TRỌNG SINH ĐẠI ĐẠO TẶC


Mười mấy kiện trang bị cấp năm mươi loại tốt, tất cả đều là cấp ám kim trở lên, nếu đem ra thị trường bên ngoài giá trị cũng phải trên ngàn kim, mặt khác còn có sáu bảy chục kiện trang bị, đều có thuộc tính tốt, cũng có giá trị không nhỏ.Trang bị rơi ra của người chơi Ngưu Nhân Bộ Lạc, đều được nhặt trở về.“Chúng ta bên này bị đánh rớt bao nhiêu người?” Nhiếp Ngôn mở miệng dò hỏi Kỵ Sĩ Đích Vãn Ca.Kỵ Sĩ ĐíchVãn Ca làm một chút thống kê, nói: “Đại khái có hơn một ngàn, đại đa số là bị quần công ma pháp oanh giết.”“Hắc hỏa dược tổn thất nhiều ít?” Vừa rồi thời điểm chiến đấu, hắn nghe được vài tiếng nổ mạnh, cũng may tuyệt đại bộ phận hắc hỏa dược đều bảo tồn lại được.“Huỷ hoại năm đàn, dư lại toàn bộ tập trung đến chỗ đây.” Kỵ Sĩ Đích Vãn Ca chỉ về hướn đám hắc hỏa dược đang được chất đống, tổn thất nhiều như thế, hắn thật sự không còn mặt mũi nào để đi gặp chấp hành hội trưởng.Hắc hỏa dược này được đựng trong nồi niêu chum vại, chỉnh tề mà bày biện ở nơi đó, những người khuân vác này đều tốn không ít sức lực, mỗi đàn đại khái nặng trên dưới hai mươi cân, hơn nữa còn có bình chứa, không sai biệt lắm nặng khoảng ba mươi cân, cho dù là chiến sĩ lực lượng cường đại, khuân vác một khoảng cách lâu như vậy, cũng sẽ hao hết thể lực, chỉ có thể đổi người khác khuân vác, từ hai người chuyển qua chuyển lại di chuyển cũng thuận tiện hơn.“Chỉ có năm đàn mà thôi, tổn thất không phải rất lớn.” Nhiếp Ngôn đếm một chút, còn thừa mười bảy đàn, mười bảy đàn hắc hỏa dược này, cũng đủ dùng để bọn họ tự sản xuất được.Một lát sau, đám người Aun, Đao Quang Sáng Chói đều tập trung lại đây, tổng cộng hơn ba mươi người chơi đỉnh cấp, nếu không có bọn họ đuổi tới, người của Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh cùng Thần Thánh Thủ Hộ người, sẽ không dễ dàng rời đi như thế.“Chúng ta đã tới chậm.” Đao Quang Sáng Chói xin lỗi nói, khi bọn họ cưỡi ngựa, từ xa đã nghe được những tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, khi đó tâm tình của bọn họ khẩn trương tới cực điểm, cho rằng toàn bộ hắc hỏa dược đã bị huỷ hoại, còn may, chỉ huỷ hoại một chút.“Không tính quá muộn.” Nhiếp Ngôn cười cười nói, năm đàn hắc hỏa dược còn không đến mức thương gân động cốt.Toàn bộ đám người Nhiếp Ngôn đề cao tinh thần, lưu tại tại chỗ thủ vệ, bọn họ chỉ còn lại không đến một ngàn người, vạn nhất lại gặp đánh lén lần nữa, vậy phiền toái.Một lát sau,năm ngàn người cũng lục tục chạy đến, đội ngũ hộ tống hắc hỏa dược lập tức trở nên lớn mạnh lên, đội ngũ lúc này mới chậm rãi xuất phát, hướng về phía Bất Lạc chi thành.Bất Lạc chi thành có Truyền Tống Trận, có thể trực tiếp truyền tống đến cứ điểm Khắc Lí Phổ Tư, hơn một giờ sau, đám người Nhiếp Ngôn rốt cuộc cũng đến được Bất Lạc chi thành, rồi mới đem hắc hỏa dược truyền tống tới cứ điểm Khắc Lí Phổ Tư.Quách Hoài tìm tới 5 cao cấp Luyện kim sư, 1 cao cấp Dược tề sư, 2 cao cấp Phù văn sư, 1 cao cấp Phụ ma sư, theo chân bọn họ ký kết hiệp nghị, ở cứ điểm Khắc Lí Phổ Tư sáng lập một phòng thí nghiệm bí mật, tìm đủ tài liệu, đem bọn họ xếp xuống dưới.Nhiếp Ngôn đem bản vẽ thiết kế địa tinh ma đạo pháo cấp một giao cho bọn họ, bọn họ lập tức bắt đầu bận rộn lên, dự tính sáu ngày sau, địa tinh ma đạo pháo đầu tiên của Ngưu Nhân Bộ Lạc liền sẽ ra đời.Nhiếp Ngôn xem xét một chút phòng thí nghiệm bí mật này, nó ở vào sau khu nhà dân của hiệp hội tổng bộ Ngưu Nhân Bộ Lạc, chôn sâu dưới nền đất, chỉ có một cửa vào bí ẩn, bên trong lại là phi thường rộng lớn, là một cái đại sảnh được bố trí rất tráng lệ, hoàn cảnh vẫn là không tồi, các loại dụng cụ thực nghiệm rất đầy đủ, phân loại thành mấy trăm loại tài liệu bày ra, mỗi ngày đều có người đến bổ sung.

Chín người chơi chức nghiệp sản xuất cao cấp vô cùng khẩn trương bận rộn.Sau khi những chuyện này đều được an bài xuống ổn thỏa, Nhiếp Ngôn lúc này mới yên tâm, nhìn một chút thời gian, sắp đến giờ logout rồi.Nhiếp Ngôn buông mũ giáp, đứng dậy.Lại là một ngày sáng sớm, hôm nay là sinh nhật của Tạ Dao, tiệc sinh nhật của nàng được tổ chức tại nhà hàng River Moro của tập đoàn Long Dược, thời gian là vào lúc hai giờ chiều, đến lúc đó gia đình họ hàng của Tạ Dao đều sẽ tham gia, Nhiếp Ngôn nhiều ít cũng có chút xấu hổ, nhưng cũng không sao, cha mẹ, họ hàng bạn bè của Tạ Dao, hắn nhất phải đi gặp mặt.Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút, đi cửa hàng trang sức chọn lựa một cái vòng cổ rất là tinh xảo.Hắn đã nhận được tin tức trúng tuyển của trường Đệ Nhất Quân Đội, trường Đệ Nhất Quân Đội có hai Vương Bài Chuyên Nghiệp Nhiếp Ngôn có thể tùy ý chọn lựa, chỉ có tổng thành tích đứng trước ba, mới có tư cách như vậy.


Đời này, hắn cuối cùng không phụ kỳ vọng của cha hắn, không có tiếc nuối.Đi công ty cảu cha một chuyến, gặp A Sâm nói chuyện một chút, Chiến Thần Bộ Lạc phát triển rất thuận lợi, vừa mới khiến cho mấy cái hiệp hội của Thác Bạt gia ăn một chút đau khổ, bọn họ đã chiếm xong một cứ điểm, coi đây là thành lũy, để bắt đầu chinh chiến khắp nơi.Chiến Thần Bộ Lạc quật khởi làm cho mọi người chú ý, ở những nơi thành thị khác cũng có mấy cái công hội quất khởi, nổi tiếng như là Tru Thần Chi Kiếm, Quang Ám Đế Quốc…Nhiếp Ngôn nhớ lại tên của những công hội này, Tru Thần Kiếm Chi Kiếm là công hội ở thành Nguyệt Quang, hiện tại còn tương đối yếu, chờ bọn họ thật sự phát triển, ít nhất cũng phải hơn một tháng, đến nỗi Quang Ám Đế Quốc, kiếp trước là một cái công hội ở Tạp La Nhĩ thành, Nhiếp Ngôn nghĩ rằng chính vì sự xuất hiện của mình, mà sinh ra hiệu ứng bươm bướm, làm cái hiệp hội này biến mất khỏi dòng sông lịch sử, không nghĩ tới Quang Ám Đế Quốc thế nhưng lại chạy đến Liệt Diễm Thành, hơn nữa còn muốn phát triển hơn kiếp trước rất nhiều.Lịch sử, ở thời khắc Nhiếp Ngôn xuất hiện, đã thay đổi không ít.Xem ra Ngưu Nhân Bộ Lạc tương lai cũng không tịch mịch.Nhiếp Ngôn ở công ty của cha ngồi đến chiều, lúc này mới lái xe chạy đến khách sạn River Moro.Khách sạn River Moro là khách sạn lớn nhất cảu thành phố Hoa Hải, đẳng cấp 6 sao, cao 167 tầng, tạo hình giống như là thác nước, toàn bộ cao ốc mỗi một tầng đều có thể xoay tròn, tự động phân giải lắp ráp, thay đổi phong cách từng phòng, có thể nhìn được toàn bộ khung cảnh xung quanh, bên cạnh chính là phố buôn bán nổi danh nhất thế giới, River Moro, Moro lấy từ thánh điển tông giáo, nghĩa là mộng ảo, bên đường mỗi một cửa hàng đều tạo hình vô cùng độc đáo, muôn màu muôn vẻ, phảng phất như đặt chân đến một thế giới thần kỳ.Ở một chỗ như vậy, có thể nói là tấc đất tấc vàng, chỉ là tòa cao ốc giống như River Moro, đã có giá trị mấy tỷ, tài lực của tập đoàn tài chính Long Dược, làm cho người khác không khỏi cảm thán.

Nhiếp gia vừa mới quật khởi, tổng tài sản so với tập đoàn tài chính Long Dược chỉ là một con số lẻ, cùng loại tập đoàn lớn này so sánh, đúng là một trời một vực.Nhiếp Ngôn đi tới cửa, nghiệm chứng thân phận xong, lập tức có một nữ nhân viên phục vụ mặc sườn xám chạy tới.“Tiên sinh, mời đi theo ta.” Nàng thanh âm trong trẻo thanh thúy.“Ùm!” Nhiếp Ngôn gật gật đầu, đi theo phía sau nàng.Nữ phục vụ dẫn Nhiếp Ngôn đi vào thang máy, thang máy đi thẳng tới tầng thứ một trăm ba mươi mốt, đi qua hành lang trải thảm đỏ, tiến vào bên trong một cái đại sảnh.


Tuy rằng thời gian còn sớm, nhưng bên trong đại sảnh đã kín người, bọn họ mỉm cười nói chuyện với nhau, nam mặc âu phục đi giày da, nữ thì mặc lễ phục vô cùng hoa lệ, nơi này tụ tập toàn bộ tinh anh của giới thượng lưu của Hoa Hải và cả Liên Bang.Bên trong đại sảnh này có thể chứa được mấy ngàn ngươi cũng không thành vấn đề, Nhiếp Ngôn nhìn quanh bốn phía, không có một người nào quen biết, hắn đành chọn một cái vị trí ở gần cửa sổ mà ngồi xuống.Hắn chưa từng tham gia yến hội long trọng như vậy, kiếp trước khi cha hắn còn sống, hắn là cái hoàn khố đệ tử, cha hắn sẽ không đem hắn đến những chỗ yến hội long trọng như thế này, sau khi cha hắn chết, hắn càng không có cơ hội để tham gia yến hội như thế này.Mặc dù không quen, Nhiếp Ngôn cũng không có hồi hộp, kêu một ly nước trái cây, ngồi ở trong một góc vô cùng thản nhiên, nhìn ra bên ngoài cửa sổ, hướng về phía mặt biển xa xa, màu xanh cảu biển làm cho lòng người cảm thấy bình yên đến lạ thường.Nhìn lại trong đại sảnh, trong đám nhân sĩ tinh anh quẩn áo chỉnh tề đẹp đẽ này, rốt cuộc là có bao nhiêu kẻ bại hoại xấu xa, ai cũng không biết.

Nơi này mỹ nữ cũng không thiếu, ai nấy cũng đều xinh đẹp, duyên dáng quyến rũ, người người đều mặc trang phục thấp ngực lộ lưng, như trăm hoa đua nở.Thường xuyên có thể thấy được một hai trung niên bụng phệ, nắm tay mỹ nữ nhỏ hơn bọn họ tới mười mấy tuổi, không khỏi cảm khái, đúng là một đóa hoa nhài cắm bãi cứt trâu.Nhiếp Ngôn có thể lý giải, vì cái gì trong đám bạn đồng học sau khi nghe nói Tưởng Oánh Ngữ gả cho một đại gia, một đám vô cùng đau đớn, hận không có thể sinh ra sớm hơn vài chục tuổi.Nhìn một chút thời gian, đã gần đến hai giờ, Tạ Dao cũng sắp xuất hiện rồi.Nhiếp Ngôn lẳng lặng mà uống nước trái cây, đại sảnh vang lên tiếng nhạc du dương êm dịu, mọi người trong đại sảnh đang nói chuyện cũng bắt đầu an tĩnh lại, bọn họ nhìn về phía trước đại sảnh, một thiếu nữ vô cùng mỹ lệ xuất hiện trong tầm mắt mọi người, nàng mặc một chiếc váy màu trắng bó sát vào người, lộ ra một đường cong quyến rũ, bờ vai trần gợi cảm và bàn tay trắng ngần như ngọc thạch không có một tia tì vết, dưới ánh đèn chiếu rọi càng thêm xa hoa lộng lẫy.Nàng ưu nhã động lòng người, tựa như một tinh linh xinh đẹp.Tạ Dao vừa xuất hiện, lập tức trở thành tâm điểm chú ý của mọi người, rất nhiều người bất giác than thở, làm cho tất cả nữ nhân ở đây đều cảm thấy ghe tị.


Hiện tại Tạ Dao mới mười tám tuổi mà thôi, nếu là lớn thêm vài tuổi nữa, tất nhiên sẽ phong tình vạn chủng, khuynh đảo chúng sinh.Tạ Dao kéo tay một người, là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, oai hùng đĩnh đạc, hai hàng lông mày của ông giống hết Tạ Dao, chỉ cần vừa thấy là có thể đoán được, ông ta chính là cha của Tạ Dao.

Mẹ của Tạ Dao còn phải đợi yến tiệc bắt đầu mới có thể xuất hiện.Bên cạnh còn có một ít người, là người thân của Tạ Dao.Ở đây mọi người sôi nổi chúc mừng, Tạ Dao mỉm cười đáp lại, thái độ rất lễ phép, ánh mắt thỉnh thoảng lại đảo qua mọi người, đang tìm kiếm cái gì, lại không có tìm được, lộ ra một tia biểu tình thất vọng.Yến hội bắt đầu rồi.Quá nhiều người tụ tập ở bên cạnh Tạ Dao cùng người nhà của nàng, Nhiếp Ngôn hiện tại đi lên, e là có điểm không thích hợp, từ từ rồi nói sau.Ánh mắt dảo qua một đám khách khứa trong đại sảnh, ở một chỗ cửa sổ phía xa xa, một bóng hình hấp dẫn sự chú ý của Nhiếp Ngôn, thân hình Nhiếp Ngôn khẽ run lên, nắm chặt cái ly trong tay, trên cánh tay lộ ra những đường gân xanh, chứng tỏ tâm trạng lúc này của hắn là vô cùng kích động.ưNgười kia tầm bốn mươi tuổi, thân hình cao lớn, cho người ta một loại cảm giác vô cùng cường tráng to lớn, mặc một bộ trang phục bình thường, so với những người mặc âu phục ở đây thì có vẻ tương đối tùy tiện.

Thế nhưng không có che dấu được một cỗ uy nghiêm khí thế.


Đứng hai bên cạnh là hai người đàn ông mặc đồ vest đen, thân thể ẩn sâu trong lớp quần áo là một con báo săn vô cùng dũng mãnh, lúc nào cũng có thể xông ra cắn người.

Vừa thấy là biết bọn họ đã từng trải qua thời gian chinh chiến, đây chính là hai vệ sĩ của ông ta.Người này, Nhiếp Ngôn vô cùng quen thuộc, chủ tịch tập đoàn tài chính Thế Kỷ, Tào Húc!.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi