TÌNH YÊU CỦA ANH TÔI KHÔNG DÁM NHẬN



Không được sự cho phép của cô, cho dù đối phương có là Lệ Đình Tuấn thi Đường Nguyên Khiết Đan cũng không dám lộ ra chút nào.

“Chắc cô ấy có chuyện nên đi trước rồi” Đường Nguyên Khiết Đan cố ý giả vờ bình tĩnh trả lời lại Lê Đình Tuấn.

Cánh môi mỏng của Lệ Đình Tuấn khẽ nhếch lên, ánh mắt nhìn chằm chằm Đường Nguyên Khiết Đan: “Nói thật “Cô ấy thật sự có chuyện đi trước rồi mà!” Đường Nguyên Khiết Đan bị cái nhìn của Lệ Đình Tuấn dọa cho run lên, kiên quyết lớn tiếng trả lời: “Anh hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai chứ?”
“Đường Nguyên Khiết Đan, cô có mấy cái mạng hả?”
Lệ Đình Tuấn híp mắt, nhẹ nhàng hỏi lại.

“Anh có giết tôi thật thì tôi cũng không biết!” Đường Nguyên Khiết Đan không thèm để ý.


Cô ấy đã trải qua cảnh tượng chấn động tinh thần lúc vừa rồi, vậy nên thế nào thì cũng là lợn chết không sợ nước sôi.

Cô ấy không tin Lệ Đình Tuấn có thể làm gì cô cả, cùng lắm thì bị đánh một trận thôi! Sau khi Kiều Phương Hạ tỉnh lại thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh!
Tóm lại là cô ấy không thể bán đứng Kiều Phương Hạ!
Lệ Đình Tuấn hít sâu một hơi, nhẹ nhàng chỉ thẳng vào
Đường Nguyên Khiết Đan và nói khẽ: “Bây giờ tôi sẽ đi tìm Lục Nhất Minh”
“Anh đi tìm anh ấy thì làm được gì! Anh ấy còn đang quay phim ở đoàn làm phim đó!” Đường Nguyên Khiết Đan luống cuống.

Cô nhanh chóng chạy xuống xe kéo Lệ Đình Tuấn lại.


Lệ Đình Tuấn quay đầu, liếc mắt nhìn về bàn tay đang kéo tay mình của Đường Nguyên Khiết Đan.

Đường Nguyên Khiết Đan biết Lệ Đình Tuấn mắc bệnh thích sạch sẽ, sợ anh chặt luôn tay mình nên cô vội vàng rút tay về.

Hai người nhìn nhau mấy giây, Đường Nguyên khiết Đan mới kiên quyết nói: “Phương Hạ nói là không thể nói ra được.

“Nếu như anh muốn biết, vậy thì trước tiên hãy tự mình đi xin lỗi cô ấy đi! Nếu như một người phụ nữ có đủ lòng tin với anh vậy thì nhất định sẽ chủ động nói thẳng tất cả mọi chuyện với anh!”
“Nhưng mà bởi vì anh không đủ thẳng thắn với cô ấy, đối xử với cô ấy không tốt! Chuyện tình cảm là do bên cùng nỗ lực chứ không phải là chỉ có một mình cô ấy tốt xử tốt với anh như một đứa ngốc vậy! Tôi chỉ nói vậy thôi.

Anh dùng Lục Nhất Minh để uy hiếp tôi cũng vô dụng!
Tóm lại là cô ấy không nói, làm như thế này thì cô ấy cũng không tính là bán đứng Kiều Phương Hạ..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi