THỰC RA TÔI CŨNG DÙNG HACK

CHƯƠNG 43: LAUREN CỦA BỌ CẠP ĐẤT

Hai người đang chuẩn bị trở về thì thấy phía trước có một trận ồn ào, tình cờ nó lại ngay ở cửa Hiệp Hội Lính Đánh Thuê, dường như ở đây ngày nào cũng ồn ào nhốn nháo như thế này nên người đi ngang qua đã quen rồi, Cách Ngôn theo bản năng mà nhìn qua, vừa định thu hồi ánh mắt thì bất ngờ nhìn thấy một bóng dáng hơi quen mắt.

"Là người kia, người tên Frank." Cách Ngôn kích động bắt lấy cánh tay Rex.

Rex theo bản năng muốn tránh ra, y không quen để người khác chạm vào mình nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, theo ánh mắt của cậu nhìn qua quả nhiên nhìn thấy ở cửa Hiệp Hội Lính Đánh Thuê là người đã chạy thoát khỏi tay y - Frank, hình như gã đang tranh chấp gì đó với người khác.

So sánh với người khí phách hăng hái lúc trước, Frank hiện tại nhìn tương đối thảm, tiều tụy hơn, trán bao phủ một tầng khói mù, cả người thì âm âm trầm trầm, lúc này mới chỉ qua bao nhiêu ngày, còn chưa đến một tháng mà gã đã rơi xuống thảm cảnh như thể đã trải qua một tháng bi thảm nhất trên thế giới.


Cách Ngôn vốn còn đang nghĩ nên giải quyết người này như thế nào, nhưng nhìn thấy gã thảm như vậy lập tức cảm thấy không cần bọn họ ra mặt, người này cũng không thể uy hiếp được bọn họ.

Frank là một kẻ tự phụ bởi vì gã có thiên phú, có thực lực cao, cho nên ba mươi năm đầu gã vẫn luôn xuôi chèo mát mái, người bên người cũng nghe lời như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, điều này làm gã có cảm giác ưu việt. Nhưng từ khi ra khỏi rừng rậm Tasha nhân sinh của gã dường như bị bẻ cong, thoáng chốc đã biến hóa đến nghiêng trời lệch đất.

Đồng bạn chết trong rừng rậm Tasha là đệ đệ của một vị bằng hữu, sau khi bằng hữu biết đệ đệ đã chết thì chỉ trích gã mang người đi được nhưng không mang người về được, muốn tuyệt giao với gã, còn xúi giục những người khác nhắm vào Frank. Frank làm người cao ngạo, trong lòng gã trước nay vẫn luôn không xem bọn họ là bằng hữu chân chính, thậm chí gã còn nghĩ như vậy càng tốt, chờ gã bán được tin tức kia thì không cần phân chia cho bọn họ.


Lúc ấy gã đã biết hai đoàn dong binh Hắc Lang và Quạ Đen không tìm được con Ám Ảnh Dực Hổ kia, gã đoán chắc con Thánh Thú non nhất định đã rơi vào tay Cách Ngôn và Rex, tuy gã không biết hai người là ai nhưng vẫn có thể bán tin tức này cho hai đoàn dong binh, bằng sự để ý của bọn họ với Thánh Thú gã hoàn toàn có thể kiếm được một món tiền lớn.

Chỉ là chờ đến khi gã rời khỏi rừng rậm Tasha thì Hắc Ô Nha đã rời khỏi trấn nhỏ Tris, mà Đoàn dong binh Hắc Lang cũng rời đi sau đó, nghe nói là chuẩn bị hồi đế đô, vì thế gã liền đuổi theo. Thật vất vả mới đến thành Manan thì lại nghe được bọn họ đã đi vào rừng rậm Ma Thú, Frank không dám đi vào rừng rậm Ma Thú một mình nên đành ở lại thành Sage chờ bọn họ.

Một lần chờ này lại xảy ra chuyện.

Frank phát hiện thân thể mình xuất hiện vấn đề, mỗi khi gã muốn lưu thông khí trong cơ thể thì lại cảm thấy hơi tắc nghẽn chỗ nào đó, theo thời gian trôi qua cảm giác tắc nghẽn này lại càng rõ ràng, Frank rốt cuộc cũng cảm thấy hoảng sợ, gã lập tức tìm một ma pháp sư am hiểu ma pháp chữa trị, thỉnh hắn giúp gã kiểm tra xem nơi nào trên thân thể gã xảy ra vấn đề.


Vị ma pháp sư kia không kiểm tra ra được bất kỳ vấn đề gì, không giúp được gã, Frank không thể không đi khắp nơi tìm người nghĩ cách, kết quả gã bị người theo dõi. Đối phương nói đã từng gặp được tình huống tương tự để lừa gã, Frank bởi vì nóng lòng muốn giải quyết vấn đề trên người nên không cẩn thận xác nhận liền bị lừa, sau khi đối phương lừa hết đồng vàng trên người gã thì biến mất.

Frank không còn nơi nào để đi, ngay cả cơm ăn ba bữa cũng không sắp không đủ no, gã đành phải đến Hiệp Hội Lính Đánh Thuê chuẩn bị nhận nhiệm vụ để kiếm tiền, nhưng nhiệm vụ còn chưa nhận được gã đã chọc phải Đoàn dong binh Bọ Cạp Đất xú danh (tiếng xấu) vang xa.

Bò Cạp Đất là một dong binh đoàn hạng ba, đoàn trưởng của họ tên Lauren, là một Kiếm Sĩ Cao Cấp. Bản lĩnh lớn nhất của người này là khi dễ người nhỏ yếu, chủ yếu nấn ná ở thành Sage để theo dõi vài nhà thám hiểm thực lực yếu kém, đặc biệt là những người lộ tài (ở đây là tài phú). Frank tuy rằng ba bữa sắp ăn không đủ no nhưng vẫn rất chú trọng đến bề ngoài của mình, cứ như vậy bị theo dõi.
Nếu là trước đây Frank căn bản không cần sợ một đoàn dong binh hạng ba, nhưng nay đã khác xưa, hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, gã bây giờ đã không còn là Frank uy phong ngày trước nữa.

Nhìn thấy khuôn mặt tục tằng của Lauren lộ biểu tình xảo trá, người vây xem lộ biểu tình muốn xem kịch vui, Frank chợt cảm nhận được một tia khuất nhục, nhưng sau khi cân nhắc thực lực của hai bên gã cuối cùng vẫn lựa chọn thỏa hiệp.

banhmidaudo.wordpress.com

"Trên người ta không có đồng vàng, nhưng ta có một biện pháp có thể giúp các ngươi kiếm được rất nhiều đồng vàng, chẳng qua biện pháp này không thể để những người khác biết, nếu không sẽ vô dụng." Frank hạ giọng nói.

"Lời ngươi nói là thật? Không phải muốn lừa lão tử chứ?" Lauren hừ lạnh một tiếng.

Đáy mắt Frank hiện lên một tia chán ghét, không kiên nhẫn mà nói: "Đã như thế này rồi ta lừa ngươi làm gì, biện pháp này chỉ có một mình ta biết, hơn nữa cũng không phải trả giá bất kì cái gì, ngươi phải biết rằng chỉ cần muộn thêm một chút cũng có thể lỡ mất cơ hội."
Lauren vẫn bán tín bán nghi như cũ, nhưng hắn nghĩ gã cũng không thể tạo nên sóng gió gì lớn, vì vậy hắn lệnh thủ hạ trước hết mang Frank rời khỏi cửa Hiệp Hội Lính Đánh Thuê.

Đám người ở bên ngoài như Cách Ngôn không thể nghe được đoạn đối thoại của bọn chúng nhưng trực giác nói cho cậu biết tuyệt đối đây không phải chuyện tốt gì, nói không chừng còn có quan hệ với bọn họ, cậu còn chưa kịp mở miệng đã nghe thấy Rex nói một câu, "Đuổi theo."

Lauren đưa Frank tới một ngõ nhỏ không người, để thủ hạ buông Frank ra, nói một cách thô thiển: "Hiện tại ngươi có thể nói."

Frank xoa xoa bả vai, phỉ nhổ ở trong lòng, lúc này gã mới đem chuyện về con Thánh Thú non ở rừng rậm Tasha kia kể cho hắn, nhưng mà gã cũng rất thông minh mà để lại một mắt xích, "Chỉ cần ngươi đem tin tức này nói cho Đoàn dong binh Quạ Đen, bọn họ vì con Thánh Thú non kia nhất định sẽ đồng ý giao dịch này."
Gã che giấu Đoàn dong binh Hắc Lang là muốn cấp cho mình một đường lui, chỉ là nếu gã biết Đoàn dong binh Hắc Lang hiện tại chỉ còn một mình đoàn trưởng Locke, hơn nữa vị trí đoàn trưởng còn khó mà giữ được đại khái chắc sẽ không có suy nghĩ như vậy nữa.

"Ngươi dựa vào cái gì mà khẳng định Đoàn dong binh Quạ Đen sẽ đáp ứng?" Lauren không ngốc, vạn nhất Đoàn dong binh Quạ Đen cảm thấy không có lời chẳng phải hắn không vớt được chút chỗ tốt nào sao.

Frank đã sớm nghĩ kĩ lời ứng đối, thề son sắt nói: "Ta đương nhiên khẳng định, bởi vì con Thánh Thú non kia là nhiệm vụ của Đoàn dong binh Quạ Đen, chính ngươi ngẫm lại xem, một nhiệm vụ nguyên bản đã thất bại lại đột nhiên có cơ hội xoay chuyển, bọn họ sẽ không đáp ứng sao? Nếu không phải bọn họ đột nhiên đi vào rừng rậm Ma Thú, ta lại đến thành Sage sau thì ta đã sớm tìm tới cửa để giao dịch với họ. Mà nghe nói bọn họ cũng sắp rời thành Sage."
Lauren xác thật cũng có nghe qua chuyện này nên lập tức tin lời gã nói, nếu việc này quả thực như thế thì hắn phát đạt rồi. Đoàn dong binh Quạ Đen cũng không phải đoàn dong binh hạng ba, đó là đoàn dong binh cấp A, họ tài đại khí thô như vậy hẳn sẽ nguyện ý trả một chút tài phú để đổi lấy tin tức trọng yếu này.

"Được, lão tử tạm thời tin tưởng ngươi. Chỉ là nếu ngươi dám gạt ta, lão tử nhất định sẽ khiến ngươi hối hận cả đời. Cút đi!"

Frank nghe vậy liền thở dài nhẹ nhõm, không dám nhiều lời, xoay người muốn đi.

"Từ từ." Lauren gọi gã lại.

Đáy lòng Frank dâng lên một dự cảm không tốt, xoay người nhíu mày nói: "Còn chuyện gì?"

Lauren đột nhiên cảm thấy không thể cứ như vậy mà thả gã đi, hắn muốn xác định lời đối phương nói có phải sự thật hay không, hắn không thể trêu vào Đoàn dong binh Quạ Đen, lập tức bá đạo nói: "Ta quyết định, ngươi hiện tại chưa thể đi, chờ ta phái người đi hỏi thăm tin tức trở về lại nói tiếp."
Mặt Frank lập tức lạnh xuống: "Ý của ngươi là gì?"

"Ta muốn xác định ngươi không lừa ta, ý của ta chính là như này." Lauren nheo đôi mắt âm ngoan nói, "Vậy đây là tin tức giả cho nên ngươi mới vội vã muốn chạy?"

"Tùy ngươi. dù sao lời ta nói đều là thật, việc này tùy tiện một chút cũng có thể tra được." Sắc mặt Frank thoáng chốc trầm xuống như bị phủ kín mây đen. Gã cũng không lừa Lauren nên tất nhiên không cần lo lắng, chỉ là gã đã bỏ qua Đoàn dong binh Hắc Lang, gã lo đối phương sẽ điều tra ra chuyện này, nhưng hiện tại nếu gã còn kiên trì muốn bỏ đi chắc chắn sẽ chọc giận Lauren.

Lauren thấy gã không nhắc lại chuyện muốn đi nữa thì 'hừ' một tiếng, lập tức phân phó thủ hạ của mình đi điều tra chuyện này.

truyenwiki1.com/tac-gia/daudo0902

Đoạn đối thoại này bị Cách Ngôn và Rex nghe được, tuy đã sớm có dự cảm nhưng vẫn không nghĩ tới Frank thật sự đem chuyện con Thánh Thú non đang ở trong tay bọn họ nói cho người của Đoàn dong binh Bò Cạp Đất biết. Người trong cuộc đột nhiên tăng lên, cho dù Frank chỉ nói đặc thù của bọn họ cho Đoàn dong binh Quạ Đen, người của bọn chúng chưa chắc sẽ không liên tưởng đến trên người bọn họ.
"Phiền toái rồi, có biện pháp gì để ngăn cản bọn chúng không?" Sớm biết vậy thì đã ngăn cản Frank trước khi gã nói ra, Cách Ngôn không khỏi cảm thấy hối hận.

Rex vẫn là bộ dáng mặt vô biểu tình như cũ, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm phương hướng bọn chúng rời đi, trong mắt là cảm xúc mờ mịt Cách Ngôn nhìn không hiểu, thấy y tựa như đang suy tư gì đó Cách Ngôn liền cho rằng y đang suy nghĩ biện pháp.

Người Lauren phái đi rất nhanh đã trở về. Chuyện phát sinh ở rừng rậm Tasha đã sớm truyền tới nơi này, muốn nghe được tin tức chuẩn xác cũng không khó.

Tin tức thủ hạ mang về cũng không khác biệt lớn với lời Frank nói, tất nhiên là nhiều thêm một Đoàn dong binh Hắc Lang. Chuyện phát sinh ở Bụi Gai Cốc hiện tại còn chưa truyền ra, Frank thấy Lauren tựa hồ không hoài nghi gì nên thở dài nhẹ nhõm một hơi nhỏ.
"Thế nào, ta nói không sai chứ, hiện tại ta có thể đi được chưa?" Frank đúng lý hợp tình mà nói.

Lauren còn đang cao hứng vì tin tức này, nghe được lời gã nói quả nhiên không làm gã khó xử nữa, biểu tình hung ác biến thành cười tủm tỉm: "Được rồi, ngươi có thể đi."

Frank lập tức đứng lên nhanh chóng rời đi, sau khi ra khỏi ngõ nhỏ bước chân lập tức nhanh hơn, xác định không có ai đuổi theo mới thả chậm lại, dựa vào vách tường không nhịn được mà mềm chân một chút. Còn may lòng tham của Lauren lớn bằng không mạng nhỏ của gã cũng không còn ở chỗ này.

Frank lau sạch mồ hôi lạnh trên trán, trên mặt chợt lộ ra biểu tình âm ngoan, trong lòng ra một quyết định, gã hiện tại liền đi tìm Đoàn dong binh Quạ Đen. Lauren dám uy hiếp gã, gã cũng không phải người lương thiện gì, đại lục Azeroth lại lớn như vậy, chờ gã đi khỏi thành Sage chỉ bằng mấy người của Đoàn dong binh Bọ Cạp Đất sao có thể tìm được gã, đúng lúc này gã đột nhiên nghe thấy có người gọi tên gã.
"Frank."

_Hết chương 43_

CHƯƠNG 44: THANH KIẾM NÀY QUÁ CÙN

Thanh âm trong trẻo dày đặc tinh thần phấn chấn bồng bột của người trẻ tuổi, Frank theo bản năng quay đầu lại, chỉ thấy một thanh niên đang đứng ở cửa ngõ, ánh nắng vàng rơi trên đầu cậu tựa như một vầng hào quang, thanh niên mỉm cười với gã.

Sắc mặt Frank chợt thay đổi, gã nhận ra thanh niên này bởi gã lưu lạc đến hoàn cảnh như bây giờ cũng có một phần công lao của bọn họ, biểu tình của gã trở nên dữ tợn trong nháy mắt. Gã cũng không quên nam nhân ở cạnh thanh niên kia, cho dù có hóa thành tro cũng không quên.

Nam nhân kia đang ở đâu?

Ánh mắt Frank quét ra phía sau thanh niên rồi lại bàng hoàng mà nhìn tứ phía xung quanh nhưng vẫn không thấy bóng dáng của nam nhân đó, đang định thở phào một hơi thì dư quang lại nhìn thấy một thân ảnh cao lớn đi ra từ góc khuất phía sau thanh niên, thân hình ngược sáng trở nên cao lớn gấp mấy lần làm không khí trong con hẻm tăng thêm vài phần áp lực.
Nhìn thấy Rex trong đầu Frank không tự chủ lại nghĩ về thảm trạng ngày ấy, thực lực gã lúc đó đang ở trạng thái tốt nhất còn không đánh lại nam nhân này chứ đừng nói đến hiện tại.

Trong đầu gã phát ra thanh âm kêu gào bảo gã mau chạy đi, hai người kia đột nhiên tìm tới cửa tuyệt đối không phải chỉ để nói chuyện phiếm, hơn nữa tới lúc nào không tới, lại cố tình tới tìm gã vào lúc này, trực giác nói cho Frank biết người tới không có ý tốt, vì vậy gã lập tức chạy.

Cách Ngôn đứng tại chỗ chờ Rex, việc kế tiếp cậu không cần tham dự.

Chưa đến mười phút thân ảnh của Rex đã xuất hiện ở chỗ sâu trong ngõ, nện bước vững vàng đi về phía cậu, trên tay, trên quần áo, trên mặt không dính lấy một giọt máu tươi nhưng lại có thể ngửi được một mùi máu cực nhạt trên người y, trước kia sao cậu không phát hiện ra mũi của mình lại nhạy vậy nhỉ.
"Đã giải quyết?" Cách Ngôn hỏi Rex đang đi đến bên mình, biểu cảm trên mặt vẫn bình thường tự nhiên, dường như cậu đã thích ứng với pháp tắc tàn khốc của thế giới này.

Rex gật đầu, "Đi thôi."

Nên hoàn thành mục tiêu kế tiếp.

banhmidaudo.wordpress.com

Lauren của Đoàn dong binh Bọ Cạp Đất thật ra cũng không ngốc như Frank nghĩ, ngược lại hắn là một người rất thông minh, đặc biệt là những vấn đề có liên quan đến tiền bạc. Cho nên sau khi Frank rời đi hắn lập tức gọi tên thủ hạ đi thăm dò tin tức vào hỏi mấy vấn đề, sau đó một tia ý vị thâm trường và hung ác lộ ra trên mặt hắn.

"Tên Frank kia dám xem lão tử thành tên ngốc, thật sự cho rằng ta không biết lúc ấy người tranh đoạt Thánh Thú không chỉ có Đoàn dong binh Quạ Đen, đoàn trưởng Locke của Đoàn dong binh Hắc Lang để ý con Thánh Thú kia hơn Hắc Ô Nha nhiều."
"Lão đại vậy thì không phải chúng ta phát tài rồi sao. Nghe nói tài lực của Đoàn dong binh Hắc Lang còn cao hơn Đoàn dong binh Quạ Đen, lúc trước vì tìm người mà bọn họ treo giải thưởng một tin tức tương đương một nghìn đồng vàng, tin tức này của chúng ta nhìn thế nào cũng phải được một vạn đồng vàng đi." Thủ hạ hưng phấn nói, thầm tính toán trong lòng.

Lauren nhếch miệng cười, "Một vạn đồng vàng tính là gì, kia chính là con Thánh Thú non đấy, không thể nào lấy đồng vàng để đo lường một con ma thú mạnh mẽ như thế, ít nhất cũng phải mười vạn đồng vàng."

"Lão đại nói đúng, hiện tại chúng ta có phải nên đi tìm Đoàn dong binh Hắc Lang trước hay không?"

"Đúng vậy, tên Frank kia cố ý không nói ra chắc chắn là định đánh chủ ý lên Đoàn dong binh Hắc Lang, chúng ta có thể đi giành việc bán tin tức cho bọn họ trước gã, chờ nhận được món tiền này rồi lại đi tìm Đoàn dong binh Quạ Đen cũng không muộn."
Lauren và thủ hạ của hắn tự cho đây là một quyết định cực kỳ thông minh, lại không biết quyết định này là nguyên nhân chính tạo cho Rex và Cách Ngôn một cơ hội.

Đoàn dong binh Quạ Đen ở trên một con phố rất náo nhiệt, trên đường đi đến đâu đâu cũng là người nên Rex không có cơ hội xuống tay. Nhưng Đoàn dong binh Hắc Lang thì khác, bọn họ có mua một sản nghiệp cố định tại thành Sage, trùng hợp chỗ đó lại là địa phương ít người, muốn đến đó cần phải đi qua một con đường nhỏ không người, đó cũng chính là nơi hai người họ xuống tay.

Người của Đoàn dong binh Bọ Cạp Đất rất dễ thấy, khi bọn chúng vừa lọt tầm mắt hai người thì Cách Ngôn lập tức đã phát hiện.

"Tới rồi, bọn chúng tới rồi."

Lauren cũng không mang tất cả thủ hạ đến đây, chỉ thô sơ giản lược có bảy người, trừ hắn là Kiếm Sĩ Cao Cấp thì những người còn lại đều là Kiếm Sĩ Trung Cấp hoặc thấp hơn, thảm đến mức ngay cả Cách Ngôn cũng thấy không có một chút khó khăn nào.
Rex nhảy xuống từ đầu tường, động tác nhẹ nhàng không phát ra tiếng động nào ngay cả Lauren là Kiếm Sĩ Cao Cấp cũng không phát hiện, đến khi rẽ vào một hướng khác hắn mới thấy có một người đứng ở giữa đường, đối phương cũng không có ý định tránh ra.

"Ngươi là ai?" Lauren dừng lại, ánh mắt mang theo một tia âm ngoan nhìn chằm chằm vào Rex.

Rex lạnh lùng nhìn Lauren, không nói một lời mà đi về phía hắn.

Lauren lập tức rút kiếm ra, mặt đầy sát khí chỉ vào Rex: "Đứng lại, không được lại đây nếu không đừng trách ta không khách khí."

Rex làm như không nghe thấy, giơ kiếm lên không nói hai lời chém qua.

Lauren nâng kiếm lên chắn, "Keng" một tiếng, kiếm hắn bị chặt đứt, mũi kiếm rơi xuống mặt đất vừa vặn cắm vào khe hở trên phiến đá, rung rung vài cái rồi bất động. Lauren chưa bao giờ biết vũ khí của mình lại yếu ớt như vậy, sắc mặt chợt thay đổi.
"Ngươi là Đại Kiếm Sĩ?"

Trên Kiếm Sĩ Cao Cấp chính là Đại Kiếm Sĩ, chỉ có Đại Kiếm Sĩ thực lực cao hơn hắn một bậc mới có thể dễ như trở bàn tay mà chém đứt kiếm của hắn. Lauren lập tức lúng túng, hắn không rõ mình chọc phải một người lợi hại như vậy lúc nào, hắn muốn giải thích là hiểu lầm nhưng Rex không cho hắn cơ hội.

Một kiếm chém xuống thoáng chốc máu tươi chảy thành dòng, thủ hạ gần đó bị máu bắn lên ngây ngốc mà sờ một chút, trên tay toàn là máu, nhìn thấy lão đại thẳng tắp ngã xuống lập tức sợ hãi hét lên, sáu người còn lại vội vã quay đầu chạy.

Rex cầm kiếm đuổi theo, cơ hồ là một kiếm một người.

Có tên lính đánh thuê rất thông minh, hắn biết mọi người cùng trốn về một hướng sớm hay muộn đều sẽ chết nên hắn chạy được một đoạn thì quẹo sang một hướng khác, quay đầu nhìn lại quả nhiên Rex không đuổi theo, mừng rỡ quay đầu lại phát hiện phía trước có một thanh niên đang lúng túng nhảy từ đầu tường xuống, nhìn thấy hắn thì cao hứng mà nở nụ cười.
"Thật ngại quá, ngươi không thể đi." Người này chính là Cách Ngôn.

Nghe như thế tên lính đánh thuê lập tức biết cậu và Rex cùng một bọn, hắn sợ Rex nhưng không sợ Cách Ngôn, vừa nhìn động tác của người này là biết cậu yếu muốn chết, hắn đằng đằng sát khí xông về phía Cách Ngôn.

wattpad.com/user/daudo0902

Cách Ngôn đúng là có hơi yếu, dù sao thì cậu cũng chưa trải qua bất kỳ huấn luyện gì, nhưng cậu lại không đi một mình. Ám Dạ nhảy ra từ trong ngực cậu phun một ngụm về phía đối phương.

Một tia sét màu tím xuất hiện đánh trúng tên lính đánh thuê đang giơ kiếm, tuy không đủ để chết người nhưng có thể làm tên lính đánh thuê mất đi khả năng hoạt động và sức chiến đấu. Thân thể cháy đen một nửa nằm trên mặt đất sùi bọt mép cùng run rẩy không ngừng, hắn trừng lớn mắt như phát hiện bí mật gì mà nhìn chằm chằm vào Ám Dạ vẻ mặt ngạo mạn đang ngồi trên tay Cách Ngôn.
Cách Ngôn đi tới nhặt thanh kiếm trên mặt đất lên rồi đụng vào tên lính đáng thuê mấy cái, sau khi xác định hắn không còn năng lực đứng lên mới yên tâm, sờ sờ đầu Ám Dạ khen: "Làm tốt lắm."

Ám Dạ thoải mái nheo mắt lại.

Một lúc sau Rex cầm thanh kiếm đẫm máu bước tới, y nhìn tên lính đánh thuê trên mặt đất còn chưa chết, trong không khí vẫn còn tàn lưu của nguyên tố lôi liền biết cậu không ra tay, không khỏi nhíu mày lại: "Sao lại không gϊếŧ hắn?"

"Chờ anh nha." Cách Ngôn nói.

Rex không dao động, ý vị thâm trường liếc cậu một cái: "Thế nào cũng phải có lần đầu tiên."

Cách Ngôn thoáng chốc trở nên trầm mặc, sau nửa ngày mới nói: "Ở thế giới nguyên bản của tôi, gϊếŧ người là phạm pháp."

"Nơi ngươi đang đứng là đại lục Azeroth."

Cách Ngôn thở dài nhìn lên không trung, ánh mắt u buồn: "Cho nên tôi sẽ nỗ lực thích ứng, chẳng lẽ anh không phát hiện tôi đã tiến bộ rất nhiều rồi sao?"
"Không." Rex vô tình nói.

"......." Cách Ngôn thỏa hiệp, "Được rồi, tôi sẽ thử."

Sau đó cậu dùng thanh kiếm trong tay mình thọc tên lính đánh thuê hơn mười nhát mới làm hắn hoàn toàn tắt thở, trước khi chết trong mắt tên lính đánh thuê chỉ còn lại tuyệt vọng sống không còn gì luyến tiếc, sớm biết vậy chẳng thà hắn cắn lưỡi tự sát cho xong.

Cách Ngôn dưới ánh mắt quỷ dị của Rex ném thanh kiếm xuống, vẻ mặt ghét bỏ: "Thanh kiếm này quá cùn."

_Hết chương 44_

CHƯƠNG 45: CÔNG TƯỚC ĐẠI NHÂN

Cách Ngôn và Rex trở lại nơi ở của mình, còn chưa đến nơi đã thấy đoàn trưởng Locke đứng ở cửa, dường như là đang đợi bọn họ. Nhìn thấy họ trở về gã nói một câu chuẩn bị lên đường hồi đế đô rồi đi, thoạt nhìn có vẻ không nổi điên nữa, nhưng sự bình tĩnh này ngược lại lại làm cho người ta có cảm giác sởn tóc gáy.
"Đoàn trưởng Locke thoát ra khỏi đả kích rồi à? Biểu tình vừa rồi của gã có chút đáng sợ." Cách Ngôn nghĩ lại một chút cũng thấy nổi da gà.

"Không biết." Rex nhìn chằm chằm phương hướng đoàn trưởng Locke rời đi, ánh mắt sắc bén hơi nheo lại không biết suy nghĩ cái gì.

Đoàn trưởng Locke sau khi bình tĩnh lại cũng không hỏi hai người những người khác đã đi đâu, hiển nhiên gã đã biết nguyên nhân là gì. Cùng ngày bọn họ rời khỏi thành Sage.

Bởi vì chỉ còn lại ba người bọn họ nên một đường cực kỳ thuận lợi, tốc độ không tính là nhanh nhưng cũng không chậm. Hơn nửa tháng sau bọn họ rốt cuộc cũng trở lại đế đô Saint Laner.

Saint Laner là đế đô của đế quốc Arthurlanca, đế quốc Arthurlanca là quốc gia lớn nhất đại lục Azeroth nên đế đô cũng là thành thị phồn vinh nhất đại lục Azeroth, là trung tâm kinh tế chính trị, tổng bộ Hiệp Hội Lính Đánh Thuê và Hiệp Hội Ma Pháp Sư trứ danh cũng tọa lạc ở đây, ngoài ra còn có một vài tổng bộ thương hội nổi tiếng cũng thành lập ở nơi này, có thể nói là phồn vinh đến cực điểm.
banhmidaudo.wordpress.com

Cách Ngôn lần đầu tiên đến đế đô Saint Laner, kinh ngạc và cảm thán trong mắt cơ hồ không thể che giấu, cậu cho rằng thành Sage đã đủ lớn không nghĩ tới đế đô Saint Laner còn lớn hơn, dùng từ 'đồ sộ' để hình dung cũng không đủ.

Sau khi vào thành còn chưa kịp tham quan một chút đoàn trưởng Locke đã trực tiếp dẫn bọn họ đến một nơi.

Bởi vì đế đô Saint Laner quá lớn nên bọn họ thuê hai con Griffin ở gần cổng thành, ngồi trên Griffin nhìn xuống từ trên không vẫn không thể thấy điểm cuối của đế đô, có thể thấy được được diện tích đế đô lớn đến mức nào.

Cách Ngôn nhìn xuống một cái không khỏi lại cảm thán sự đồ sộ tráng lệ của đế đô thêm lần nữa, nhìn đâu cũng là những tòa nhà với kiến trúc xinh đẹp hùng vĩ, những con phố sầm uất ngang dọc đan xen.
Tốc độ của Griffin rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã không nhìn thấy cửa thành đâu nữa, mây mù che lấp tầm mắt làm họ không nhìn được những tòa nhà phía trước, Cách ngôn cũng không biết đoàn trưởng Locke muốn dẫn bọn họ đi đến nơi nào, nhịn không được muốn hỏi Rex. Cậu và Rex ngồi chung một con Griffin, đoàn trưởng Locke ngồi trên con Griffin phía trước.

"Chúng ta đi đâu vậy?" Thanh âm của Cách Ngôn bị gió thổi tán đi, đoàn trưởng Locke ở phía trước không nghe được nhưng vài âm vụn vặt vẫn phiêu đến tai Rex.

"Gia tộc của Carlos - gia tộc Stache, cũng là chủ nhân bí mật phía sau của Đoàn dong binh Hắc Lang." Nhưng thực ra chuyện này đã sớm không còn là bí mật nữa, chỉ là mọi người trong lòng hiểu rõ mà không nói ra thôi.

"Bởi vì cái chết của Carlos sao?"

Rex gật đầu nói: "Phụ thân của Carlos là gia chủ gia tộc Strache đồng thời cũng là công tước được Hoàng đế thân phong. Mẫu thân Carlos là công chúa được sủng ái của hoàng thất. Làm nhi tử của bọn họ địa vị của Carlos ở đế đô Saint Laner chỉ sau hoàng tử và công chúa, chuyện hắn chết tất nhiên là chuyện lớn, không chỉ gia tộc Strache coi trọng mà hoàng thất cũng cực kỳ coi trọng, huống chi người chết còn có Aleur và Sasy, địa vị gia tộc của bọn họ chỉ sau gia tộc Strache, Aleur còn là con độc đinh."
Cách Ngôn có cảm giác choáng váng.

Tuy cậu biết thân phận của bọn họ rất không bình thường, nhưng người làm hung thủ là anh có thể đừng dùng loại ngữ khí nghiêm túc như thể việc bọn họ chết không có một cắc nào liên quan đến mình hay không. Bây giờ phải đi gặp thân nhân người chết mà không có chút áp lực nào à, cậu không phải hung thủ mà còn đang cảm thấy có chút áp lực.

Cách Ngôn đã bị thuyết phục bởi sự điềm tĩnh của Rex, đã sớm biết gia hỏa này không phải con người, vậy mà vẫn xem nhẹ y.

"Anh cảm thấy phụ thân Carlos có thể sẽ hoài nghi chúng ta không?" Cậu thấp giọng hỏi.

"Sẽ." Rex trả lời không chút do dự.

Gia chủ Strache không có khả năng chỉ vì mấy câu nói mà tin tưởng con trai mình chết dễ dàng như vậy, chắc chắn sẽ hoài nghi nhưng cũng chỉ là hoài nghi.
Cách Ngôn như bị y cướp đi hô hấp, "Vậy làm sao bây giờ?"

Tựa hồ nhận ra cậu đang lo lắng Rex hiếm thấy mà trấn an một câu: "Không cần lo lắng, chỉ cần dựa theo lời chúng ta nói trước kia là được, còn lại ta đã có sắp xếp."

Cách Ngôn nhìn chằm chằm mặt y như thể muốn tìm ra một điểm nào đó chứng minh y có thực sự nắm chắc hay không, chỉ là khuôn mặt liệt của Rex không phải luyện ra chỉ trong một hai ngày làm sao để cậu nhìn ra dễ dàng như vậy. Cuối cùng cậu đành dựa vào kinh nghiệm trước giờ mà tin tưởng y, Rex dường như luôn có chuẩn bị với mọi chuyện của y, lần này chắc cũng không ngoại lệ.

Sau nửa ngày rốt cuộc bọn họ cũng nhìn thấy nơi ở của gia tộc Strache. Đó là một tòa kiến trúc rất lớn, lộng lẫy như một cung điện, diện tích phải hơn vạn mẫu, rộng lớn đến mức khiến người ta không thể không cảm thán.
Đến gần mới thấy xung quanh rất ít người, đường phố gần đó vắng tanh, đây là bởi cung điện hoàng gia nằm ở phía bắc đế đô Saint Laner, những quý tộc như gia tộc Strache cũng cư ngụ ở đây, còn vì sao không thể nhìn thấy hoàng cung từ chỗ này thì là do diện tích đế đô Saint Laner quá rộng lớn, chỉ một khu phía bắc thôi cũng đã có gấp mấy lần thành Sage.

Vì gia tộc Strache không cho phép Griffin phi hành trên không nên họ phải hạ cánh ở một chỗ gần đó, sau đó mới lên xe ngựa để đi vào, còn nếu đi bộ thì họ sẽ phải đi mất nửa ngày.

Đoàn trưởng Locke ngồi chung một chiếc xe ngựa với bọn họ, Cách Ngôn không dám nói chuyện với Rex nữa, không khí trở nên an tĩnh trong nhất thời chỉ nghe được thanh âm bánh xe nghiền trên mặt đất ở bên ngoài.

Lúc sắp đến đoàn trưởng Locke đột nhiên nói một câu: "Sau khi nhìn thấy công tước đại nhân nhớ kỹ không được nói gì bậy bạ."
Cách Ngôn sững sờ, đối mặt với ánh mắt cảnh cáo mang theo một tia sắc bén nhàn nhạt cùng với ngữ khí uy hiếp của đoàn trưởng Locke, cậu chợt minh bạch, xem ra vị đoàn trưởng này còn chưa hết hy vọng.

Cậu không đáp lại, Rex cũng không, y như thể không nghe thấy lời gã nói.

Trong mắt đoàn trưởng Locke hiện lên sự tức giận, gã còn muốn nói gì đó nhưng hình như có điều cố kỵ nên sầm mặt không nói gì đến tận khi xe ngựa dừng lại.

Đã tới đích đến.

Tin tức bọn họ trở về đã truyền đến tai công tước đại nhân. Tùy tùng của công tước đại nhân đứng ở cửa, vẻ mặt cao ngạo như không để bọn họ vào mắt, liếc qua họ một cái, hỏi rõ thân phận rồi mới dẫn bọn họ vào.

Sự rộng lớn của gia tộc Strache phải tự mình đi vào mới biết được, muốn đến đại môn lại phải ngồi xe ngựa một lát mới tới. Tùy tùng dẫn họ tới một cái sân để bọn họ chờ sau đó đi vào thông báo, vị công tước đại nhân kia cũng không để bọn họ chờ lâu, chuyện liên quan đến con hắn sao hắn có thể không để ý, tên tùy tùng rất nhanh đã đi ra nói công tước đại nhân cho phép họ vào.
Ba người đi theo tên tùy tùng kia đi đến thư phòng của công tước đại nhân.

Cách Ngôn rốt cuộc cũng nhìn thấy vị công tước đại nhân địa vị chỉ sau quốc vương của đế quốc Arthurlanca trong lời đồn. Hắn có thân hình cực kỳ cao lớn uy vũ, một thân khí thế của kẻ bề trên cùng sự uy nghiêm bẩm sinh có thể khiến người trước mặt hắn trong nháy mắt trở nên thật bé nhỏ, nghe nói hắn còn là một Đại Kiếm Sư cường đại.

wattpad.com/user/daudo0902

"Bẩm đại nhân, người đã tới rồi ạ." Tùy tùng vẻ mặt cung kính thưa.

Công tước phất tay cho tùy tùng lui xuống rồi mới nhìn về phía đoàn trưởng Locke, sự tức giận ú ám bao phủ nơi đáy mắt hắn khiến gã cảm thấy áp lực, gã quỳ xuống đất 'cốp' một tiếng.

"Locke đã cô phụ sự kỳ vọng của ngài, thỉnh công tước đại nhân giáng tội."
Thái độ nhận sai rất tốt làm người vốn tưởng gã sẽ chơi trò tâm cơ nhắm vào bọn họ là Cách Ngôn cảm thấy hơi ngoài ý muốn, tưởng mình đã đoán sai.

Công tước đột nhiên ném mạnh lá thư trên bàn về phía đoàn trưởng Locke, hắn không che dấu sự phẫn nộ của mình, quay đầu tức giận nói: "Locke, lúc ta giao Carlos cho ngươi ngươi đã nói như thế nào, ta nhất định sẽ bảo vệ ngài ấy an toàn. Nhưng ngươi làm như thế nào lại để nó chết thảm ở rừng rậm Tasha? Uổng phí sự tín nhiệm ta dành cho ngươi như thế, ngươi làm ta quá thất vọng."

"Công tước đại nhân muốn trách phạt Locke, Locke không còn lời nào để nói, chuyện này xác thực là do ta thất trách, chỉ là có vài lời ta không thể không nói." Locke ngửa đầu nhìn Christopher, biểu tình thập phần kiên định cùng sống lưng thẳng tắp.
Biểu tình của công tước đại nhân trở nên khó lường, phẫn nộ trên mặt lúc này đã thu lại gần hết như thể cảnh tượng thất thố vừa rồi chỉ là một màn ảo giác, hắn nói: "Nhìn trên sự tận tâm làm việc của ngươi trong quá khứ, ta cho ngươi một cơ hội giải thích."

Đoàn trưởng Locke cũng không lập tức nói ra, gã ám chỉ mà liếc Cách Ngôn và Rex một cái.

Sau đó công tước bảo bọn họ ra ngoài chờ, còn hai ngươi đóng cửa trong phòng nói chuyện.

Cách Ngôn theo Rex ra khỏi thư phòng, hai người đứng trên hành lang, bởi vì chỉ cách có một bức tường, cậu sợ bị người nghe được nên cũng không dám hỏi Rex, chỉ có thể không yên lòng mà chờ. May mà Christopher cũng không để bọn họ chờ lâu, một lúc sau đã gọi bọn họ quay vào.

Đoàn trưởng Locke đã từ quỳ thành đứng, trên mặt không có sợ hãi lúc trước, ánh mắt đắc ý nhìn họ.
Một màn này làm lòng Cách Ngôn trầm xuống. Tên tiểu nhân đoàn trưởng Locke này chắc chắn đã nói gì đó bất lợi cho bọn họ, nghĩ đến sự tín nhiệm của công tước đại nhân dành cho gã, hắn sẽ tin lời ai hoàn toàn không cần đoán nữa.

_Hết chương 45_

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi