THIẾU GIA CON NHÀ GIÀU ĐÍCH THỰC TÁI HÔN


Lý Hiên Hiên bước nhanh tới kéo Lý Tuệ Tuệ sang một bên nói: “Chị, thôi bỏ đi, dạy dỗ một chút là được rồi, làm quá cũng không tốt.”
Sau đó Lý Hiên Hiên lại quay đầu nhìn Khâu Hàn nói: “Ngại quá, mỗi lần chị của tôi uống rượu là sẽ làm loạn lên, cậu mang hắn đi nhanh đi.”
“Mày dám đi?” Lý Tuệ Tuệ hung hăng trừng mắt nhìn Tôn Thần Thần nói: “Mày dám đi thử xem!”
“Rốt cuộc chị muốn thế nào?” Tôn Thần Thần lạnh mặt hỏi.

“Tao muốn như thế nào?” Lý Tuệ Tuệ chỉ Tôn Thần Thần mắng: “Tao có lòng tốt mang mày tới đây, mày lại làm hư đồ của bạn tao, còn hỏi tao muốn như thế nào?”
“Là người bạn nào của cô? Làm hư cái gì, yêu cầu bồi thường bao nhiêu tiền? Có thể hay không cho tôi nhìn thử?” Khâu Hàn nhìn Lý Tuệ Tuệ nói.

“Tôi biết mà.” Lý Tuệ Tuệ nở nụ cười trào phúng nói: “Cậu là trợ lý cho anh Huyên Thành, đương nhiên là không thiếu tiền nhưng cũng không cần đem tiền của anh Huyên Thành lấy ra ở đây, không phải cái gì cũng đem tiền ra là được đâu.”
Khâu Hàn nói: “Vậy thì cũng phải có cách giải quyết triệt để, như vậy tôi mới dễ dàng mà giải thích với Diệp tổng được.”
“Lấy anh Huyên Thành ra uy hiếp tôi?” Lý Tuệ Tuệ đi đến trước mặt Khâu Hàn nói: “Tôi lại không muốn cùng y kết hôn, cậu cho rằng tôi sẽ để ý cảm nhận của y về tôi sao? Người Lý gia chúng tôi cũng không phải dễ chọc, cho dù y biết thì đã sao?”
“Chị nói đi rốt cuộc chị muốn thế nào,” Tôn Thần Thần lạnh giọng nói: “Tôi làm theo là được rồi chứ gì.”

Lý Tuệ Tuệ gọi người mang mười ly thủy tinh lớn, ngoài ra còn có đủ các loại rượu, sau đó đối với Tôn Thần Thần nói: “Uống hết toàn bộ, không được dừng lại giữa chừng, uống xong mày có thể đi được rồi.”
“Lý Tuệ Tuệ, cô không được quá đáng như vậy!” Khâu Hàn tức giận nói.

“Khâu trợ lý cũng có thể giúp hắn uống nha, hai người cùng nhau uống thì dễ dàng hơn nhỉ.” Lý Tuệ Tuệ cười nói: “Như vậy cũng không tính là quá đáng đi?”
“Đây là ân oán giữa chúng ta, không cần liên lụy đến người không liên quan.” Tôn Thần Thần dùng sức nắm tay.

“Vậy mình mày uống, phải uống cho hết nha.” Lý Tuệ Tuệ mặt đối mặt nhìn Tôn Thần Thần, trừng mắt nhìn hắn nói.

Lý Tuệ Tuệ kêu người đem các loại rượu hòa quyện lại với nhau, sau đó đổ vào mười ly thủy tinh lớn, một hai buộc Tôn Thần Thần uống hết toàn bộ.

Tôn Thần Thần nếu thật sự uống hết mười ly này, chắc chắn chỉ có nước nhập viện, nói không chừng sẽ xảy ra việc lớn, Lý Tuệ Tuệ cố ý làm khó Tôn Thần Thần.

Tôn Thần Thần mặt không cảm xúc nhìn Lý Tuệ Tuệ, đột nhiên cười lạnh, sau đó thò lại gần bên tai nàng nhỏ giọng nói nói mấy câu.

Lý Tuệ Tuệ biến đổi sắc mặt ngay lập tức, đột nhiên nổi điên lên, giơ tay lên muốn đánh mặt hắn một cái, Tôn Thần Thần liền giơ tay ngăn cản, Lý Tuệ Tuệ vì mang giày cao gót nên không có đứng vững, chân lảo đảo, theo bản năng duỗi tay nắm chặt người Tôn Thần Thần, hai người cùng nhau ngã xuống, đụng đến cái bàn bên cạnh.

Đồ trên bàn toàn bộ đều đổ xuống đất, có vài cái dĩa cái ly bị bể, hai người ngã lăn ra đất nhưng cho dù như vậy Lưu tuệ tuệ vẫn muốn đánh Tôn Thần Thần.

Người xung quanh đều bị dọa cho hoảng loạn, Khâu Hàn cũng bị hoảng sợ, chạy nhanh đến bảo mọi người tách họ ra.

Tôn Thần Thần được Khâu Hàn đỡ lên, Lý Tuệ Tuệ thì được Lý Hiên Hiên đỡ.

Khâu Hàn thấy dưới đất có máu, nhìn trên người Tôn Thần Thần thì thấy cánh tay hắn bị xướt một vết dài đang không ngừng chảy máu xuống nền.


“Chị vừa lòng chưa?” Tôn Thần Thần giơ tay mình tay lên đối với Lý Tuệ Tuệ nói: “Tiền bồi thường không được, vậy chừng này máu đã đủ bồi thường chị chưa?!”
Lý Tuệ Tuệ nhìn thấy miệng vết thương trên tay Tôn Thần Thần, bị dọa đến sửng sốt, không biết nên phản ứng như thế nào.

Khâu Hàn vừa thấy tay Tôn Thần Thần chảy máu, liền lập tức kêu người chạy nhanh lấy hòm thuốc tới đây, sau khi tiến hành băng bó cầm máu đơn giản cho Tôn Thần Thần, Khâu Hàn lập tức mang hắn đi bệnh viện gần nhất.

Bác sĩ xử lý vết thương Tôn Thần Thần xong, thì trời cũng đã tối rồi, lại còn có mưa, bọn Khâu Hàn về khách sạn trước, chuẩn bị ở lại một đêm, ngày mai mới trở về.

Kỳ thật nguyên nhân không lập tức trở về là bởi vì cậu muốn nghe từ miệng Tôn Thần Thần vài chuyện, thỏa mãn chút sự tò mò cùng vài việc mà cậu hoài nghi bữa giờ.

Khâu Hàn cầm trong tay hộp giữ nhiệt, đứng ở trước cửa phòng Tôn Thần Thần gõ cửa, sau đó cánh cửa liền mở ra, cậu đi vào.

“Vết thương còn đau không?” Khâu Hàn đi qua, đem hộp cơm để trên bàn trà, nhìn Tôn Thần Thần nói: “Nấu cháo cho anh, ăn chút đi.”
Sắc mặt Tôn Thần Thần có chút tái nhợt, không nói một lời nghiêng đầu nhìn bên ngoài.

Khâu Hàn cũng quay đầu nhìn ra bên ngoài thấy trời còn đang mưa, bầu trời đen kịt, không thấy rõ bên ngoài.


“Không nghĩ tới Lý Tuệ Tuệ là người hai mặt như vậy, rõ ràng khi ở Diệp gia thấy cô ấy rất thục nữ.” Khâu Hàn rót cho mình ly trà, dùng ngữ khí nói chuyện phiếm hỏi: “Các người lúc trước có thâm cừu đại hận gì hả? Tại sao cô ta lại đối xử với anh như vậy.”
Tôn Thần Thần chậm rãi quay đầu nhìn Khâu Hàn, trên mặt không có biểu tình gì, trong mắt không có lấy một tia sáng.

“Anh…….” Khâu Hàn sửng sốt một chút nói: “Anh làm sao vậy?”
“Không có gì.” Tôn Thần Thần lắc đầu nói: “Hôm nay cảm ơn các người tới giúp tôi, vốn dĩ không muốn gây phiền toái tới các người, nhưng tôi biết chị em Lý Tuệ Tuệ kêu tôi tới đây, khẳng định sẽ không buông tha tôi dễ dàng, cho nên chỉ có thể…… Chỉ có thể gọi điện thoại cho trợ lý Lý Nham xin giúp đỡ.”
“Diệp tổng đã xuất ngoại, tôi là trợ lý mới của y, về sau có chuyện gì, anh có thể liên hệ cho tôi.” Khâu Hàn nghi hoặc hỏi: “Lý Tuệ Tuệ vì sao lại gọi anh tới?”
Tôn Thần Thần kéo khóe miệng lên, miễn cưỡng cười cười nói: “Cô ta là người chị cùng cha khác mẹ của tôi.”
“Hả?” Khâu Hàn kinh ngạc sửng sốt một chút, sau đó suy nghĩ rồi nói: “Cùng cha khác mẹ? Nhưng mà cô ấy họ Lý, anh là họ Tôn mà.”
“Tôi cùng họ với mẹ tôi.” Tôn Thần Thần nói.

“Cho nên…… Cho nên anh là…….”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi