THIẾU NIÊN CỬU HOANG



4 kẻ hắc y nhân giống ma ảnh di động cực nhanh, 4 chiếc Câu Hồn Đăng tản ra 4 phương, âm khí xám đen lan tràn ra, tạo thành một mảnh âm vực!

Trong tay Kỳ Tuyết Anh có một đoản đao màu đỏ, âm hồn đến gần đều bị nàng dễ dàng cắt chém, thế nhưng muốn đụng đến 4 kẻ này không hề dễ dàng!

Quân Vũ Nghi có kinh nghiệm giao thủ với Lục Quý, 3 mặt gương đồng bay quanh người nàng chiếu ra kim quang xua đi âm khí, Trần Đăng bắt quyết, 7 viên thủy châu màu xanh thẳm quay quanh tay phải hắn.

Một hắc y nhân hóa thành âm ảnh vụt đi trong âm khí dày đặc, tay trái y có hắc quang ẩn hiện, kéo ra một vệt đen dài trong không khí sắc bén lạ thướng đánh đến Kỳ Tuyết Anh.

Kỳ Tuyết Anh nâng tay, đoản đao màu đỏ sáng lên kỳ dị, một loại khí tức huyết tinh làn tràn ra xung quanh, lần này nàng có vũ khí thuận tay, không giống như trước kia.

Hắc ảnh cùng huyết đao giao nhau, âm thanh phá không sinh ra, Kỳ Tuyết Anh lùi lại 7 bước mới đứng vững, nàng dù gì chỉ mới đột phá Dẫn Mạch không lâu, hơn nữa cũng không phải loại thiên tài học một biết 10 như Huyền Định, không có nhiều bảo vật như Hàn Nguyệt Sinh, cũng chẳng có kiếm thể, kiếm tâm như Lâm Thanh, Lý Uyển Tâm.

Huyết đao trong tay Kỳ Tuyết Anh, ngâm lên khe khẽ, ánh mắt nàng ngưng lại.

Hắc y nhân tiếp tục hóa thành hắc ảnh lao tới, quanh người hắn, âm hồn tụ lại thành 6 mũi hắc tiễn bay múa, hai tay hắn lại bắt quyết chỉ thiên.

6 mũi hắc tiễn bắn ra cực nhanh, Kỳ Tuyết Anh đang muốn cản lại, đột nhiên bọn chúng hoàn toàn tiêu biến, tâm thần nàng căng lên, y niệm vừa mới chuyển động, sau lưng đã có tiếng xe gió lướt đến, Kỳ Tuyết Anh vội tập trung chân khí vào huyết đao quay người đón đỡ, một màng đỏ bắn ra từ huyết đao chặn lại 6 mũi tên.

Nhưng sau lưng nàng lại hở ra, hắc y nhân chớp thời cơ đánh tới.

Quân Vũ Nghi chắp hai tay lại, kim quang từ 3 mặt gương đồng tụ lại thành tia, 3 tia sáng vàng cắt chém âm khí, 2 hắc y nhân chia ra lao tới, bọn họ vừa đi được nửa đường, Trần Đăng hai mắt nhắm nghiền, quanh người trôi nổi 7 viên thủy châu đột nhiên chặn lại, 6 viên thủy châu hóa thành 6 đầu thủy xà lam trầm bắn ra chặn đầu!



Lâm Thanh một tay cầm kiếm một tay bắt quyết, Thấu Hồn Đăng điều khiển không thể hoàn toàn dùng ý nghĩ, phải kết hợp một số pháp quyết lại, dù sao 1 trong hai thành phần chính cũng là Câu Hồn Đăng.

Kiếm trong tay y tỏa ra ánh sáng màu trắng xanh như ngọc, linh thức tỏa ra bao trùm toàn bộ tiểu viện, Lâm Thanh đã tung hết sức!


Lục Quý lạnh mặt nhìn hắn, trong tay y trôi nổi lơ lửng một đám hồn thể kỳ dị, bọn chúng điên cuồng gào thét, thậm chí còn tự ăn lẫn nhau, y vung tay ném ra, lũ hồn thể vừa được giải thoát đã như linh cẩu đói khát tấn công Lâm Thanh.

Hai mắt Lâm Thanh rọi ra ánh sáng màu xanh lam, kiếm trong tay hắn vẽ ra một đường thẳng chém về phía Lục Quý, 16 Thấu Hồn Đăng bay lượn phát ra quang mang u lam xé nát đám hồn thể.

Trường kiếm như hồng, vẽ ra một vệt sáng trong biển khí xám.

Lục Quý biết lũ thể tu này cận chiến mạnh mẽ, nếu cứ cận thân giao thủ không phải lợi thế của y, vì vậy đơn giản tiếp lấy ánh sáng Câu Hồn Đăng tỏa ra tránh đi.

Lâm Thanh một kiếm chém vào khoảng không, bỗng nhiên linh thức nhìn thấy có một vật đâm đến sau lưng mình, vật kia tốc độ cực nhanh, đường đi xoay tròn, khiến âm khí xoay quanh nó tạo thành vòng xoáy nhỏ!

Bội kiếm kiếm quanh không giảm mà tăng, một kiếm giống như thiên hồng trục nhật được hắn xoay người chém ra, lưỡi kiếm chém vào vật kia, âm thanh kim loại giao kích leng keng vang lên, vậy này cũng lộ rõ hình dạng thật, đó chính là một tiểu luân màu đen, trên mặt luân có vết nứt rạn ra, từng tia âm khí tuần hoàn ra vào.

Lực trùng kích cực lớn đánh bay Lâm Thanh, hắn đụng đổ một bức tường, Lục Quý truy kích không tha, tiểu luân lại xoay vòng hấp thu âm khí, giống như ca trong nước đánh tới!

Trong đống tường đổ đột nhiên vọt ra một đạo kiếm quang màu trắng, sau đó là 2, 3, 4,... 16 đạo kiếm quang vọt đến, tiểu luân màu đen bị sinh sinh đánh bay, Lâm Thanh theo sau xuất kiếm đâm tới, thân hình hân được 16 đạo kiếm quang che lại, Thanh Ly U Đàm bí ẩn khó dò!

Hai tay Lục Quý vung lên vẽ ra một vùng tròn, 16 đạo kiếm quang đâm vào vùng tròn, lập tức giảm tốc, khi đến trước mặt y đã hoàn toàn tan rã, hiện ra 16 viên châu tròn tròn tỏa ra u lam, 16 chiếc Thấu Hồn Đăng giống như rơi vào đầm lầy, không thể nhúc nhích.

"Lại chiêu này, không có tác dụng lầm thứ hai đâu." y bình thản nói, tay trái bị ám quang bao lấy xoay người muốn chặn lấy kiếm của Lâm Thanh.

Bỗng nhiên thanh quang trùng thiên, Lâm Thanh vậy mà nửa đường biến chiêu, Thanh Ly U Đàm vốn mỏng manh như tơ đột ngột tỏa ra thanh quang chói lọi!

Bạch Lâm kiếm pháp - Trúc Cư Ý!

Ngay từ đầu Lâm Thanh chính là người của Bạch Lâm kiếm phái, hắn am hiểu nhất, không phải Tâm Dịch Kiếm Kinh, cũng chẳng phải loại kiếm pháp nào khác, mà chính là Bạch Lâm kiếm pháp!

Thanh quang lan tràn mơ hồ kết thành một đoàn cây trúc xanh, thân trúc tỏa ra sinh cơ dạt dào đánh bay âm khí, lá trúc được bạch quang quấn quanh, Tâm Dịch Kiếm Kinh - Thanh Minh Ý Tiết vốn không có chiêu thức, chính vì vậy nên có thể kết hợp với nhiều chiêu thức khác nhau!

Bạch quang diễn hóa trúc kiếm đến vô cùng, uy lực tăng lên trên diện rộng!

Lục Quý đang muốn tránh đi, 16 Thấu Hồn Đăng vốn ngừng lại bỗng tỏa ra ánh sáng u lam, ánh sáng từ Câu Hồn Đăng vừa mới tỏa ra đã bị xé nát, mắt phải Lâm Thanh chảy ra một dòng máu đỏ tươi, y hy sinh một con mắt, toàn lực thúc dục Thấu Hồn Nhãn khóa chết Lục Quý lại!

Kiếm ý đập vào mặt Lục Quý, một kiếm mãnh liệt này nếu trúng, cho dù là hắn cũng khó mà đảm bảo an toàn.

Có chút coi thường thể tu, y thầm nói trong lòng.

"Thế nhưng…" Lục Quý vừa nói, Câu Hồn Đăng vốn lơ lửng bên cạnh y bỗng run lên dữ dội.

Hai luồng sáng 1 trắng 1 đen tuôn ra, luồng sáng màu đen chui vào người y, y phục xám xanh trên người Lục Quý bị một lớp âm khí đen thuần bao phủ.

Luồng sáng màu trắng hóa thành 1 nữ tử xinh đẹp mặc bạch y, nàng hai mắt huyết hồng đờ đẫn, làn da tái nhợt, tóc thắt thành 8 búi nhỏ, hai tay nâng một sợi dây xích đen tuyền nối với Câu Hồn Đăng, thân hình nàng nửa hiện nửa trong, hiển nhiên không phải người!

Trong tay Lục Quý, âm khí ngưng tụ ra một cây thiết liêm màu trắng kỳ dị, trên lưỡi liêm có một con mắt đỏ rực như quỷ nhãn, y vung tay một cái, hồn lực bị Thấu Hồn Đăng cầm cố lập tức tán loạn!

Nữ tử bạch y chắn trước người Lục Quý, xích sắt trong tay nàng rung động, đầu xích nối với Câu Hồn Đăng tuôn ra như nước, xoay tròn lại thành một màn chắn!

Lâm Thanh toàn lực một kiếm đâm tới, trúc lâm va chạm với âm tỏa, cây trúc không ngừng sinh trưởng rồi vỡ nát, chân khí trong người hắn tiêu hao nhue nước chảy, kiếm ý bắn tung tóe ra bốn phía khiến mặt đất giống như bị súng oanh tạc.

"Haaaa!!!" Lâm Thanh hét lớn, bội kiếm vì chịu tải quá nhiều kiếm ý mà xuất hiện vết nứt nhỏ, kiếm thế không diệt đâm thẳng, xích sắt màu đen giống như âm xà quấn lấy thân kiếm muốn ngăn cản!

Két két két két!

Trường kiếm gian nan tiến lên, chậm dần, chậm dần, cuối cùng dừng lại chỉ cách chiếc cổ thon dài của nữ tử kia vài centimet, thân kiếm bị dây xích quấn quanh chặt chẽ không thể động đậy.

Kiếm thế, tiêu tán!

Lục Quý mặt không biểu tình vung bạch liêm, Lâm Thanh hiểu được công kích thất bại, y chỉ kịp nghiêng người một chút, bạch liêm sắc bén không gì sánh ngang, huyết hoa tuôn ra, tay trái Lâm Thanh cùng bội kiếm bay lên không trung, Lục Quý hai mắt ánh lên quang mang lạnh lẽo, tay trái y lấp lóe ánh sáng đen áp lên ngực trái Lâm Thanh, lực trùng kích cực lớn thổi bay cả người hắn va nát tường viện!


Du Ngự Yên liều mạng đón đỡ, cả người Lâm Thanh đè lên nàng! Đống đổ nát vùi xuống hai người.



Lý Uyển Tâm kiếm pháp chặt chẽ, là tiên thiên kiếm tâm duy nhất của Lý gia trong vòng 200 năm nay, thực lực và thiên phú của nàng hoàn toàn không cần nghi ngờ.

3 hắc y nhân vây công cũng không chiếm được lợi thế, Chân Bạch Kiếm Tâm từng là 1 trong 4 đại truyền thừa trung cổ, sánh ngang với Tâm Dịch Kiếm Kinh, Như Lai Thần Chưởng và Tịch Diệt Ngân Lục, mặc dù Lý gia chỉ đạt được 4 thức, thế nhưng vẫn có thể trở thành một trong 5 đại thế gia sánh ngang với hoàng tộc và Tô gia!

3 hắc y nhân vờn quanh muốn từ từ khiến nàng cạn kiệt sức lực, Lý Uyển Tâm hai mắt như kiếm, chỉ cần có một chút động tĩnh thôi cũng không thể qua mắt nổi kiếm thức cực hạn của nàng!

Bối Nghi là bội kiếm thời trẻ tuổi của gia chủ Lý gia đời trước, cũng chính của ông nội nàng, mặc dù không làm từ chất liệu quá quý giá gì, thế nhưng kiếm ý của một vị cường giả Liên Đài cảnh thấm nhuần bên trong!

3 kẻ hắc y chia ra 3 góc, bọn họ biết rằng thiếu nữ trước mắt nhìn như cảnh giới không bằng mình, thế nhưng chiến lực cực mạnh, cho dù có vây công cũng chưa chắc có thể thắng.

3 người đồng thời bắt quyết, Câu Hồn Đăng bên người bọn họ tỏa ra u quang âm trầm, đột nhiên, 3 luồng âm phong thổi qua, kiếm khí hộ thể của Lý Uyển Tâm không chút dấu hiệu nào bị xé rách một vệt.

3 chiếc Câu Hồn Đăng trôi nổi trong không trung thả ra 3 sợi dây xích kết nối với nhau thành một hình tam giác! Một loại áp lực mạnh mẽ đè lên người Lý Uyển Tâm, kiếm khí hộ thể rạn nứt từng chút một!

Muốn trở thành tu sĩ cần có linh căn, linh căn phân chia Ngũ Hành, m Dương, Câu Hồn Tông mặc dù chủ tu luyện hóa hồn phách, thế nhưng không thể thoát khỏi quy luật này.

Tu sĩ tu luyện Câu Hồn Pháp 9 tầng Luyện Khí đầu tiên sẽ không quá nổi bật, thế nhưng sau tầng 10 là chuyện hoàn toàn khác, lúc này bọn họ sẽ hình thành Bản Mệnh Hồn Tỏa, Bản Mệnh Hồn Tỏa bản chất là do Câu Hồn Đăng hoặc Chỉ Hồn Phiên kết hợp với hồn pháp tu sĩ tạo thành, lúc này thuộc tính của Bản Mệnh Hồn Tỏa sẽ do thuộc tính linh căn ban đầu quyết định!

3 hắc y nhân này có thuộc tính tương trợ, hơn nữa Bản Mệnh Hồn Tỏa tiên thiên mang âm tính, vì vậy có thể kết nối với nhau thành một tiểu Tỏa Hồn Trận.

Lý Uyển Tâm cho dù bị trấn áp đè nặng, nhưng tay cầm kiếm vẫn không run lên một cái, nàng nở một nụ cười sảng khoái, từ khi đột phá Dẫn Mạch cảnh đến nay, đây là trận chiến đầu tiên của nàng.

Không biết có thể ép ra toàn lực của ta không? Trong lòng nàng tự hỏi.

"Hà…" Lý Uyển Tâm thở ra một hơi nhắm mắt lại, hơi thở của nàng giống như mang một luồng sắc bén, âm khí chung quanh bị tản ra.

Bối Nghi kiếm nổi lên một trận kiếm quang, dây buộc tóc bị đứt mất, mái tóc nàng không gió mà bay, y phục bị kiếm ý vờn quanh xuất hiện vết cắt nho nhỏ.

Lần nữa mở mắt ra, hai mắt nàng đã hóa thành một mảnh kiếm quang chói lọi, tất cả chỉ phát sinh trong giây lát, 3 hắc y nhân lập tức phản ứng lại, âm khí quanh người bọn họ tụ lại thành tia nhỏ, bên trên mang theo một tia linh lực âm tính lạnh lẽo, chỉ trong phút chốc, hàng trăm tiểu châm đã như mưa bắn về phía Lý Uyển Tâm!

Lý Uyển Tâm xoay người một vòng, Bối Nghi kiếm vẽ ra một cung tròn trong không khí, kiếm quang tụ mà không tán, đột phát bắn ra, hàng trăm tiểu châm do âm khai ngưng tụ thành chớp mắt đã biến mất quá nửa!

3 hắc y nhân nhìn nhau ngưng trọng, bọn họ biết, hôm nay không xuất toàn lực thì đừng hòng sống!



Huyền Định một đấu một với một hắc y nhân, màu đạm kim trên người hắn càng trầm hơn trước, y phục ngoài thân bị phá nát, lộ ra làn da bên trong, mặc dù vết thương không ít, thế nhưng chẳng cắt nổi qua thịt!

"Còn một tên nữa chuẩn bị đánh lén." Hồng Trân nhắc nhở, 10 hắc y nhân ban đầu chỉ có 9 người xuất trận, một kẻ khác vẫn trốn trong bóng tối đợi có cơ hội tập kích!

"Ở đâu?" Huyền Định một bên đón đỡ công kích, một bên dùng ý nghĩ hỏi.

"Ngay phía sau ngươi, 3, 2, 1, đến rồi!" Hồng Trân vừa dứt lời, sau lưng Huyền Định đã xuất hiện một người toàn thân mắc áo choàng đen, trong tay gã cầm một chuôi bán nguyệt luân, hàn khí tự nhiên mà sinh!

Tay phải Huyền Định hóa trải, bên trên hiện lên kim quang, giống như có mắt sau lưng vung tay bắt lây bán nguyệt luân, hắc y nhân bất ngờ đang muốn rút lui, nhưng gã lại cảm nhận được bán nguyệt luân giống như bị hai tảng đá gì chặt lại, muốn rút ra cũng khó!

Huyền Định tay phải bắt lấy bán nguyệt luân, tay trái đón đỡ hắc y nhân còn lại công kích, đạm kim trên người hắn giống như tường đồng vách sắt, khó mà lay chuyển!



Hàn Nguyệt Sinh lấy 1 địch 5, thế nhưng bảo vật trên người y quá nhiều, 5 người cảm giác giống như bị người lấy tiền đập vậy!

Trong tay phải Hàn Nguyệt Sinh nắm tiểu kiếm, mỗi lần vung kiếm đều sẽ chém ra một kiếm nhận quỷ dị, trong tay trái y lại không ngừng ném ra viên cầu nhỏ, mỗi lần nổ đều phát ra lôi điện công phá một vùng âm khí, 5 người áo đen tấn công không được, mà phòng thủ cũng khó.


Bọn họ đang muốn kết thành Ngũ Hành m Trận, đột nhiên thấy được Hàn Nguyệt Sinh cất lôi cầu đi, y lấy ra một chiếc chuông ngọc, thân chuông màu xanh bích cổ lão, bên trên khắc trận văn kỳ dị.

Hàn Nguyệt Sinh rung chuông một lần, âm khí xung quanh đột ngột lui tán thành một khoảng không, y rung lần thứ hai, cả tiểu viện bị một màn sáng màu vàng kim bao phủ.

Đám hắc y nhân còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã bị một con kim long nửa hư ảo không biết từ đâu xuất hiện cản lui!

Lục Quý đang định giải quyết tận gốc Lâm Thanh, cũng phát hiện không đúng ngừng bước, hắn bỏ qua Lâm Thanh tập trung vào Hàn Nguyệt Sinh.

"Mặc dù chưa hoàn thiện, nhưng đối phó với các ngươi, vậy thì miễn cưỡng đủ dùng." Hàn Nguyệt Sinh trầm giọng lên tiếng, ngọc chung trong tay y lơ lửng tự bay lên bầu trời, dừng lại ở giữa tâm màn sáng.

Đám hắc y nhân cảm giác được không đúng, lập tức tụ lại xung quanh Lục Quý, Huyền Định cùng Lý Uyển Tâm cũng lui lại hai bên Hàn Nguyệt Sinh, tình thế nhất thời rơi vào thế giằng co.

"Lâm Thanh bị Lục Quý đánh bại, hắn rất mạnh nếu chỉ đơn đấu e là không thắng được." Huyền Định nói.

Lý Uyển Tâm gật đầu đáp lại:

"Kỳ tỉ tỉ không có ở đây, hiện tại chỉ có thể chia ra hai phía mà thôi, tiểu hòa thượng, đệ có dám ngăn cản 10 người kia với ta không?"

"Có gì không dám?" Huyền Định cười nói.

"Lục Quý để cho ta." Hàn Nguyệt Sinh ngắn gọn nói, 3 người Lý Uyển Tâm, Hàn Nguyệt Sinh, Lâm Thanh đều ngang nhau, vì vậy chỉ có y nhiều bảo vật mới có cơ may đơn đấu với Lục Quý.

Lý Uyển Tâm gật đầu, ánh mắt nàng càng sáng ngời hơn bước ra một bước, Bối Nghi kiếm phát ra một tiếng kiếm minh chói tai, chỉ chớp mắt, nàng đã biến mất, kiếm trong tay như thiên hồng trảm nhật chém về phía đám hắc y nhân!

Huyền Định hít một hơi rồi thở ra, hắn không chậm trễ theo sau, âm khí đã bị trận pháp xua tan, kim quang trong hai mắt hắn càng thịnh hơn!

Lục Quý vung tay ra hiệu, đám hắc y nhân lập tức tiến lên nghênh đón hai người Lý Uyển Tâm.

Hàn Nguyệt Sinh cùng hắn đối diện nhau, trong mắt hai người đều tỏa ra sát khí không hề che dấu.

Lục Quý nắm chặt bạch liêm, nữ tử bên cạnh hắn bước ra trước một bước, xích sắt màu đen trong tay reo lên nhưng không tạo ra tiếng động nào.

Hình dạng hiện tại của Lục Quý là cưỡng ép mở ra, chỉ có thể duy trì không quá 10 phút.

Câu Hồn Pháp phù hợp nhất với những người có thuần m hoặc thuần Dương linh căn, vì bọn họ có thể luyện ra Cực m Hồn và Cực Dương Hồn, mà Lục Quý chính là thuần Dương linh căn, nữ tử áo trắng là thuần m linh căn, chính tay hắn đã giết nàng thu lấy hồn phách, từ đó khiến Câu Hồn Đăng của bản thân vừa có âm vừa có dương.

Mà hình dạng này chính là khi m hồn và Dương hồn dung hợp đến 1 mức độ nhất định tạo thành, vốn dĩ phải đạt đến Trúc Cơ kỳ mới có thể miễn cưỡng mở ra, nhưng Lục Quý là ngoại lệ!

Trên người Hàn Nguyệt Sinh nổi lên kim quang sáng ngời, chân khí uốn lượn quanh thân, mơ hồ có long hình ấn hiện, tiểu kiếm trong tay y dài ra, hóa thành một thanh trường kiếm.

Chân khí của y có hạn, nếu không giải quyết thật nhanh Lục Quý, cả đội 6 người bọn họ chỉ có nước chết!

"Ta còn chưa thực hiện được việc kia, làm sao có thể chết?" Hàn Nguyệt Sinh nhỏ giọng nói, hắc kiếm trong tay vung lên, một luồng kiếm quang đen tuyền phá không chém tới Lục Quý!






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi