TỔNG TÀI, LÀM PHẢN DIỆN PHẢI NGOAN



Triệu Dược Khanh ngồi ở trong một góc khuất, những chuyện xảy ra đều thấy rõ.

Anh ta nhíu mày nhìn đám người náo loạn ở kia, thấy nữ chính chạy đi cũng không ngăn cản, chỉ hướng mắt về phía Tịch hân Nghiêng vừa đi, không hề biết anh ta đang nghĩ gì....

\*\*\*\*\*\*\*

Tịch hân Nghiêng bỏ đi, cũng không có để những việc nữ chính làm khi nãy vào trong mắt, cứ thế nhàn nhã qua hết buổi chiều.

Chuông trường vang lên, lớp học kết thúc, học sinh giờ khắc này vô cùng háo hức, Tịch hân Nghiêng cùng với Mạch Vy ra sau, sân trường đã trống trải không ít.

Theo như dự tính lúc trưa, cô định buổi chiều sẽ đón xe taxi về nhà, từ đây tới chung cư cao cấp của Tịch Húc Sâm mất chỉ ít phút, sẽ mất 100, cô hôm nay sẽ còn có thể tiết kiệm được 100.

Trước đó cô dự tính sẽ như thế, nhưng sau khi tan học, vừa ra cổng trường Tịch Hân Nghiêng liền mừng rỡ hôm nay mình có thể tiết kiệm được 200 chẵn rồi.


Bởi vì xe của Tịch Húc Sâm đã đậu sẵn phía trước cổng trường.

Cô chào tạm biệt với Mạch Doãn xong liền chạy đến phía xe của anh, mở cửa xe ngồi vào.

“ chú.... cháu dự tính chiều nay sẽ bắt taxi về nhà đấy”.

Anh nhíu chặt mắt:” vì sao lại dự tính?”.

Cô thành thật vô tư nói:” bởi vì cháu nghĩ mình sẽ về nhà một mình”.

Tịch Húc sâm nghe cô nói liền khó chịu, cô không tin tưởng anh ư?, vì cớ gì lại nghĩ một mình trở về nhà.

“ vì sao lại nghĩ như vậy?”.

“ bởi vì chú bận nhiều việc nha”.

Hóa ra là vậy, cô nghĩ là anh bận nên mới nói là sẽ về nhà một mình chứ không phải là không cần anh.

Nghĩ đến đây Tịch Húc sâm lại vui vẻ như ban đầu, anh nói:” sẽ không, mỗi ngày tôi đều chở em đi học”.

\( xin mạng phép được đổi cách xưng hô, nếu quy theo bên trung thì đều dù là gì cũng gọi là “ wo” và “ ni” mà thôi.. ha ha\).

Tịch hân Nghiêng cầu còn không được, anh chở đi học thật sự rất thích nhưng mà....

“ có làm trễ nải công việc của chú không?, nếu không thì cháu tự về nhà cũng được ạ”. Cô không phải là người không hiểu lý lẽ, đương nhiên cũng biết hiện tại anh trở về nước công việc vô cùng bận rộn.

“ không có”. Anh nói ngắn gọn.


“ vậy được rồi ạ”.

Tịch Húc Sâm nếu đã nói như thế thì sẽ là như thế, cô cũng không nói nữa, anh vô cùng cứng đầu, có nói gì cũng vô dụng.

Tịch Húc sâm đang lái xe, từ góc độ của cô thì thấy vô cùng đẹp trai, bệnh nghề nghiệp lại tái phát, cô lấy ra di động hướng về anh, mở camera nhấn vài cái, góc nghiêng vô cùng thần thánh, tấm cuối cùng chính là chính diện của Tịch Húc Sâm.

Bị bắt tại trận quá trình gây án, vẻ mặt cô mờ mịt, nhanh chóng tắt đi camera, thấy sắc mặt của anh không được tốt, Tịch Hân Nghiêng nhìn anh cười gượng, thề thốt.

“ cháu hứa cháu sẽ không cho ai xem, sẽ chỉ giữ riêng một mình”.

“ ừ”. Tịch Húc Sâm quay đầu, tiếp tục lái xe.

Như vậy là xong sao?, xem biểu hiện của anh thì cũng không đến mức tức giận, xem ra anh cũng không có để trong lòng, nếu như thế thì tốt quá...

Cô cười hì hì, sau đó không quan tâm anh nữa mà dời lực chú ý đến mấy tấm hình trong di động, kỹ thuật của cô rất tốt, những tấm ảnh chụp ra vô cùng tốt.

Tịch Hân Nghiêng đột nhiên nhớ nghề, có lẽ vài hôm nữa cô phải mua cho mình một chiếc máy ảnh mới được.

Tịch Húc Sâm đang lái xe, thấy cô không chú ý đến mình thì rất khó chịu, những tấm ảnh trong đó có gì đep cơ chứ, còn không bằng nhìn anh.

Suy nghĩ như vậy thôi chứ Tịch Húc Sâm vẫn không dám nói gì cả.

Hai người không đi thẳng về nhà mà lái xe vào siêu thị mua nguyên liệu, Tịch Húc sâm lại muốn làm cơm.

Mua xong hai người đến đón Meo Meo rồi trở về nhà, lại trải qua buổi tối vui vẻ.

Chuyện rửa chén, Tịch Húc Sâm đích thân dọn dẹp, cô ôm gói hạt óc chó tách sẵn mua lúc chiều, ra ngoài phòng khách bật tivi lên xem.

Di đông kế bên vang lên tin nhắn, là của cô, Tịch Húc Sâm lấy xem.


Tin nhắn Mạch Doãn nhảy ra giữa màn hình, thêm một cái icon momo.

“ Hân Nghiêng à, hóa học bài thứ 3 tớ không hiểu, ngày mai cậu giúp tớ xem một chút nhé”.

Cô nhai nhai quả óc chó, nhanh tay trả lời:” tất nhiên rồi, ngày mai mình lên chỉ cho cậu”.

Bên kia lại gửi một cái icon ôm ôm.

“ à phải rồi, trên diễn đàn trường có người đăng một cái video ngắn, trong đó có mặt cậu với Tịch Điềm Điềm lớp A2, tớ xem xong rất hả dạ, trước giờ tớ không biết cậu ấy là người như thế, Hân Nghiêng à, sao lúc đó cậu không gọi tớ”.

Cô nhắn lại:” lúc đó cậu đi vệ sinh mà”.

Mạch Doãn:” ừ ha, tớ quên mất... ha ha”.

Cô nhấn một cái icon gửi đi.

Chán ghê, liên quan đến nam chính là lại “nổi tiếng” hẳn lên, thôi kệ đi, dù sao người mất mặt chính là nữ chính chứ không phải là cô.

Tịch Húc sâm dọn dẹp xong bước ra, cô đang xem Khuynh thế hoàng Phi, nữ chính do diễn viên Lâm Tâm Như Thủ vai, phim mới chỉ vừa chiếu, đang chiếu đến cảnh công chúa bị giải ra pháp trường.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi