Cho dù thuần phục, đối phương nếu chẳng may do dự, tương lai sẽ phiền toái hơn.
Tất cả mấy người khác cũng đều trợn mắt há hốc mồm.
Ngươi làm vậy thật sự là thuần phục sao?
Là muốn giết nó!
- Oa!
Hiển nhiên con chim kỳ lạ cũng không nghĩ tới người trước mắt này hung dữ như thế, một tát lại đánh cho nó thiếu chút nữa tắt thở. Con chim kỳ lạ tức giận, đồng tử hoàn toàn là màu đỏ, giãy dụa lại muốn phản kháng. Chỉ có điều nó còn chưa kịp đứng dậy, chỉ thấy một bàn chân đá tới.
Vèo!
Giống như quả bóng cao su, con chim kỳ lạ trực tiếp bay lên, đập đầu vào trên một khối nham thạch cực lớn, rơi tới thất điên bát đảo, cái miệng lớn há to phun ra máu.
- Cho ngươi một cơ hội cuối cùng, thuần phục. Hoàn toàn thần phục, giúp ngươi trị thương, thăng cấp tu vi. Bằng không, chết!
Mặt không đổi sắc, Trương Huyền nhìn về phía con chim kỳ lạ trước mắt.
- Oa...
Giãy dụa mở mắt, chim kỳ lạ do dự một lát, kêu lên một tiếng.
Nghe được âm thanh này, Vân Đào sửng sốt, kích động tới mức sắc mặt đỏ lên.
- Tiền bối... nó, nó nói đồng ý...
- Đồng ý?
Rất nhiều thuộc hạ của Vân Đào và Trầm Bích Như, mỗi một người đều có cảm giác choáng váng, sắp ngã quỵ.
Mẹ nó, vậy cũng làm được sao?
Từ khi nào việc thuần thú trở nên đơn giản như vậy?
- Đồng ý là tốt rồi. Ta còn tưởng rằng thà chết không chịu nhục tới mức nào, kiên trì đến chết chứ!
Một con man thú nho nhỏ mà thôi. Bắt nạt kẻ yếu, còn muốn ăn ngon, còn để cho người ta hầu hạ, Trương Huyền cũng không quen với tật xấu này của nó. Không muốn sống, cùng lắm thì đánh chết là được. Dù sao Huyền Lạc sơn mạch cái gì thiếu, chứ không thiếu loại này.
- Ký kết khế ước!
Lười phải tiếp tục nói thừa, hắn tiện tay nắm lấy, ném tới.
Vân Đào sốt ruột vội vàng luống cuống tay chân đón lấy con chim kỳ lạ. Dựa theo cách nói trước đó, giao hẹn ký kết giữa người và thú.
- Được, cho ta!
Thấy khế ước hoàn thành, Trương Huyền bấm tay bắn ra, đánh cho con chim kỳ lạ bất tỉnh. Giống như vừa rồi đối phó với con báo Kim Thân Thiết Tiễn, hắn tìm hiểu một chút, lại để cho Vân Đào cứu tỉnh.
Sau một khắc, ngón tay hắn liên tục điểm tới trên người của con chim kỳ lạ.
Ngón tay nhanh như gió, chân khí giống như kiếm.
Từng chân khí tinh thuần tiến vào trong cơ thể của con chim kỳ lạ, khiến cho thân thể của nó phát sinh sự lột xác về bản chất.
Rắc rắc!
Hơn mười lần hít thở qua đi, những tiếng xương cốt vang lên. Con chim kỳ lạ vốn hấp hối, thân thể đột nhiên cao lớn thêm một vòng, khí tức tăng mạnh, đạt tới Ích Huyệt cảnh trung kỳ.
Theo tu vi tăng, thương thế trước đó cũng trở nên hoàn hảo giống như lúc ban đầu.
- Oa?
Cảm nhận được trên thân thể biến hóa, hai mắt của chim kỳ lạ trợn trừng, nhìn chằm chằm Trương Huyền đứng cách đó không xa, đầy vẻ không thể tin được.
Nó sở dĩ yêu tha thiết loại mật này, không phải đơn thuần chỉ là miệng lưỡi muốn. Quan trọng nhất chính là, loại vật này có thể khiến cho thực lực nó tăng lên.
Vân Đào trộm đồ, chẳng khác nào chặt đi căn bản để nó thăng cấp. Lúc này nó mới tức giận như vậy, không sợ lãng phí thời gian, mỗi ngày đều qua quấy rối.
Vừa rồi, người trước mắt này đánh cho nó khuất phục, nó vốn nghĩ tạm thời đáp ứng, đến lúc đó lại nghĩ biện pháp hại đối phương một chút, trả lại nỗi nhục ngày hôm nay. Nhưng nó nằm mơ cũng không nghĩ tới, người này đánh nó, nhẹ nhàng vài cái lại khiến cho nó đột phá!
Đây chính là gông cùm xiềng xích ngăn chặn nó nhiều năm, thoáng chút đã đột phá...
Con chim kỳ lạ đột nhiên cảm thấy, có thể thuần phục nhân loại, cũng không phải là chuyện xấu...
Nghĩ vậy, cảm giác làm cho có lệ đã biến thành thật lòng thật ý. Thân thể nó cong lại, cung kính gục đầu xuống đầu, đã không còn là dáng vẻ kiêu ngạo trước nữa.
- Chuyện này...
Man thú sẽ không ngụy trang và che giấu. Mọi người đều nhìn thấy được thái độ của con chim kỳ lạ. Ánh mắt của mỗi một người đều đờ ra.
Những người khác thuần phục man thú, giống như thỉnh cầu phụ thân bày tỏ với nãi nãi, phục vụ đối phương hết sức thoải mái, cũng không nhất định thành công. Nhưng con chim này thì hay rồi, đánh một trận lại hoàn toàn bái phục. Vốn tưởng rằng chuyện con báo Kim Thân Thiết Tiễn trước đó chỉ là trùng hợp. Nhưng lần thứ hai, điều này lại xuất hiện. Cho dù có ngốc cũng hiểu rõ, đây là bản lĩnh thật sự.
- Điều này là không học được!
- Bước đầu tiên đánh man thú, ta có thể học. Nhưng bước thứ hai, khiến cho nó đột phá, khôi phục thương thế, đánh chết ta cũng làm không được!
- Nói thật đi, bước đầu tiên ngươi cũng không học được!
- Tại sao lại nói ra lời này. Không phải là ra sức đánh một trận sao?
- Đánh một trận? Không đơn giản như vậy! Ngươi nghĩ thuần thú, chắc chắn sẽ không thật sự đánh chết nó. Hạ thủ sẽ có chừng mực. Như vậy tới nay, lòng sợ hãi của man thú sẽ giảm xuống! Mà vị Trương Huyền tiền bối này, vừa rồi con chim kỳ lạ không thần phục, sẽ thật sự giết chết nó! Hơn nữa, mấu chốt nhất chính là... hắn ở trên phương diện tốc độ thắng được con chim này, hơn nữa hoàn toàn không chút che giấu sát ý, mới khiến cho con chim kỳ lạ từ sâu trong nội tâm cảm thấy được sự khủng hoảng và sợ hãi. Bằng không, dựa vào sự cao ngạo của man thú, làm sao có thể dễ dàng lại chịu thua như vậy?
- Ngươi vừa nói như vậy... thật sự vẫn là...
...
Thấy hắn thuần phục đơn giản, những người khác cũng biết, không chỉ bọn họ không học được, cho dù thuần thú sư chính thức cũng làm không được.
Chim kỳ lạ am hiểu tốc độ, ở phương diện tốc độ đánh nát lòng tin của nó, chỉ riêng kiểu nay, đã có thể gây khó khăn cho vô số cường giả.
- Con chim này đã thuần phục, có thể đi được chưa?
Ra tay trợ giúp chính là để nhanh chóng rời khỏi đây. Nếu đã thuần phục, cũng sẽ không cần thiết lại ở tại chỗ này nữa.
- Vâng!
Vân Đào vô cùng vui sướng, liên tục gật đầu.
Vốn tưởng rằng con báo Kim Thân Thiết Tiễn bị đối phương thuần phục, lần kiểm tra này đã nhất định phải thất bại. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới vị trước mắt này ra tay, một lần hành động liền thành công.
Hắn lại nhìn qua, tràn ngập cảm kích.
Chuyện xong xuôi, còn lại chính là hành trình quay trở về. Trương Huyền và Trầm Bích Như ngồi ở trên lưng của báo Kim Thân Thiết Tiễn chạy đi, đám người Vân Đào vẫn chạy thiếu chút nữa không thở nổi.
Vân Đào vừa chạy, nước mắt vừa chảy ròng ròng.
Đối phương ngồi ở man thú trên lưng uy phong tám phía. Hắn lại chỉ có thể ôm con chim ngốc, chạy muốn gãy chân, đuổi sát theo ở phía sau.
Đồng dạng là thuần phục man thú, khác biệt thật là lớn...
Một lúc lâu sau, một sơn cốc cực lớn xuất hiện ở trước mắt.
- Linh khí thật nồng đậm!
Vừa đến đây, Trương Huyền lập tức cảm giác được có điểm không thích hợp.
Linh khí của toàn bộ sơn cốc so với những nơi khác, nồng đậm gần như gấp đôi. Đi vào trong đó, lỗ chân lông trên toàn thân không nhịn được mở ra. Linh khí không ngừng cọ rửa thân thể, khiến người ta có một loại cảm giác giống như ngâm mình trong suối nước nóng.
Quanh năm ở chỗ này tu luyện, tu vi tuyệt đối sẽ lớn hơn so với bên ngoài.
- Thú Đường bố trí toàn bộ sơn cốc thành Tụ Linh trận, như vậy có khả năng sinh trưởng linh hoa, linh thảo tốt hơn. Thể chất của man thú cũng sẽ tăng lên, khả năng đột phá cũng lớn hơn nữa!
Trầm Bích Như nói.
Thời điểm lần đầu tiên nàng qua đây, cũng vô cùng chấn động kinh ngạc.
Biến toàn bộ sơn cốc thành đại trận, đồng thời khiến cho linh khí gia tăng lên gấp đôi... Đây là công việc lớn tới mức nào?
Chỉ sợ cũng chỉ có loại tiền chủ không thiếu như Thú Đường này, mới có loại quyết đoán này!
- Đúng vậy!
Trương Huyền gật đầu, hít sâu một hơi, cảm thấy tế bào trong toàn thân đều trở nên sống động hơn rất nhiều.
Võ giả trước thất trọng: nhất trọng tập trung hơi thở, nhị trọng đan điền, tam trọng chân khí, tứ trọng da xương, ngũ trọng sức mạnh, lục trọng ích huyệt, thất trọng thông huyền.
Trước tam trọng, tu vi thấp, không cần quá nhiều linh khí trợ cấp, lại không nói thêm làm gì. Tứ trọng da xương, chân khí tẩm bổ thân thể; Ngũ trọng sức mạnh, vận dụng chân khí thuần thục, tăng lực lượng; lục trọng ích huyệt, mở ra huyệt vị toàn thân; thất trọng thông huyền, chân khí dung hợp thông suốt, kinh mạch không bị ngăn cản.
Yêu cầu của thất trọng này đối với linh khí cũng không tính là quá cao. Cho nên, cho dù là Thiên Huyền vương quốc, loại địa phương linh khí cằn cỗi này, cũng rất dễ dàng đạt được.
Nhưng linh khí thiếu thốn, muốn trùng kích Tông Sư cảnh lại khó khăn.
Tông sư, dung nạp bốn phương tám phương, lực lượng trong cơ thể phong phú, không có không đủ linh khí tích lũy, muốn đột phá, gần như là không khả năng.
Lấy Trương Huyền làm thí dụ, cho dù có công pháp thiên đạo, lại không có đủ nhiều linh khí chống đỡ cũng uổng công.
Nếu như nói tông sư là một mảnh đại dương mênh mông, linh khí của Thiên Huyền vương quốc, chính là dòng nước nhỏ chảy nhỏ giọt. Muốn rót đầy, không tích lũy hơn mười năm, khó có thể hoàn thành. Nhưng chỉ cần sông lớn rót vào, tốc độ lại nhanh hơn nhiều.
Linh khí nơi này so với nơi khác không chỉ gấp đôi, nhưng tốc độ bắt đầu tu luyện, tuyệt đối hiện lên bội số tăng không biết bao nhiêu lần.
Ngẩng đầu nhìn xung quanh, cây cối bốn phía rõ ràng càng rậm rạp hơn so với phần ngoài. Thường xuyên có các loại chim bay, man thú lui tứi. Tất cả đều có xương cốt lớn, hình thể hùng tráng.
- Dùng cách nói của kiếp trước, Thú Đường thật giống như sân bay, xây dựng cách chỗ thành phố rất xa. Người muốn lặn lội đường xa, lại không có thời gian, sẽ đặc biệt qua!
Ngẩng đầu nhìn về phía rất nhiều man thú bay tới bay lui, trong lòng Trương Huyền xuất hiện một ý nghĩ.
Trước đó, hắn vẫn cảm thấy vì sao Thú Đường không xây dựng ở trong vương thành. Nhưng giờ nhìn thấy được những man thú cực lớn này, hắn mới hiểu được.
Những con man thú này, mỗi một con đều có hình thể to lớn. Đặt ở trong vương thành, rất dễ dàng gây ra mẫu thuẫn cũng với con người. Đổi lại thành quốc vương kia, sợ rằng cũng không muốn nhìn thấy được.
- Thú Đường ở bên trong. Chúng ta nhanh tiến vào đi thôi!
Dọc theo con đường trong sơn cốc, mọi người đi về phía trước.
Thời gian không lâu, bọn họ liền thấy kiến trúc giống như một thành trấn xuất hiện ở trước mắt.
Bao trùm mấy chục dặm, các loại kiến trúc giống như từng lớp vảy, xa hoa. Trên đường phố dòng người đi lại giống như thoi đưa. Tuy rằng so với Vương Thành của Thiên Huyền, có phần không bằng, lại giống như một vài thành thị tuyến thứ hai vậy.
- Đây là... Thú Đường sao?
Trương Huyền chớp mắt.
Ban đầu, hắn vốn cho rằng Thú Đường giống như nghiệp đoàn của luyện đan sư, chỉ là một giáo xứ không lớn lắm, đứng sừng sững ở trong rừng núi, ngăn cách với đời. Dù nằm mơ hắn cũng không nghĩ tới, nơi đây lại là một tòa thành thị phồn hoa như vậy.
- Thời điểm bắt đầu, ở đây quả thực chỉ có một giáo xứ. Nhưng theo thời gian trôi qua, có người đến đây giao dịch, cũng có khi là hậu nhân Thú Đường, ở lại càng lúc càng nhiều. Ở đây cũng dần dần sinh sôi nảy nở trở thành thành thị.
Vân Đào giải thích.
Trương Huyền gật đầu.
Xung quanh Huyền Lạc sơn mạch, vương quốc mọc lên như rừng, muốn cưỡi man thú bay, mua man thú bảo vệ người của gia tộc, không phải số ít. Hơn nữa ở đây linh khí sung túc, lâu ngày, hình thành quy mô như vậy, cũng là hợp tình hợp lý.
Cũng giống như sân bay, xây dựng trong thời gian lâu dài cũng sẽ hình thành một sản nghiệp dây chuyền cực lớn, dẫn tới vô số người đến đây.
Thảo nào trước đó chính mình nói vì sao người của Thú Đường không ra mua đồ, biểu tình của Trầm Bích Như lại như vậy. Hiện tại xem ra, trước đó nàng đã tới, biết được tình huống nơi này.
- Đi Thú Đường!
Tiến vào thành thị, đi dọc theo đường phố một hồi, cũng không có phát hiện ra cái gì gây hứng thú, Trương Huyền phân phó một tiếng. Mấy người đi thẳng về phía một tòa kiến trúc cao lớn ở chính giữa.
Thú Đường làm căn bản của thành thị này, cao lớn hùng vĩ, toàn thân mang theo màu xanh xám, kích thước hơn trăm thước, xông thẳng lên trời. Ở cửa có đặt hai bức tượng man thú cực lớn, dáng vẻ dữ tợn đáng sợ, khiến cho người ta cảm giác được một loại lực lượng.
Ngay phía trước có một bức hoành phi dài đến mấy chục thước, hai chữ lớn “Thú Đường”, đỏ tươi chói mắt, không biết sử dụng thứ gì viết ra, khiến người ta một loại cảm giác đè ép.
- Là máu của man thú cao cấp!
Vân Đào nói:
- Loại man thú này trời sinh cường đại. Cho dù sau khi chết, uy hiếp cũng sẽ không biến mất. Sử dụng máu của bọn chúng viết ra chữ lớn, khiến người ta vừa nhìn lại cảm thấy khiếp sợ, không dám ở nơi này làm loạn.
- Ừ!
Trương Huyền âm thầm gật đầu.
Không thể không nói, Thú Đường ở trên bề ngoài, làm được thật sự không tệ. Đừng nói là những người khác, cho dù là hắn, còn chưa tiến vào, trong lòng đã sinh ra sự kính sợ.
Đi vào cửa lớn, bên trong giống như nghiệp đoàn của luyện đan sư, là một đại sảnh rộng rãi. Trong đó người đến người đi. Có không ít cường giả đi lại trong đó. Thậm chí bọn họ còn xếp thành hàng thật dài, thoạt nhìn vô cùng náo nhiệt.
- Người kia là... Ích Huyệt cảnh đỉnh phong? Người kia là Thông Huyền cảnh trung kỳ? Còn có... Thông Huyền cảnh đỉnh phong?
Nhìn trái nhìn phải một hồi, Trương Huyền không nhịn được líu lưỡi.
Trước đó cường giả Thông Huyền cảnh ở Vương Thành của Thiên Huyền cao cao tại thượng, ở chỗ này lại giống như rau cải trắng, tùy ý có thể nhìn thấy được. Thậm chí một lão nhân không có gì bắt mắt đang xếp hàng, liền có thể nắm giữ tu vi Thông Huyền cảnh đỉnh phong.
Mà cường giả Ích Huyệt cảnh có thể trở thành trưởng lão một gia tộc, ở chỗ này chỉ là tầm thường nhất, tùy tiện đều có thể nhìn thấy được mấy người.