“Anh biết thừa em chậm hiểu mà! Giải thích thêm nữa đi!”
Hình Nhất Phàm thực ra cũng không bỏ rơi được cô em gái học hành kém cỏi này, nhưng cha anh lại nói có tên Ôn Lương Diệu kia đến dạy anh mới yên tâm. Tên đó là một tên học bá có tiếng mà anh đã nghe danh từ rất lâu rồi!
Chín rưỡi, cuối cùng cũng làm xong bài tập, Hình phu nhận lên nhắc hai người họ đi ngủ.
Hình Nhất Nặc nghĩ đến buổi biểu diễn tối thứ sáu, háo hức đến nỗi không ngủ được, cô vô cùng muốn đi xeml Sau đó, cô đợi đến lúc buổi biểu diễn kết thúc sẽ đi tìm Đường Tư Vũ —- mẹ ruột của cháu trai cô, nhờ chị ấy dạy cô học đàn piano, rồi sau đó sẽ từ từ tiếp cận thay mẹ cô dò thám về tình cảm của anh hai cô và chị ấy.
Cô thực sự mong muốn anh hai cưới chị ấy làm vợ! Bởi vì cô không muốn cháu trai cô sau này sẽ có cha dượng mẹ kế đâu!
Có thể nuôi nắng dạy bảo ra đứa con ưu tú như thế này, chị ấy nhất định cũng là một người vô cùng giỏi.
Ngày thứ hai, Đường Tư Vũ ở nhà nghỉ ngơi một ngày, sau khi thư giãn tỉnh thần, sáng sớm ngày hôm sau cô đã dậy từ rất sớm.
Còn mười tiếng nữa là buổi biểu diễn sẽ bắt đầu, bảy giờ tối nay bắt đầu và mười giờ kết thúc.
Chín giờ sáng, Đường Tư Vũ nghe điện thoại của Diệp Du, cô ấy mời một vị khách quý hôm nay đến diễn tập lần đầu tiên, nhờ cô nếu tiện thì đến thử sân khấu cùng nhau. Bây giờ, mọi tâm trí của Đường Tư Vũ đều đặt lên buổi biểu diễn ngày hôm nay, cô đương nhiên rất xem trọng nó nên đã đồng ý khoảng mười giờ sẽ đến đó.
Đường Tư Vũ vừa xuống nhà thì nhìn thấy một chiếc xe Ferrari màu đỏ cool ngầu. Cô không còn cách nào khác, đành ngồi lên lái xe đi. Cô hy vọng xe của mình nhanh chóng sửa xong để cô không phải sử dụng xe của Hình Liệt Hàn nữa.
Cuộc vui tối hôm qua kết thúc không mấy vui vẻ. Nghĩ kĩ lại, quả thực nếu Hình Liệt Hàn không can thiệp vào cuộc sống của cô thì cô còn có thể tiếp tục yên bình qua lại với anh ta. Chỉ là anh quản việc của cô quá nhiều, hơn nữa, cô và Mộ Phi cũng là quen biết từ nhỏ, bây giờ gặp lại không đến mức phải thù hận từ mặt nhau.
Vì vậy, trên đường có vô tình gặp nhau, chào hỏi nhau cũng là chuyện bình thường.
Nghĩ đi nghĩ lại thì chỉ có thế nói người đàn ông này quá bá đạo.
Đường Tư Vũ lái xe đến nơi biểu diễn.
Lúc này tất cả nhân viên đang chuẩn bị công việc cho buổi hòa nhạc kéo dài 3 tiếng tối nay.
Hôm nay Đường Tư Vũ ra ngoài cũng chọn cho mình một bộ váy hoa vô cùng thời thượng. Lúc cô tới, chỉ thấy Diệp Du đang nói chuyện với một người đàn ông có thân hình cao lớn.
Diệp Du nhìn thấy cô, lập tức lên tiếng chào hỏi: “Tư Vũ, đến rồi à.”
Người đàn ông đang nói chuyện với Diệp Du quay người lại, trên người anh là một bộ vest vừa khít người, mang một phong thái khác biệt, pha trộn giữa sự thời thượng và trưởng thành, trông anh vô cùng có sức hút.
Đường Tư Vũ nhìn anh ta, khẽ nheo mắt, trời ơi! Diệp Du không nói gì với cô việc cô ấy còn mời cả Kỳ Lương, một ngôi sao Ä: :Á 2 2 . 2 . 2 ` nồi tiêng ở cả hai mảng điện ảnh và âm nhạc. Vừa hay, Đường Tư Vũ thần tượng anh từ rất lâu rồi, vì vậy lúc này nhìn thấy anh cô mới ngạc nhiên tới mức con ngươi như muốn rơi ra ngoài vậy.
Mặc dù không phải như những fan cuồng khác nhưng cô cũng không thể giấu đi sự hưng phần và kích động qua ánh mắt của mình.
Kỳ Lương quay đầu lại quan sát cô, sau đó nhoẻn miệng cười: “Em là Đường Tư Vũ? Bạn thân của Tô Hi đúng không?”
“Anh biết Tô Hi?” Đường Tư Vũ hơi ngạc nhiên hỏi.
“Hai năm trước bọn anh có từng hợp tác trong một dự án.” Kỳ Lương nói xong, giơ tay ra: “Anh là Kỳ Lương”.
Đường Tư Vũ vội vàng đưa tay ra bắt tay với anh ta: “Em là Đường Tư Vũ.”
“Anh vừa đứng đây thấy Diệp Du khen cô suốt.”
“Vậy ạ?” Gương mặt Đường Tư Vũ khẽ ửng đỏ, cười ngượng ngùng.
“Thật sự nhìn không ra, em đã có một cậu con trai rồi. Trong mắt anh, em cứ như một cô sinh viên vừa tốt nghiệp đại học ra trường ý.” Có một thứ ánh sáng khác biệt lộ ra qua đôi mắt của Kỳ Lương.
Diệp Du rất có mắt nhìn người. Vừa rồi cô cảm thấy Kỳ Lương rất có cảm tình với Đường Tư Vũ. Bây giờ cô thực sự muốn giúp đỡ hai người họ. Cô rất thích Đường Tư Vũ, cô cũng mong Kỳ Lương tìm được hạnh phúc của mình, cô rất hy vọng họ sẽ thành một đôi.
“Hai người nói chuyện tiếp đi. Em qua đây có chút việc. Có vấn đề gì em sẽ quay lại tìm hai người.” Diệp Du nói xong liền đi ra chỗ khác, không làm bóng đèn nữa.
Tim Đường Tư Vũ như muốn nhảy ra ngoài. Cô và Kỳ Lương đều cảm nhận được Diệp Du rời đi là có mục đích gì, vì thế mà bầu không khí trở nên ngại ngùng hơn rất nhiều.
Kỳ Lương cũng không che dấu sự hứng thú của anh đối với cô, nói: “Chúng ta qua bên đó ngồi xuống nói chuyện đi.”
Đường Tư Vũ đương nhiên không thể từ chối ý tốt của thần tượng, liền gật đầu đồng ý, vừa đi tới chiếc ghế bên cạnh vừa nói chuyện với anh ta.
Sau khi ngồi xuống, Đường Tư Vũ mỉm cười nói: “Anh chính là khách mời bí mật của buổi biểu diễn tối nay nhỉ!”