THIÊN TÀI NHI TỬ VÀ MẪU THÂN PHÚC HẮC

Giờ lành đã đến. Các người hầu chậm rãi trải chiếc thảm đỏ trên hội trường tiệc cưới, từ vị trí bàn thứ nhất đến bàn cuối cùng. Màu sắc đỏ thắm tràn ngập  không khí vui mừng, giờ phút này  nhóm người đang đứng trên thảm đỏ đều rút lui đến hai bên, đem thảm đỏ hiện ra không xót gì.

Hỉ nhạc được tấu lên, hai vị chú rể đứng chờ ở một đầu thảm đỏ, mà một đầu thảm đỏ khác, hai vị hỉ nương* đang nâng đỡ hai vị tân nương, từ từ bước lên thảm đỏ.

(*người săn sóc cô dâu)

Giờ khắc này, toàn trường tiếng vỗ tay vang lên như sấm dậy, không khí hội trường được đẩy tới điểm cao nhất.

“ Song Nhi! Mọi người mau nhìn, đó là muội muội của ta, nữ nhi của Bách Lí gia ta!” Bách Lí Tam ca lớn tiếng hoan hô, đưa tới các tân khách chung quanh  nhìn chăm chú, liền hướng hắn quăng đi ánh mắt hâm mộ. Có thể đem nữ nhi nhà mình gả vào Long gia, đây chính là vinh quang vô thượng, chỉ tiếc không có phần của bọn họ.

Người Long gia cũng không yếu thế, tụ tập ở chung một chỗ, trợ uy cho Thiên Tầm tiểu thư của bọn họ.

Lúc này, trên bầu trời  phong vân bắt đầu xuất hiện, kèm theo từng tiếng rồng ngâm cao vút, một đám Thần Long xuất hiện ở trên bầu trời. Mỗi một con Thần Long  trên người đều gắn một tấm lục đỏ bắt mắt, trên cổ của Thần Long thì treo một cái giỏ lụa, mười mấy con Thần Long được tạo thành đội ngũ  chia làm hai nhóm, chia ra bay ở hai bên phía trên thảm đỏ, tay rồng khẽ lay động, những cánh hoa được đặt ở trong cái giỏ lụa liền thuận thế rơi xuống.

Trên mặt đất  các tân khách thấy thế, rối rít kinh hô lên, đây tuyệt đối là hôn lễ lộng lẫy nhất chấn động nhất trong lịch sử a.

Từng cánh hoa bay múa, hai vị tân nương mặc hỉ phục đỏ thẫm, bước đi chầm chậm trong một cơn mưa hoa, phảng phất như tiên tử đi ra từ trong hoa đi ra, xuất hiện ở nơi này  thật xinh đẹp và kỳ ảo, thoạt nhìn không thật, nhưng cùng quá mỹ diệu.

Các tân khách sợ hãi  than liên tục, tổng cảm thấy có thể được Long gia mời tới tham gia tiệc cưới, là vinh hạnh lớn lao, cả đời này ngoại trừ giờ phút này, bọn họ sợ là không có cơ hội nào nữa để nhìn thấy một hôn lễ huynh hoàng tráng lệ như thế.

Trong đám người, Vân Khê ngửa đầu nhìn lên chiến đội Thần Long ở trên bầu trời, hài lòng mỉm cười. Một nửa kiệt tác này chính là nàng suy nghĩ ra a, quay đầu lại nhìn Long Thiên Tuyệt đứng ở bên cạnh một chút.

“ Như thế nào? Chủ ý của ta không tệ đi, tuyệt đối sẽ làm toàn trường khiếp sợ.” Nàng đắc ý cười.

Long Thiên Tuyệt ôn nhu cười một tiếng, đưa tay từ phía sau ôm lấy nàng: “ Nếu như nàng nguyện ý cưới ta một lần nữa, ta sẽ cho nàng một hôn lễ lớn hơn như vậy.” Lời của hắn ngọt ngào, làm cho Vân Khê trong lòng khẽ kích động.

“ Nơi nào có người thành thân hai lần chứ? Ta cũng không muốn. Nếu như là có chủ ý tốt hơn, giữ lại cho Tiểu Mặc chúng ta sau này cưới vợ dùng!”

“ Ta đây là sợ nàng hâm mộ đồ nhi của nàng, an ủi nàng một chút a.” Long Thiên Tuyệt mỉm cười nói.

“ Ta là người để ý vậy sao?” Vân Khê bĩu môi, quay đầu nhìn về phương hướng thảm đỏ.

Ở một đầu khác của thảm đỏ, Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục hai người đứng đợi ở chỗ này, nhìn thấy tân nương bước nhẹ nhàng đi tới, thật lâu mới đi đến vị trí chính giữa thảm, hai người không khỏi có chút không kiên nhẫn, không nhịn được nói thầm: Thảm đỏ này rốt cuộc là của cửa tiệm nào vậy, cửa tiệm đó làm sao lại đưa đến tấm thảm dài như vậy, làm cho bọn họ chờ lâu?

Bạch Sở Mục nắm chặt lòng bàn tày đầy mồ hôi, lặng lẽ nói với long Thiên Thần: “ Thiên Thần ngươi khẩn trương không? Ngươi a, cần phải nhắc nhở ta, ta sợ ta khẩn trưởng qua, làm sai chuyện.”

“ Bộ dáng ngươi to cao như con gấu, một chuyện nhỏ như vậy cũng làm không được? Như thế này đi, ngươi liền nhìn ta, ta làm cái gì, ngươi làm cái đó là được rồi.” Long Thiên Thần tự tin tràn đầy nói.

Hiên Viên gia chủ đứng ở phía sau bọn họ cách đó không xa, nghe hai người bọn họ nói chuyện, không nhịn được tiến lên, hai bàn tay nhất tề vỗ cái ót của hai nam nhân, nói: “ Không có tiền đó gì hết, việc nhỏ ấy đều làm không tốt, có muốn hay không  ông ngoại giúp các con tới đón dâu luôn?”

“ Không cần.” Hai người nhất tề trả lời.

“ Ông ngoại, nhiều tân khách ở đây như vậy, cho chúng con một chút mặt mũi đi, lão gia ngài liền lui xui một chút, đừng đến quấy rầy a, con đã rất khẩn trưởng rồi.” Bạch Sở Mục nói.

“ Được rồi được rồi, tóm lại đừng vứt mặt mũi ông ngoại là được rồi. Ai nha, ông ngoại phải đi xem sổ sách  xem hôm nay tổng cộng thu bao nhiêu tiễn lễ, đợi lát nữa thời điểm kính trà nhớ gọi ông ngoại một tiếng.” Vừa nói, Hiên Viên lão gia ôm một quyển sổ thật dày đi ra ngoài.

Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục hai người liếc nhau một cái, rất là im lặng. Tại sao bọn họ thành thân, thu bạc nhiều nhất là ông ngoại đây? Không được, đợi lát nữa sau khi hôn lễ chấm dứt, phải đi tìm ông ngoại chia bạc mới được.

Ở trong tân khách của Phượng gia, Phượng Thanh Bình nhìn Bạch Sở Mục có chút khẩn trương, đến bên cạnh Phượng lão thái gia nói: “ Nương, người nhìn! Sở Mục lần đầu tiên cưới vợ, đều khẩn trương thành như vậy. Người nói nếu là đổi thành đại ca, thời điểm hắn đón dâu có thể cũng là bộ dáng này hay không?”

Phượng lão thái thái khẽ cười, suy nghĩ có chút bay xa: “ Mặc dù, lão thân không có biện pháp nhìn thấy đại ca của con thành thân, bây giờ nhìn đến con của hắn thành thân, nương cũng rất vui mừng. Sở Mục chúng ta là người có phúc, có thể lấy được thiên kim tiểu thư của Long gia, là phúc khí của nó.”

“ Đúng vậy a, nếu là đổi lại nhà nào đó làm sao có một hôn lễ long trọng như vậy? Có thể thấy được Long gia có bai nhiêu coi trọng đối với Thiên Tầm. Phượng gia chúng ta có thể lấy được một vị thiên kim tiểu thư của Long gia như vậy, ngày sau không thịnh vượng cũng không thể, hi vọng nàng cùng Sở Mục sau khi thành thần có thể mau sớm vì Phượng gia kéo dài hương khói. Kể từ đó, nương, trọng trách của người có thể sớm buông xuống được.”

Hai mẹ con nhìn lẫn nhau, vui mừng cười.

Lúc này, hai vị tân nương rốt cuộc cũng đi tới cuối thảm đỏ.

“ Xin chú rể dắt tân nương, từ nay về sau, đồng tâm đồng tức, hỉ kết lương duyên.” Hỉ nương vừa nói may mắn, vừa đem một bên hồng trù* tân nương đang cầm, đưa cho Long Thiên Thần. Long Thiên Thần xoa xoa tay, lòng bàn tay của hắn đã sớm đổ mồ hôi hết, mới vừa rồi hắn còn quở trách Sở Mục không đủ mười phần tự tin?

*( hồng trù: là tấm lụa đỏ mà các tân lang, tân nương trong phim cổ đại thường cầm lúc đám cười a. =)))

Hắn đi lên phía trước, đưa tay nắm một bên còn lại của hồng trù. Tay vừa mới cầm, một cái tay khác cũng duỗi tới lấy, Long Thiên Thần hơi hơi ngẩn người, quay đầu nhìn lại, đúng là Bạch Sở Mục học bộ dáng của hắn, cầm cùng một bên hồng trù.

Chỉ một thoáng, toàn trường hoàn toàn yên tĩnh, nhưng yên lặng chỉ một lát sau, hiện trường bộc phát một trận cười vang.

Bạch Sở Mục không kịp phản ứng, xem một chút Long Thiên Thần, nghĩ thầm, không sai a, ta chính là làm theo hắn a, hắn là cái gì ta làm cái đó. Hiện tại Long Thiên Thần cầm một bên khác của hồng trù, hắn cũng cầm mà, không sai a!

Long Thiên Thần ra sức nhìn chằm chằm hắn, muốn nhìn một chút hắn rốt cuộc lúc nào mới có thể phản ứng.

Bạch Sở Mục trừng mắt nhìn trở ngược về, thần sắc  biểu lộ đúng lý hợp tình, phảng phất như đang nói…, ta không có làm sai a, ngươi trừng ta cái gì chứ? Ta chính là làm theo ngươi a!

Mấy người tỷ muội Phượng gia, rốt cuộc không nhịn được nữa, khanh khách cười không ngừng: “ Sai lầm rồi sai lầm rồi, Sở Mục, một đầu dây hồng trù của tân nương ngươi ở đây! Ngươi cầm lấy hồng trù của tân nương người ta làm cái gì?” Phượng Mạt Sa hắng giọng gào thét lên, hai tỷ muội còn lại cười quá không thẳng được thắt lưng.

Sáu huynh đệ Bách Lí gia tộc, nhất tề hướng về phía Bạch Sở Mục trợn mắt: “ Bạch Sở Mục, tiểu tử ngươi bị vàng đầu đi, muốn Thất muội của chúng ta gả cho ngươi sao? Ngươi muốn phá huy khuê dự* của nàng sao? Cho dù Thất muội cùng Thất muội phu đáp ứng, mấy người ca ca chúng ta cũng không đáp ứng! Vội vàng đem móng vuốt của ngươi dịch chuyển khỏi!”

(* khuê dự: danh dự của con gái nhà lành)

Bách Lí Song chỉ có thể nhìn thấy được hai chân của mình cùng với hai ba đôi chân của người đứng ở phía trước mình, trong đó có một đôi giày thêu  chính là hỉ nương, còn hai cặp chân khác  nàng suy đoán chắc là của Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục. Nghe mọi người  cười vang, còn có lời của nói các ca ca nàng, nàng nhất thời lĩnh ngộ, không nhịn được dậm chân. Bạch Sở Mục nghĩ cái gì thế? Như thế nào lại đến cầm hồng trù của nàng? Nếu là đổi lại bình thường, nàng khẳng định phải đem hắn mắng thật to cho hắn thông suốt, nhưng là bây giờ, nghĩ tới lúc trước bà bà  dặn dò, trong quá trình bái đường, tân nương không thể nói câu nào, nếu không sẽ không may mắn. Nàng cũng chỉ biết nhịn xuống, chờ đến khi hôn lễ kết thúc, sẽ tìm hắn tính sổ.

Long Thiên Tầm thì ủy khuất không dứt, hồng trù trong tay chính mình chậm chạp không ai tới đón, thì ra là Sở Mục ca ca tới đón hồng trù của Song Nhi, cái ngốc tử này, ngay cả tân nương của mình cũng không nhận ra?

Thật lâu sau, Bạch Sở Mục rốt cuộc cũng lĩnh ngộ ra, khuôn mặt tuấn tú phát hồng không thôi, quá mất mặt đi, hắn biết mình nhất định sẽ làm lỗi, hiện tại tốt lắm, không chỉ có gây ra rủi ro, hơn nữa lại xảy ra một rủi ro lớn như vậy, phải làm như thế nào để vãn hồi mặt mũi đây?

Hắn vội vàng buông tay, chạy đến trước người Long Thiên Tầm, nhặt lên một đầu khác của hồng trù, sau dó nhích tới trước mặt Long Thiên Tầm, nhỏ giọng nói: “ Thiên Tầm, đừng nóng giận, mới vừa rồi lòng bàn tay ta có chút đổ mồ hôi, cho nên liền mượn hồng trù của bọn họ lau lau a. Hiện tại tốt lắm, tay của ta đã lau sạch sẽ rồi.”

Lời của hắn càng nói càng xấu. Long Thiên Tầm vặn vẹo uốn éo thân thể, âm thầm hờn dỗi.

“ Bạch Sở Mục, tiểu tử ngươi còn dám nói hưu nói vượn, cẩn thận ta xử đẹp ngươi!” Long Thiên Thần nghe không chịu được nữa, hướng hắn uy hiếp.

Bạch Sở Mục tự biết mình đuối lý, hướng hắn cười khan mấy tiếng, liền không nói gì nữa, cúi đầu mình tiểu tân nương của mình, trong lòng tốt đẹp. Mất thể diện thì mất thể diện đi, chỉ cần Thiên Tầm của hắn không tức giận là tốt rồi.

Phượng Thanh Bình nhìn nhìn, một trận buồn cười: “ Nương, người xem Sở Mục đứa nhỏ này, làm thế nào mơ hồ như vậy!”

Phượng lão thái thái lại cười nói: “ Con còn nói nó, thời điểm con thành thân cũng khẩn trương như vậy sao, thiếu chút nữa liền dẫm lên làn váy của mình, té lăn trước mặt tân khách.”

Bị mẫu thân bắt được chân đau, Phượng Thanh Bình thanh âm hờn dỗi, liền không nói gì nữa.

Vân Khê cười đến tiền phủ hậu ngưỡng, hai huynh đệ này thật sự là quá trêu chọc rồi, thành thân cũng có thể chọc cho mọi người cười nhiều như vậy, thật là phục bọn hắn a.

“ Thiên Tuyệt, đi, chúng ta đi lên phía trước, rất nhanh chính thức bái đường rồi.”

Bái thiên địa không thế thiếu việc kính lạy cao đường song phương, lần này là Long gia, Bách Lí gia tộc còn có Phượng gia  ba gia tộc cùng nhau cử hành hôn lễ, vị trí cao đường  ngồi không ít người a.

Trong đó Phượng gia, đứng đầu chính là Phượng lão thái thái, Bách Lí gia tộc có vợ chồng Bách Lí gia chủ tham dự, về phần Long gia, hai vợ chồng Long Thiên Trạch cùng Hiên Viên Túc Nhã, cùng với vợ chồng Long Tứ gia, tất cả đều tham sự, về phần Long gia gia chủ bởi vì thân thể khó chịu, không thể tham dự, liền đem vị trí này để cho Hiên Viên gia chủ.

Vị trí cao đường thoáng cái liền ngồi bảy người, khí thế cùng đội hình khổng lồ  làm cho các tân khách ở đây tán thưởng không thôi.

Mấy vị tham sự đều là các đại nhân vật nổi tiếng trên gian hồ, một khi những người này kết hợp cùng một chỗ, bất kỳ thế lực nào cũng đừng nghĩ dao động được bọn họ. Về phần hôn lễ lần này, đó là liên hợp mạnh mẽ.

Mọi người hầu như có thể đoán được từ nay về sau Long gia, Bách Lí gia tộc cùng Phượng gia sẽ đoàn kết như thế nào, cùng nhau đồng tiến. Có các vị tiền bối ở chỗ này, vợ chồng Long Thiên Tuyệt cùng Vân Khê  hai người đứng vững trên giang hồ.

Vợ chồng Hiên Viên Túc Nhã  hai người liếc nhìn nhau một cái, nàng cất giọng nói: “ Thiên Thần, Thiên Tầm  bốn người bọn nó có thể kết duyên vợ chồng, thành quả tiệc cưới ngày hôm nay, Khê Nhi cùng Tuyệt Nhi chính là đại công thần, không bằng thời điểm lạy cao đường cũng để cho hai người bọn nó ngồi vào vị trí này.”

Hiên Viên lão gia tử là người đầu tiên hưởng ứng: “ Nhã Nhi nói không sai, huynh trưởng như cha, trưởng tẩu như mẹ, bọn nó  một đường trải qua gian khổ, toàn dựa vào đại ca và đại tẩu chiếu cố bọn nó, bọn nó nêu bái tạ đại ca và đại tẩu một cái.”

Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục hai người liếc mắt nhìn nhau, cùng kêu lên nói: “ Đại ca, đại tẩu, các người liền nhận một lạy của chúng ta.”

Hai vợ chồng Vân Khê đồng thời trao đổi ánh mắt, Long Thiên Tuyệt lên tiếng nói: “ Thân là huynh trưởng, chiếu cố đệ đệ muội muội là việc phải làm, hôm nay có nhiều trưởng bối tại chỗ như vậy, hai người chúng ta không nên để trộn chung được. Giờ lành cũng nhanh qua rồi, cũng là bái đường đi.”

Vân Khê phụ họa nói: “ Không sai, những thứ nghi thức xã giao này chúng ta sẽ không để ý, có thể miễn liền miễn, vẫn là tiếp tục hôn lễ, sớm xong việc, sớm an tâm.”

Long Thiên Trạch đứng lên nói: “ Đã như vậy, chúng ta cũng đừng có miễn cưỡng, vẫn là sớm tiến hành hôn lễ đi.”

Hỉ nhạc lần nữa tấu vang, thanh âm hô lớn của người điều khiển nghi thức buổi lễ, hai đôi người bắt đầu bái thiên địa, bái cao đường, cuối cùng phu thê giao bái.

Một đôi nắm hai đầu hồng trù, bọn họ đắm chìm trong vui sướng cùng hạnh phúc.

“ Đưa vào động phòng!”

Toàn trường  các tân khách rối rít ồn ào, Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục hai người đều có chút xấu hổ gãi gãi đầu, lộ ra ý ngượng ngùng.

Lúc này, Hiên Viên gia chủ kêu lên: “ Vội vàng đem tân nương đưa trở về phòng, rồi trở lại cùng uống rượu với ông ngoại, hôm nay là ngày đại hỉ của các cháu, kính rượu là không thể thiếu, đừng tưởng rằng dễ vào động phòng như vậy.” Lão gia tử ồn ào, so sánh với những tân khách khác càng thêm hăng hái hơn.

Nghĩ tới bồi rượu như thế này, Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục  hai người tâm tình nặng nề, ở trong tiếng hỉ nhạc, nắm tay tân nương của mình, trở về động phòng.

Phòng hoa chúc của hai đôi vợ chồng là bố trí tạm thời, để cho thuận tiện, hai gian phòng đặc biệt an bài ở cạnh nhau.

Hỉ nương vì hai người giới thiệu: “ Cái gian phòng bên trái kia là Long cô nương, còn cái bên phải chính là Bách Lí cô nương, nhị vị chú rể ngàn vạn lần không nên nghĩ sai a.” Nói xong, hỉ nương che khăn, cười đến run rẩy hết ca người.

“ Tốt lắm, vậy chúng ta đi vào trước.” Hai huynh đệ sau khi nói lời từ biệt, liền dẫn tân nương của mình vào động phòng.

Cả phòng  hương thơm cùng nến đỏ, hoa mai di động, Long Thiên Thần tay cầm hỉ xứng, từng bước đến gần giường.

Bách Lí Song ở dưới khăn, hai tay khẩn trương nắm chặt, không biết nên để nơi nào, nhìn hai chân của hắn từng bước đi tới, tâm tình nàng càng thêm khẩn trương.

Hai người  khẩn trương giống như trước, một người chậm chạp không vén hỉ khăn lên, một người thì chờ chực đối phương. Rốt cuộc, Bách Lí Song không nhịn được, mở miệng nói: “ Chàng cũng nhanh lên một chút, ta sắp buồn bực mà chết.”

Hỉ nương đứng ở một bên nghe vậy, vội vàng nói: “ Phi phi, hôm nay là ngày đại hỉ, không thể nói điềm xấu. Long công tử, nhanh lên một chút đem hỉ khăn của tân nương vén lên, sau đó uống chén rượu hợp cẩn, các người chính thức là vợ chồng.”

Long Thiên Thần hắng giọng mốt cái, giơ tay lên đem hỉ khăn từ từ vén lên, ánh nến màu đỏ in chụp, hơn nữa màu đỏ của hỉ phục làm nổi bật, trước mặt hắn hé ra một khuân mặt xinh đẹp tuyệt sắc, quyến rũ mà không mất anh khí, xinh đẹp mang theo vài phần linh động, chân chính làm cho người khác không chuyển mắt.

Hắn hắc hắc cười khúc khích, quên mất ngôn ngũ, cũng quên mất ca ngợi.

Bách Lí Song cố nén vẻ thẹn thùng ngẩn đầu lên, nhìn về phía hắn: “ Cười cái gì mà cười? Mau đem mũ phượng trên đầu ta tháo xuống, đầu của ta bị ép đến cứng lại rồi.”

Long Thiên Thần tiến lên muốn giúp nàng tháo xuống  mũ phượng, hỉ nương ở một bên ngăn cản hắn: “ Bây giờ chưa được, nhị vị uống rượu hợp cẩn trước, rồi hãy tháo xuống.”

“ Rượu đâu? Nhanh lên một chút lấy đến!” Long Thiên Thần khẩn cấp nói.

Hai ly rượu màu vàng, rất nhanh đưa đến trước mặt bọn họ.

“ Nhị vị uống rượu hợp cẩn xong, chính là vợ chồng chân chính.”

Long Thiên Thần bưng chén rượu nghi ngờ nói: “ Uống rượu xong chân chính là vợ chồng? Đây là cái đạo lý gì? Vợ chồng chân chính không phải là………..”

Vừa nói  ngang hông của hắn bị ngắt một cái, hắn nhìn về phía Bách Lí Song, trên mặt của Bách Lí Song  một mảnh đỏ bừng, nàng nếu không phải sớm ngăn trở hắn, không biết hắn sẽ nói ra lời gì nữa.

“ Uống rượu, cạn chung!” Bách Lí Song hào khí nâng chén nói.

“ Cạn chung!” Long Thiên Thần nang chung rượu, hai chung rượu va chạm phát ra tiếng thanh thúy, hai người uống rượu xong.

Hỉ nương một tay một bên bắt được hai cổ tay của hai người, cường ngạnh đem tay hai người vòng qua nhau.

“ Rượu hợp cẩn chính là uống như vậy mới đúng.”

Long Thiên Thần cùng Bách Lí Song nhìn nhau, nhất tề nở nụ cười, đem rượu trong tay của mình  uống một hơi cạn sạch.

Hỉ nương lúc này mới hài lòng nhìn hai người nói: “ Tốt lắm, lễ tiết cũng đã kết thúc, bọn nô tỳ cáo lui trước.”

Bên trong gian phòng, rốt cuộc chỉ còn lại có hai người Long Thiên Thần cùng Bách Lí Song, không khí thoáng cái trở nên  có chút quỷ dị. Từ trước đến giờ Bách Lí Song là người tùy tùy tiện tiện, lúc này lại lộ ra vẻ khẩn trương thẹn thùng. Bản thân nàng ngồi ở trên mép giường, vẫn cúi đầu không dám nhìn Long Thiên Thần.

Mà Long Thiên Thần, ngó chừng xung quanh, giống như là kẻ trộm, có chút khẩn trương: “ Song Nhi, mũ phượng trên đầu nàng rất nặng sao, ta giúp nàng tháo nó xuống nha.”

Bách Lí Song đáp nhẹ bằng một cái gật đầu, Long Thiên Thần thấy thế có thêm dũng cảm tiến lên phía trước, cẩn thận nghiên cứu mũ phượng của nàng.

“ Là tháo nơi này sao? Hay là nơi này?” Hắn có chút  không biết đường nào.

Bách Lí Song sờ sờ tóc của mình, cũng có chút mê mang.

“ Ta cũng vậy  không biết các nàng chải như thế nào, hẳn là bắt đầu tháo từ nơi này đi.” Cho nên hai người chuyên chú nghiên cứu cách tháo mũ phượng.

“ Từ từ, đau, chàng nhẹ một chút, không phải nơi này.”

“ Quấn lấy, quấn lấy!”

Bên ngoài cửa phòng một đám người ngồi chồm hổm chờ xem kịch vui, trong đó có bốn huynh đệ Ngọc Thụ Lâm Phong cùng ba tỷ muội Phượng gia, nghe được thanh âm trong phòng truyền ra, mấy người dùng sức nín cười, rối rít hướng sang chỗ khác nghĩ.

Gian phòng bên cạnh, so sánh với bên đây, thì an tĩnh rất nhiều.

Uống rượu hợp cẩn xong, Long Thiên Tầm đem cả người chính mình trốn ở phía sau sa trướng hỉ giường, Bạch Sở Mục mất thật lớn sức lực mới đưa nàng kéo ra khỏi sa trướng.

“ Thiên Tầm, trong phòng cũng không có những người khác, có cái gì phải xấu hổ chứ? Nhanh lên một chút  đi ra ngoài, để cho ta xem nàng a.”

Long Thiên Tầm cắn môi, cả khuôn đều hồng một mảnh, nàng đâu phải bởi vì những người khác ở đây mà ngượng ngùng, rõ ràng là cùng hắn chung sống ở cùng một chỗ mới có thể xấu hổ a.

Khuôn mặt trái xoan xinh xắn  được hai tay của Bạch Sở Mục nâng lên, bắt buộc nàng cùng chính mình  đối diện.

Bạch Sở Mục nhìn tân nương của mình, chỉ cảm thấy các cô gái trên đời này so sánh với Thiên Tầm của hắn, không ai đẹp bằng.

Hắn cúi đầu ở trên trán của Thiên Tầm ấn xuống một nụ hôn, ca ngợi nói: “ Thiên Tầm của ta thật đẹp, so sánh với nương tử của Long Thiên Thần kia  xinh đẹp hơn nhiều.“ Có thật không?” Long Thiên Tầm mừng thầm, rồi lại có chút lo lắng nói: “ Sau này, lời này vẫn là không nên nói trước mặt Thiên Thần ca ca cùng Song Nhi, bọn họ sẽ tức giận.”

Bạch Sở Mục nhìn thấy thần sắc nàng rối rắm lại đáng yêu, nhịn không được bật cười lên: “ Thiên Tầm, nàng quá là đáng yêu đi.”

“ Thiên Tầm, bắt đầu từ bây giờ nàng chính là Bạch phu nhân, cảm thấy như thế nào? Đối với thân phận mới này rất vừa lòng đi?” Bạch Sở Mục vẻ mặt đắc ý nói, phảng phất người có liên quan với hắn chính là vinh hạnh của đối phương.

Long Thiên Tầm thẹn thùng hé miệng cười khẽ: “ Chàng không phải là mang họ Phượng sao? Ta hẳn là Phượng phu nhân mới đúng a.”

“ Ách…….. Đúng vậy, ta làm sao lại quên mất, bất quá, cái tên Bạch Sở Mục này dùng nhiều năm như vậy, đột nhiên trong lúc đó phải đổi tên khác thật đúng là không quen a, ta xem cứ như vậy là tốt lắm rồi, chờ hài tử của chúng ta ra đời sẽ để cho nó mang họ Phượng được rồi, tên của ta sẽ không sửa lại, tránh cho xưng hô không được tự nhiên.”

Nhắc tới hài tử, Long Thiên Tầm không được tự nhiên cắn cắn ngón tay. Trước một đêm thành thân, mẫu thân gọi riêng nàng, giáo huấn nàng một chút chuyện khuê phòng, bây giờ nghĩ lại trên mặt một mảnh đỏ bừng.

“ Nghĩ cái gì thế? Khuôn mặt nhỏ nhắn đều hồng như vậy.”

Bạch Sở Mục đưa tay vuốt vuốt gương mặt mềm nhẵn của nàng, ánh mắt đột nhiên trở nên thâm trầm, dấy lên một đoàn hỏa, hắn khom người tiến lên phía trước, cánh môi cùng cánh môi trong lúc đó vô tận  gián tiếp, lúc gần chạm vào nhau, cửa phòng đột nhiên bị người đụng mở ra.

Đinh Ngọc cùng Đinh Thụ hai người nghe lén ở ngoài cửa, không cẩn thận đụng mở cửa, ngã vào bên trong cánh cửa. Hai người làm như không có chuyện gì xảy ra đứng lên, hướng Bạch Sở Mục nói: “ Đêm động phòng hoa chúc còn rất dài, chúng ta trước đi uống rượu, chờ khi uống xong, các ngươi có cả thời gian một đêm có thể từ từ động phòng a.” Vừa nói hai người vừa tiến lên trước đem Bạch Sở Mục lôi đi ra ngoài.

Long Thiên Tầm đã sớm ngượng chết  tựa đầu vào trong áo ngủ bằng gấm, nghe tiếng bước chân từ từ đi xa, cửa phòng bị đóng lại, nàng mới một lần nữa dám ngẩng đầu lên. Bên trong gian phòng chỉ còn lại có một mình nàng, thật vắng vẻ, chỉ có ánh nến cùng diễm hương ở với nàng, tâm tình có chút mất mác.

“ Thiên Tầm, ta có thể đi vào không?” Có thanh âm gõ cửa.

“ Song Nhi………” Long Thiên Tầm nghe ra thanh âm của Bách Lí Song, liền đem cửa mở ra, đón người vào.

“ Song Nhi, làm sao ngươi lại đến đây?” Long Thiên Tầm đánh giá một đầu tóc xốc xếch  khi tháo mũ phượng xuống, có chút kinh ngạc.

Bách Lí Song tức giận nói: “ Còn nói sao? Ngươi nhìn mũ phượng của ta bị tháo thành như vậy, ngươi mau giúp ta một chút đi.”

“ Thiên Thần ca ca đâu?” Long Thiên Tầm hỏi.

“ Còn không phải giống như Sở Mục  bị bọn họ kéo đi uống rượu.”

“ A, thì ra là như vậy, ngươi mau vào đi, ta giúp ngươi tháu mũ phượng xuống.”

Cho nên hai tỷ muội ở trong phòng nói chuyện riêng của mình, từ từ vượt qua đêm dài này.

Trên bàn rượu nào nhiệt, Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục  hai người bị chúng tân khách phía sau tiếp phía trước  mời rượu, lúc vừa bắt đầu bốn người Ngọc Thụ Lâm Phong còn giúp bọn hắn ngăn chăn chút ít rượu, đến cuối cùng bốn người bọn họ cũng chống đỡ không nổi nữa, làm sao còn có bản lĩnh đi giúp bọn hắn cản rượu? Vì thế đến cuối cùng, Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục  hai người bị mọi người vây quanh chuốt rượu.

Chờ đến lúc hỉ yến kết thúc, Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục  hai người đã uống say không còn biết gì, hai người vịn nhua, hướng về phía tân phòng đi tới.

“ Các ngươi không cần đến đở chúng ta, chúng ta không có say, tối nay chính là đêm động phòng hoa chúng của chúng ta, các ngươi ai cũng không được tới quấy rầy.”

Vốn là có người muốn đở hai người bọn họ quay về động phòng, lại thấy hai người kiên quyết đuổi đi, bọn họ cũng là không miễn cưỡng, tùy ý để hai người bọn họ đở nhau quay về động phòng đi.

Mới vừa rảo bước tiến đến cửa tiểu viện, đột nhiên có ba tiểu bất điểm nhảy ra, ngăn cản đường đi của bọn họ.

“ Thiên Thần thúc thúc, Sở Mục thúc thúc  các người còn chưa có cho con bao lì xì a, các người nếu như không cho chúng con tiền lì xì, chúng con liền đi náo động phòng.” Tiểu Mặc cười đến giảo hoạt, đưa tay hướng hai người bọn họ yêu câu đưa ra tiền xì lì.

Hai người giờ phút này uống đến mơ mơ màng màng, thấy có ba hài tử cản đường, hai người phất tay một cái: “ Đi chơi đi, đừng ở chỗ này chặn đường, các thúc thúc rất mệt a, muốn đi nghỉ ngơi.” Long Thiên Thần dùng lời nói say rượu nói.

Tiểu Mặc cấp cho Mộ Dung Cát Cát một cái ánh mắt, Mộ Dung Cát Cát lập tức thi triển ra thế công quấn lấy của bé, giống như một chút gấu nhỏ  bò lên trên chân của Long Thiên Thần, vững vàng bám lấy.

“ Bao lì xì, chúng ta muốn bao lì xì.”

Tiểu Ban đứng ở một bên không nói lời nào, chẳng qua là ưu nhã mỉm cười, Tiểu Mặc thì mở rộng hai cánh tay, hình dáng chữ “ Đại”, ngăn cản trước mặt hai người, ánh mắt sáng quắc.

“ Nhanh lên một chút đưa ra bao lì xì, bằng không không để cho các người vào động phòng.”

Bạch Sở Mục lắc đầu, có một chút thanh tĩnh, hắn đưa tay sờ sờ đầu cảu Tiểu Mặc, nói: “ Ai dạy con chiêu thức cay độc này? Ai cho con đến lấy bao lì xì, mau đi tìm người khác đi? Thúc thúc hiện tại rất mệt mỏi, rất muốn ngủ a.”

“ Không ai dạy chúng con, chính là chúng con tự biết! Chỉ cần các người cho con bao lì xì, chúng ta liền lập tức tha cho các người đi qua.” Tiểu Mặc kiên trì nói.

“ Quên đi, cấp đi, cấp đi! Nhanh lên một chút đem ba tiểu bất điểm này đuổi đi, ta chịu không được rồi.” Long Thiên Thần nói.

Cho nên Bạch Sở Mục đưa tay lên lục soát ở trên người Long Thiên Thần.

“ Ngươi lục soát trên người ta làm chi?” Long Thiên Thần trừng hắn.

“ Tìm bao lì xì a! Ngươi nói đưa cho chúng, đó đương nhiên là xuất tiền người rồi.”

“ Phải không? Nói cũng có đạo lý.” Long Thiên Thần đã hoàn toàn mơ hồ, cho nên hai người bốn bàn tay ở trên người Long Thiên Thần  lục lọi, đem tất cả các thứ đáng giá đều lấy ra.

“ Tiểu Mặc, hết thảy cầm đi đi, hôm nay Thiên Thần thúc thúc  tâm tình tốt, coi như là khen thưởng con đi.”

Tiểu Mặc hai mắt sáng lên, rất khoái trá nhận lấy tất cả tài vật, hướng Tiểu Mộ Dung nháy mắt một cái, Mộ Dung Cát Cát thoáng cái liền từ trên đùi của hắn tuột xuống, chạy về phía Tiểu Mặc ca ca.

Ba tiểu bất điểm này lấy được chỗ tốt, sợ người trong cuộc tỉnh lại hối hận lấy lại, vội vàng cuốn cuồn mà chạy, đi “ chia của” của mình.

Rốt cuộc đuổi được ba tiểu quỷ đi, Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục hai người tự khoác lên vai  của mình, đi trên đường cong, đi đến trước cửa phòng, tay hai người trái phải chỉ vào, bắt đầu mơ hồ.

“ Ta ở bên nào a, bên trái hay là bên phải?” Long Thiên Thần gõ gõ đầu của mình, cẩn thận hồi tưởng.

“ Có thể là bên trái, cũng có thể là bên phải, không đúng là bên trái, không không, là bên phải.” Bạch Sở Mục giơ ngón tay lên, một hồi chỉ bên trái một hồi chỉ bên phải, không có phán đoán cuối cùng, vốn là mơ hồ lại bị Long Thiên Thần chỉ  càng thêm mơ hồ hơn.

“ Chờ một chút, chờ một chút, để cho ta cẩn thận nghĩ xem, đến tột cùng là bên trái hay là bên phải, ta nhớ được hình như ta là từ bên phải đi ra, a, không đúng, không đúng, chẳng lẽ là bên trái?”

Là một cái vấn đề đơn giản như vậy  hai người rối rắm nửa ngày cũng không có thảo luận được cái nguyên cớ gì hết. Nói xong nói xong, hai người đồng thời ngồi xuống trên mặt đất, dựa lưng vào nhau, ngủ ngay tại chỗ, thở khò khò.

Hai người Long Thiên Tầm cùng Bách Lí Song  chờ đợi một hồi lâu, không thấy có người nào đi vào, liền thay quần áo đi ngủ, trước nằm xuống.

Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục hai huynh đệ này, ngủ một cái chính là ngủ hơn nửa đêm, chờ đến thời điểm bọn hắn thanh tĩnh trở lại, đã là canh ba.

Đêm khuya, cả Long gia  mọi người đã chìm vào giấc ngủ.

Long Thiên Thần là người đầu tiên tỉnh lại, thấy hai người ngủ ở bên trong viện, hắn liền kéo Bạch Sở Mục lên.

“ Để cho ta xem thử một chút, cái nào là gian phòng của Thiên Tầm.” Long Thiên Thần tiên tay lấy một ngón tay, liền vịn Bạch Sở Mục hướng gian phòng bên phải đi tới.

“ Tối nay là đêm động phòng hoa chúc của ngươi cùng Thiên Tầm, đừng nói ta không có suy nghĩ, ta nếu làm chuyện tốt làm đến cùng, đem ngươi đưa vào động phòng.”

Bách Lí Song nửa ngủ nửa tỉnh ở bên trong, nghe được có người đụng cửa phòng, nàng mở miệng hỏi: “ Thiên Thần, là chàng sao?”

Long Thiên Thần trả lời một câu: “ A, là ta, ta đem người cho ngươi đây.” Hắn vừa nói vừa đem Bạch Sở Mục đưa đến bên giường.

Bên trong gian phòng  ánh nến đã bị dập tắt, Bách Lí Song chợt nghe lời hắn nói, ‘ người đưa tới cho ngươi’, lời này nghe cũng quá mức làm cho người mơ màng.

Bách Lí Song đem chăn tung ra, che đến trên đầu của mình, có chút mong đợi lại có chút sợi hãi.

“ Thiên Thần, chút nữa chàng………. Có thể nhẹ tay một chút hay không, ta sợ.”

“ Không sợ, này có cái gì phải sợ hãi, đêm động phòng hoa chúc nha, mỗi người đều phải trải qua!”

Lời nói vừa dứt, hắn đem Bạch Sở Mục đưa lên trên giường, Bách Lí Song cảm giác được có người ở bên trong chăn của nàng, nàng nhắm mắt lại, càng thêm khẩn trương, khẩn trương đến mức không có nghe thấy  có người đã rời khỏi phòng.

Long Thiên Thần thật vất vả đem Bạch Sở Mục đưa vào phòng, lại bắt đầu đi tìm phòng của mình.

“ Di, trong phòng tối như vậy, chẳng lẽ Song nhi đã ngủ rồi?” Hắn đẩy cửa vào, từng bước đi đến trước giường.

Giờ phút này Long Thiên Tầm đã ngủ, ngủ say sưa, thân ảnh mãnh khảnh co rúc ở bên trong cái mền tơ màu đỏ, không chú ý tời, có người đang tới gần bên cạnh mình.

Ánh sáng mờ mờ, Long Thiên Thần nghe được từ trên giường truyền đến tiếng hít thở  khe khẽ, đoán chừng đối phương đã ngủ rồi, cho nên hắn cản thận lướt qua nàng, nhảy tới bên trong cái giường, thân hình chạm vào góc giường, một trận buồn ngủ sôi trào đánh tới, hắn mở hai tay ra, ôm lấy người bên cạnh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi