THẦY GIÁO LẠI LÀ BẠN TRAI CỦA TÔI


Đến quán cafe, Tang Truân vẫn theo thói quen gọi một ly nước ép cam như thường ngày.

Bách Hứa Phong thì gọi một ly đen đá, anh nhìn thẳng vào ánh mắt cô
Thấy không khí hơi ngột ngạc nên Bách Hứa Phong đành gợi chuyện để cho cô cảm thấy bớt căng thẳng
" Em học ở đây thấy tốt chứ, xin lỗi vì không đến tiễn em khi ở sân bay "
" Em học ở đây rất tốt, em hiểu anh bận mà "
Nhắc đến chuyện này, mặt của Tang Truân lại kém đi mấy phần.

Thắc mắc rằng người con gái Bách Hứa Phong nói rằng thích hiện nay là ai, bạn gái của anh sao? Vậy nên anh mới từ chối tình cảm của cô
" À, anh bây giờ đã có bạn gái chưa? Em nghe nói rằng anh Trương Túc và Diệp Tố Kỳ đã có cả rồi "
Bạn nhân viên mang nước ra, Bách Hứa Phong ngồi khuấy khuấy ly đen đá của mình.

Không biết phải nói như thế nào, suy nghĩ một chút Bách Hứa Phong cũng đành nói
" Anh vẫn chưa, anh bận chờ một người rồi.

Còn em?".

" Em cũng vậy, cố chấp chờ một người "
Có lẽ cảm giác hai người đều thích nhau nhưng một trong họ lại nghĩ đối phương không thích mình lại là thứ đau nhất, người mà Tang Truân cố chấp chờ đợi Bách Hứa Phong biết rõ chính là anh nhưng cô lại không biết người khiến anh cố gắng và chờ đợi lại chính là cô.

Cô gái bị anh từ chối tình cảm vào chính ngày lễ tốt nghiệp
Hai người chỉ ngồi nói chuyện về cuộc sống hiện tại của nhau, nói chuyện một lúc thì Tang Truân cũng có thể bớt căng thẳng mà nói chuyện với Bách Hứa Phong như lúc trước vẫn như vậy.

Tang Truân nghĩ rằng hai người vẫn có thể trở nên như lúc trước, nhưng lần này chắc chắn cô sẽ không thích anh nữa
Đến gần giờ làm, Bách Hứa Phong định sẽ đến bệnh viện để thăm Trương Túc nên Tang Truân cũng được anh chở đến chỗ làm.

Nhưng khi đến bệnh viện, hai người lại rẽ sang hai hướng
" Cảm ơn anh nhé, chào tạm biệt "
" Tạm biệt em "
Tang Truân chạy đến phòng mặc ngay bộ quần áo y tế rồi đi đến phòng của bác sĩ Thẩm.

Cô chạy gấp đến phòng bác sĩ vì sợ trễ nên có chút mệt, Tang Truân ngồi vào ghế chờ bác sĩ
" Làm gì mà gấp vậy hả, sắp bị đuổi việc sao? "
" Em sợ trễ giờ làm nên mới chạy nhanh đến đây "
Bác sĩ Thẩm chỉ cười cười rồi tiếp tục làm việc, một lúc sau thì hai người đi đến phòng mổ để thực hiện ca phẫu thuật cho một bệnh nhân
Ca mổ này mất khá nhiều thời gian nên đến lúc thực hiện xong cũng đã đến giờ tan làm, Tang Truân chào tạm biệt bác sĩ rồi bắt một chiếc taxi đến trường tiểu học
Đón Tang Ân về nhà xong, đến tối lúc cậu bé đang ngồi học bài cùng cô thì bỗng nhớ ra gì đó mới lay lay tay của Tang Truân
" Chị ơi, em nghe chị Nhuệ Nhuệ nói rằng anh Túc Túc đang bị gãy chân.

Chúng ta đi thăm anh ấy có được không ạ? "
Tang Truân suy nghĩ một chút, dù gì ngày mai cũng là ngày nghĩ và cô cũng không có tiết học nên có thể đưa Tang Ân đến thăm Trương Túc một chút
" Được, vậy ngày mai chúng ta sẽ đến thăm anh ấy.

"
Hai người lại ngồi đọc sách và học bài với nhau, đến tầm tám giờ tối thì điện thoại của Tang Truân có cuộc gọi đến, chính là của Bách Hứa Phong, cô đi ra một góc nói chuyện
" Alo, Tang Tang.


Giờ này có chút tối rồi, không biết Tang Ân đã ngủ chưa?"
" À chưa đâu, thằng bé vẫn đang ngồi học "
Vừa nói Tang Truân vừa nhìn qua phía của Tang Ân đang ngồi học, không biết rằng Bách Hứa Phong gọi hai người vào giờ này có chuyện gì
" Thì..

anh có làm chút bánh ngọt.

Nghĩ rằng Tang Ân sẽ thích nên muốn hai người bọn em cùng qua ăn thử "
" Anh à, không cần...!"
Vừa mới nói đến đó thì Tang Ân vừa từ bàn học đã mon men đến bên cạnh Tang Truân, hình như cậu bé đã nghe được câu nói của Bách Hứa Phong ban nãy.

Tang Ân nhìn cô với ánh mắt long lanh, tha thiết muốn cô dẫn cậu bé đến nhà anh
Nài nỉ một lúc thì Tang Truân cũng đành đồng ý mặc dù buổi tối không nên cho cậu bé ăn nhiều đồ ngọt
" Vậy thôi, em sẽ đưa Tang Ân đến ngay.

Cúp nhé "
Vừa cúp máy, Bách Hứa Phong liền gửi cho cô một địa chỉ dường như là nhà anh.

Tang Truân liền bắt một chiếc xe taxi đến địa chỉ đó, một anh chàng ra mở cửa

" Mau vào nhanh, bên ngoài rất lạnh đấy "
Bách Hứa Phong kéo Tang Truân và Tang Ân đi vào trong, vừa thấy bánh ngọt hai mắt của Tang Ân đã sáng lên liền chạy đến ngồi vào ghế sofa lấy một chiếc bánh bỏ vào miệng.

Tấm tắt khen ngợi
" Ngon lắm anh ơi, những thứ này đều tự tay anh làm ạ?"
Bách Hứa Phong và Tang Truân đi đến, anh ngồi xuống ghế mỉm cười xoa đầu Tang Ân
" Đều do anh làm, nhóc cứ đi thoải mái "
" Tang Ân, ăn vừa thôi.

Tối rồi, em muốn bị sâu răng hả? "
Tang Ân vừa nhai bánh vừa nép vào người Bách Hứa Phong, phụng phịu nói
" Em biết rồi mà "
Bách Hứa Phong đứng lên đi vào bếp sai người giúp việc vắt nước c mang ra, Tang Truân cầm lấy ly nước ép uống một ngụm.

Bách Hứa Phong ngồi xuống bên cạnh cô, tay lấy điều khiển mở tivi lên


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi