thể chìm xuống, tóc, quần áo đều như chúi xuống.

Cái này vốn nên là nhu không sợ lực, nhưng hiện tại vẫn xuất hiện biến hóa rõ ràng như thế, đủ để chứng minh trọng lực nơi này mạnh.

Lăng Hàn chỉ hơi kích thích nguyên lực, bước tiến hầu như không dừng lại, bước ra một bước. Lúc này, trọng lực lại mạnh mẽ hơn mấy phần, để xương của hắn va chạm, phát ra tiếng leng keng.

Tảng đá tổng cộng có một trăm khối, khối thứ hai liền đạt đến uy năng như vậy, vậy phần cuối sẽ kinh người cỡ nào?

Phù phù, phía trước lại có người rơi xuống nước, liều mạng bơi trở về, tự nhiên là vô cùng thê thảm.

- Con mẹ nó, sao trọng lực biến thái như vậy, thật sự có người có thể vượt qua sao?

Có người kêu lên.

- Tại sao không có?

- Liền nói mười năm trước đi, Tây phân viện Bàng Nhạc từng thành công.

- Đi lên trước nữa, Triệu Luân sư huynh ở mấy trăm năm trước không chỉ thành công, hơn nữa còn lấy hai khối!

- Cái gì, hai khối! Không phải nói, lấy ra một lần, sau đó trọng lực sẽ tăng gấp đôi sao?

- Không sai, vì lẽ đó Triệu Luân sư huynh mạnh mẽ quả thực không cách nào tưởng tượng!

- Tê, nguyên bản Triệu Luân sư huynh cường đại đến biến thái, lại luyện hóa hai khối Sơn Hà Thạch siêu trọng lực, hiện tại sức chiến đấu sẽ đáng sợ đến mức nào?

Nhắc tới uy danh của Triệu Luân, rất nhiều người đều thất thanh, đây là một nam tử giống như Thiên Thần, khiến người ta chỉ có thể ngước nhìn, quá cao không thể với tới.

- Khà khà, các ngươi có biết, tam đại thủ hạ của Triệu sư huynh, Bạch Nguyên Tư, Tả Tiêu, Phạm Dũng, lúc trước bọn họ cũng từng ở đây đạt được một khối Sơn Hà Thạch?

- Cái gì!

Không ít người không biết bí ẩn này, không ai không chấn kinh đến tê cả da đầu, ngay cả thủ hạ cũng mạnh đến nỗi biến thái như vậy?

- Bằng không, bọn họ há có tư cách đi theo Triệu sư huynh!

Cuối cùng, một lão giả tổng kết nói:

- Ở đây đạt được một khối Sơn Hà Thạch vẫn không tính quá khó, mỗi lần luôn có mười mấy người có thể làm được, nhưng đạt được hai khối, gần năm trăm năm qua chỉ có một người làm được.

Đệt!

Rất nhiều người đều ôm đầu, chẳng trách Triệu Luân có danh xưng thiên tài ngàn năm, so sánh với nhau liền biết rồi, thực lực của hắn xác thực vượt lên thiên tài khác một đoạn dài.

Trong lòng Lăng Hàn bình tĩnh, nhưng có một luồng hào khí hiện lên.

Triệu Luân có thể ở đây lấy hai khối Sơn Hà Thạch? Vậy hắn sẽ lấy ba khối!

Hắn nhấc chân, vững vàng bước ra bước thứ ba.

Hai người Diệp Văn Sơn đều không có vội ra tay, bọn họ đang chờ, chờ Lăng Hàn đi càng xa hơn lại ra tay, vậy Lăng Hàn rơi vào trong hồ thương tích mới sẽ càng nặng, thậm chí còn không bơi tới bờ, xương đã hóa thành nước.

Nhưng rất nhanh, trên mặt bọn họ liền biến sắc, sao gia hỏa này chạy nhanh như vậy, đã chạy qua ba mươi mấy tảng đá.

Bọn họ nhìn nhau một cái, không do dự nữa, vội vàng đuổi theo, tốc độ rất nhanh, nói rõ phải va Lăng Hàn xuống hồ.

Nếu Diệp Văn Sơn, Thang Hoa xếp hạng thứ 480 cùng thứ 522 của Bắc phân viện tiểu cực bộ, tự nhiên mỗi người đều là tiểu cực vị đỉnh cao, hơn nữa đều là thiên tài Nhất Tinh, sức chiến đấu chân thực có thể địch trung cực vị tiền kỳ.

Bọn họ trước đã từng thử, cực hạn của mình là tám mươi bậc, bởi vậy trước đó, tuy bọn họ không thể nói như giẫm trên đất bằng, nhưng vẫn còn có chút dư lực làm một ít động tác.

Tỷ như va người vào trong hồ.

Xèo, xèo, bọn họ bay lượn.

Đá đạp chân phía dưới không coi là nhỏ, đủ để một người ổn lập, nhưng hai người thì có chút chen, ba người tuyệt đối đứng không nổi.

---------------

Bình luận


H
Hoi Chu
26-03-2023

Cảm hứng mới

Q
Quang Nguyen van
26-03-2023

hay

H
Hieu Phạm dinh
26-03-2023

Có con hắc cẩu tiên vương má có tập người túm cà con hắc cẩu nghe mà cười đau ruột

H
Hoang Tuan
26-03-2023

Các Đạo Hữu cho xin review bộ này được không ?

T
Thư To
26-03-2023

Em ổn

G
Gaming Mobile
26-03-2023

11-11-2022 bắt đầu cày xem hết bộ này mất bao lâu

T
Tran Huy
26-03-2023

Truyện gọi là đọc tạm. Main hơi xàm, vì gái gú chạy khắp nơi. còn xa mới bằng đế bá, mặc dù đế bá hơi câu chương

D
Draken Trần
26-03-2023

Cày xong, 2 tháng sau cày lại tiếp để rõ ràng hơn

F
ff tu
26-03-2023

Cày bộ già thiên mãi mà nghe chán vll

D
Daniel zack
26-03-2023

Truyện bá mà có thêm mỹ nữ là ok r

N
nguyentrongdai nguyentrong
26-03-2023

Ad cái này đâu phải phần 2 của kím động Cửu thiên

T
Tuấn Anh Vũ
26-03-2023

Bắt đầu tu bộ này

H
Hò Thành
26-03-2023

truyện này có xong tu không nhỉ

N
Nhật Dang
26-03-2023

Bộ này. Nói tiếp của kiếm động cửu thiên hay ad

H
Hen Thanh
26-03-2023

Sao truyện giờ toàn trùng sinh hk à Ad lm thêm bộ thâm không bỉ ngạn cho đủ bộ đc hk z

T
Tu Thich
26-03-2023

Truyen hay cam on

Truyện đang đọc

Báo lỗi