TÌNH YÊU CỦA ANH TÔI KHÔNG DÁM NHẬN



“Đang ở đâu?” Giọng nói của Lệ Đình Tuấn có chút mệt mỏi, hơi khàn khàn.

“Công ty Kiều Phương Hạ thành thành thật thật trả lời.

“Vừa rồi gọi điện thoại với ai?”.

“Khiết Đan” Kiều Phương Hạ dừng lại một chút, trả lời.

“Kiều Phương Hạ” Lê Đình Tuấn đột nhiên gọi cả họ tên cô.

Trái tim Kiều Phương Hạ đập thình thịch”, nghĩ rằng lời nói dối đã bị anh nhìn ra, vừa kiên trì muốn nói chuyện, Lê Đình Tuấn đã tiếp tục nói: “Mấy ngày nay có thể anh sẽ hơi bận.”
Kiều Phương Hạ suy nghĩ, chột dạ trả lời: “Em sẽ sớm trở lại đoàn phim, cũng rất bận.”
Lệ Đình Tuấn cho phép Vô Nhật Huy đi theo Kiều Phương Hạ để bảo vệ cô, làm sao mà anh có thể không biết Kiều Phương Hạ đã đến bệnh viện thăm Đường Minh Kỳ?
Anh im lặng một lúc, sau mới nói: “Nếu Đường Minh Kỳ thích ăn khế, anh sẽ gửi cho anh ta một trăm hộp, để anh ta ăn đủ”
“…” Kiều Phương Hạ suýt chút nữa mắc nghẹn một miếng táo.


Khi Lê Đình Tuấn nói như vậy, cô nghĩ đến mùi vị của quả khế, không hiểu sao có hơi ê răng.

“Không tốt lắm đâu.

Có hơi lãng phí đồ ăn.” Cô ho nhẹ, trả lời.

“Nếu không muốn lãng phí đồ ăn, từ giờ cho đến khi anh trở về, tốt nhất là ngoan một chút” Lê Đình Tuần thấp giọng trả lời.

Lệ Đình Tuấn cắt đứt động mạch người khác, cô định giúp anh xin lỗi Đường Minh Kỳ, sao bây giờ lại giống như cô đang giấu giếm mà làm chuyện có lỗi với anh?
Kiều Phương Hạ không nói nên lời, nghĩ muốn tranh luận, nhưng lại sợ mình lại làm hại Đường Minh Kỳ.

Trong lúc im lặng, ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa.

“Đồng nghiệp tìm em” Kiều Phương Hạ lấy cớ, vội vàng nói với Lệ Đình Tuấn: “Em cúp máy trước”
“Ừ! Ở bên Lê Đình Tuấn hơi ồn ào, có lẽ là đang tham gia hội nghị hay gì đó.


Kiều Phương Hạ biết anh đang bận, lập tức cúp máy.

Anh đứng dậy mở cửa, ngoài cửa là thư ký của công ty, trên tay cầm một hộp đồ nhỏ, nói với Kiều Phương Hạ: “Đây là quả khế của công ty phát, tôi lấy cho cô một ít?”
Kiều Phương Hạ hơi nhướng mày, nhìn thư ký đem quả khế vào phòng cô.

Thế mà Lệ Đinh Tuấn thật sự tặng Đường Minh Kỳ quả khế!
Kiều Phương Hạ khiếp sợ khi nhìn thấy trong phòng đối diện, bộ phận hành chính cũng đang tặng quả khế cho các đồng nghiệp khác.

Đây đâu chỉ một trăm hộp? Mấy trăm hộp còn có thể!
Tổng giám đốc của chúng ta sắp chuyển sang bán trái cây?” Hai nhân viên đi ngang qua cửa, thì thầm nói nhỏ.

“Tôi nghĩ bạn gái của anh ấy đang làm người phát ngôn của tiệm trái cây nào đó?”
“Cũng không đúng, nói không chừng là công ty chúng ta làm ăn phát đạt, tổng giám đốc vui vẻ, cho nên mới phát nhiều trái cây cho mọi người.”
Lệ Đình Tuấn hiện đang là nhà đầu tư lớn nhất vào công ty giải trí Thiên Hoàng, vinh quang của tập đoàn WL cũng liên quan trực tiếp đến vinh quang của giải trí Thiên Hoàng bọn họ.

“Cậu không biết đây là hoa quả mà xe vận tải chở cổng bệnh viện lúc sáng sao? Nghe nói có mười xe tải, chặn kín cửa vào bệnh viện”.

Google ngay trang ( TRÙMtr uуện.

)
“Cuối cùng là có chuyện gì vậy? Tên đầu sỏ nào đội nón xanh cho tổng giám đốc?” Đường Nguyên Khiết Đan cũng mang một hộp khế về, huýt sáo với Kiều Phương Hạ..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi