THÚ NHÂN CHI GIỐNG CÁI PHẢN CÔNG



Lần lên đỉnh này mãnh liệt quá mức tưởng tượng, phải mất một lúc Tô Mặc mới tỉnh táo lại.

Cậu nhìn sang Hassan, chỉ thấy cả người hắn ướt sũng, tinh dịch phủ đầy bụng, ngực, thậm chí là cả mặt hắn, cũng chẳng biết hắn đã bắn bao nhiêu nữa, nhìn cứ như vừa được lôi ra từ bồn tinh dịch vậy.Nhân lúc vẫn còn hứng, Tô Mặc ra vào thêm chừng chục lần nữa.

Hassan phát ra tiếng nỉ non mỏng manh, thân thể lại căng cứng, động sau co xiết, sau đó dương vật giật nảy vài cái, nhưng chẳng thể bắn ra được gì nữa, hiển nhiên hắn đã hoàn toàn bị vắt khô.Tô Mặc thỏa mãn rút khỏi động thịt, vỗ vỗ chân Hassan ý bảo hắn đứng dậy, sau đó mới phát hiện thật ra Hassan đã bị cậu làm đến hôn mê bất tỉnh, rên rỉ co rút vừa rồi chẳng qua là phản xạ tự nhiên của cơ thể khi bị kích thích thôi.Hừm… Cái cảm giác đắc ý vì “thành tựu” của mình, lại xen lẫn chút đau xót thương tiếc này… thật là vi diệu…Khi Hassan tỉnh lại, Tô Mặc đã sửa soạn lại bản thân xong xuôi.


Hassan nhìn nhìn Tô Mặc ăn mặc chỉnh tề khoanh chân ngồi cạnh mình, lại ngó đống lộn xộn trên cơ thể trần trụi của bản thân, không khỏi thấy xấu hổ vô cùng, nhất là hắn vẫn còn đang trong tư thế giang rộng.Hassan tức thì lồm cồm ngồi dậy, thế nhưng cả người vừa đau lại kiệt sức, cứ động một tí là lại chật vật khuỵu xuống đất, trong lúc nhất thời, dù làm thế nào cũng không thể đứng dậy nổi.Thấy Hassan gấp gáp muốn đứng dậy, Tô Mặc mau chóng đưa tay giữ hắn lại.

“Không cần vội, cứ nằm một chút đi, trước hết cần phải xử lý cái đống trên người anh đã.”Những thứ cần dùng đã chuẩn bị xong xuôi đặt kế bên, đầu tiên Tô Mặc dùng khăn nóng lau tinh dịch cùng mồ hôi trên người Hassan, sau đó cúi đầu cẩn thận bóc xuống những mảnh sáp đông lại.Cảm giác sáp nến trên da bị lột xuống đau vô cùng, đặc biệt là những vùng xung quanh đầu vú, mấy miếng sáp cứ đọng rồi lại bị đắp chồng lên những lớp mới, gắn chặt với phần đầu vú bị đâm xuyên, lúc muốn tách ra thì như muốn kéo đứt đầu ngực hắn vậy.

Hassan cắn chặt hàm rên đau, cơ thể vừa được lau khô cũng thấm đẫm mồ hôi lạnh trong nháy mắt.Thật sự rất đau, khiến hắn có cảm giác như mình bị tra tấn tiếp vậy.

Thế nhưng, nghĩ đến toàn bộ việc trừng phạt này đều do Tô Mặc thấy lo lắng cho hắn, lại nhìn vẻ mặt chăm chú cùng hàng mày khẽ cau lúc này của Tô Mặc, Hassan liền cảm thấy hết thảy đau đớn dường như đều hóa thành niềm hạnh phúc ngọt ngào khó tả.Hassan cố chống người dậy, chạm nhẹ lên đôi môi mịn màng của Tô Mặc một cái rồi bất chợt ngã vật về giường.

Động tác bất ngờ này khiến Tô Mặc nhỡ tay giật mạnh sáp nến quanh đầu ngực hắn xuống, làm Hassan đau đến suýt ngất.“Anh làm cái gì vậy!”Sắc mặt Tô Mặc đại biến, vội chồm tới kiểm tra cẩn thận phần ngực hắn.

Đầu vú bị chà đạp nhiều lần trông vô cùng thê thảm, nhưng hẳn không phải vấn đề gì lớn.


Tô Mặc thở phào nhẹ nhõm, đưa mắt trừng Hassan một cái, đến lúc xử lý bên ngực còn lại thì thấy hơi khó có thể ra tay, cứ có cảm giác làm gì cũng sẽ khiến Hassan đau.Thấy động tác của Tô Mặc càng lúc càng chậm, cũng càng do dự hơn, Hassan không nỡ để cậu khó xử, vì thế, đưa tay che mắt Tô Mặc lại, ôn nhu nói, “Đừng nhìn.”Tay còn lại thì đưa tới trước ngực mình, giật hết đống sáp trên đầu vú xuống.“Ưm…” Nghe thấy tiếng rên đầy nhẫn nhịn của Hassan, Tô Mặc vội đẩy bàn tay trước mắt ra, lập tức phát hiện đống sáp khiến cậu chẳng thể nào ra tay kia đã không cánh mà bay, mà Hassan thì đang run lẩy bẩy vì đau.“Hassan!” Tô Mặc phẫn nộ đến độ muốn mắng bậy, nhưng không phải cậu không biết tại sao Hassan làm vậy, lửa giận xen lẫn đau lòng dồn nén trong ngực, cuối cùng lại chỉ có thể quát lớn gọi tên Hassan.Hassan yếu ớt cười, nhìn cậu.

“Tô Mặc, hôn tôi đi.”Tô Mặc trợn mắt nhìn lại hắn.Lần này Hassan không bị cậu dọa, còn dịu dàng nói, “Lại hôn tôi chút đi.

Hôn rồi thì không đau nữa.”Hôn thì không đau nữa hả, bộ anh tưởng nước bọt của tôi có morphine trong đó sao! Tô Mặc hung tợn nhìn Hassan, sau đó… hôn mạnh xuống.Tô Mặc nghẹn một cục giận to tướng trong bụng, liền hôn Hassan đến khi hắn không thở nổi mới tha, sau đó làm kiêu, lầm bầm tiếp tục công việc trước đó.

Xử lý sáp trên ngực xong, mấy chuyện còn lại chỉ là chuyện nhỏ, lúc này Hassan cũng đã dần lấy lại sức, có thể tự đi tắm.Nước tắm là do Hassan nấu, dù trong trạng thái mệt mỏi thì hắn cũng mạnh hơn Tô Mặc nhiều.


Tô Mặc chẳng thèm đi tranh mấy việc đòi hỏi sức lực này.

Cậu lấy từ trong tủ ra thuốc mỡ chống viêm mà Lucca đã cho trước đó, Hassan tắm xong thì cẩn thận bôi lên đầu vú hắn, sau đó lấy vải sạch quấn lên.Đến khi mọi việc đâu vào đấy thì trời đã vào đêm, không gian chìm vào tĩnh lặng.

Tô Mặc tựa lên người Hassan, xác định kỹ càng không có thứ gì chọt chọt mình nữa, trong lòng cảm thấy đêm nay nhất định sẽ được ngon giấc..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi