TÌNH YÊU CỦA ANH TÔI KHÔNG DÁM NHẬN



Bởi vì những ngày này Kiều Phương Hạ luôn ở cùng Lê Đình Tuấn và nằm trong phạm vi Vô Nhật Huy bảo vệ, chưa từng đụng tay tới máy tính nên bọn họ không hề nghi ngờ cô.

Vô Nhật Huy chẳng chút đề phòng, lập tức nó ra mọi thứ mình biết.

Trong lòng Kiều Phương Hạ bấy giờ rối như tò, khiếp sợ nhìn chằm chằm đối phương nhưng chẳng thể nói thêm lời nào.

Khả năng lớn nhất chính là King dùng thân phận của cô để trả thù Lệ Đình Tuấn.

Hoặc người khác cố tình dùng cái tên Chu Tước, cố tình gây chuyện.

Cổ nhất định phải lập tức điều tra rõ ràng.

“Đột nhiên tôi cảm thấy hơi khó chịu, đầu còn hơi choáng.

Trước tiên cậu cứ đưa tôi về khách sạn của đoàn phim đi”
Kiều Phương Hạ bấy giờ không còn nhiều thời gian để tiếp tục truy hỏi ngọn ngành nữa, cô vội vàng giục Vô Nhật Huy.


‘Vừa lên xe, cô lập tức tìm cái tên Cố Nhân Hạng Cũ, sau đó lên Phiêu Diễu thi thấy đối phương đang trên đó nói chuyện phiếm.

Kiều Phương Hạ lập tức nhản tin.

[Rốt cuộc cậu đã làm gì?”]
[Sao vậy? Thời gian dài im hơi lặng tiếng, vừa trồi lên liền mắng tôi?]
[Không phải cậu cố tình mô phỏng theo tôi, nhận danh sách hay sao?”]
[…Trời đất làm chứng, tôi còn bị tổ chức nhốt trong phòng không ra được, nhận danh sách bằng cách gì chứ?] Cố Nhân Hạng Cũ và Kiều phương Hạ quan hệ không tồi, đối phương là do cô dẫn dắt, không thể nào nói dối cô mấy chuyện này.

[Thật sự không phải cậu?]
[Tôi thề! Nếu như tôi làm, tôi sinh con trai sẽ đoạn tử tuyệt tôn!]
[…Cậu chắc chắn mình tìm được vợ à?]
[Má nó! Tôi sẽ giúp cô điều tra thử rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!] Sau khi nói thêm đôi ba câu cô liền tắt điện thoại, không quấy rầy Cố Nhân Hạng Cũ làm việc.

Tuy nhiên, trong lòng Kiều Phương Hạ bấy giờ nóng như lửa đốt vậy, sốt ruột chờ tin tức.

Vô Nhật Huy liếc nhìn, thấy cô chỉ tùy tiện mở game di động, sau đó ngẩn ngơ nhìn màn hình, bén thấp giọng an ủi.

“Cô chủ không cần quá mức lo lắng.

Cậu hai từ trước đến nay làm việc luôn có kế hoạch dự phòng, luôn chưa cho mình đường lui toàn vẹn”
“Ừm”
‘Vẻ mặt Kiều Phương Hạ phức tạp, qua loa gật đầu.

Chuyện cô lo lắng chính là, hơn tám phần mười đều do cô liên lụy Lệ Đình Tuấn.

[Đã điều tra xong.


Đúng là do Truth thao túng nhưng tôi lại không biết cụ thể là ai ra tay.]
Kiều Phương Hạ vừa đặt chân tới khách sạn liền nhận được tin nhắn từ Cố Nhân Hạng Cũ.

Cô suy nghĩ thật kĩ, xem mọi chuyện rốt cuộc bắt đầu từ đâu.

Văn kiện bị đánh cắp, kết quả hiện tại không cách nào thay đổi.

Thế nhưng thủ tục pháp luật cần một khoảng thời gian mới bắt đầu có hiệu lực.

Còn thời gian đồng nghĩa với việc vẫn còn cách để cứu vãn mọi chuyện.

Cô lập tức mở laptop, không chút dấu vết xâm nhập, vượt qua tường lửa.

Chỉ trong vòng mười phút, toàn bộ hệ thống internet của công ty Kỳ Nhạc đều bị tê liệt.

Cô đem virus thả vào toàn bộ tập tin về hợp đồng.

Virus giống như bệnh dịch, nhanh chóng lan rộng đến từng chiếc máy tính.

Đợi đến khi bộ phận kĩ thuật bên kia phát hiện thì đã chẳng còn cách đảo ngược tình thế.


Kiều Phương Hạ lạnh lùng nhìn chăm chằm màn hình, phía trên là hàng chữ đã xâm nhập thành công.

Cô căn bản không muốn làm ra chuyện tuyệt tình đến như vậy nhưng công ty Kỳ Nhạc thủ đoạn quá mức hiểm độc/ Vậy cho nên cô bắt buộc dùng phương thức hủy diệt, rút toàn bộ đường lui của bọn họ.

Trong lúc muốn tắt laptop thì cô chợt phát hiện phía dưới góc màn hình hiện ra một chấm đen nho nhỏ.

Cô nhíu mày, khẽ nhấn chuột.

Có thể dưới sự công kích của cô an toàn trở ra, hơn nữa còn phản kháng lại, Kiều Phương Hạ đã lâu chưa gặp qua người như vậy.

Thần kinh cô trong phút chốc căng như dây đàn, nhanh chóng nhập liệu mật mã bảo vệ.

Sau khi thực hiện xong toàn bộ quá trình, Kiều Phương Hạ mới phát hiện đối phương không hẳn mạnh đến như vậy.

Tuy răng cách làm khá giống với cô nhưng vẫn còn non nớt, tốc độ công kích lân phòng ngự đều kém xa..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi