THẦN Y VƯƠNG PHI: VƯƠNG GIA TRÁNH RA

Chương 1647

 

Triệu Khương Lan mỉm cười, với tay qua ngắt nhéo mặt hắn.

 

“Biết rồi, dù sao thì thiếp cũng sẽ quan sát chàng.

 

Thiếp không tin là, chàng có thể làm chuyện xấu dưới sự quan sát của thiếp”

 

Mộ Dung Bắc Uyên đương nhiên biết là Triệu Khương Lan đang nói đùa, nhưng hắn cố tình tỏ vẻ không hài lòng.

 

“Được thôi, thì ra nàng muốn cùng ta đi đánh trận, không phải là vì muốn ở bên cạnh ta, hay là lo lắng nơi này không có đủ đại phu, mà là sợ ta ở ngoài ghẹo ong bắt bướm. Vương phi, lòng tin cơ bản nhất giữa người và người ở đâu?”

 

Ánh mắt của nàng xảo quyệt: “Điện hạ, không phải là thiếp không tin chàng, nhưng mà cả nước đều biết Thần Vương điện hạ là đệ nhất mỹ nam đương triều. Lỡ như chàng được yêu mến quá, rồi bị người khác nhìn trúng thì sao, thiếp vẫn nên có lòng cảnh giác thì hơn.

 

Mộ Dung Bắc Uyên nghịch mũi của nàng: “Bổn vương không sánh được với vẻ đẹp hoa nhường nguyệt thẹn của vương phi.

 

“Ây da, nhưng thiếp bây giờ đang là nam nhân đó.”

 

“Vậy ta bằng lòng vì Triệu công tử mà đồng tính!” Triệu Khương Lan bật cười thành tiếng: “Vẫn là chàng lợi hại!”

 

Có các vị thuốc mà quận chúa Minh Châu đem đến, Giang Dương và Triệu Khương Lan lại đi kiểm tra lại lần nữa.

 

Bọn họ đem các vị thuốc này làm thành thuốc chống say thuyền, phân phát cho các binh lính, để cho bọn họ uống xong đứng trên tàu cảm nhận lại một chút.

 

Quả nhiên các binh lính đều nói cảm thấy tốt hơn nhiều so với trước đây, Triệu Khương Lan thở phào nhẹ nhõm.

 

Như vậy, một khi chiến đấu với Liên Tư Thành, thì cũng không cần phải quá lo lắng rồi.

 

Tình hình trước mắt, muốn dùng ba mươi nghìn người để chống lại một trăm nghìn người, thế nào cũng là nằm trong thế khó khăn.

 

Bởi vậy, toàn bộ binh lính ngày đêm không ngừng luyện tập trên mặt nước, cho dù đến khi trời tối, vẫn không ngừng tập luyện.

 

Mộ Dung Bắc Uyên thân là chủ soái, dĩ nhiên phải tự mình làm gương. Các binh lính luyện tập, hắn cũng ở bên cạnh luyện tập cùng họ.

 

Triệu Khương Lan cũng cùng luyện với hắn, hai người họ cũng sẵn tiện kiểm tra hướng gió trên mặt nước.

 

Lấy tấm ván trúc treo ở đầu thuyền làm thứ để tham khảo, để ghi nhớ độ mạnh yếu của lực gió.

 

Lúc đang thảo luận, có một chiếc thuyền nhỏ từ xa tiến gần đến.

 

Chiếc thuyền nhỏ dừng bên cạnh chiếc thuyền mà Mộ Dung Bắc Uyên đang đứng, rất nhanh, liền nhìn thấy quận chúa Minh Châu dẫn theo người đi lên.

 

Quận chúa Minh Châu vừa nhìn một cái liền thấy chỗ của Mộ Dung Bắc Uyên, nàng ta bước lên trước vẫy vẫy cái áo khoác ngoài đang ôm trong tay, hình như là tự tay khoác lên người của Mộ Dung Bắc Uyên.

 

“Điện hạ, đêm khuya nhiều sương. Ở đây lại là đang ở trên mặt sông, gió lớn thì không nói, hơi nước lại vô cùng lạnh, huynh đừng để nhiễm lạnh mà bị bệnh nha.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi