Sau khi giọng nói lạnh lùng của một cô gái vang lên, một đạo thân ảnh màu trắng xinh đẹp từ trên trời từ từ hạ xuống.
Nữ tử này nhìn vẻ bề ngoài thì khoảng chừng hai mươi tuổi, toàn thân mặc áo trắng hơn tuyết, tóc bay múa theo gió, phảng phất giống như lạc thần hàng thế, tiên tử giáng trần.
"Oa! Thật đẹp a!"
"Nhan sắc này, khí chất này, so với Ngư Dao Dao còn muốn hơn mấy phần a!"
"Khoan đã, cô ta vừa rồi nói cái gì? Đường Thanh Nhã của Cuồng Tiên môn! Chẳng lẽ cô ta chính là nữ thần của Đường gia một trong tam đại nữ võ thần sao?"
"Không sai! Người này chính xác chính là nữ thần của Đường gia! Mấy năm trước ta từng ở bên trong một lần Đại hội Võ Đạo nhìn thấy cô ta!"
"Đáng tiếc! Người tải giỏi không được trọng dụng, cô ta thực sự không nên gia nhập vào cái tông phái tà ác như Cuồng Tiên môn a!"
...
Vô luận là mọi người ở đây hay là những người xem trên sóng truyền trực tiếp đột nhiên thấy Đường Thanh Nhã xuất hiện, tất cả đều thi nhau kinh hô lên.
"Đúng là Đường tiểu thư!"
Tào Văn cũng đột nhiên đứng lên, hai mắt trợn thật lớn, sau khi xác nhận không có nhìn nhầm thì nhìn về phía Diệp Trần ở một bên.
Trên mặt Diệp Trần cũng hiện ra vẻ kích động, thấp giọng lẩm bẩm nói:
"Khó trách ta cảm thấy khí tức này quen thuộc như thế! Thanh Nhã, thật sự là rất lâu rồi a..."
Nhoáng một cái mười hai năm không thấy, Đường Thanh Nhã tuy rằng dung mạo cũng không có biến hóa quá lớn, thế nhưng khí chất cả người lại có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất, mơ hồ hiện ra một cỗ khí tức cao quý khó mà hình dung giống như Cửu Thiên Huyền Nữ, để cho người ta không dám nhìn thẳng.
Diệp Trần lại biết, đây là Thần Hoàng Biến mà lúc trước hắn truyền cho Đường Thanh Nhã, đã có dấu hiệu chút thành tựu, trên người vậy mà đã có khí tức Thần Điểu Phượng Hoàng một cách tự nhiên.
Lúc này Ngư Dao Dao bị thương cũng đã trở lại vị trí của mình, nhìn qua Đường Thanh Nhã từ trên trời hạ xuống, trong đôi mắt đẹp lập tức hiện ra vẻ giật mình, chợt yếu ớt thở dài:
"Đường Thanh Nhã sao? Không nghĩ tới hai năm ngắn ngủi không thấy, thực lực của cô ta dường như đã tinh tiến hơn rất nhiều! Tuy nhiên cô là ngốc soa? Lúc này nhảy ra hơn nữa còn tự cho mình là đệ tử của Cuồng Tiên môn, quả thực chính là không khác gì muốn chết cả a!"
Trong sự ngạc nhiên, thán phục và khó hiểu của mọi người, Đường Thanh Nhã đã nhẹ nhàng rơi vào trên lôi đài, ngay lập tức tất cả ống kính của máy quay phim tự động đều tập trung ở trên người của cô ta.
"Ha ha ha!!"
Thẩm Thanh Sơn nhìn thấy Đường Thanh Nhã xuất hiện thì lập tức cất tiếng cười to, vẻ mặt bỗng nhiên nghiêm lại:
"Được lắm ngươi cái dư nghiệt của Cuồng Tiên môn! Cuồng Tiên môn các ngươi phạm phải tội lớn ngập trời như thế vậy mà ngươi lại dám tới tham gia Đại hội Võ Đạo, ngươi đây là coi võ đạo Hoa Hạ ta không còn ai sao? Người đâu, bắt yêu nữ này lại cho ta!"
Thẩm Thanh Sơn ra lệnh một tiếng, mấy tên cao thủ dưới đài cao lập tức nhẩy ra muốn tiến lên bắt lấy Đường Thanh Nhã.
"Hừ!"
Đường Thanh Nhã hừ lạnh một tiếng, thuận tay á dài vung lên:
Phanh phanh phanh!
Mấy tên cao thủ kia còn chưa tới gần trước mặt Đường Thanh Nhã được mười mét thì bị một cỗ kình phong cường đại trực tiếp đánh bay ra ngoài:
"Thẩm Thanh Sơn! Ngươi ăn nói bừa bãi, đổi trắng thành đen, điên đảo phải trái! Thật coi tất cả mọi người trong thiên hạ này đều mù mắt sao?"
"Ngậm miệng!"
Thẩm Thanh Sơn lập tức quát lớn một tiếng, hiển nhiên sợ Đường Thanh Nhã nói ra một số thứ gây bất lợi cho hắn vậy mà thân thể nhoáng một cái trực tiếp nhào về phía Đường Thanh Nhã!
Rầm rầm rầm!
Thẩm Thanh Sơn xuất thủ chiêu nào chiêu đó đều tàn nhẫn, hơn nữa một màn xuất thủ này của hắn, mọi người ngay lập tức thi nhau kinh hô lên!
"Không nghĩ tới tu vi của Thẩm Thanh Sơn này vậy mà lại mạnh như thế!"
"Không phải nói hắn chỉ có tu vi Thánh Cảnh thôi sao? Thực lực này chỉ sợ ít nhất cũng phải là trên Thần Cảnh a?"
"Cái tên này giấu thật đúng là đủ sâu a!"
...
Trong lúc nhất thời, mọi người bàn tán sôi nổi, ngoại trừ số ít người biết nội tình của Thẩm Thanh Sơn ra, những người còn lại tất cả đều vì thế mà kinh ngạc, nhất là Ngư Dao Dao trước đó còn từng khiêu khích Thẩm Thanh Sơn, càng là sắc mặt đại biến.
Thực lực mà Thẩm Thanh Sơn biểu hiện ra đã không thể yếu hơn so với Long Ngạo Thiên, nếu như Thẩm Thanh Sơn trước đó thật động thủ với cô ta, chỉ sợ cô ta ngay cả mười chiêu cũng không chống nổi!
Tuy nhiên:
Để mọi người càng thêm sợ hãi là, đối mặt với từng chiêu từng chiêu công kích trí mạng của Thẩm Thanh Sơn, vậy mà tất cả đều bị Đường Thanh Nhã ung dung cản lại, hơn nữa không hề rơi xuống hạ phong một chút nào.
"Thẩm Thanh Sơn! Trước đó ngươi đề cập tới thảm án diệt môn của bảy đại gia tộc ở tỉnh Thiên Nam, nói là do Cuồng Tiên môn gây nên, vậy hôm nay ta liền thật tốt nói với ngươi!"
Đường Thanh Nhã vừa ung dung đối phó chiêu thức của Thẩm Thanh Sơn, vừa cao giọng mở miệng:
"Ngươi có biết, bên trong bảy đại gia tộc gặp phải thảm kịch diệt môn còn có Đường gia tỉnh Thiên Nam ta không, bản thân ta cũng là người bị hại!"
"Nếu như Đường gia ta thật là bị Cuồng Tiên môn tiêu diệt, Đường Thanh Nhã ta hôm nay há lại sẽ còn tự cho mình là môn đồ của Cuồng Tiên môn sao?"
"Còn về phần ngươi! Tự xưng là công bằng chính nghĩ, bây giờ lại không kịp chờ đợi muốn giết chết ta cái người bị hại này, ngươi lại đang có ý gì?"
Xoạt!
Cùng lúc Đường Thanh Nhã nói ra lời này đồng thời sử dụng thuật truyền âm, giọng nói vang lên quanh quẩn trên toàn bộ sân thượng, chẳng những truyền đến trong tai của mỗi người đang ở đây một cách rõ ràng ngay cả những người đang xem trên sóng trực tiếp, tất cả cũng đều nghe thấy rõ ràng.
Mọi người nghe được lời nói này của Đường Thanh Nhã, thì lập tức thi nhau gật đầu, thậm chó có rất nhiều người vốn là bị vẻ mặt xinh đẹp của Đường Thanh Nhã làm cho kinh diễm, bây giờ nhìn thấy Thẩm Thanh Sơn không phân tốt xấu, chiêu chiêu đều muốn đưa Đường Thanh Nhã vào chỗ chết, lập tức thi nhau cảm thông, cán cân trong lòng bất tri bất giác đã bắt đầu nghiêng về phía Đường Thanh Nhã.
"Ta cảm thấy nữ thần của Đường gia nói rất có lý!"
"Vị Thẩm gia chủ này hoàn toàn chính xác có vẻ hơi vội vàng!"
"Giá trị của vẻ đẹp chính là chính nghĩa! Nữ thần của Đường gia có dáng dấp đẹp mắt như thế, cô ta nói cái gì cũng đúng!"
...
Thẩm Thanh Sơn đều nghe tiếng bàn tá của mọi người vào trong tai, vẻ mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi, vừa tăng lớn thế công đối với Đường Thanh Nhã vừa cười lạnh nói:
"Mọi người tuyệt đối không nên tin vào lời nói một bên của con yêu nữ này! Yêu nữ này nhìn như người trong sạch nhưng thật ra thì chính là một con chó cái chính cống! Cô ta vì muốn đạt được công pháp tu luyện, không tiếc hiến thân thể của mình cho cao tầng của Cuồng Tiên môn, chính là một người mà ai cũng có thể làm chồng sống dâm đãng! Cho nên lời nói của cô ta căn bản không đủ để tin tưởng!"
Xoạt!
Không thể không nói, Thẩm Thanh Sơn này hoàn toàn chính xác là rất hiểu rõ tâm lý của đám đông, sau khi hắn vừa nói ra lời này thì mọi người ở đây và những người đang xem trên sóng trực tiếp lập tức bắt đầu xì xào bàn tán, giọng nói ủng hộ Đường Thanh Nhã cũng lập tức giảm đi rất nhiều.
"Ngươi! Hèn hạ!! Vô sỉ!! Ta phải giết ngươi!!"
Đường Thanh Nhã lập tức bị chọc giận, chiêu thức trong nháy mắt cũng trở nên ác liệt.
Mà Thẩm Thanh Sơn thì giả bộ không địch lại, bắt đầu liên tục bại lui, đồng thời còn không quên hướng về phía ống kính hô lớn:
"Tất cả mọi người thấy được chưa? Con yêu nữ này sợ ta vạch trần chuyện xấu của cô ta, đây là muốn giết người diệt khẩu!"
Cùng lúc nói xong lời này, Thẩm Thanh Sơn còn cố ý chịu mấy chỗ vết thương nhẹ, hiện ra vô cùng chật vật, dường như lúc nào cũng có thể chết dưới tay của Đường Thanh Nhã.
Xoạt!
Trong lúc nhất thời, dư luận lại bắt đầu nghiêng về phía Thẩm Thanh Sơn, dù sao ngươi vẫn luôn càng thiên hướng về đồng tình với kẻ yếu!
"Không nghĩ tới nữ thần của Đường gia lại là loại người này?"
"Phi! Cô ta dâm đãng vô sỉ như vậy cũng xứng danh hiệu nữ thần?"
"Theo ta thấy thì loại đàn bà này nên phanh thây xé xác!"
...
P/S: Ta thích nào....chương 3
Hay nha