TRÙNG SINH THẾ GIA TỬ

Vừa nghe được lời nói của Thẩm Tu Siêu, cả người Nhiếp Chấn Bang đều trở nên hưng phấn.

Tư liệu bằng văn bản bản thân đã có từ sớm, những thứ này đều được làm ra từ trước đó rồi. Lập tức, Nhiếp Chấn Bang gật đầu, nói rất khiêm tốn:

- Thủ trưởng, tài liệu bằng văn bản hiện chỗ tôi đã có sắc. Đợi một chút tôi có thể đem tới cho ngài xem.

Thẩm Tu Siêu cũng là một người có tính coi trọng nhân tài, lập tức gật đầu nói:

- Đang để ở nhà ở thủ đô của cậu sao, cậu gọi điện về Gia Dân đem đến đây được rồi.

Ngd nhận được điện thoại, lại cảm thán một hồi, em trai mình càng ngày càng tiến lên vượt bậc, không ngờ hiện giờ đã có quan hệ tốt với Thái Tử.

Xem xét sơ bộ văn bản tài liệu của Nhiếp Chấn Bang đưa đến, so với lời vừa nói thì quả thực cẩn thận và tỉ mỉ hơn. Trong vấn đề tam nông, có những giải thích rất cặn kẽ, bên trong còn có nhiều ý tưởng và kế hoạch đã lên sẵn, đều rất hợp với khẩu vị của mình. Lập tức, Thẩm Tu Siêu khép quyển tài liệu, ngẩng đầu nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:

- Chấn Bang, ý tưởng này của cậu được lắm, rất có kiến giải, vấn đề cư xử cũng rất có chiều sâu, Đảng Cộng Dản chúng ta phải có những người cán bộ chu đáo lo lắng chu toàn như vậy.

Những lời này lại khiến Mộc Định Kiên hơi giật mình, thân là cấp dưới trực tiếp của Thẩm Tu Siêu, Mộc Định Kiên hiểu rất rõ phó chủ tịch Thẩm.

Người như vậy không dễ dàng khen ngợi cán bộ cấp dưới, có thể đánh giá Nhiếp Chấn Bang như vậy là đã rất coi trọng hắn.

Lúc này, Thẩm Tu Siêu lời nói có chút thay đổi, cười nói:

- Nghe nói, diễn đàn phát triển phía Đông chỉ còn thời gian không tới hai tháng nữa sẽ khai mạc, lần này vừa hay tôi cũng tới đó làm việc, xem xét tình hình một chút. Chiến lược phát triển phía Đông là chiến lược trọng điểm của quốc gia, các tỉnh phía Đông có kinh tế phát đạt mới có thể khai thác đổi mới, tạo ra một khu vực phát triển, tốt lắm, rất có ý nghĩa tham khảo. Quốc gia hẳn là ủng hộ rồi, lần khai mạc chính thức này tôi sẽ qua đó xem sao.

Nói xong, Thẩm Tu Siêu hướng ra phía cửa nói :

- Vân Sơn, cậu ghi chép lại một chút, đến tháng mười này sẽ tới thành phố Lương Khê tham gia nghi thức khai mạc chính thức diễn đàn phát triển kinh tế phía Đông.

Để đệ nhất bí thư.

Bản ghi chép không đơn thuần chỉ là một bản ghi nhớ làm theo trình tự, mà còn là sơ sở để điều chỉnh các công việc chính sự quốc nội, ngoài ra còn phải tham gia rất nhiều các hoạt động bên ngoài. Ghi chép lại một mặt để giúp ghi nhớ công việc, mặt khác còn có thể sắp xếp phối hợp cùng các kỳ công tác và hoạt động bên ngoài khác.

Nhiếp Chấn Bang trong lòng vui vẻ, đứng lên gật đầu nói:

- Thủ trưởng, ngài có thể tham gia, đối với tỉnh Giang Bắc chúng tôi là niềm vinh hạnh rất lớn, là sự khẳng định cho 5 tỉnh phía Đông. Chúng tôi nhất định sẽ chuẩn bị sẵn sang, đợi thủ trưởng đại giá quang lâm.

Dù sau Thẩm Tu Siêu cũng là ủy viên thường vụ bộ Chính trị, có thể dành ra mấy giờ đồng hồ để tiếp Nhiếp Chấn Bang là đã xem trọng vấn đề tam nông rồi. Lúc này Hoàng Vân Sơn bước từ ngoài vào, hạ giọng nói:

- Thủ trưởng, phải khởi hành thôi, vài vị thủ trưởng đã tới Vân Quang Các để tham gia hội nghị thủ lĩnh Á Thái lần này rồi, chuyên cơ đã sẵn sàng đợi lệnh bất cứ lúc nào.

Tình hình như vậy, Nhiếp Chấn Bang và Mộc Định Kiên đều thức thời đứng dậy cáo từ. Cùng đi trên xe chuyên dụng của Mộc Định Kiên, sau khi chạy nhanh tới Hoa Vân Các, Mộc Định Kiên lại dặn dò Nhiếp Chấn Bang một chuyện. Hiện nay Mộc Định Kiên đã đối xử với Nhiếp Chấn Bang như đệ tử tâm phúc của mình rồi.

Cuối cùng, Mộc Định Kiên lại nhắc nhở Nhiếp Chấn Bang, có chuyện gì có thể tìm ông để giúp đỡ, đây coi như một lời thừa nhận và hứa hẹn của Mộc Định Kiên đối với Nhiếp Chấn Bang.

Sau khi rời khỏi chỗ Mộc Định Kiên, Nhiếp Chấn Bang cũng ở lại thủ đô tụ họp cũng mấy người bạn một chút, Cao Vệ hiện giờ đã chuẩn bị chuyển đi rồi, còn bên Ủy ban Kỷ luật Trung ương, bất cứ lúc nào cũng có thể thả người, chỉ còn đợi lệnh điều động từ phía Vọng Hải mà thôi.

Sau khi lưu lại thủ đô hai buổi tối, Nhiếp Chấn Bang ngồi máy bay trở về Giang Châu, máy bay chậm rãi đáp xuống sân bay Giang Châu, giờ phút này Nhiếp Chấn Bang cũng cảm thấy có chút xúc động.

Một tháng trước, Thủ tướng Vân.

nói một tiếng bảo mình tới Đông Cảng, khi đó tiền đồ còn xa vời, một khi ngăn chặn thất bại cũng chính là kết thúc luôn con đường làm quan, nhưng hiện giờ chẳng những không kết thúc, ngược lại còn dành được sự thừa nhận của Thái tử, sự ủng hộ của Bí thư Mộc.

Có sự ủng hộ của hai người này, còn đường thăng tiến của mình sau này không lo bất lợi rồi.

Bước ra khỏi sân bay, Nhiếp Chấn Bang cảm thấy tinh thần rất sảng khoái. Ảnh hưởng từ việc cha mất đã không còn tác động lớn nữa, Tổng bí thư Viên đương nhiệm

Sau đó là Thẩm Tu Siêu, Mộc Định Kiên, có thể nói là trên con đường đi sau này đều có sự giúp đỡ của nhứng người hàng đầu nhà nước. Không nói đi ngang, ít nhất thì những gia tộc khác muốn chèn ép mình cũng phải suy nghĩ xem có thể chịu đựng được sự phẫn nộ của những vị quyền cao chức trọng này hay không.

Rất nhanh, Nhiếp Chấn Bang đã tìm thấy Hoàng Húc Dương và Dương Thanh Sơn đứng giữa đám người, thời gian chuyển máy bay anh đã gọi điện thông báo cho họ trước.

Lúc này vừa thấy mặt anh, hai người đều chạy ra đón, Hoàng Húc Dương cầm lấy cặp công văn trong tay Nhiếp Chấn Bang, rồi đưa lên một cốc trà, còn Dương Thanh Sơn cũng đỡ túi hành lý da đang trong tay Nhiếp Chấn Bang.

Nhìn thấy hai người, Nhiếp Chấn Bang cười nói với Hoàng Húc Dương:

- Húc Dương, một tháng tôi không có ở đây, tình hình trong thành phố thế nào?

- Tình hình cũng không có gì thay đổi nhiều, Phó chủ tịch Lý một tháng nay ở thành phố trở nên rất nổi tiếng, ngay sau đó, Phó chủ tịch Thạch và Phó chủ tịch Lý quan hệ khá gần gũi. Những thứ khác như về công tác cải tại thành phố, các bước vẫn đang tiến hành đúng kế hoạch, chỉ có điều, nghe nói bên tập đoàn Chu thị đã ăn bớt cắt xén nguyên vật liệu không ít căn biệt thự.

- Ăn bớt, cắt xén nguyên vật liệu ư?

Nghe thấy tin này, trong đầu Nhiếp Chấn Bang vang lên cái tên Chưởng Quỹ, trước đây không phải Chưởng Quỹ cũng vì lý do này mà mất đi tính mạng quý giá sao? Đường đường là một quân nhân nước cộng hòa, công lao chiến tích to lớn vượt xa những người được gọi là anh hùng, nhưng lại vì

Một vài sơ suất của chính quyền địa phương mà chôn vùi một sinh mạng còn trai trẻ.

Vậy nên hiện giờ nghe được những câu này, sắc mặt Nhiếp Chấn Bang trở nên rất khó coi.

- Có chứng cứ gì không Húc Dương.

Sau khi ngồi lên xe, Nhiếp Chấn Bang lập tức hỏi cụ thể.

Hoàng Húc Dương cung kính đáp lại:

- Hiện chưa có chứng cứ gì, nhưng nghe một vài người bạn bên giám sát công trình của tôi nói, nhà Chu thị xây toàn chọn vật liệu thép không tốt, sử dụng rất nhiều thép kéo dãn.

- Thép kéo dãn?

Nhiếp Chấn Bang nghe không hiểu

Đây cũng là bình thường, Nhiếp Chấn Bang cũng không phải siêu nhân, có thể có được nhiều thành tựu trong lĩnh vực kinh tế và thể chế chính trị như vậy cũng đã tốt hơn rất nhiều người rồi. Về phương diện xây dựng này khác không nắm rõ cũng là chuyện bình thường.

Lập tức, Hoàng Húc Dương lên tiếng giải thích:

- Dạ, chính là đem loại thép 8 milimet hoặc là 12 milimet, dùng máy móc kéo dãn lạnh, khiến cho chiều dài thép tăng lên, bình thương nếu một tấn thép, ví dụ loại 12 milimet, thông qua cách đó có thể đảm đương sử dụng bằng nửa tấn. nhưng trên biên lai xét duyệt nhập hàng của bọn họ, thép 12 milimet thực thế biến thành 8 milimet thậm chí còn nhỏ hơn nữa. Vả lại, sau khi trải qua kéo dãn, cường độ thép đã bị kéo dài và dát mỏng đều có những tổn hại nhất định.

Nghe được những lời của Hoàng Húc Dương, sắc mặt của Nhiếp Chấn Bang không hề tốt, nhưng lúc này còn có chuyện phải làm, chỉ có thể đợi sau khi làm xong mới có thể lại xử lý Chu Thần.

Phía trước, Dương Thanh Sơn chen lời:

- Chủ tịch thành phố, trở về thành phố sao?

- Tạm thời đừng quay về Tỉnh ủy. Húc Dương lấy sổ danh bạ ra, gọi điện cho văn phòng của Bí thư Thẩm Ngôn Thạc.

Nhiếp Chấn Bang chỉ bảo.

Hoàng Húc Dương rất nhanh chóng, linh hoạt lấy ra chiếc điện thoại di động, sau khi bấm số điện thoại liền đưa cho Nhiếp Chấn Bang, lúc này trong điện thoại vang lên một giọng nam trầm:

- A lô, xin chào.

- Thứ ký Long đấy ư? Tôi là Nhiếp Chấn Bang đây, thư ký Long, là thế này, nhiệm vụ điều đọng của tôi vừa kết thúc, vừa mới trở lại Giang Châu. Tôi có công việc quan trọng muốn báo cáo với Bí thư Thẩm.

- Nhờ thư ký báo cáo một chút, không biết Bí thư Thẩm hiện giờ có rảnh không?

Nhiếp Chấn Bang kìm chế lửa giận, giọng điệu mỉm cười nói.

Đầu dây bên kia, thư ký Long cũng cười đáp:

- Chủ tịch thành phố ạ, vâng hiện giờ ngài quay về rồi sao?

- Bí thư lúc ba giờ chiều có nửa tiếng rảnh rỗi, Ngài qua đây đi.

Thời gian lúc này đã gần xấp xỉ, lúc xe tới Tỉnh ủy đã là hai giờ, tùy tiện ăn một chút gì đó, lúc Nhiếp Chấn Bang tới cửa văn phòng của Thẩm Ngôn Thạc là vừa hai rưỡi, ngồi trên ghế sô pha bên ngoài chờ đợi nửa giờ, vừa nghe được tiếng đóng cửa trong văn phòng vang lên, chắc bên trong người báo cáo đã đi rồi.

Thư ký Long đứng lên, đi vào trong văn phòng, sau một hồi đi ra nói với Nhiếp Chấn Bang:

- Chủ tịch thành phố Nhiếp.

- Bí thư mời ngài vào trong.

Vừa đi vào văn phòng của Thẩm Ngôn Thạc, Nhiếp Chấn Bang liền nhìn ra được tinh thần của Thẩm Ngôn Thạc cũng không tệ, cười nhẹ nhàng, ra hiệu cho Nhiếp Chấn Bang ngồi lên ghế, lập tức mỉm cười nói:

- Đồng chí Chấn Bang đã quay trở lại rồi ư? Tốt lắm, lần này,

- Thủ tướng đánh giá cao cậu lắm, về phía Đông Cảng cũng đã gửi tới điện thư cảm ơn. Thật là uy phong lớn cho can bộ Giang Bắc chúng tac, lần này Chủ tịch thành phố Chấn Bang qua đây là có chuyện gì sao?

Đối với biểu hiện của Nhiếp Chấn Bang, Thẩm Ngôn Thạc rất hài lòng, nói chuyện trước giờ đều rất lễ phép, có thể được Thủ tướng thừa nhận,

Không phải bất cứ người bình thường nào cũng có thể làm được.

Giờ phút này, trong lòng Thẩm Ngôn Thạc cũng đang suy nghĩ xem, danh hiệu tiến tiến năm nay có nên trao cho Nhiếp Chấn Bang hay không.

Lúc này Nhiếp Chấn Bang cũng không khách khí thêm, Thẩm Tu Siêu tham gia hội nghị, đoàn đại biểu đặc khu Đông Cảng muốn qua tham gia triển lãm, những chuyện này đều rất quan trọng. Ban đầu chỉ có suy nghĩ tổ chức một buổi triển lãm phát triển mang tính giao lưu, thật không ngờ nhờ cơ duyên này mà lại trở thành đại sự. Có sự tham gia của Thẩm Tu Siêu, quy cách sẽ trở thành bộ mặt của cả nước rồi.

- Thư ký Thẩm,

- Lần này tới đây là muốn báo cáo với ngài một chút về tình hinh diễn đàn phát triển phía Đông.

Nhiếp Chấn Bang lên tiếng, trực tiếp đưa ra mục đích khiến mình tới đây.

Những lời này khiến Thẩm Ngôn Thạc cũng có chút tò mò, mỉm cười nói:

- Ừ? Chủ tịch thành phố Nhiếp đang ở Đông Cảng vẫn quan tâm về chuyện diễn đàn phát triển phía Đông? Thật sự là có tinh thần trách nhiệm cao, đáng là tấm gương cho cán bộ toàn tỉnh học tập.

Lời nói này có hàm ý khác, dường như có ý khen ngợi phần nào, nhưng lại có nghĩa bóng là không ở đúng vị trí thì không nên bàn chính sự, khi đó Nhiếp Chấn Bang ở bên ngoài còn quan tâm có ích gì. Mặc kệ Thẩm Ngôn Thạc có ý tán dương hay châm chọc, Nhiếp Chấn Bang đều không quan tâm.

Giờ phút này, Nhiếp Chấn Bang cũng cười khổ một tiếng, nói với Thẩm Ngôn Thạc:

- Bí thư Thẩm, diễn đàn phát triển phía Đông lần này, sợ là nguy to.

Không đợi Thẩm Ngôn Thạc lên tiếng, Nhiếp Chấn Bang tiếp tục nói:

- Hành trình công tác Đông Cảng lần này sau khi hoàn thành tôi đã có cơ hội gặp gỡ Tống giám đốc Đồng và một vài người tinh anh trong giới thương nhân của đặc khu Đông Cảng, mấy người Lý Siêu Nhân nói rất có hứng thú với diễn đàn phát triển lần này, Đông Cảng hiện giờ đã trở lại vị thế, mấu chốt là buôn bán rộng khắp trong nội địa, đông đảo thương nhân Hồng Kông muốn tìm cơ hội phát triển sản nghiệp, cho nên bọn họ đều có hứng thú muốn tham gia diễn đàn phát triển phía Đông lần này.

Chính quyền đặc khu Đông Cảng

tham gia? Đây là chuyện tốt, có ảnh hưởng lớn đến diễn đàn phát triển phía Đông, đầu tư của Đông Cảng tiến vào, có thể coi đây là một buổi triển lãm khó mà có được. Đây thì có gì mà nguy to, trong lòng Thẩm Ngôn Thạc trách thầm một câu. Đang chuẩn bị phê bình Nhiếp Chấn Bang một chút, nhưng Nhiếp Chấn Bang lại tiếp tục nói:

- Sau đó trở về thủ đô, đi thăm đoàn Trung ương, Bí thư Mộc.

Dưới sự dẫn dắt của Bí thư Mộc

Lại đi thăm thủ trưởng Thẩm Tu Siêu. Lần này, thủ trưởng Thẩm Tu Siêu sau khi nghe cũng ta tổ chức diễn đàn phát triển phía Đông, rất có hứng thú, khi đó thư ký của ông Hoàng Vân Sơn đã ghi chép lại, tỏ ý trung tuần tháng 10 sẽ tới tham gia nghi thức khai mạc diễn đàn phát triển phía Đông tại thành phố Lương Khê. Chuyện dính đến thủ trưởng Thẩm Tu Siêu, tôi không dám làm chủ.

Nghe được lời nói của Nhiếp Chấn Bang, Thẩm Ngôn Thạc như hít phải một luồng khí lạnh, thủ trưởng Thẩm Tu Siêu, có thể gọi là thủ trưởng, lại là cái tên này cũng chỉ có tới cửa lãnh đạo của mình. Thật không ngờ Nhiếp Chấn Bang lại có thể giao du rộng rãi tới cả Thái tử Thẩm Tu Siêu như vậy.

Mối quan hệ này Thẩm Ngôn Thạc có thể khẳng định tuyệt đối không phải là mối quan hệ của Nhiếp gia đem lại cho Nhiếp Chấn Bang, mà là bản lĩnh thật sự của Nhiếp Chấn Bang, tiểu tử này quả không đơn giản, đợi một thời gian nữa chỉ e còn vượt qua cả thủ trưởng Thẩm Tu Siêu ấy chứ.

Nhưng, giờ phút này Thẩm Ngôn Thạc cũng không dám chậm trễ, nếu như có thể mời được Thẩm Tu Siêu qua đây đối với tỉnh Giang Bắc mà nói là một lợi ích rất hớn. Nếu thật đúng như Nhiếp Chấn Bang nói thì lần này nguy to.

Trầm ngâm một hồi, trong lòng Thẩm Ngôn Thạc cũng đã đưa ra quyết định, lên tiếng:

- Chuyện thủ trưởng Thẩm Tu Siêu đến tham gia hội nghị lần này nhất định phải coi trọng, sau khi cậu trở về thành phố Lương Khê cũng phải gấp rút chuẩn bị. Lần này tỉnh sẽ phái một tổ chuẩn bị tới thành phố Lương Khê, nhất định phải thể hiện được phong thái tinh thần và thành quả phát triển của thành phố Lương Khê cũng như tỉnh Giang Bắc chúng ta.

Dừng một hồi, Thẩm Ngôn Thạc vẫn chưa yên tâm, nói thêm:

- Công việc chuẩn bị lần này, mọi người phải chú trọng cao độ, trở thành nhiệm vụ chính trị hàng đầu. Về chuyện phối hợp, tôi sẽ liên lạc với đồng chí Thường Thắng, dốc sức phối hợp với công việc của cậu. Ở tỉnh cũng sẽ mở một hội nghị thường vụ một lần, bàn luận về vấn đề bố trí tiếp đón. Đồng chí Chấn Bang, lần này không riêng gì ở tỉnh nhìn các cậu, đồng chí Thẩm Tu Siêu cũng đang nhìn các cậu, nhất định phải hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, có lòng tin hay không?

Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng không quá bất ngờ, chuyện như vậy không có nhiều ưu đãi, làm tốt thì là công lao của cả tập thể cán bộ. Tuy nói là người chủ trì nhưng lợi ích cũng có hạn, nhưng nếu không làm tốt, thì lại không như vậy, là người phụ trách chính sẽ phải chịu trách nhiệm lớn hơn.

Chuyện như thế này có thể coi là cố gắng lấy lòng, nhưng là vì bản thân, Nhiếp Chấn Bang kiên trì nói:

- Xin Bí thư yên tâm.

- Nhất định tôi sẽ làm tốt công tác chuẩn bị cho diễn đàn phát triển phía Đông.

Thẩm Ngôn Thạc tỏ thái độ rất hài lòng với Nhiếp Chấn Bang, gật đầu đồng tình sau một hồi suy tính, đồng chí Thẩm Tu Siêu đã mời Nhiếp Chấn Bang tới. Về mối quan hệ này Thẩm Ngôn Thạc cũng không dám cắt đứt, đổi lại nếu người khác phụ trách chuyện này, nếu chẳng may khiến Thẩm Tu Siêu không hài lòng thì sao? Lúc đó tỉnh Giang Bắc từ trên xuống dưới đều bị mất mặt. Nếu vậy không bằng cứ thuận nước buông thuyền, giúp đỡ Nhiếp Chấn Bang một chút, như vậy còn có thể tranh thủ được tình cảm tốt từ phía Thẩm Tu Siêu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi