Tuy nhiên, loại cảm giác quỷ dị này lóe lên liền biến mất, chờ đến khi Quỳnh Bích Lạc phản ứng lại thì Diệp Trần đã chậm rãi đi ra đằng sau tới bên cạnh Hi Nguyệt, khôg tiếp tục để ý tới Quỳnh Bích Lạc nữa.
"Điều này sao có thể? Ảo giác! Chắc chắn là ảo giác!"
Quỳnh Bích Lạc vốn là muốn lấy khí thế tới áp bách Diệp Trần, để hắn nhìn thấy rõ ràng hiện thực, thế nhưng làm sao cũng không nghĩ tới, không những không có trấn trụ được đối phương mà ngược lại mình lại bị đối phương trấn trụ!
Ngai vào lúc Quỳnh Bích Lạc nghi ngờ không thôi:
Một bên khác, tên trưởng lão Nguyên Thủy môn trước đó chủ trì khảo hạch đã lần nữa đi tới trên đài cao:
"Các vị khỏa hạch Thiên Kiếp thần tháp đã kết túc vô cùng mỹ mãn, dựa theo phép tắc trước kia, như vậy tiếp theo đến cuộc chiến tranh đoạt thiên kiêu mà mọi người đang mong đợi!"
"Dựa theo quy tắc, chỉ có tuyển thủ có thành tích xếp vào vị trí một trăm người đứng đầu thông qua kết quả khảo hạch Thiên Kiếp thần tháp mới có tư cách tham gia cuộc chiến tranh đoạt thiên kiêu..."
Sau khi ông lão nói ra quy tắc một lần, thì sau đó bắt đầu công bố danh sách những người được liệt kê tham gia cuộc chiến tranh đoạt thiên kiêu.
Hạng nhất tự nhiên là Diệp Trần, sau đó là Tuyệt Vô Địch, Long Thần, Lạc Huyền Băng và một đám thiên kiêu khác.
Sau đó lại đến Hi Nguyệt!
Đây là lần đầu Hi Nguyệt làm tuyển thủ tham gia cuộc chiến thiên kiêu, thế mà một lần hành động đã lọt vào top 5 vị trí đầu, điều này làm cho mọi người kinh thán không thôi.
Tuy rằng cái thành tích này trước đó sớm đã đi ra, nhưng khi đó lực chú ý của mọi người đều ở trên thân của Diệp Trần, cho nên đến lúc này mới có rất nhiều người phát hiện, thiên phú của Hi Nguyệt vậy mà cũng kinh khủng như thế!
Chẳng mấy chốc, sau khi ông lão công bố ra danh sách một trăm người đứng đầu, các thiên tài đứng trong top 100, tất cả cũng đều đi tới trước mặt mọi người.
Ông lão kia lại nói tiếp:
"Đầu tiên, vòng thứ nhất và vòng thứ hai đều là đấu vòng loại!"
"Vòng loại thứ nhất, dựa theo xếp hạng tiến hành đối chiến, người hạng nhất đối chiến hạng 100, người hạng 2 đối chiến hạng 99, cứ thế mà suy ra, người thắng sẽ lấy được thứ hạng của người thua cí thứ hạng cao hơn, ví dụ nếu như người hạng 2 thua người hạng 99 vậy thì người hạng 99 sẽ đượng thăng lên hạng 2 mà ngược lại người hạng 2 thắng thì giữ nguyên thứ hạng... "
Quy tắc rất đơn giản, hơn nữa loại quy tắc đào thải này có xu hướng rõ ràng.
Từ quan điểm lý luận này, người có thứ hạng càng cao thì đối thủ cũng sẽ càng yếu.
Bởi vậy, những cuộc chiến thiên kiêu trước kia, cái vòng đấu loại thứ nhất này có rất nhiều người xếp ở những thứ hạng cuối căn bản không dám lên đài, trên cơ bản đều trực tiếp nhận thua.
Nhất là trận đầu tiên này, xác suất bỏ quyền thì đấu lại cao tớn hơn chín mươi phần trăm trở lên!
Dù sao, người xếp hạng cuối cùng của top 100 phải đối chiến thế nhưng là hạng 1!
Vì trong lịch sử cuộc chiến Thiên Kiêu từ trước tới nay, tuyển thủ thứ 100 cho tới nay chưa bao giờ thắng nổi!
Đã biết rõ không phải là đối thủ rồi thì cần gì phải tự trước lấy nhục vào thân?
Tuy nhiên, hôm nay lần này, tình huống dường như có chút không giống nhau lắm.
"Hiện tại ta tuyên bố, vòng đấu loại thứ nhất bây giờ bắt đầu!"
"Đầu tiên cho mời hạng nhất tên Diệp Trần và hạng thứ 100 tên Đông Thánh Kiệt, lên đài!"
Sau khi giọng nói hùng hậu của ông lão rơi xuống:
Diệp Trần chậm rãi đi tới lôi đài, cùng lúc đó, cũng có một bóng người, nhảy tới trên lôi đài.
Người này chính là Đông Thánh Kiệt xếp hạng thứ 100!
Đông Thành Kiệt này, nhìn bộ dáng khoảng chừng bốn mươi tuổi, một thân tu vi hơn nữa đã đạt tới cảnh giới Hóa Thần tầng năm!
Dù sao, có thể tiến vào top 100 thì cũng đều là nhân vật thiên tài rất không tệ.
Hơn nữa, vẻn vẹn từu tu vi mà nhìn lại, Đông Thánh Kiệt này dường như có ưu thế rất lớn!
"Ha ha, Diệp công tử, thiên phú của ngài ở đây không ai bằng, tuy nhiên tu vi thì khác nha, hắc hắc! Tại hạ bất tài, muốn thỉnh giáo ngài một hai!"
Đông Thánh Kiệt lúc này hiện ra vẻ rất hưng phấn, bởi vì theo suy nghĩ của hắn thì có lẽ một trận chiến này có thể tạo ra tên tuổi cho hắn! Một trận chiến lưu danh thiên cổ!
Không sai, thiên phú của Diệp Trần hoàn toàn chính xác là rất đáng sợ, thế nhưng là tu vi của hắn thực sự quá yến, vẻn vẹn chỉ có cảnh giới Hóa Thần tầng một mà thôi.
Mà Đông Thánh Kiệt, đúng là còn cao hơn so với đối phương tới bốn tiểu cảnh giới!
Cho dù đối phương có thiên phú yêu nghiệt tuyệt thế, nhưng ở trước mặt thực lực có chênh lệch cao hơn thì chính Đông Thánh Kiệt cũng chưa chắc không có sức đánh một trận.
Nếu như Đông Thánh Kiệt mà thắng một trận chiến này, vậy hắn chính là người đầu tiên trong lịch sử các cuộc chiến Thiên Kiêu từ trước tới nay lấy hạng 100 chiến thắng người có thứ hạng 1!
Sẽ là từ rất nhiều năm tháng tới nay đây là một con ngựa ô lớn nhất, nhất định sẽ lưu danh thiên cổ!
Nghĩ tới đây, trên mặt Đông Thánh Kiệt lập tức càng cảm thấy hưng phấn, bên trong đôi mắt của hắn hiện ra ngọn lửa cực nóng.
Thậm chí, dưới lôi đài, những người có thứ hạng tương đối sau cùng, trong ánh mắt nhìn về phía Đông Thánh Kiệt cũng đều hiện ra vẻ ghen ghét nồng đậm.
Sớm biết lần này, người xếp hạng thứ nhất lại là người có tu vi yêu như vậy thì bọn họ tình nguyện ở lúc trong Thiên Kiếp thần thấp, ít xông lên mấy tầng, giảm đi mấy cái thứ hạng!
Phải biết, chỉ cần đánh thắng được Diệp Trần, bọn họ có thể lấy được thứ hạng này của đối phương, nhảy lên trở thành đệ nhất!
Mặc dù đó chỉ là tạm thời, nhưng vừa nghĩ tới có cơ hội có thể giẫm các vị siêu cấp thiên tài như Long Thần, Tuyệt Vô Địch, Lạc Huyền Băng ở dưới chân thì chỉ tưởng tượng thôi cũng cảm thấy rất thích thú!
"Diệp công tử! Đắc tội!"
Mặt mũi Đông Thánh Kiệt đầy vẻ hưng phấn, hét lớn một tiếng, hướng Diệp Trần chủ động phát khởi tấn công.
"Sư Tâm Nộ!"
Ầm ầm!
Đông Tháh Kiệt tung ra một quyền, sau lưng vậy mà xuất hiện một con sư tử mạnh mẽ cao tới vài trăm mét, mang thoe khí thế kinh người, hướng Diệp Trần gầm thét nhào tới!
Đông Thánh Kiệt vừa ra tay thì đã dùng hết toàn lực, không có lưu tình chút nào!
Tu vi của Diệp Trần tuy rằng rất yếu nhưng dù sao biểu hiện trước đó quá mức nghịch thiên, cho nên Đông Thánh Kiệt không dám phớt lờ một chút nào.
Mọi người ở dưới đài thấy cảnh này thì lập tức thi nhau xao động lên:
"Thực lực của Đông Thánh Kiệt này rất mạnh a!"
"Một quyền này e rằng cho dù là cao thủ cảnh giới Hóa Thần hậu kỳ cũng không dám khinh thị!"
"Hắc hắc, các ngươi có lẽ cũng không biết đi, Đông Thánh Kiệt này hôm nay đã 97 tuổi, tuy rằng xếp hạng ở trong top 100, nhưng vô luận là thực lực hay là kinh nghiệm chiến đấu đều đủ đưa thân vào trước 30!"
"Cái gì? Nói như vậy thì Diệp Trần kia sợ là muốn hỏng việc!"
"Này! Hắn sợ rằng sẽ trở thành người đầu tiên trong lịch sử cử hành cuộc chiến Thiên Kiêu từ trước tới nay, người có hạng nhất bị đạo thải ở ngay vòng loại thứ nhất!"
...
Tất cả mọi người thi nhau lắc đầu thở dài.
Diệp Trần chỉ có mức tiềm lực đạt thứ nhất, nhưng tiềm lực cũng không đồng đẳng với thực lực!
Trong suy nghĩ của mọi người, tiềm lực của Đông Thánh Kiệt này tuy rằng còn kém Diệp Trần rất xa, thế nhưng thực lực rõ ràng rất mạnh.
Sợ rằng Diệp Trần sẽ không phải là đối thủ của người này!
Ầm ầm!
Ở bên trong tiếng thở dài của mọi người, con sư tử mạnh mẽ to lớn có khí thế hào hùng kia đã vọt tới trước mặt Diệp Trần.
Hi Nguyệt ở dưới lôi đài thấy cảnh này thì lập tức khẩn trương, vội vàng hướng về phía Diệp Trần hô to:
"Mau tránh ra!!"
Dưới cái nhìn của nàng, một quyền này của Đông Thánh Kiệt, ngay cả nàng cũng chưa chắc đã có thể đỡ nổi, Diệp Trần chỉ sợ càng không đỡ được!
Tuy nhiên, trên người Diệp Trần có pháp bảo loại không gian, có thể lợi dụng ưu thế của pháp bảo, trước tiên tạm thời tránh đi mũi nhọn tấn công này, sau đó lại chầm chậm tính toán.
Tuy nhiên, Diệp Trần giống như không có nghe được, vẫn đứng im ở chỗ này không có nhúc nhích.
Một mực đợi đến khi con sư tử to lớn kia sắp ôm trọn toàn bộ hắn vào.
Diệp Trần cuối cùng cũng động, chỉ thấy hắn chậm rãi giơ cánh tay lên, sau đó nhẹ nhàng tung ra một quyền:
Bành!
Con sư tử to lớn có khí thế hào hùng kia lập tức giống y như giấy, trong nháy mắt vỡ vụn!
"Phốc!"
Thế là cùng lúc đó, Đông Tháh Kiệt bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ lực lượng phản phệ cường đại, trực tiếp điên cuồng phun ra máu tươi, bay ngược ra đằng sau, nặng nề ngã ngửa ở dưới lôi đài...
Toàn trường yên tĩnh!
P/S: Ta thích nào...chương 4. Kim Phiếu, TLT a...
Hay nha