THÚ NHÂN CHI GIỐNG CÁI PHẢN CÔNG



Bốn ngón tay đang cắm trong cửa sau chậm rãi căng ra, chừa chỗ cho ngón cái sắp sửa nhập hội.

Âm thanh rên rỉ của Hassan lập tức tràn ngập đau đớn, ngay lúc ngón cái tiến vào liền thét lên.“A… Đau… không…” Cơn đau như bị xé rách dĩ nhiên chẳng thể chịu đựng nổi.

Cơ thể Hassan gồng lên, động thịt phía sau cũng không ngừng co rút, bất chấp tất cả muốn đẩy hết ngón tay của Tô Mặc ra khỏi nó.Tô Mặc cắn răng, năm ngón tay vẫn yên vị tại chỗ.

Muốn hoàn thành một bước cuối cùng thì đau là điều hiển nhiên, hơn nữa giai đoạn kế còn đau hơn bây giờ nữa.Cho đến khi tiếng kêu đau của Hassan nhỏ dần, Tô Mặc mới khẽ hỏi: “Hassan, anh muốn dùng từ an toàn không?”Từ an toàn? Lucca? Ý muốn dừng lại? Hassan thở hổn hển, lắc đầu: “Tiếp tục đi”.Tuy Hassan bảo Tô Mặc đừng ngừng lại nhưng khi năm ngón tay của cậu tiếp tục tiến sâu vào trong, tiếng la của Hassan vẫn không khỏi cất cao.

“Ưm… A ha… ưm…” Hassan cố gắng nhẫn nhịn, nhưng động sau đã căng tới cực hạn vẫn đang tiếp tục bị kéo căng, cửa động hoàn toàn không còn khả năng kháng cự, ngoại trừ không ngừng truyền tới cơn đau kịch liệt thì căn bản là chẳng thể làm gì khác.Cửa huyệt cắn chặt lấy ngón tay khiến Tô Mặc nửa bước khó đi, thậm chí còn thấy đau.


Lại nhìn tới ánh mắt dần mất tiêu cự vì đau của Hassan và âm thanh khản đặc của hắn, Tô Mặc biết mình không thể cưỡng chế ép làm tiếp được.“Hassan, tự mút mình đi.” Tô Mặc khẽ vỗ lên mái tóc ngắn ướt đẫm mồ hôi của Hassan.

“Như vừa rồi ấy, mút chính mình”.Do quá đau nên Hassan hoàn toàn không nghe thấy gì cả.

Tô Mặc phải lặp lại vài lần, hắn mới có phản ứng, sau đó làm theo bản năng.“A……” Trong cơn đau đớn tột cùng, khoái cảm phía trước trông thật mỏng manh.

Nhưng cảm giác sung sướng nhỏ nhoi đó lại như sự cứu rỗi hiếm hoi đối với Hassan đã đau sắp sụp đổ.

Hắn cố gắng tập trung chú ý vào miệng lưỡi và “cậu em” của mình, dùng mọi cách liếm mút, thậm chí gắng gượng ưỡn dậy để dương vật đâm vào nơi sâu nhất, cho dù không thể hô hấp cũng giật giật cổ họng nhằm mang tới nhiều kích thích hơn nữa cho “cậu em”.“Ưm…” Tiếng rên đau dần yếu đi, ngón chân vốn quặp lại vì đau cũng từ từ buông lỏng.

Tô Mặc thấy động sau đang cắn chặt ngón tay mình cuối cùng cũng nới ra, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Suy cho cùng thì cái vụ fisting * này cậu chưa từng làm bao giờ.

Nếu không vì thể chất của thú nhân giống đực quá biến thái thì có lẽ cậu đã chẳng dám thử nghiệm rồi.

Tô Mặc nắm bàn tay còn lại thành nắm đấm – nhìn ghê quá!* hình hơi quá mức cho phép, vui lòng tự search và tìm hiểu :)
Tô Mặc kiên nhẫn đợi, đến khi hậu huyệt dần co rút theo tiết tấu liếm nuốt của Hassan, mới dùng tiết tấu tương tự vậy tiếp tục tiến vào.


Hassan lại cất tiếng nức nở, hai mắt cũng hơi đỏ lên, nhưng không lộ vẻ thống khổ cùng cực như vừa rồi.Tô Mặc thấy có tiến triển, động tác chuẩn bị càng ôn nhu nhẹ nhàng gấp một trăm hai mươi vạn lần.

Ngón tay mềm mại tiến vào rút ra, khẽ chuyển động, tốn chừng một tiếng đồng hồ, cả năm ngón tay mới hoàn toàn nằm gọn trong cơ thể Hassan.Hassan run rẩy liên hồi, đưa mắt nhìn phần bàn tay đang nằm bên ngoài huyệt sau của mình, đó là chỗ to nhất của bàn tay.

Trước đó hắn cảm thấy mình đã tới điểm cực hạn rồi nhưng Tô Mặc lại bình thản kiên định đẩy hắn tiến thêm một bước về trước, rồi lại tiến thêm bước nữa, cho đến khi hắn hoàn toàn chẳng thể tưởng tượng nổi nữa.Mà bây giờ, chỉ một bước nữa thôi, hắn sẽ nuốt vào toàn bộ nắm tay của Tô Mặc.

Hắn thấy sợ lắm, nhưng kèm theo đó là sự chờ mong tột cùng.“Vào đi.” Hassan ngọ nguậy nhả cậu nhóc giật giật không ngừng trong miệng ra.

Trong quá trình nơi phía sau từ từ bị kéo căng, bất kể hắn làm thế nào cũng không thể lên đỉnh, cậu bé bị tra tấn cả tiếng đồng hồ đã căng phồng đến tím tái, “Tô Mặc, tiến vào đi.”Tô Mặc đột nhiên ngừng thở.

Cậu phải dốc toàn bộ ý chí mới không khiến nắm tay của mình làm theo lời hắn.“Hassan, nhìn này.” Giọng của Tô Mặc khàn khàn như sắp mất tiếng.

Cậu nhìn chằm chặp vào bàn tay ở ngay cửa động, cái nơi mà thậm chí còn đang ra sức cắn nuốt cậu.


“Anh đang nghênh đón em, đúng không?”Hassan nghẹn ngào vì xấu hổ, mông lại ra sức ưỡn về phía Tô Mặc đầy chào đón, lực co rút cũng càng mạnh mẽ.“Hassan, anh tuyệt quá.” Tô Mặc kính nể thì thầm, “Anh sắp nuốt hết tay em rồi.”Hassan lắc đầu điên loạn.

“Vào đi, Tô Mặc, tiến vào!” Hắn cảm thấy sốt ruột khó tả, càng lúc càng không thể nhẫn nại.Tô Mặc hít sâu một hơi.

“Nhìn chỗ này đi.

Nhớ kỹ dáng vẻ anh bị nắm tay em đâm vào”.Hassan gấp gáp gật đầu.Trong ánh mắt chuyên chú của cả hai, bàn tay của Tô Mặc chậm rãi tiến vào, hoàn toàn xâm nhập vào cơ thể Hassan.“A ha a…!”.

Hassan thét lên, “cậu bé” đã căng phồng một thời gian dài giật nảy, mạnh mẽ bắn ra luồng dịch nóng đã tích tụ hồi lâu, phun đầy mặt đầy người Hassan..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi