THẦN Y THÁNH THỦ

Chỉ có một chiêu, Lý Trường Phong đã bị bức ép buông vũ khí.

Lúc này cho dù không phải là người biết nội kình, cũng có thể nhìn ra sự chênh lệch giữa hai người, Lý Trường Phong tuyệt đối không phải là đối thủ Long Thắng, Long Phong nhặt thanh trường kiếm bị bay ra ngoài Lôi đài, sau đó bước nhanh về phía Lý Trường Phong.

Lý Trường Phong trên lôi đài, chỉ có thể nhờ thân pháp, để đấu với Long Thắng.

Thực lực của Long Thắng mạnh, nhưng tốc độ không nhanh, đây cũng là ưu thế duy nhất của Lý Trường Phong, nếu không gã căn bản không kiên trì nổi.

Tuy nhiên hắn trước mắt cũng chỉ có thể là kiên trì.

Lý Trường Phong có cách nghĩ của gã, gã mặc kệ kiên trì được bao lâu, có thể tiêu hao chút nội kình của Long Thắng cũng tốt, như vậy có thể làm cho người kế tiếp nhẹ nhàng một chút, gã đánh bại Long Cường đã là thắng lợi, đấu với Long Thắng gã không có bất kỳ hy vọng chiến thắng nào.

Sau khi giao thủ hắn liền hiểu được, đối thủ là nhị tầng hậu kỳ, nội kình mạnh hơn so với gã.

Mục đích của Lý Trường Phong, rất nhiều người đều nhìn ra, Long Chính ở trên lôi đài sắc mặt xanh mét.

Tuy còn có đệ tử khác, nhưng Long Thắng đã là đệ tử hùng mạnh nhất của bọn họ, tuyệt đối không thể thua đối phương, nếu trận tỷ thí này Long Thắng thật sự hao phí nội kình quá lớn, ông ta cũng chỉ có thể để Long Thắng nghỉ ngơi trước, đổi người khác lên.

Ông ta nghĩ như vậy, là vì không biết thực lực thực sự của Long Phong.

Chính Long Hạo Thiên cũng như vậy, mấy ngày nay bọn họ đều bận rộn việc dại hội của gia tộc và tiếp đãi tam đại gia tộc, căn bản không có thời gian hỏi chuyện của Long Phong.

Long Hạo Thiên chỉ biết Long Phong đã từng trải qua trọng tu, nhưng không biết tu vị hiện tại của gã.

5 phút sau, Long Thắng nhờ sai lầm của chính Lý Trường Phong, cuối cùng đã tóm được gã trực tiếp ném gã xuống khỏi lôi đài.

Long Chính nhẹ nhàng thở hắt ra, Long Thắng thắng lợi là tốt rồi, tạm thời không cần đổi người.

Ông ta cũng biết thực lực của Trương Dương mạnh, tuy nhiên, dù sao Trương Dương cũng là người của Trương gia, nếu như có thể không cần để hắn ra tay mà Long gia thật sự lấy một địch ba cuối cùng cũng giành được thắng lợi, thì đó là một giai thoại, cũng là sự tự hào của bọn họ.

Trận đấu này, trước mắt chỉ là cuộc tỷ thí của thế hệ trẻ, nhưng trận chiến thực sự chính là ở tương lai.

Nếu Long gia thắng lợi, tương lai tam đại gia tộc tự nhiên không thể còn dám có những hành vi gây rối nữa, danh tiếng của Long gia đệ nhất thế gia cũng không ai có thể lay chuyển.

Thắng lợi của Long Thắng lại nhận được một tràng hò reo cổ vũ của Long gia.

Như vậy tam đại gia tộc cũng đã có chín người bị thua rồi, chênh lệch của hai bên được rút ngắn lại một chút.

Đương nhiên, cao thủ chân chính đều hiểu được thực lực của hai bên không thể chỉ trông cậy vào số người đến thi đấu, ngoài một số người không hiểu rõ, chỉ xem náo nhiệt ra, thì không có ai nghĩ như vậy.

Lý Lương , Hô Diên Bằng đang cúi đầu thương lượng, cuối cùng Hô Diên Bằng ngẩng đầu lên.

- Hô Diên Khánh ngươi lên!

Ở vị trí ngồi của Hô Diên gia tộc, có một người lập tức đứng lên, người này vóc dáng không đến một mét bảy, nhìn lại rất gầy.

Tuy nhiên sau khi gã đứng dậy, người của Hô Diên gia tộc lập tức đều lộ ra ánh mắt sùng bái, đủ để chứng minh người này không phải đơn giản như vậy.

Trong thế giới của người tu luyện nội kình anh không có thực lực, thì đừng nghĩ sẽ khiến cho người khác sùng bái anh.

Hô Diên Khánh cũng bước đi lên, tuy nhiên tốc độ của hắn nhanh hơn rất nhiều.

Nhìn hắn, Trương Dương khẽ cau mày, lại khẽ gật đầu.

Tuổi của Hô Diên Khánh niên cũng xấp xỉ Long Thắng, cũng là hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, tuy nhiên thực lực của gã lại không tầm thường, gã có thực lực nhị tầng hậu kỳ.

Nhị tầng hậu kỳ này của hắn, không giống với Long Thắng vừa mới tiến vào được nhị tầng hậu kỳ, vừa thấy thì đã biết gã đã có một thời gian vững chắc.

Ít nhất về thực lực, Hô Diên Khánh tuyệt đối không xếp sau Long Thắng, hơn nữa còn hơn một chút.

Hai người rất nhanh bắt đầu thi đấu, Hô Diên Khánh không dùng binh khí, Long Thắng thì bỏ bao tay của mình ra, bộ găng tay này là dùng da của gấu mũi để luyện thành, gấu mũi là một loại linh thú có sức mạnh, đỉnh cao thực lực có thể đạt tới tứ tầng, mặc lên người thì không sợ gì loại thần binh bình thường, phòng ngự rất mạnh.

Một vị tổ tiên tứ tầng của Long gia, sau khi vô tình đánh chết một con gấu mũi đã trưởng thành, mang thứ có thể phòng ngự mạnh nhất trên người nó về, làm ra thần binh lợi khí.

Nghiêm khắc mà nói, vừa rồi thắng lợi của Long Thắng cũng có chút may mắn, hắn dùng chính là thần binh lợi khí, Lý Trường Phong thì không phải vậy.

Tuy nhiên, dù Lý Trường Phong cũng dùng thần binh lợi khí, thì Long Thắng cũng vẫn có thể chiến thắng, gang tay của gã không sợ thần binh bình thường, muốn chém đứt gang tay của gã, có lẽ chỉ có Hàn Tuyền kiếm của Trương Dương mới có hi vọng.

Hai người đều là nhị tầng hậu kỳ, thi đấu vô cùng kịch liệt.

Đừng nhìn vóc dáng của hai người không giống nhau, nhưng thực lực lại không hơn kém nhau bao nhiêu, hai người từng quyền giao đấu, dường như đều là dùng trọng quyền để đánh, tỷ thí sức mạnh.

Xem ra Hô Diên Khánh gầy yếu, tỷ thí với Long Thắng tràn đầy sức mạnh không ngờ lại không hề bị rơi vào thế hạ phong, khiến rất nhiều người xung quanh đều trợn mắt há hốc mồm xem.

Người của Hô Diên gia tộc lúc này đều tỏ ra một vẻ mặt kiêu ngạo.

Hô Diên Khánh là sư huynh của bọn hắn, nhìn vóc dáng không cao, nhưng khí lực lại không hề nhỏ, hắn tu luyện cũng là hệ công pháp sức mạnh, đọ sức mạnh với người khác là việc mà gã thích nhất.

Hai người tu luyện công pháp sức mạnh như nhau đang thi đấu, ai có thể đánh đến cuối cùng, ai sẽ chiến thắng.

Long Hạo Thiên bọn họ nhăn mày lại, bây giờ hai người thực lực tuy tương đương, nhưng bọn họ rõ ràng phát hiện, sức mạnh của Hô Diên Khánh vẫn còn tăng lên.

Hô Diên Khánh thuộc loại người càng đánh càng lợi hại, ngươi mạnh ta càng mạnh, đối thủ như vậy đối phó khó nhất.

Long Thắng tuy cũng mạnh, nhưng dù sao vừa mới đột phá vào nhị tầng hậu kỳ không lâu, về sức bền bỉ thượng thì không sánh bằng Hô Diên Khánh.

Trong lòng Long Hạo Thiên bọn họ đều có cảm giác không ổn, nếu Long Thắng thua, e rằng bọn họ thực sự phải đem hi vọng cuối cùng đặt vào Trương Dương.

- Long Phong, tôi đoán anh sắp phải lên rồi!

Trương Dương mỉm cười, quay đầu lại nhìn Long Phong, Long Thắng thua, có thể đánh bại được Hô Diên Khánh chỉ có Long Phong.

Thực lực của Long Phong là đỉnh cao nhị tầng hậu kỳ, hơn nữa nội kình vừa đến lúc bất cứ lúc nào cũng có thể tiến lên tam tầng, thực lực của gã mạnh hơn so với Hô Diên Khánh, hơn nữa lại tu luyện Chí cao tâm pháp, chiến thắng Hô Diên Khánh không phải là vấn đề lớn.

- Tôi hiểu rồi!

Nét mặt Long Phong tỏ ra nghiêm túc hơn, thất bại của Long Thắng là sự thật, gã nhất định phải thượng đài.

Việc hôm nay liên quan đến sự tôn nghiêm của Long gia, là đệ tử của Long gia gã phải có trách nhiệm và nghĩa vụ này.

- Uống đi!

Trương Dương lặng lẽ đưa cho Long Phong một cái lọ ngọc nhỏ, Long Phong thoáng sửng sốt cúi đầu nhìn.

Bình ngọc này hắn không xa lạ gì, chính là lọ ngọc đựng linh dược của Trương Dương, bên trong tất nhiên là một viên linh dược.

- Đối phó gã tôi không cần phải uống linh dược!

Long Phong lắc đầu, gã nắm chắc phần thắng Hô Diên Khánh, theo gã, lúc này chưa cần phải dùng linh dược, khỏi lãng phí.

- Nghe tôi, uống đi, đừng để những người khác phát hiện!

Trương Dương hướng về gã lắc đầu, nhét lọ ngọc vào tay của gã, đối phó Hô Diên Khánh với Long Phong không phải vấn đề, nhưng thực lực của đối phương không chỉ có một mình Hô Diên Khánh.

Trương Dương không hy vọng Long Phong bị thương hoặc là bị những tổn thương khác, chuẩn bị trước một chút cũng tốt.

Long Phong quay đầu lại nhìn Trương Dương thật kỹ cuối cùng yên lặng gật đầu.

Gã lén đổ linh dược vào miệng uống, không để mùi của linh dược bay ra ngoài.

Vừa mới nuốt xuống gã liền cảm thấy một luống nhiệt chạy trong người, gã lập tức hiểu rằng, đây là Tinh huyết đan được chế từ máu của Kim Quan Mãng, trong tay Trương Dương có rất nhiều Tinh huyết đan, nhưng bọn họ thường xuyên phải dùng, còn có Tia Chớp, Vô Ảnh và Truy Phong cũng đều phải dùng, vì thế hiện tại số lượng cũng không nhiều nữa.

Trước tình hình không còn tinh huyết để bổ sung nữa thì Tinh huyết đan của bọn họ cũng sẽ hết.

Vừa nuốt viên thuốc không lâu, cục diện trên lôi đài liền có sự biến đổi.

Long Thắng đã không ngăn cản nổi sức mạnh của Hô Diên Khánh nữa, bị Hô Diên Khánh bức ép từng bước lùi về phía sau, thua trận cũng chỉ còn là vấn đề thời gian.

- Hự…

Long Thắng đột nhiên hét lớn một tiếng, sắc mặt trong nháy mắt đã đỏ máu, trong mắt mang theo sự kiên quyết.

- Long Thắng không thể!

Thân mình của Long Chính bay ngay đến bên cạnh Long Thắng, một chưởng đánh vào đỉnh đầu của gã, sắc mặt đỏ ửng của Long Thắng nhanh chóng biến mất, sau đó ngã xuống đất, trên mặt của gã cũng tỏ ra không cam lòng.

Cảnh tượng này, khiến tất cả mọi người trên khán đài sửng sốt.

Rất nhiều đệ tử của Long gia trên mặt cũng đều lộ ra sự phẫn nộ và bi thương, vừa rồi trước tình thế cấp bách Long Thắng đã muốn sử dụng Hóa Long công, cũng may Long Chính kịp thời phát hiện ra tay ngăn gã lại.

Nếu cứ như vậy, gã miễn cưỡng phát động Hóa Long công thì sẽ gây tổn thương lớn đối với cơ thể, trận tỷ thí này xem như Long Thắng đã thua.

- Trận này Long Thắng thua!

Đỡ Long Thắng, Long Chính không vẻ mặt không biểu cảm nói. Hóa Long công của Long Thắng chưa đánh ra, nên tổn thương không ảnh hưởng đến tính mạng của gã, nhưng cần phải nghỉ ngươi tu dưỡng một thời gian thì mới bình phục được.

Chẳng ai ngờ được Long Thắng lại kiên cường như vậy, chỉ là tỷ võ, luận bàn đã khiến gã phải sử dụng công pháp bá đạo Hóa Long công.

Đến cả Lý Lương và Hô Diên Bằng cũng đều ngưỡng mộ, may là Lóa Long công của gã chưa xuất ra, bằng không nếu Long Thắng chết vì lần tỷ thí này, bọn họ và Long gia thật sẽ thực sự trở thành kẻ thù.

Bọn họ chỉ là đến để gây sức ép với Long gia, chứ không muốn trở thành kẻ thù sinh tử.

Sự lỗ mãng của Long Thắng, khiến Long Chính cũng vô cùng tức giận, tuy nhiên lúc này Long Chính đang đứng trước một vấn đề lớn.

Bên này bọn họ không còn ai có thể đánh thắng được Hô Diên Khánh nữa, hơn nữa những đệ tử khác cũng vô dụng, e rằng chỉ có thể mời Trương Dương ra mặt.

Vừa nghĩ tới việc cuối cùng vẫn phải nhờ sức mạnh của người ngoài, trong lòng Long Chính liền có một nỗi bi thương, lại thầm hận tam đại gia tộc.

Long Hạo Thiên cũng hiểu được điều này, ông ta nhìn về phía Trương Dương.

Long Phong đang ngồi bên cạnh Trương Dương, lúc này đang sửa sang lại quần áo, từ từ đứng lên.

Long Phong đi từ từ xuống khán đài, từng bước một đi lên võ đài, Long Chính ở trên đài, cùng với Long Hạo Thiên đang ở trên khán đài đều kinh ngạc nhìn gã.

- Long Phong, con làm gì thế?

Long Hạo Thiên không kìm nổi liền gọi, Long Phong là con trai của ông ta, ông ta cũng biết Long Phong vừa mới tu luyện trở lại, lúc này thấy Long Phong đi lên đài trong lòng chỉ có lo lắng.

Cho dù không bắt đầu tu luyện trở lại, thì thực lực của Long Phong cũng chỉ là nhị tầng trung kỳ, lại càng không cần phải nói gã vừa mới bắt đầu tu luyện trở lại mấy tháng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Trong lòng của ông ta, căn bản chưa từng nghĩ qua Long Phong sẽ thắng, đại hội gia tộc lần này, ông ta thậm chí cũng không nghĩ sẽ để Long Phong tham gia, dù sao tình hình của Long Phong cũng có chỗ bất đồng.

- Tộc trưởng, Long Phong xin được chiến đấu!

Đứng trên đài, Long Phong nhẹ nhàng khom người ôm quyền, nói từng chữ từng một.

Từng chữ đều vang to, trên mặt của Long Hạo Thiên lập tức tỏ ra kinh ngạc.

Chỉ giọng nói của phát ra mấy từ này cũng đủ để chứng minh, thực lực của Long Phong không yếu, ít nhất cũng là nhị tầng trung kỳ, Long Hạo Thiên vẫn còn hơi ngẩn người, ông ta cũng hoài nghi Long Phong không phải mới bắt đầu tu luyện trở lại.

Nếu mới bắt đầu tu luyện lại, làm sao có thể khôi phục lại thực lực nhanh như vậy được.

Sau khi nói xong, Long Phong bước tới trước mặt Hô Diên Khánh, vẻ mặt bình tĩnh, trên mặt của Hô Diên Khánh lại tỏ ra căng thẳng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi