Độ dài: 159 chương
Lượt xem: 561
[Phần Nữ Chính]: Năm A Lê được chín tuổi, bên nhà hàng xóm có một tiểu lang quân bị thương nặng đến ở lại. Vị tiểu lang quân ấy có dung mạo như tranh vẽ, phong thái tuấn mỹ vô song, A Lê đã lén lút thương mến hắn từ lâu. Đến năm mười bốn tuổi, nghe đồn tiểu lang quân bị người ta “ruồng bỏ”. A Lê lấy hết can đảm chạy sang nhà bên, nói với Hoắc Giác: “Huynh đừng buồn, nếu nàng ấy không cần huynh, ta cần.” Lời vừa dứt, nàng đã bị Hoắc Giác ném ra khỏi cửa.