THẦN Y VƯƠNG PHI: VƯƠNG GIA TRÁNH RA

Chương 1642

 

Triệu Khương Lan gật gật đầu: “Vậy chàng cảm thấy sau này Liên Tư Thành sẽ làm thế nào?”

 

Mộ Dung Bắc Uyên nhặt lấy một cành cây, bỏ vào trong ngọn lửa.

 

“Nếu như ta không đoán sai, ông ta nhất định sẽ sử dụng thế mạnh của bản thân, chiến đấu trên mặt nước. Từ chỗ đóng quân của ông ta cho đến Thanh Châu, hoặc là phải đi trên đường bộ, hoặc là phải đi đường thủy. Ta đoán rằng ông ta tuyệt đối sẽ không chọn cách hành quân trên đường bộ, suy cho cùng sẽ phải vượt qua một quãng đường dài, tốn thời gian tốn sức lực thì không nói, mà còn không thể phát huy thế mạnh thực sự của bọn chúng”

 

“Liên Tư Thành nhất định hy vọng, người của chúng ta đối mặt với bọn chúng trên mặt nước. Một khi mà chiến đấu trên mặt nước, quân ta dĩ nhiên sẽ không hiểu rõ nước bằng thủy quân Đông Nam. Nói không chừng còn có một số người say thuyền sợ nước, như vậy xem ra, rất khó để tấn công thủy quân Đông Nam

 

Triệu Khương Lan cũng vì thế mà cảm thấy lo lắng: “Đúng vậy, vậy bây giờ nên làm thế nào?”

 

Mộ Dung Bắc Uyên nói thì thầm: “Sở dĩ ban đầu ta chọn Thanh Châu để đóng quân, là bởi vì Thanh Châu là cái bến đò. Thuyền bè ở đây rất nhiều, lấy danh nghĩa của triều đình để trưng dụng, thì chí ít cũng không cần phải lo thiếu công cụ đánh trận rồi.”

 

“Mấy ngày nay thiếp quan sát hướng gió, gió thổi từ đây sang doanh trại của địch đều là gió thuận, điều đó có nghĩa là dòng nước cũng sẽ chảy thuận dòng. Nước chảy thuận dòng vừa có lợi cũng vừa có hại, có lợi là, chúng ta có thể tiến thẳng về trước, nhanh chóng tập kích quân địch, có thể nhanh chóng chiếm được ưu thế lúc tấn công.

 

Triệu Khương Lan do dự: “Nhưng mà một khi hai bên giao đấu với nhau, nếu chúng ta nằm ở hoàn cảnh không thuận lợi, muốn nhanh chóng lui về bờ, thì lại biến thành ngược dòng. Thuyền đi ngược dòng sẽ đi rất chậm, lỡ như bị đối phương đè đánh, nói không chừng sẽ vì tốc độ rút lui chậm mà sẽ chịu tổn thất vô cùng nghiêm trọng.”

 

“Không sai, ta cũng nghĩ như thế. Bởi vậy phải nghĩ ra một biện pháp, vừa có thể duy trì ưu thể thuận dòng chảy, vừa có thể tránh được nhược điểm của ngược dòng nước. Ta có ý kiến này, không biết có khả thi hay không?”

 

Hắn cầm một nhành cây lên, vẽ một con thuyền lên lên trên đất bùn bên cạnh.

 

Sau đó ở đầu thuyền, thêm một cái cây dài dài, nhìn vật đó giống như một cái sào trúc.

 

Sau khi Triệu Khương Lan tỉ mỉ xem xong: “Đây là cái gì?”

 

“Đây là một cái móc có thể dịch chuyển, có thể giúp quân ta giữ khoảng cách với quân địch. Một khi mà bọn chúng chèn ép tới, lúc mà chúng ta khó phản kháng được, có thể dùng cái móc này đẩy thuyền địch ra.

 

“Nhưng nếu mà như vậy, chúng ta muốn đến gần thuyền của chúng cũng khó rồi hay sao?”

 

“Không khó, nếu đây đã là cái móc, thì cũng có thể móc thuyền địch qua, nếu gặp được tình hình có lợi với chúng ta, thì có thể rút ngắn khoảng cách giữa hai chiếc thuyền, có thể giao chiến gần nhau.

 

Triệu Khương Lan suy nghĩ một chút về cảnh tượng đó.

 

Nếu như bọn họ thật sự gặp nguy hiểm, có thể sử dụng móc câu để đẩy thuyền địch ra, đồng thời cũng có thể lợi dụng lực tác dụng lẫn nhau, mà đẩy bản thân ra xa về một hướng khác, vậy thì càng có lợi để trốn thoát.

 

Đây đúng là một cách cực kì hay!

 

Sau khi đã có phương hướng, bọn họ đặc biệt đi ra ngoài chợ, bí mật tìm mấy người thợ rèn chuyên chế tạo đồ sắt ở nơi đó.

 

Mộ Dung Bắc Uyên bảo các rèn phải đẩy nhanh tiến độ, dựa vào hình ảnh để làm ra cái móc câu tương tự. Và lại chuyện này phải vô cùng bảo mật, không thể để cho người ngoài biết được. Suy cho cùng thì cái loại móc câu này có liên quan đến cách bố trí và chiến thuật.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi