THẦN Y THÁNH THỦ

- Tiểu tử kia, tôi đi đây, nhớ kỹ, đừng nói ra những chuyện của tôi cho người khác, đợi khi có việc muốn nhờ, tìm Hoàng Long Sĩ báo cho tôi biết là được rồi, ông ta biết nên làm như thế nào.

Ngay khi Hoàng Long Sĩ vẫn còn nghi hoặc, Trương Dương lại lần nữa nghe được truyền âm của người kia lọt vào tai, Trương Bình Lỗ thay hắn kiểm tra thân thể hiển nhiên không có phát hiện nào.

Trương Dương quay đầu nhìn Hoàng Long Sĩ, lúc này, Hoàng Long Sĩ cũng nhìn hắn, hai người liếc nhau một cái, Hoàng Long Sĩ chợt bừng tỉnh, giống như có lẽ đã đoán được là ai cứu Trương Dương.

Ở chỗ này người có thực lực cứu Trương Dương như thế, cũng chỉ có người kia.

- Trương Dương, con cảm thấy thế nào?

Trương Bình Lỗ ân cần hỏi một câu, ông không quan tâm là ai cứu Trương Dương, chỉ cần Trương Dương hiện tại không có việc gì, ông đã cảm thấy đủ rồi.

- Con không sao... Trong bao, trong bao...

Giọng nói của Trương Dương vẫn còn yếu ớt, toàn thân hắn hiện vô lực, khí hải trong đan điền trống trơn như hoang dã, rất khó chịu, nói chuyện cũng rất khó khăn.

Uy lực của Phá thiên kiếm pháp đệ nhị thức cường đại như vậy, Trương Dương cũng chỉ là luyện thành đủ dùng mà thôi, nhưng còn phải mạnh mẽ thu kiếm, thoát khỏi thế kiếm, đây mới là nguyên nhân căn bản làm cho hắn hiện tại suy yếu.

- Trong bao? Đúng, quả Cao Sơn Vân.

Trương Bình Lỗ đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức hưng phấn lên, trong bao của Trương Dương, còn có quả Cao Sơn Vân kia lấy được từ trong tay thần thú chim diều hâu của Linh Thú môn, quả này đúng lúc có thể bổ sung năng lượng nội công thiếu hụt, là thánh quả chữa thương, không ngờ Trương Dương còn mang theo bên người.

Sau khi lấy quả Cao Sơn Vân đưa cho Trương Dương ăn vào, sắc mặt Trương Dương lập tức chuyển biến tốt hẳn lên.

Đan điền trống trơn như hoang dã giống như được mở van, năng lượng khổng lồ được trút vào, rất nhanh đã lấp đầy đan điền, Trương Dương dưới sự trợ giúp của Trương Bình Lỗ, khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt ngưng thần, thể lực đang không ngừng tăng trở lại.

Chỉ trong chốc lát, Trương Dương hoàn toàn tiêu hóa năng lượng của quả Cao Sơn Vân, tinh lực trở nên dồi dào, không hề bị ảnh hưởng chút nào của lúc nãy. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

Tuy rằng thân thể không có bất cứ vấn đề gì nữa, nhưng Trương Dương vẫn là nhớ tới lời nói mà người kia lúc nãy nói với hắn, không thể đột phá ngũ tầng?

Nhìn từ phía sau lưng người lúc nãy, Trương Dương cảm thấy ông ta là một gã cao thủ ngũ tầng, tuy rằng ông ta nói Trương Dương không thể đột phá ngũ tầng. Nhưng chẳng khác nào là một lời hứa hẹn cho Trương Dương.

- Trương Dương? Con làm sao vậy?

Trương Bình Lỗ nhìn thấy Trương Dương nhíu mày, còn tưởng rằng hắn vẫn chưa thoải mái, lập tức ân cần hỏi han.

- Cụ, con không sao.

Trương Dương phục hồi tinh thần lại, lập tức cười với Trương Bình Lỗ. Không suy nghĩ thêm lời nói của người kia, ân tình của một cao thủ ngũ tầng, làm sao có thể so với chính mình đột phá ngũ tầng, Trương Dương tuyệt không tin, hắn sau này không có hy vọng đột phá ngũ tầng.

- Chít chít chít.

- Xèo xèo xèo.

Vô Ảnh và Tia Chớp cũng chạy trở về rồi, Truy Phong còn chở Nghiêm gia lão nhân và Đường Tiểu Lan, bởi vì phải né tránh uy lực kiếm lúc nãy của Trương Dương. Chúng nó phải chạy ra khoảng cách rất xa.

Hai tiểu tử kia sau khi trở về cứ tìm Đại viên mãn đã đánh nhau với Trương Dương, nhưng nơi này đâu còn có bóng dáng của người kia.

- Đại viên mãn kia của Nhật Bản đã chết sao?

Hoàng Long Sĩ đi tới, trên mặt áy náy hỏi một câu.

Trương Dương cũng biết Hoàng Long sĩ vì sao áy náy. Đối phó người tu luyện ngoại quốc, làm cho người tu luyện Đại viên mãn nước ngoài kinh sợ không dám tiến vào Trung Quốc, những việc này đều là thuộc về chuyện của bọn họ, nhưng tất cả hiện tại cũng đủ để chứng minh bọn họ không làm tròn bổn phận, bởi vậy Hoàng Long Sĩ mới cảm thấy áy náy. Hơn nữa người kia còn nói ông ta thiếu Trương Dương một ân tình, từ trong lời nói của ông ta có thể thấy, ông ta cũng là một phe với Hoàng Long Sĩ.

Tuy nhiên hiện tại truy cứu những điều này cũng không có ý nghĩa gì nữa rồi, Y Hạ Khi Đạo Thuận, Đại viên mãn Nhật Bản kia đã bị Phá thiên kiếm pháp đệ nhị thức đuổi giết thành mảnh vụn, chết mà không tìm được xương cốt.

Trương Dương gật đầu, sau đó chỉ vào mấy người áo đen bị năng lượng cường mạnh lúc trước lan đến làm chấn động ngất đi:

- Những người này chính là đồng loã của người tu luyện Đại viên mãn Nhật Bản kia, hẳn là tổ chức tình báo của Nhật Bản ở Trung Quốc âm thầm giúp đỡ.

- Tôi biết nên xử lý bọn họ như thế nào.

Hoàng Long Sĩ lập tức gật đầu, vỗ bộ ngực cam đoan với Trương Dương nói:

- Giao những người này cho tôi, tôi nhất định sẽ nhổ tận gốc thế lực ngầm của Nhật Bản ở Trung Quốc, diệt sạch không còn một mống.

- Hừ.

Ông cụ Trương Bình Lỗ nghe nói như thế, hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên cũng bởi vì Trương Dương lần này rơi vào cạm bẫy thiếu chút nữa mệnh treo lơ lững nên ghi hận Hoàng Long Sĩ.

Hoàng Long Sĩ tự thấy mất mặt, liên tiếp thở dài, biết mình ở lại đây cũng là bất tiện, lập tức nói với Trương Dương:

- Vậy tôi đây trước dẫn những người này về, yên tâm đi Trương huynh, chuyện ngày hôm nay chúng tôi nhất định đòi lại công đạo cho anh, hơn nữa anh cũng biết, nếu có chuyện, tới tìm tôi là được rồi.

Khi nói câu sau cùng, Hoàng Long Sĩ rõ ràng chỉ sự việc khác, đồng thời tỏ ra một tình cảm không ngừng hâm mộ với Trương Dương.

Trương Dương gật đầu, nghe câu nói sau cùng của Hoàng Long Sĩ, xem ra người kia cũng đã truyền âm cho ông ta rồi, ông ta cũng biết người nọ nợ hắn một ân tình.

Hoàng Long Sĩ gật đầu, không hề dây dưa, túm tất cả những người áo đen còn sống kia lại sau đó dẫn xuống núi.

- Trương Dương, con thật là không sao chứ?

Ông cụ nhìn Trương Dương vẫn rất lo lắng, quả Cao Sơn Vân mặc dù có công hiệu cấp tốc bổ sung năng lượng bị tổn thất, nhưng ông vẫn rất sợ sẽ tạo ra ảnh hưởng gì với Trương Dương.

Đây cũng là do quá quan tâm mà bị loạn, ông cụ quá để ý Trương Dương, cho nên chuyện gì đều phải suy nghĩ một chút đến chỗ có hại, sau đó phòng bị để chuyện không xảy ra.

- Cụ yên tâm đi, con không sao.

Trương Dương khẽ mỉm cười, sau đó đi đến chỗ Truy Phong, Nghiêm gia lão nhân và Đường Tiểu Lan đã được thả trên mặt đất, ngay tại trước mặt của Truy Phong.

Sau khi bắt mạch chẩn đoán bệnh, xác định Nghiêm gia lão nhân và Đường Tiểu Lan chỉ hôn mê bình thường mà thôi, hắn đã yên lòng, tiếp theo đi đến chỗ Diêm Diệp Phi và Lý Quyên.

Hai người bọn họ, trúng năng lượng dao động đã chấn động ngất đi, tình trạng thương tích rất nặng, tuy nhiên Trương Dương lần này đi đã chuẩn bị đầy đủ tất cả, hắn lấy ra hai viên thuốc từ trong túi vải đưa cho hai người bọn họ ăn vào, lại dùng nội công nhập vào cơ thể của bọn họ, thêm chút điều tức, tin tưởng hai người này rất nhanh sẽ tỉnh lại.

- Trương, Trương tiên sinh.

Diêm Diệp Phi tỉnh lại đầu tiên, nhìn thấy Trương Dương, lập tức kinh hô một tiếng, vội vã hỏi:

- Tôi, tôi chưa chết phải không?

Lý Quyên cũng tỉnh lại, cô giật mình nhìn Trương Dương, tiếp theo quay đầu nhìn, phát hiện mình không rớt xuống vách núi, lập tức nhìn Trương Dương, kích động nước mắt đều chảy ra:

- Trương tiên sinh, tôi, chúng tôi đều chưa chết phải không?

- Các ngươi đương nhiên không chết...

Trương Dương khẽ mỉm cười, chỉ có điều đúng lúc này ——

- Leng keng.

Tiếng nhắc nhở mạnh mẽ của hệ thống Thánh thủ vang lên trong đầu của hắn, tiếng nhắc nhở máy móc thông báo nhiệm vụ hoàn thành cũng vang lên sát bên tai của hắn.

- Nhiệm vụ song cửu thập đã hoàn thành, hiện tại nhận được sự nhắc nhở của hệ thống, xin hỏi kí chủ liệu có sử dụng phần thưởng kế tiếp không, một khi sử dụng đến phần thưởng kế tiếp, tất cả phần thưởng nhận được lần này có thể trực tiếp nâng cao đến hai trăm hai mươi phần trăm so với ban đầu.

Một giọng nữ máy móc không chút tình cảm lên tiếng hỏi, hoá ra là về nhiệm vụ song cửu thập liên quan đến độ trung thành của hai người Diêm Diệp Phi và Lý Quyên rốt cục hoàn thành.

Nói cách khác, hai người Lý Quyên và Diêm Diệp Phi qua sự tình lần này trong nháy mắt tỉnh lại, độ trung thành đối với Trương Dương đã nâng lên chín mươi điểm, điều này cũng làm thỏa mãn yêu cầu của nhiệm vụ song cửu thập của hệ thống lúc đầu.

Trương Dương hơi kích động, không ngờ nhiệm vụ này lại được hoàn thành trong tình huống như vậy, nói cách khác, tính cả phần thưởng kế tiếp, nhiệm vụ đã lâu chưa hoàn thành này phần thường nhận được sẽ tăng lên gấp hai lần so với ban đầu, còn nhiều hơn hai mươi phần trăm (20%).

Tiến vào màn hình giả thuyết của hệ thống thánh thủ, Trương Dương lập tức lựa chọn nhận phần thưởng tiếp theo, nhận được phần thưởng vì đã hoàn thành nhiệm vụ lần này.

Leng keng...

- Phần thưởng nhiệm vụ lập tức phát ra, xin hỏi kí chủ chuẩn bị sắp xếp số điểm tiềm lực nhận thưởng của lần này như thế nào.

Giọng nữ máy móc lại lần nữa lên tiếng hỏi, Trương Dương căn bản không hề do dự, nói thẳng:

- Toàn bộ thêm vào nội công khí công.

Đem tất cả điểm tiềm lực nhận được từ nhiệm vụ thêm vào nội công khí công, cũng như là trực tiếp nâng cao thục lực nội công, việc này so với việc thu hoạch từ tu luyện sẽ tăng lên cao hơn nhiều lần, Trương Dương thậm chí không hề đi kiểm tra lần này thu hoạch được bao nhiêu điểm, liền sắp xếp tất cả thêm vào thuộc tính của nội công khí công.

- Thêm điểm hoàn thành.

Sau khi hệ thống nhận được mệnh lệnh của Trương Dương lập tức tự động hoàn thành phân phối điểm tiềm lực, Trương Dương trong giây lát đã cảm thấy một dòng nước ấm chảy khắp toàn thân, cảm giác này chỉ có thể cảm nhận, nhưng không thể nói bằng lời.

- Trương tiên sinh? Trương tiên sinh ngươi làm sao vậy.

Rốt cuộc là người tu luyện đặc biệt vượt qua ách thể chất, Diêm Diệp Phi lập tức liền cảm thấy trên người Trương Dương đang xảy ra thay đổi nào đó, nhưng cụ thể là thay đổi gì, anh ta cũng không thể nói rõ.

- Trương tiên sinh...

Lý Quyên cũng cảm thấy, nhưng cô không dám động vào Trương Dương, mà là quay đầu nhìn Trương Bình Lỗ

- Đừng động vào nó, nó dường như... đang đột phá?

Vẻ mặt của Trương Bình Lỗ cũng là vẻ mặt khiếp sợ, ông đã cảm giác được trên người Trương Dương giờ phút này đang có một dòng năng lượng thuần khiết chảy vào, dòng năng lượng thiên địa này giống như đang cải tạo thân thể của hắn, loại bộ dáng này, dường như chính là điềm báo đột phá.

- Hô.

Trương Dương hé miệng, phun ra bên ngoài một ngụm năng lượng màu trắng tuyền, thân thể nhẹ nhàng chấn động, một luồng lực lượng vô hình lập tức đẩy Diêm Diệp Phi và Lý Quyên ra thật xa, mà ngay cả ông cụ Trương Bình Lỗ, bất giác cũng bị đẩy lui ra xa nửa bước.

.

Hiện tại, cả người hắn còn nhanh nhẹn đầy tinh lực gấp mấy lần so với vừa rồi.

- Trương Dương, con có phải đang đột phá hay không.

Trương Bình Lỗ rốt cuộc khó nén sự kích động của mình, bộ dáng này của Trương Dương, rõ ràng chính là đột phá cảnh giới của mình.

- Vâng, là con đang đột phá.

Trương Dương gật đầu, thẩm tra mình một chút, chính hắn hiện tại đã đột phá đến nội công hậu kỳ tứ tầng, hơn nữa là trạng thái đỉnh cao của nội công hậu kỳ tứ tầng, hiện tại hắn Đại viên mãn, không có bất kỳ khác biệt gì so với bọn Hoa Thiên Phi Hoàng Long Sĩ, còn có phần lợi hại hơn nhiều so với Hoa Thiên Phi và Hoàng Long Sĩ.

Nếu như là hiện tại chiến đấu với Y Hạ Khi Đạo Thuận, Trương Dương ắt có thực lực tuyệt đối, dưới thủ đoạn công kích không thích hợp của cao thủ ngũ tầng, sẽ dễ dàng đánh bại đối phương.

Hơn nữa, hiện tại cho dù là đối mặt hai người tu luyện Đại viên mãn, Trương Dương cũng có tự tin chiến đấu.

Mà chiến, thì tất thắng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi