TÌNH YÊU CỦA ANH TÔI KHÔNG DÁM NHẬN



Kiều Phương Hạ xoay người ném khăn giấy dính máu vào bồn cầu xả trôi đi, sau đó vội vàng xả nước để trôi máu trên bồn rửa mặt.

Vừa cài xong cúc áo sơ mi, cửa phòng từ bên ngoài bị mở ra.

Kiều Phương Hạ giả vờ rửa tay như không có chuyện gì xảy ra, liếc nhìn ra cửa, sau đó tình cờ bắt gặp ánh mắt của Lê Đình Tuấn.

Lê Đình Tuấn ngửi thấy mùi máu tanh nhàn nhạt trong hơi nước ấm, liền đưa mắt xuống liếc nhìn cổ áo của Kiều Phương Hạ.

Kiều Phương Hạ cố gắng hết sức để chịu đựng, nhưng cơn đau vẫn khiến cô không thể kiểm soát được nhịp thở của mình.

Cô lặng lẽ nhìn chằm chằm Lệ Đình Tuấn vài giây, rồi thờ ơ đáp: “Anh không phải đang lời cố vấn cho anh ấy sao?”
Ở dưới tầng có tiếng ồn ào náo nhiệt.


“Liên quan gì đến tôi?” Lê Đình Tuấn mặt không biểu cảm trả lời.

Chuyện của Vãn Nhất, thật ra là Lê Đình Tuấn sắp xếp người cố ý đề cập đến, để Lục Thành Nam kết hôn sớm một chút, việc này đối với hai bọn họ đều tốt.

Lục Thành Nam có thích Vạn Nhất hay không, từ gia cảnh đến mọi mặt, bọn họ đều xứng đôi, Phò Tình rất thích, Phó Viễn Sơn cũng vậy.

Những người giàu đều như vậy.

“Vãn Nhất có phải rất xinh đẹp không? Tôi thấy dì cả của anh rất thích” Kiều Phương Hạ nhìn về phía sau anh, hỏi.

“Bọn họ thích là tốt” Lê Đình Tuấn nhẹ nhàng dùng tay trái đóng cửa lại, đáp.

Kiều Phương Hạ ban đầu vốn muốn đuổi Lê Đình Tuấn đi, cô sợ bản thân phải hứng chịu nỗi đau, vì thế trong tiềm thức liền lùi lại một bước nhỏ.


Lê Đình Tuấn nhìn thấy cô lùi bước, liền thở dài một hơi, sau đó vươn tay ôm eo cô, nhẹ nhàng kéo cô về phía mình, nhẹ giọng hỏi: “Không thoải mái sao?”
Đôi bàn tay của Kiều Phương Hạ vẫn chưa khô, lạnh và run lên cầm cập.

“Không có.” Cô cứng đầu lạnh lùng đáp: “Chỉ là có chút hơi chóng mặt”
Lệ Đình Tuấn cúi đầu, đôi môi hơi lạnh của anh chạm vào trán của Kiều Phương Hạ, quả nhiên có chút nóng.

Kiều Phương Hạ chỉ cần nghĩ tới việc Lê Đình Tuấn đã chạm vào Kiều Diệp Ngọc, liền cảm thấy chán ghét, không muốn anh chạm vào mình.

Lê Đình Tuấn biết lúc này cô đang gồng lên, nhịn không được mà cau mày.

“Rốt cuộc có chỗ nào không thoải mái?”.

Anh muốn xác định vết thương của cô nàng đến mức nào và có phải cần gọi.

ngôn tình hoàn
Phó Nhiên đến để kiểm tra hay không..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi