THẦY GIÁO LẠI LÀ BẠN TRAI CỦA TÔI


Tang Lâm thấy cô không muốn thì cũng không ép buộc gì cô cả, ông muốn Tang Truân có thể làm những gì mình muốn mà không phải theo ý bất cứ một ai
Ăn xong thì Tang Truân dọn dẹp rồi cũng tắm rửa đi ngủ, hôm nay có bố và dì An đến nên cô nhường lại giường cho họ.

Đem một miếng lót để dưới sàn rồi đắp chăn chuẩn bị ngủ, đặt tay lên trán suy nghĩ
Tang Truân vẫn không thể thôi suy nghĩ về lời nói của Bách Hứa Phong vừa rồi, không thể tin vậy mà anh lại tỏ tình cô.

Nằm suy nghĩ miên mang như vậy một lúc thì cô cũng thiếp ngủ, đến lúc tỉnh giấc thì đã trưa
Trong nhà không có ai, cô dụi dụi mắt đi vào nhà vệ sinh thì thấy ngay cửa phòng có một tờ giấy note dán trên cửa.

Tang Truân đi đến giật lấy tờ giấy đọc
Bố và dì có công việc đột xuất nên phải trở về Mạc Thành sớm hơn dự định, cũng đã man Tang Ân theo.

Ở đó giữ gìn sức khỏe nhé con gái
Đọc xong tờ giấy thì cô bất giác nhìn xung quanh phòng, căn phòng trọ nhỏ nhắn này chưa bao giờ chìm vào yên lặng đến như vậy.


Trong lòng Tang Truân lại có chút buồn
nhưng vẫn lấy lại tinh thần
" Vài tháng thôi mà "
Vào nhà vệ sinh tắm rửa thay đồ xong thì Tang Truân soạn một ít đồ vào cặp rồi đi ra ngoài xuống tầng hầm lấy xe, cô lấy xe xong thì đặt chiếc cặp lên ghế phụ rồi lái đến bệnh viện nhưng đang đi trên đường lại nhận được tin nhắn của Bách Hứa Phong
- Đến nhà ăn cơm
- Em gần đến bệnh viên rồi
Bên kia không nhanh không chậm trả lời lại rất ung dung
- Bao tử đang kêu rào
Tang Truân không còn cách nào khác mà phải lái xe rẽ vào con đường đến nhà của anh.

Cô định bụng không ăn nhưng quả thật bây giờ bụng cũng có chút đói, dù gì giờ cũng còn cách giờ làm 3 tiếng nữa nên ghé một chút không sao
Đến nhà Bách Hứa Phong thì Diệp Tố Kỳ lại ra mở cửa, cô đi vào thì thấy anh đang dọn thức ăn ra.

Thấy Tang Truân đến thì liền kéo ghế ra cho cô ngồi
Cô ngồi xuống, ánh mắt nhìn một lượt tất cả các món ăn trên bàn.

Những món ăn đều không lặp lại mà lại còn rất heathy tốt cho sức khỏe
Cả ba bắt đầu ăn, Bách Hứa Phong thì vẫn chăm chăm gắp thức ăn vào bát đầy cho cô
" Nhiều như vậy, ăn làm sao hết?"
"Ăn đi, không hết thì từ từ cũng hết "
Không thể cãi thêm nên Tang Truân đành ngậm ngùi ăn, mặc dù nói là nhiều không muốn ăn nhưng cô vẫn cố gắng ăn cho hết vì đây là chính tay Bách Hứa Phong làm.
Ăn xong thì vẫn còn sớm, Tang Truân phụ anh dọn dẹp chén bát vào trong nhà bếp rồi cùng rửa còn Diệp Tố Kỳ thì có việc nên cần lên công ty.
" Anh à, anh Trương Túc đã xuất viện rồi nhưng từ ban nãy vẫn chưa gặp anh ấy ạ?"
Bách Hứa Phong vừa rửa bát vừa suy nghĩ một chút rồi mới xoay qua bật cười một cái
" Túc Túc đã về nhà bố mẹ dưỡng thương rồi.

Vài ngày nữa sẽ quay lại"
Vậy rồi thôi Tang Truân cũng không hỏi thêm gì nữa mà tập trung rửa bát.


Bách Hứa Phong nhìn cô, tay bôi lên mặt cô một ít bọt sà phòng
" Sao lại bôi lên mặt em?"
" Chuyện đó, em suy nghĩ đến đâu rồi "
Nhắc đến chuyện này Tang Truân mới chợt nhớ, suy tới suy lui thì vẫn là không trả lời anh được.

Quá khứ vẫn khiến cô day dứt
" Em chả suy nghĩ được đến đâu hết, anh rửa đi.

Em ra sofa ngồi "
Bách Hứa Phong chỉ cười không nói, Tang Truân mặt đỏ bừng ra ngoài sofa phòng khách ngồi xuống.

Lấy điện thoại ra xem một chút, vào WeChat thì thấy hiển thị tin nhắn của bác sĩ Thẩm gửi đến vào 15 phút trước
- Cuối tuần anh mời em đi ăn?
Tang Truân không muốn đi nhưng vẫn chưa vội trả lời, vốn cuối tuần này đã có ý định rủ Bách Hứa Phong đến một shop quần áo vừa khai trương
Đang gõ phím trả lời lại tin nhắn của bác sĩ Thẩm thì bỗng nhiên có một gương mặt đặt lên vai cô, hơi thở ấm nóng phà vào cổ
" Ai đấy?"
" Anh né ra "
Tang Truân đẩy đầu Bách Hứa Phong ra, anh bị đẩy xa ra thì lại ngồi gần lại.


Lưng dựa vào thành ghế
" Ai nhắn cho em vậy?"
Tang Truân nhếch môi, ánh mắt nhìn từ chân anh lên đến đỉnh đầu.

Người con trai có gương mặt tuấn tú lại cao ráo đang mặc chiếc áo thun đen tuy đơn giản nhưng lại trông vô cùng gợi cảm đang lười biếng ngồi trên sofa
" Thầy Bách à, thầy quan tâm chuyện của em làm gì?"
" Thầy cái gì chứ, phải gọi là anh "
Tang Truân không nói gì tùy tiện dựa lưng vào ghế sofa giống Bách Hứa Phong, tay tắt điện thoại không trả lời tin nhắn của Thẩm Hoàng Khánh nữa
Bách Hứa Phong mở một bộ phim trên tivi lên, là một bộ phim kinh dị.

Diễn viên diễn xuất vô cùng đạt, một người gan dạ như cô cũng phải rùng mình
Anh kéo Tang Truân lại gần bên mình, tay còn khoác qua vai của cô.
" Đừng sợ "
Hai người ngồi xem phim như vậy một lúc thì điện thoại của Tang Truân báo đến giờ làm, cô đứng lên định đi nhưng ánh mắt vẫn không thể rời khỏi bộ phim đang chiếu đến cảnh hay nhất, Bách Hứa Phong tắt tivi


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi