TÌNH YÊU CỦA ANH TÔI KHÔNG DÁM NHẬN



“Sao em lại có thể khẳng định không phải anh ta?” Lệ Đình Tuấn không nhịn được cau mày.

Kiều Phương Hạ khế thở dài một hơi.

Nói nhiều rồi lại sắp cãi nhau.

Nhưng Kiều Phương Hạ biết, chắc chắn không thể nào là King làm.

King uy hiếp cô nhiều lần như vậy, lần nào cô cũng chọn Lệ Đình Tuấn, như vậy còn chưa đủ sao?
“Đường đường là chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn WL, giàu có không ai bằng nhưng lại thiếu tự tin vậy sao? Cảm thấy bất kỳ người đàn ông nào cũng có thể cướp em đi khỏi anh à?” Cô im lặng một lát, hỏi ngược lại Lệ Đình Tuấn.

Cố Dương Hàn ở chỗ của Kiều Phương Hạ cũng không phải là người đàn ông tùy tiện như lời của cô nói.

Đây mới là chỗ khiến Lệ Đình Tuấn phải băn khoăn.

Hai người đã gặp nhau mấy lần rồi nhưng cuối cùng Lệ Đình Tuấn vẫn không nói gì cả, đưa tay kéo Kiều Phương Hạ vào trong lòng.

Một hồi lâu mới thấp giọng nói: “Được rồi, em đi vào đoàn phim đi”
Về việc của Cố Dương Hàn, anh cũng chẳng muốn nhiều lời.


Anh vô cùng muốn biết lai lịch của An Dương đó, nhưng lại sợ hãi Kiều Phương Hạ nói dối anh, khiến anh mất lòng tin.

Anh sợ An Dương chính là đứa trẻ được Kiều Phương Hạ và Cố Dương Hàn sinh ra.

Cuộc đời của anh chưa bao giờ phải trải qua nỗi sợ hãi và không yên lòng như vậy.

Cho dù là ngày Kiều Phương Hạ muốn vứt bỏ Đình Trung thì anh cũng chưa từng như vậy.

“Thế thì em đi đây” Kiêu Phương Hạ gật đầu trả lời.

Lê Đình Tuấn khoát thêm áo choàng tắm, đưa Kiều Phương Hạ ra cửa.

Vừa mới quay người trở lại phòng, điện thoại trên bàn liền rung lên.

Anh cầm lên nhìn, là Lục Đình Nam gọi tới.

“Đình Tuấn, đã có thể xác thực được chính là Kiều Diệp Ngọc làm, anh đã điều tra bản ghi chép cho thuê cùng với thông tin Kiều Diệp.

Ngọc dùng người tin cậy của công ty nhà họ Kiều để chuyển số tiền ba mươi tỷ cho đối phương” Lục Đình Nam ở đầu dây bên kia thấp giọng nói với Lệ Đình Tuấn.


“Được, em biết rồi.

Em chờ anh trở về từ nước ngoài” Lệ Đình Tuấn dừng lại một hồi rồi thấp giọng nói.

Bên phía Lục Đình Nam yên lặng mấy giây, mới nói: “Em nghĩ kĩ đi, có cần phải truy cứu trách nhiệm hình sự của Kiều Diệp Ngọc hay không.

Lần này Phương Hạ phải chịu không ít oan ức đâu”
“Biết rồi”
Lệ Đình Tuấn nói xong thì cúp điện thoại.

Anh tiện tay vứt điện thoại qua một bên, nhíu chặt mày, nhìn bóng lưng của đám người Đường Nguyên Khiết Đan và Kiều Phương Hạ ở dưới lầu đang cùng đi đến đoàn phim.

Kỹ thuật bắn súng của Kiều Phương Hạ, sao lại chuẩn đến như vậy?
Bây giờ anh bắt đầu nghỉ ngờ nhận định trước đó của mình.

Cho dù là con người có ở dưới tình huống nguy hiểm thì hành động sẽ vượt qua năng lực của chính bản thân mình.

Nhưng mà ba phát bản chết hai người, dù có nghĩ như thế nào thì cũng thấy không được bình thường.

Chắc chắn Kiều Phương Hạ đang giấu anh chuyện gì đó.

Hơn nữa, lần cuối cùng có tín hiệu của Chu Tước khi bị người của anh theo dõi là một tuần trước ở Nghịch Thủy Hàn.

Mà Kiều Phương Hạ, vừa vặn lại có dính líu với người của Nghịch Thủy Hàn.

Lệ Đình Tuấn yên lặng hồi lâu, xoay người cầm điện thoại lên, bấm số của Phó Thành Đô..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi