THẦN Y VƯƠNG PHI: VƯƠNG GIA TRÁNH RA

Triệu Khương Lan không rõ cho nên quay đầu lại nhìn hắn: “Làm sao vậy?”

Mộ Dung Bắc Uyên lắc lắc đầu, cũng không nói gì, lại âm thầm quyết tâm làm hôn lễ.

Trước đó hắn thiếu của nàng, nhất định phải bồi thường cho nàng.

Mộ Dung Bắc Tô đại khái cũng không nghĩ tới Triệu Khương Lan hội sẽ khuyên hắn như vậy, trong lòng có chút cảm khái.

Hắn đành phải trôm mím môi nói với Triệu Khương Lan: “Nếu như thế, có thể phiền Tứ tẩu thay ta làm một chuyện. Lúc trước ta thay Hồng Vân cô nương tìm một bản đơn lẻ của một quyển cầm phổ, vẫn không có cơ hội đưa nàng. Hiện giờ bởi vì cùng có hôn ước với La gia, mẫu phi đang hối thúc ta. Nếu không hôm nay đến quý phủ đại ca, sợ là cơ hội xuất cung cũng khó mà có được. Nàng nâng mi: “Ngài muốn ta giúp ngài đưa cho nàng?”

“Đúng vậy. Gần đây Hồng Vân cô nương không muốn tiếp khách, nhưng tẩu bất đồng, nàng là có chút tán thưởng cầm nghệ của tẩu, lúc trước ta có thể quen biết nàng cũng là có vinh quang của tứ tẩu. Thứ hai ta không dám lại đi Yên Vũ lâu, nếu không mẫu phi biết được thì sẽ đánh gãy chân của ta”.

Mộ Dung Bắc Tô chưa được phong vương lập phủ, vẫn đang ở trong cung, khắp nơi đều bị Sơ Phi nương nương nhìn chằm chằm, thật sự không tiện.

Triệu Khương Lan thấy hắn đáng thương, đáp ứng. Đi Yên Vũ lâu, đương nhiên không thể mặc nữ trang.

Cho nên Triệu Khương Lan hang trí bừng bừng lại tha nam trang, đem tóc dài bó buộc lên, còn cố ý chọn một cái quạt giấy trong thư phòng của Mộ Dung Bắc Uyên.

Mộ Dung Bắc Uyên buồn cười nhìn nàng: ” Nàng muốn đi Yên Vũ lâu?”.

Nhìn thấy thần thái trong mắt nàng, Mộ Dung Bắc Uyên thực bất đắc dĩ. truyện ngôn tình

Nào có nữ nhân nào lại thích đi những nơi ham vui như vậy, phu nhân này của hắn thực không phải người bình thường.

Triệu Khương Lan xoẹt một tiếng mở cây quạt ra: “Đều nói Thần vương điện hạ tuấn mỹ vô song, không biết bản công tử so với điện hạ thì như thế nào?”

“Vi phu về phần dung nhan thì sao có thể so với phu nhân, có phụ nhân ở kinh đô thì công tử có danh hào đứng đầu cũng không thể so với”

Ai cũng thích nghe nịnh hót, hơn nữa lời này còn là từ miệng của bộ Dung Bắc Uyên nói ra.

Triệu Khương Lan bị hắn nói vui vẻ cười ha ha.

Mộ Dung Bắc Uyên thật sự nhịn không được hơi hơi cúi đầu, hôn ở trên môi của nàng.

Nàng mặt ửng hồng lên, dư quang nhìn thấy cái bằng hai người đang hôn nhau trên đất rồi cười khúc khích. “Cười cái gì?” Ngón tay của Mộ Dung Bắc Uyên vuốt ve khóe môi mềm mại của nàng.

Triệu Khương Lan ghé vào bên tại hắn nhỏ giọng nói: “Dáng vẻ hiện tại của chúng ta, rất giống như đoạn tụ nha!”.

Khóe miệng của Mộ Dung Bắc Uyên co rút, nữ nhân này! Đi Yên Vũ lâu không nên mang theo nhiều người, Triệu Khương Lan chỉ để cho Phú Sơn đi theo mình.

Nàng điểm danh muốn gặp Hồng Vân, mụ mụ của Yên Vũ lâu vốn đang có chút khó xử.

Nhưng lại nghe nàng nói: “Thỉnh cầu nói cho Hồng Vân cô nương một tiếng, tại hạ là người lúc trước đã thắng trận so cầm, nàng sẽ gặp lại”

Quả nhiên không bao lâu sau, Triệu Khương Lan đi vào nhà phòng của Hồng Vân cô nương dưới ánh mắt cực kì ngưỡng mộ của mọi người.

Hồng Vân nhìn thấy nàng vội vàng đứng dậy hành lễ: “Tham kiến thần Vương phi”Triệu Khương Lan về mặt hình chữ H 1: “Sao người có thể nhận ra ta là nữ nhân”

“Thật ra là nhìn không ra, nhưng mà trước đó nghe Lục điện hạ đề cập qua, mới biết ngày ấy huynh trưởng’ của huynh ấy đúng là nữ tử”.

Hồng Vân không chút nào che dấu thưởng thức đối với nàng: “Nếu là Vương phi lấy thân phận thật đánh đàn, sợ là trong kinh có thiên kim Lục gia có danh xưng là đàn thánh cũng phải mặc cảm”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi