TRỌNG SINH CHI THÚ HỒN

Thời gian lên lớp của học viện khế thú cùng á thú cũng không sai biệt lắm, vì thế buổi sáng La Tố cùng nhóm bằng hữu cùng kí túc xá đi ăn sáng, sau đó chia tay tới khoa của mình, đối với chương trình học dưỡng khế ước thú, cậu vẫn khá thích thú.

Tòa nhà của hệ dưỡng khế ước thú nằm ở cuối học viện, đương nhiên điều này không có nghĩa địa vị hệ này không cao, mà vì mặt sau của học viện nối liền với khu rừng rậm nhân tạo, không ít khế ước thú hoang dã được nuôi thả ở đây.

La Tố là tân sinh, phòng học nằm ở ban A, bất quá La Tố tới nơi mới phát hiện, nơi này nếu nói là phòng thí nghiệm thì đúng hơn là phòng học, vì tới hơi sớm nên La Tố đi dạo quanh một chút, trừ bỏ nơi này, ban A không còn phòng nào treo biển, những phòng khác không phải là phòng thí nghiệm thì là hóa học.

Chẳng lẽ nơi này chỉ có một lớp thôi sao? La Tố tuy có chút nghi hoặc nhưng vẫn đi vào phòng học, lúc này trong phòng đã có vài người, bọn họ thản nhiên liếc mắt nhìn La Tố một cái, sau đó quay đầu làm việc của mình.

La Tố căn cứ theo hiển thị trên màn hình, tìm một vị trí trống ngồi xuống, trên màn hình ánh sáng có rất nhiều vị trí trống, vì thế có thể thấy, tin tức hôm qua Hải Nhân Tư nói không sai, nhân số chọn chức nghiệp này rất ít.

Mãi đến khi tiếng chuông vào học vang lên, số người trong phòng vẫn ít ỏi như khi nãy. La Tố hơi nheo mắt, đây là tổng số tân sinh hệ dưỡng khế ước thú sao? Thật sự là con số đáng sợ.

Qua vài phút, cửa phòng học bị đẩy ra, một bóng dáng cao to bước vào, tóc đen dài tới vai, mắt kính gọng vàng, còn có đôi môi khẽ nhếch, tất cả cộng lại làm nam nhân mặc áo blu trắng tăng thêm vài phần nguy hiểm.

“Ố ồ? Hôm nay lại có một gương mặt mới thực sự làm người ta hưng phấn.” Ánh mắt nam nhân xẹt qua La Tố, sau đó nhếch môi: “Đã có người mới, tôi giới thiệu lại một chút vậy, tôi gọi là Uy Nặc, là lão sư hướng dẫn cùng tất cả các chương trình học của các trò, chương trình học của chúng ta không giống các chức nghiệp ngu xuẩn khác của á thú cần phải khổ sở với mớ tri thức lí luận, đối với chương trình học của hệ dưỡng khế ước thú, điều cần làm duy nhất là…. đánh cược tánh mạng để thực hành.”

Uy Nặc nói xong liền dẫn đầu ra ngoài, đám học trò trong phòng lập tức theo sau, sợ rằng nếu mình không theo kịp sẽ xui xẻo, xem ra hôm qua đã chịu giáo huấn, La Tố thấy vậy cũng lập tức theo mọi người.

Xuyên qua đoạn hành lang dài, Uy Nặc dẫn mọi người tới phòng thí nghiệm hình tròn sát với rừng rậm nhân tạo. Khoảnh khắc cửa mở, ánh sáng chói lóa từ bên trong chiết xạ ra, đám học trò có kinh nghiệp lập tức nhắm mắt lại, La Tố phản ứng cũng không chậm, hàng năm tác chiến với tang thi đã tạo thành phản xạ cấp tốc đối với các trường hợp khẩn cấp, La Tố theo phản xạ có điều kiện lui về phía vách tường kim loại cách đó không xa, ánh sáng bị vách tường che chắn vì thế cậu có thể nhìn thấy mọi vật.

Làm xong hết thảy, La Tố mới ý thức được mình phản ứng quá mức, đây cũng không phải thời tận thế, cậu khẩn trương gì a? Cậu dùng tay che mặt, thở dài một hơi, thói quen này đúng là phiền phức, rất dễ làm người khác hoài nghi.

La Tố từ bức tường bước ra, ánh sáng đã sớm tiêu thất, đập vào mắt La Tố là phòng thí nghiệm như trong phim khoa học viễn tưởng, màn hình khổng lồ 360° chập chờn xung quanh mọi người, một loạt ống nghiệm xếp chỉnh tề, không gian bên cạnh có một cái lồng sắt thật lớn, bên trong giam giữ hơn 10 loại khế ước thú bất đồng chủng tộc, bọn họ sử dụng các thiết bị máy móc siêu lớn, La Tố nhìn không ra cách sử dụng.

“Tốt lắm, nơi này là phòng học của chúng ta sau này, nếu không muốn mỗi lần đều bị ánh sáng mạnh kích thích, các trò có thể mua một chiếc kính chuyên dụng dùng trong phòng thí nghiệm, mặc khác……..” Uy Nặc nói tới đây, có chút đăm chiêu liếc mắt về phía La Tố, độ cung bên khóe môi lại tăng thêm vài phần: “Thân thủ không tồi.”

Trái tim La Tố rung lên báo động, thật sự làm nam nhân đáng sợ, rõ ràng không hề đeo dụng cụ phòng chống ánh sáng gì nhưng vẫn thấy rõ động tác của cậu, xem ra sau này cậu phải cẩn thận hơn.

“Mặc dù có người bỏ lỡ chương trình học đầu tiên, bất quá thực đáng tiếc, thứ đã dạy tôi sẽ không nhắc lại lần 2, vì thế tân đồng học, nếu có gì không hiểu tan học có thể ở lại hỏi tôi.” Những lời này Uy Nặc dành riêng cho La Tố, những người khác chỉ hiểu nghĩa đen, nhưng La Tố lại rất rõ, nam nhân này tỏ ý….. hắn rất hứng thú trao đổi thân thủ cậu sau khi hết giờ học.

Uy Nặc đối với La Tố chuyển từ hệ điều trị niệm lực qua rất hứng thú, bất quá hắn không tới mức xen việc riêng vào việc công, vì thế ấn nút khởi động máy móc, chuẩn bị giảng bài.

Theo động tác của Uy Nặc, các màn hình ánh sáng bắt đầu tỏa sáng, trên đó là hình ảnh cuộc sống của khế ước thú, các loại khế ước thú cùng loại thường đều sống quần cư, điều này làm việc nghiên cứu của thú nhân cũng tiện lợi hơn.

Uy Nặc cá tính tuy có chút nguy hiểm, bất quá cũng là một lão sư không tồi, ít nhất lúc truyền đạt tri thức rất cẩn thận, hơn nữa với số lượng chủng loại phong phú của khế ước thú, Uy Nặc dùng phương pháp liên tưởng làm mớ kiến thức sâu chuỗi lại, đám học trò lại càng nhớ kĩ hơn.

La Tố vốn là bác sĩ thú y, tuy khế ước thú ở thế giới này khác trái đất rất lớn, bất quá nguyên lí cơ bản vẫn không đổi, vì thế La Tố tiếp thu khá nhanh.

Một tháng tiếp đó, La Tố đã nắm một phần lớn tri thức lí luận cùng một ít kinh nghiệm thực tế, những đồng học khác cũng không kém nhiều lắm, kinh nghiệm có được đều từ 10 con khế ước thú trong phòng thí nghiệm, thông qua phương thức quan sát và bản ghi chép, bọn họ bước đầu nắm giữ được tập tính khế ước thú.

Một tháng này, Hải Nhân Tư cùng Phân Địch như thường lệ lại kí khế ước thất bại, vì thế hai người thực uể oải, mỗi ngày cứ bày ra bộ dáng khốn khổ như lão bà muốn lấy chồng.

“Bạn thân a, cậu ở hệ dưỡng khế ước thú thế nào rồi? Nhìn bộ dáng lặng lẽ của cậu chúng ta thực lo lắng a……..” Sau vô số lần thất bại, Hải Nhân Tư rốt cuộc đánh chủ ý lên người La Tố.

La Tố đương nhiên biết Hải Nhân Tư có chủ ý gì, vì thế cậu đáp: “Coi như thuận lợi.”

“Ân, để mình tính xem cậu ở đó bao lâu rồi.” Hải Nhân Tư đếm ngón tay, tính toán xong tinh thần uể oải của cậu lập tức phấn chấn: “Một tháng rồi a, bạn thân, cậu vào rừng rậm nhân tạo chưa?”

“Rừng rậm nhân tạo?” La Tố nhíu mày.

“Không, không có gì, bạn thân, cậu tiếp tục cố gắng tiến tới tương lai tốt đẹp được tiến vào rừng rậm nhân tạo!” Hải Nhân Tư uể oải vỗ vỗ vai La Tố, sau đó lại ngồi xuống cạnh Phân Địch bắt đầu than thở.

“Milan đâu?” La Tố từ tuần trước đã bắt đầu thấy có chút kì quái, bình thường ba tên này luôn đi cùng nhau, chính là gần đây Milan lại không thấy bóng dáng.

“Đừng nói nữa, tên kia bị một giống cái của học viện hồn thú mê mẩn rồi, hiện tại mỗi ngày xem việc chế tạo kim loại quý để theo đuổi giống cái kia tìm niềm vui! Cái tên vô đạo đức!” Hải Nhân Tư nói xong lại thở dài.

La Tố thấy hai người buồn bực cũng không quấy rầy nữa, mở màn hình bắt đầu làm bài tập còn lại hôm nay, rừng rậm nhân tạo sao…… khó trách cậu cảm thấy chương trình học gần đây quá suông sẻ, dựa theo lời Ai Tạp Tư, còn có lời nhắc nhở của Hải Nhân Tư thì hệ dưỡng khế ước thú không đơn giản như vậy mới đúng, chính là một tháng này, không chỉ có cậu, mọi người trong lớp cũng đuổi kịp tiến độ, vì thế……. khảo nghiệm thực sự đáng sợ nằm trong rừng rậm nhân tạo sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi