TIỂU ĐỊA CHỦ - HUYẾT HUYẾT

Ôi chao quá ngả ngớn rồi, ông vẫn còn đang trương cái mặt già ở đây nè, sắp ngại đến không còn cái lỗ nào chui xuống luôn.
Yến Bạch Thu vẫn còn đang kéo tiểu ca giết heo, trong lòng tràn ngập kích động và hưng phấn, nói: "Cảm ơn, cảm ơn ngươi."
Nếu không nhờ có nhắc nhở của người này, có lẽ sẽ phải mất thật lâu nữa hắn mới biết được mình thế mà đã gầy đi rồi.
Cuối cùng đã phát hiện ra sự cố gắng tập luyện của bản thân trong một tháng qua có tác dụng, nhưng do công việc khai trương cửa tiệm khá bận rộn nên không quá mức để ý thân hình mập mạp của mình, khiến Yến Bạch Thu ngày hôm nay cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Thật ra điều này rất đơn giản, như một cô gái bình thường có thể trọng là một trăm cân, cô mỗi ngày đều chăm chỉ giảm béo, trong vòng một tháng đã giảm được mười cân, nhưng mà những người xung quanh cô bởi vì ngày nào cũng nhìn thấy cô, nên họ không có cách nào phát hiện ra cô gái này thật sự đã giảm béo thành công. Nhưng nếu có một người bạn, sau một tháng xa cách nhìn thấy cô gái này, lại sẽ dễ dàng phát hiện cô đã giảm đi mười cân, thật sự đã gọn gàng hơn một chút.
"À, ngươi dạo này hình như gầy xuống, mặt trông cũng nhỏ hơn rất nhiều rồi." Những lời này, không thể nghi ngờ là đối với người đang giảm béo như hắn mà nói, quả thực là so với việc trúng giải thưởng lớn còn khiến hắn cao hứng, vui vẻ hơn.
Yến Bạch Thu phải nói với thể trọng hơn ba trăm cân kia của mình nhìn tới nhìn lui cũng chính là một đống thịt siêu to khổng lồ, mặc dù hắn mỗi ngày đổ mồ hôi như mưa để không ngừng giảm béo, nhưng do hắn cùng người nhà ngày nào cũng ở cạnh nhau, cho nên dù đã gầy xuống đến bốn mươi cân, nhưng chỉ có chút cảm giác không rõ ràng. Nhưng Tư Trấn Khấu thì lại khác, tuy hàng ngày y cũng nhìn thấy Yến Bạch Thu, nhưng đối phương đối với việc ước lượng cân nặng của heo vốn là tay già đời, đôi mắt cũng thực độc, chỉ cần liếc mắt một cái là đã biết rõ ràng.
Đạo lý này giống với vào Tết âm lịch hàng năm sau khi trở về nhà, chưa nói đến mọi người trong văn phòng, có khi là toàn bộ công ty đều biết.
Ôi chao, lại tăng thêm một đống mỡ.
Trong mắt người ngoài mình béo lên hay gầy đi cũng vô cùng rõ ràng.
Yến Bạch Thu kích động đến nước mắt không kiểm soát được đã rơi ra rồi, cùng Tư Trấn Khấu lúng túng như mà mắc tóc đứng thẳng đơ ở chỗ giếng nước, gã sai vặt thấy một màn như vậy, không khỏi cười khẽ.
Ha ha ha, thật là quá sung sướng, có thể nhìn thấy đại nhân lúng túng không biết làm gì, đáng tiếc Thẩm Trác đã lăn ra ngoài mất rồi, nếu không thì càng đông càng vui.
Mà Yến Bạch Sinh mặt già đỏ ửng, cảm thấy mình sắp nhìn không nổi nữa rồi.
Ôm ôm ấp ấp, chẳng ra thể thống gì.
"Khụ khụ, Cầu Cầu, chúng ta phải trở về rồi." Mà chết ở chỗ thằng nhãi này, một ánh mắt cũng chẳng thèm cho mình.
Yến Bạch Thu đang kích động chìm trong thế giới của riêng mình, lúc này mới lùi về phía sau rồi kéo kéo bàn tay dày rộng ấm áp của tiểu ca giết heo để giải thích, biểu tình có chút xấu hổ, đến cả lỗ tai cũng bắt đầu đỏ bừng rồi.
Vừa nãy hắn quá mức kích động, khua tay bắt được giết heo tiểu ca đứng gần mình nhất, hình như mới vừa rồi còn sờ mấy cái lên lồng ngực tiểu ca ca......
Chết thật rồi, mình hẳn phải đi xin lỗi người ta tử tế?
Thật ra hắn thật sự không phải cố ý làm bậy, đối phương so với hắn cao hơn cả một cái đầu, còn cố tình lui ra sau, hắn muốn lấy gáo múc nước, thật sự không phải cố ý sờ lung tung.
"Xin, xin lỗi, ta thật sự không cố ý." Yến Bạch Thu cảm thấy tay mình quá tiện rồi, đã vỗ thì thôi đi, lại còn tiện thể nhéo nhéo vài cái.
Nhưng mà phải công nhận là cơ bắp rắn chắc lại co dãn, khác hẳn cả người núng nính đầy mỡ của mình.
Sau khi làm chuyện xấu, Yến Bạch Thu chạy nhanh như chớp, chẳng khác nào con rùa đen rút đầu, tay ôm lấy đầu, mắt cũng không dám nhìn tiểu ca giết heo thêm một cái nào nữa.
"Cha, chúng ta trở về đi." Hiện tại Yến Bạch Thu càng nghĩ càng bất an, tay chân cũng không biết nên đặt vào đâu.
Hôm nay mình có bao nhiêu tiện vậy.
Yến Bạch Sinh chỉ hận không thể lập tức đi luôn, còn may, nhi tử tạm thời chưa bị người ta nhổ mất, vẫn vô cùng ngoan ngoãn hiểu chuyện nghe lời cha mẹ già.
"Được rồi, con xách mấy món cái này, hai chúng ta trở về." Tiền đã đưa cho gã sai vặt, Yến Bạch Sinh lướt nhanh ra khỏi cổng, Yến Bạch Thu cũng chạy theo, không nói thêm câu nào, thành thật đi theo sau Yến Bạch Sinh.
Một màn kịch này, ngoại trừ hai nhân vật chính, còn có một vị khán giả xem đến vô cùng rõ ràng.
Đó chính là gã sai vặt đứng cách đó không xa.
Đôi mắt gã sắc như dao, vừa liếc một cái đã nhìn thấy động tác kia của tiểu mập mạp, vươn cái móng heo béo mập kia lên ngực đại nhân còn chưa tính, lại còn vô cùng không thành thật nhéo nhéo mấy cái.
Gã sai vặt chỉ nhìn mà đã cảm thấy sướng tê người, mà cố tình đại nhân nhà gã còn làm ra vẻ "Bát phong xuy bất động" [1], vẻ mặt hờ hững.
[1] Nghĩa là tám gió thổi không động, theo ý hiểu của mình thì là cho dù bất cứ chuyện gì xảy ra thì vẫn cứ vững vàng không dễ lay chuyển.
Thật ra, trong lòng lúc này đang mừng thầm đi.
Nhưng khi thấy đôi cha con kia rời đi, Tư Trấn Khấu vẫn còn đứng tại chỗ, đôi mắt nhìn thoáng qua vạt áo có chút nhăn.
Lúc này gã sai vặt tiến đến, bộ dạng gã vẫn âm lãnh như cũ, chỉ là lúc này khóe miệng nhếch lên một tí, ngữ khí cũng nhẹ nhàng hơn so với ngày thường: "Đại nhân, vừa rồi tư vị hẳn là rất mỹ diệu đi."
Tư Trấn Khấu ánh mắt lạnh nhạt, không nói lời nào.
Gã sai vặt đương nhiên là không sợ, khóe miệng cong cong: "Ta đã nhìn ra, đại nhân nhài vừa rồi không hề phản kháng, theo ta thấy, đại nhân ngài thật ra hoàn toàn có thể thẳng thắn thành khẩn với nhạc phụ đại nhân tương lai......"
"Câm miệng!" Tư Trấn Khấu không thể nhịn được nữa, quát to một tiếng, ném gáo múc nước trong tay xuống, nhanh như chớp đạp cửa đi vào trong phòng.
Chỉ là bước chân kia có vẻ giống như đang chạy trốn hơn.
Gã sai vặt nhấp môi, đáy mắt mang theo một ý cười.
Chu choa, lại còn thẹn quá hóa giận, bị nói trúng rồi chứ gì, đáng tiếc Thẩm Trác lúc này không có ở đây, nếu không đúng là có trò hay xem.
Quay trở lại với Yến Bạch Thu vừa rời đi, trên đường đang bị Yến Bạch Sinh hung hăng truy hỏi một trận.
"Cầu Cầu à, con dù sao cũng là nam hài tử đấy nhé, sao có thể nhào vào trong ngực người ta như thế được, lại còn vào thời điểm có đông người xung quanh như vậy."
"Về sau không được cùng nam nhân ôm ôm ấp ấp như thế nữa."
"Mà cứ coi như không thể cầm lòng được, con cũng phải khắc chế bản thân, nếu không cẩn thận bị người ta nhìn thấy sẽ có người xấu bắt nạt con.
Mà Yến Bạch Thu cảm thấy sống còn gì lưu luyến, ngoan ngoãn nghe cha già lải nhải cả một đường.
Sau khi trở về, buông hết đồ đạc trong tay ra, hai cha con ra chợ thêm một chuyến mua cá mang về, Yến Bạch Thu chuẩn bị làm một ít Ngư Hoàn.
Thật ra nơi này cũng có Ngư Hoàn, chỉ là so với loại Yến Bạch Thu từng ăn rất khác biệt, hắn cũng biết có địa phương làm ra Ngư Hoàn như vậy, đơn giản thành thực, đem thịt cá cùng bột mì trộn với nhau, tương đối thô sơ. Nhưng loại Ngư Hoàn hắn định làm vô cùng khác biệt, xung quanh đây không có bán loại này, từng viên từng viên tròn trịa, mềm mại, trắng nõn, hương vị xoã tung nơi đầu lưỡi, khéo léo ở sự gói ghém hài hòa từng thứ nguyên liệu không thuần túy chỉ là thịt cá mới làm ra được Ngư Hoàn ngon miệng.
Liền thịt cá làm ra Ngư Hoàn, không chỉ được chọn lựa cẩn thận, hương vị so với các loại viên khác có chất lượng tốt hơn nhiều, món ăn này đơn giản nhưng vẫn rất cần sự khéo léo để hiểu hết được vị ngon của nó đem lại, bên trắng như tuyết, giã tay nhuyễn không lẫn một tia tạp chất, hương vị khiến người ta vui vẻ, tinh tế, có vị cá, nhưng lại không lẫn một chút tanh của cá nào.
Tuy vất vả, nhưng Yến Bạch Thu thật đúng là đã tính toán sẽ tự mình làm Ngư Hoàn, tuy rằng cửa tiệm nhà bọn họ tạm thời đã có đậu hũ Phù Trúc, còn cả Tiểu ngưu hoàn, nhưng nhìn chung vẫn có chút ít ỏi, chủng loại nhiều thêm một ít, chính là vũ khí sắc bén để giữ chân thực khách.
Bên trong chợ bán thức ăn cá còn không ít, thịt cá cả so với thịt heo, thịt bò có giá cả mềm hơn rất nhiều, một con cá lớn nặng mấy cân, cũng chỉ có giá mấy chục văn tiền một con, đúng là rất có lời.
Yến Bạch Thu muốn làm Ngư Hoàn, cần mua khá nhiều thịt nên đương nhiên giá cả rất ưu đãi, mà trong các loại cá nhiều thịt đứng đầu danh sách chính là cá Liên(2).
(2) Tui search thì nó toàn ra cá chép thôi nhưng mà tui không chắc lắm tại chưa thấy ai làm cá viên bằng cá chép cả. Nên cứ để là cá Liên cho nó dễ tưởng tượng nhé
Giống cá này có khổ người lớn, đặc biệt là ở nơi này lại có giá thành rất rẻ, chất thịt đậm đà, là ứng cử viên sáng giá nhất để làm Ngư Hoàn. Yến Bạch Thu chọn mua ba con lớn, mỗi con đều phải gần sáu cân rất mập mạp, người đánh cá bóc mang đánh vẩy sạch sẽ, rồi đưa cho Yến Bạch Thu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi