THIẾU NỮ BỆNH THẦN KINH

Sáng sớm đầy sương, phủ lên dải đất rộng lớn của thế giới pháp thuật một tràng cảnh mờ ảo, đám mây trên trời bướng bỉnh che mặt trời, dủng dẳng mãi thì mới chịu bay đi để những tia nắng đầu tiên trong ngày nhẹ nhàng chiếu xuống, dần xua tan sự mờ mịt, rồi thay vào đó là sức sống căng tràn, nhộn nhịp nô nức của cuộc sống sinh hoạt.


Ngày hôm nay Levy sẽ học buổi học đầu tiên của năm thứ hai ở Hogwarts.


Tổng cộng sẽ có 4 môn: tiên tri, biến hình, độc dược và nghệ thuật phòng chống hắc ám. Và ngày hôm nay nhà Slytherin của cô sẽ học cùng đám Harry bên Gryffindor


Hai môn đầu tiên của Levy trôi qua rất nhẹ nhàng, vì về cơ bản môn thì tiên tri cũng không có gì ngoài lắng nghe giáo sư nói về những vấn đề tâm linh kì bí và nhìn vào chiếc chén có chứa bã trà ở dưới đáy để cố tiên đoán về tương lai, còn môn biến hình thì Levy đã có sẵn thiên phú cùng đam mê yêu thích hơn bình thường nên cả tiết học trôi qua rất thích thú.


Tiết thứ ba là của giáo sư Snape cũng may mắn học xong, thật may là Levy không còn bị ông tự dưng làm khó như năm trước nữa, nhưng vẫn bị chiếc miệng độc của ông làm cho thanh máu trên đầu hết đầy lại cạn đến mấy lần.


Đồng dạng với Levy còn có cả Harry bên kia, tuy nhiên cậu bé không còn có cảm giác chống đối với giáo sư Snape nữa, mà ẩn ẩn nghe lời và tò mò vô cùng. Giáo sư Snape sửa trị cậu mấy lần cũng không làm cậu cảm thấy như bị tra tấn như trước kia. Sự kiện ở năm nhất đã khiến cậu bé hiểu được vị giáo sư mà cậu từng cho là người xấu còn sâu sắc và giàu lòng vị tha hơn cậu nghĩ.


Về cơ bản Harry chính là đang trong trạng thái manh động muốn tìm hiểu kĩ hơn về vị giáo sư lạ lùng Snape và hi vọng từ ông ấy biết nhiều hơn về người mẹ đáng kính của mình.


Chính Harry bé nhỏ có lẽ cũng không biết, hành động tự động luôn dõi mắt hướng theo và tò mò muốn tìm hiểu mãnh liệt của cậu lúc này, có thể...làm tiền đề cho một loại tình cảm rất lạ.


Chúng ta chỉ có thể biết rõ lòng mình khi đúng lúc và đủ thời gian mà phải không?


Tương lai rất khó đoán...


Chuyện gì...cũng có thể thành sự thật...


Levy bước ra khỏi tầng hầm, nơi vừa diễn ra tiết học độc dược áp lực. Cô chuyển chồng sách dày nặng bên tay phải sang tay trái cho đỡ mỏi, sau đó làm vài động tác vươn vai kín đáo, thầm than trong lòng rằng mới ngày đầu của năm mà đã thật mệt.


Jessica đi bên cạnh Levy, trông cô bé cũng chẳng mỏi mệt mấy ngược lại khi thấy một bóng dáng với mái tóc đỏ hấp tấp chạy lại đây, mặt mày liền sáng bừng như sao hôm chiếu tới, xinh đẹp động lòng.


"Ch...chào cậu Jessi, cậu...khỏe không?"


Ron rụt rè từ sau lưng Harry đưa bàn tay nhỏ ra, ngại ngùng chào cô bé mĩ lệ với mái tóc màu sắc tinh khôi bên kia, đôi mắt cậu long lanh và hai má đỏ bừng như say rượu.


"Mình khỏe ~"


Jessica cũng ngượng ngùng, đưa tay lên vuốt tóc bên đầu, giọng ngọt nị trả lời.


Levy nghe cuộc nói chuyện của của hai người mà bị bong bóng phấn hường tưởng tượng bao xung quanh làm nền dọa cho da gà run rẩy, xoa xoa hai cánh tay, cước bộ tự động tránh xa để cứu vớt lấy hàm răng đang ê nhức vì tự dưng bị thồn một đống ngọt vào miệng.


"Này Levy, cậu có nghe thấy việc trường chúng ta vừa có giáo sư nghệ thuật phòng chống hắc ám mới không?"


Harry đã sớm ngán ngẩm với mối quan hệ mới của cậu bạn mình, thấy Levy có biểu hiện như vậy liền cười hài hước bắt chuyện với cô để vơi bớt đi luồng không khí chứa đầy ái muội phát ra từ hai người đang đi cùng nhau bên kia.


"Có nha, mình nghe nói vị giáo sư mới tới này rất đẹp mã"


Levy gật đầu, vốn có tâm tư yêu mến cái đẹp nhưng khi nhớ đến đoạn giai thoại một lời khó nói hết của vị giáo sư mới này và những việc làm của ông ta trong tương lai, cùng với nguyên nhân dẫn đến chồng sách hôm nay của cô nặng bất thường, liền bay biến chút kiều diễm ấy.


Đám con gái của hai nhà Slytherin và Gryffindor đã sớm truyền tai nhau về danh tiếng của người này, vô cùng tò mò và kích động bởi nghe nói người ấy là người đã đạt được danh hiệu "nụ cười đẹp nhất 5 năm liền" nên muốn tận mắt chứng kiến sắc đẹp của giáo sư ấy một lần, nhao nhao túm lại với nhau nhanh chân chạy tới lớp trước hết.


Thành ra, đám học sinh còn vất vưởng trên đường đi, tám nhảm với nhau chỉ còn có bè lũ con trai và hai người có giới tính nữ duy nhất của nhà Slytherin:


Có ấn tượng xấu như con gấu về ông ta - Levy!


Và Jessica - người đang bị bong bóng tình yêu phấn hồng vây đến choáng váng!


Lớp học ổn định khi tất cả đám bọn cô đã vào lớp đầy đủ. Lạ thay, đến tận lúc nên vào tiết trên bục giảng lại vẫn chưa xuất hiện bóng dáng của bất kì ai có thể được gọi là giáo sư cả.


Ngay lúc cả đám con gái trong phòng mất hết kiên nhẫn nhao nhao tỏ vẻ thất vọng các kiểu, thì bỗng dưng một màn trình diễn hoa lệ không được báo trước đùng đùng bùng nổ ở trên vị trí bàn giáo sư.


Mở đầu là pháo hoa bảy màu không biết từ đâu bắn lên, khiến cho cả phòng học bao trùm trong màu sắc sặc sỡ.


Đám con gái không biết nhìn thấy gì ở trên bục giảng mà trong một giây hóa thành đám điên hét lên thất thanh như nhìn thấy một thứ gì đó ấn tượng khủng khiếp.


Khi gỡ hết mấy miếng giấy màu rơi đầy trên mặt, cản trở tầm nhìn ra thì Harry, Levy và đám con trai mới nhìn rõ con công sặc sỡ...khụ...giáo sư đẹp trai lai láng bóng bẩy đang nổi tiếng rần rần khắp mọi ngõ ngách Hogwarts và các khu chợ phù thủy - Gilderoy Lockhart!!!


---
Gỗ: chương nè ahihi ??


Spoil:


Chap 32: Voldy ngạo kiều.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi