THẦN Y VƯƠNG PHI BỊ VỨT BỎ

Chương 1834

Ngoài ra, liên minh sát thủ còn có thể đảm nhận các nhiệm vụ bên ngoài, đối với người hành nghề sát thủ mà nói sát thủ rất bí ẩn, cho dù người bình thường có tiền cũng không thể tìm thấy tổ chức sát thủ.

Sự tồn tại của liên minh sát thủ giải quyết vẫn đề này, người bình thường chỉ cần có bạc là có thể đến liên minh sát thủ tìm sát thủ, mà người có liên quan sẽ không gặp mặt sát thủ. Đây cũng là để đảm bảo cho sự an toàn của người có liên quan.

Dù là sát thủ hành động một mình hay là tổ chức sát thủ đều sẽ nhận nhiệm vụ từ bên trong và nhiệm vụ treo thưởng là của một mình liên minh sát thủ, cũng là đặc sắc lớn nhất của liên minh sát thủ.

Chỉ cần bỏ bạc ra thì có thể đến liên minh sát thủ treo thưởng, đương nhiên là sau khi treo thưởng không phải là sẽ hoàn thành. Việc này cần phải tùy thuộc vào số tiền mà ngươi bỏ ra và còn phải xem là đám sát thủ có hứng thú hay không.

Treo thưởng là một phần đặc sắc của liên minh sát thủ, có rất nhiều ví dụ thú vị. Ví dụ như bỏ ra giá cao ngất trời hai mươi vạn lượng vàng để mua tính mạng của một cô nhi Phượng Khương Trần, cũng có thể bỏ ra một vạn lượng bạc để mua tính mạng của một con chuột, thú vị nhất đó là treo thưởng một đồng tiền để mua mạng sống của Lam Cửu Khánh, một trang chủ đứng đầu thiên hạ.

Khụ khụ… Đương nhiên, Bộ Kinh Vân treo thưởng đó đã được nhiều năm rồi, việc treo thưởng của giới sát thủ đều được xếp theo mức giá từ cao xuống thấp, phần thưởng của Bộ Kinh Vân kia đã bị chôn vùi từ trong lòng đất rất lâu rồi, cũng không có ai liếc mắt nhìn, mà Lục Dĩ Nhiên là người treo thưởng cao nhất.

Chỉ cần Phượng Khương Trần không chết, chỉ cần không có người treo thưởng giá cao hơn thì phần thưởng giết Phượng Khương Trần sẽ luôn đứng đầu. Mà Phượng Khương Trần cũng luôn trở thành người mà cả giới sát thủ muốn giết.

Trời ơi, đây là tổ chức biến thái gì vậy chứ?

Phượng Khương Trần nghe thấy lời giới thiệu của Vương Cẩm Lăng thì chỉ cảm thấy cả đầu đầy đường đen, lặng lẽ nhìn trời, khóc không ra nước mắt: “Tại sao ta lại xui xẻo như vậy, thật không dễ dàng gì mới có thể tìm thấy người thân có quan hệ máu mủ, vậy mà lại là một người điên.”

Việc Phượng Khương Trần cố giả vờ sầu muộn làm cho Vương Cẩm Lăng mỉm cười: “Khương Trần, nàng không hợp với sầu muộn.”

“Nhưng mà lúc này ta thực sự rất sầu muộn.” Phượng Khương Trần cũng muốn không quan tâm thiệt hơn, cũng muốn bình chân như vại, nhưng biết được tên của bản thân bị đám sát thủ tiềm tàng ở trong bóng tới nhớ đến cả đời, đổi lại là bất kỳ một người nào đó thì đều không thể không có phản ứng gì. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Dù sao thì nàng cũng chưa có ngạo mạn như vậy, dám nói không có một chút sợ hãi nào khi đối mặt với sự truy sát của sát thủ.

“Cho dù nàng có lo lắng thế nào đi nữa thì cũng không thể giải quyết được vấn đề, nếu đã lo lắng sự truy sát của giới sát thủ, vậy thì cứ chiếm lấy toàn bộ giới sát thủ để bản thân dùng như ta đã nói. Đến lúc đó thì cho dù có là tên của nàng, treo thưởng có cao như thế nào đi nữa thì cũng sẽ không có người nào dám động vào nàng.” Vương Cẩm Lăng buông dây ngựa xuống rồi đi đến bên cạnh Phượng Khương Trần.

Không tiếp tục đi về phía trước nữa, Phượng Khương Trần liền xuống ngựa, dù sao thì hai người ngồi trên lưng ngựa cũng không thể lên đường. Thật kỳ lạ, Vương Cẩm Lăng cũng không quan tâm, chỉ kéo cương ngựa rồi bầu bạn bên cạnh Phượng Khương Trần.

Phượng Khương Trần quay đầu lại, tức giận liếc nhìn Vương Cẩm Lăng: “Huynh nói có vẻ thì dễ, ta lại không phải là sát thủ, đối với giới sát thủ cũng không hiểu được tí nào. Hơn nữa, liên minh sát thủ thật sự dễ khống chế như vậy thì hoàng đế của Tứ quốc đã sớm ra tay rồi, ở đâu ra mà có cơ hội cho ta?”

Kiểm soát toàn bộ giới sát thủ trong tay, đừng nói là hoàng đế của Tứ quốc, thậm chí ngay cả Phượng Ly vương nắm trong tay trọng binh của hoàng tộc Lam thị tiền triều cũng không làm được.

Sát thủ là một nhóm không ra ánh sáng, nhưng có vũ khí sắc bén nhất, phương thức ám sát này tuy không vẻ vang nhưng tuyệt đối có tác dụng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi